🌙⚡️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một ngày mưa nọ tôi nhận ra tôi đã quá yêu em.

1. 

Rào rào 

Tôi bừng tỉnh khỏi giấc mơ của mình vì âm thanh của cơn mưa đầu mùa hạ. Tôi nghĩ thầm may mắn thật. Cơn mưa như lấy đi một phần nào đó chói chang của mùa hạ. 

Nó làm tôi nhớ đến cái ngày em đến bên tôi, đó là một ngày hè oi bức và nóng nực.

Năm đó ở cái tuổi 18. Tôi như một con thuyền nhỏ xem đam mê của mình là đích đến. Ở cái tuổi ngông cuồng đó, tôi lênh đênh chìm nổi trong sự kiêu ngạo của bản thân cũng như sự sợ hãi không nói được tên khi mà sự nghiệp chưa có gì là bắt đầu. Công việc hàng ngày của tôi là cấm mặt vào game để cố gắng chứng minh cho mọi người thấy năng lực của mình.

Bản thân tôi không phải một người thích nói chuyện, thêm cái ngoại hình cao lớn của tôi lại cản trở kha khá việc mọi người đến bắt chuyện. Đôi lúc tôi cũng sẽ trò chuyện với những người ở đội trẻ nhưng cũng chỉ dừng ở việc xã giao. Cứ như vậy ngày tháng của tôi cứ như một vòng lập xoay vòng giữa luyện tập - ăn uống - nghỉ ngơi. Nhưng nó sẽ sớm có sự thay đổi vì...

Mùa hè năm đó, em đến...

Khi tôi đang muốn điên lên vì sự nóng nực và cái nắng chói chang làm người ta đau cả mắt của tháng 6.

'Điều hòa vẫn chưa được sửa sao?' Tôi nói với chất giọng trầm trầm của thiếu niên đã vỡ giọng.

'Vẫn chưa ạ' 

'Ha....' nóng quá tiếp đó là loạt tiếng đập bàn phím trong vô thức

'Nào mọi người hôm nay chúng ta có thành viên mới' Huấn luyện viên bước vào ra hiệu với mọi người ở trong phòng.

Một số thì ngước lên một số còn lại vì quá tập trung vào trận đấu nên không nghe thấy.

Và họ Moon tôi lại nằm ở vế sau nhưng lại thuộc thêm vào diện không quan tâm.

'Giới thiệu với mọi người đây là thành viên mới của chúng ta, sau này sẽ cùng luyện tập mọi người hãy chiếu cố nhau nhé'

'Chào mọi người em là Choi Wooje rất vui được gặp mặt, mong các anh chiếu cố ạ'

Sau khi huấn luyện viên dặn dò một số thứ, rồi nhanh chóng bước ra ngoài các thành viên trong phòng bắt đầu tiến lại chào hỏi với Choi Wooje

'Chào em anh là ... rất vui được gặp em'

'Chào cậu mình là ... rất vui được làm quen'

'Nhưng mà Wooje chắc nhỏ tuổi hơn em đó, nhìn thằng bé non choẹt đây nè'

' Dạ em 2004 ạ '

'Wow vậy là nhỏ nhất ở đây rồi đấy' 

2004 ? mới 16 tuổi  - Moon HyeonJoon  người duy nhất trong phòng nãy giờ vẫn chưa bước ra chào hỏi bé con vì đang combat kịch liệt nhưng vẫn không quên dỏng tai lên mà nghe.

Nãy giờ không chào, giờ chào có muộn quá không - trong khi Moon HyeonJoon đang suy nghĩ thì lại cảm giác có ai đó đang tiến lại gần.

'Chào anh em tên là Choi Wooje... huấn luyện viên bảo em ngồi ở đây ạ ' Một giọng đầy non nớt cất lên, kèm theo là đôi phần e dè không giống như người đã thoải mái nói chuyện với các thành viên khi nãy.

Hóa ra là một cục bông biết đi à.

Em khi đó không khác bây giờ là mấy, trắng trắng mềm mềm nhìn chỉ muốn cắn một cái. Chỉ khác là khi đó em chỉ thấp hơn tôi 1 cái đầu, tôi đoán thế nhưng dù trước hay sau này... thì vẫn là đáng yêu của tôi .

Đáng yêu quá . Có lẽ nhận cái nhìn chầm chầm từ tôi đã để lại áp lực trong lòng em nên sau đó cứ thấy em rén rén thế nào.

'Chào, anh tên Moon HyeonJoon rất vui được gặp em '

'Vâng rất vui được gặp anh ạ' 

Đã đáng yêu còn là một em bé ngoan

Nhưng cuộc trò chuyện đó là duy nhất suốt tuần đó. 

