Anh ta là ai ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi gửi tình yêu cho mùa hè, nhưng mùa hè không giữ nổi. Mùa hè chỉ biết ra hoa, phượng đỏ sân trường và tiếng ve nỉ non trong lá. Mùa hè ngây ngô, hệt như tôi vậy. Nó chẳng làm được điều tôi kí thác. Nó để mặc Hà Lan đốt tôi, đốt rụi. Trái tim tôi cháy thành tro. Rơi vãi trên đường về". Gấp lại quyển sách, tôi nằm dài trên giường và suy nghĩ về một kỳ nghỉ dài lê thê trong khi bản thân lại chẳng có việc gì làm. Hầu như tôi dành cả buổi sáng của mình cho việc làm thêm, trưa thì về kí túc xá đánh một giấc đến tận chiều, tối thì lục lại vài ba bộ phim cũ rồi ngồi xem cho tới khi mặt trời khuất hẳn sau mấy toà nhà cao tầng. Cuộc sống quá nhạt nhẽo từ ngày này qua ngày kia khiến tôi dường như trở nên vô vị với cuộc sống. Đang chán nản thì tôi bỗng thấy một dòng mail được gửi đến với tựa đề :" Chúc mừng bạn đã chiến thắng phần rút thăm trúng thưởng với giải ba là một chuyến du lịch đến thủ đô Hà Nội năm ngày năm đêm với dịch vụ khách sạn cao cấp gồm có hồ bơi, sân tennis, nhà hàng,..... Tất cả đều miễn phí. Vé xe và vé khách sạn sẽ được gửi đến bạn trong tuần này, hy vọng bạn sẽ có một chuyến du lịch thật thú vị.
Thân mến". Mắt tôi sáng bừng lên, tôi thật sự không nhớ mình đã tham gia chương trình rút thăm trúng thưởng từ bao giờ nhưng đối với cuộc sống chán chường của mình thì có lẽ tôi lại thích chuyến du lịch này hơn. Đúng như trong mail đã nhắc tới, tầm 2 ngày sau khi tôi nhận được mail thì vé đã được gửi đến trước cổng