Tôi tự hỏi là mình đã nói gì sai sao, em nhỏ có vẻ không muốn nói chuyện với tôi lắm.

Nhưng nó kéo dài không lâu vì huấn luyện viên đưa ra lịch để tập 5v5. Khi đó tôi thấy được tên của em ở  vị trí Top, kế bên tên tôi. Thật kì lạ khi tôi mong chờ một cái gì đó từ buổi luyện tập này.

Buổi luyện tập đó kéo dài 5 6 tiếng trong lúc đó tôi và em đã có nhiều dịp để nói chuyện với nhau và cũng như hiểu nhau hơn về lối đánh của đối phương.

Những ngày tiếp đó tôi chủ động duo với em, em càng mở lòng với tôi bằng cách rủ tôi cùng đi ăn với em, nói chuyện với em hay chơi những trò mà em thích. Rồi không biết khi nào đôi ta gắn với  nhau như hình với bóng, em bước vào cuộc đời tôi một cách chớp nhoáng như cái tên của em vậy 'Zeus' nhanh chóng vụt tới lưu lại một vệt sáng trong màn đêm yên bình nơi tôi, để rồi ánh mắt tôi như vô thức tìm kiếm em mỗi nơi tôi đến. Em phá đi sự yên bình nơi ánh trăng cư ngụ đùng đoàng đến như đem theo một cơn mưa gội đi những sự nóng nảy hoang mang nơi tôi như cái cách một cơn mưa mùa hạ đến, bất chợt nhưng lại làm cho người ta chờ mong.

2.

'HyeonJoon à ~~ chúng ta phải cùng nhau đi đến cúp vô địch thế giới đó nha'

'Sử dụng kính ngữ đi thằng nhóc này '

'HyeonJoon ới nhớ phải giữ lời hứa đó nha' 

'Biết rồi biết rồi nhưng anh đã bảo mày phải sử dụng kính ngữ mà, nhóc mau xin lỗi anh đi'

'Tại sao chứ em có lỗi gì đâu :> '

'Anh đấm mày bây giờ '

Lời hứa cùng nhau nâng cúp vô địch thế giới là lúc cả hai cùng nhau đi ăn sau một buổi tập luyện cực lực, hôm đó em nhỏ nói rất nhiều mặc dù mọi hôm em đều như vậy. Em nói muốn tôi và em là cặp đôi Top-JG tuyệt nhất muốn cùng đi với nhau thật lâu, sau đó em nói muốn cùng tôi nâng cúp vô địch thế giới và bảo đó là lời hứa của chúng ta.

'Anh không được thất hứa nghe chưa HyeonJoon à, em phải là Top đầu tiên được cùng anh nâng cấp vô địch đó nha' em vừa nhai một chiếc mochi vừa chu mỏ lên mà nói với tôi.

'Được rồi anh mày hứa mau ăn nhanh đi rồi về, ở ngoài đây lạnh lắm' tôi luôn không thể chối từ Choi Wooje nếu em dùng biểu cảm đó mà nói với tôi. Đặc biệt đôi mặt long lanh đó.

Đôi mắt ấy... giống như trong thế giới của em chỉ chứa một mình tôi. 

Và thời khắc đó cũng tới nhưng kèm theo đó là sự luân phiên giữa các vị trí. 

Phấn khích vì có thể đánh dưới đội hình của T1 nhưng đầy mệt mỏi vì sự thay đổi luân phiên của 10 thành viên, mọi người đều luyện tập hết mình để cố gắng chứng minh bản thân xứng đáng có được vị trí đó. Trong những ngày mệt mỏi đó tôi và em cùng nương tựa vào nhau cùng phấn đấu, để rồi đến tối lại an ủi nhau cùng vượt qua. Không biết khi đó em cảm nhận thế nào còn riêng tôi những khoảnh khắc đó tôi chỉ muốn khắc sâu vào kí ức của mình, những kí ức lúc linh hồn đôi ta dựa vào nhau tìm sự an ủi,  lúc ta tin tưởng nhau hơn hết thảy, lúc cảm nhận hơi ấm gần nhau trong gang tất, lúc tôi biết tôi sẽ không cho phép em rời khỏi vầng trăng nơi tôi.

Còn tiếp...

___________________________________


22/4-23/4
21h42-1h42

Một con fic đầy sự ngẫu hứng tự nhiên ăn tô cơm xog cái muốn viết cái gì đó. 🥲

Nếu không thấy t up liền thì có lẽ sẽ ngâm phần 2 hơi lâu. Từ một con người làm việc đầy cảm tính.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro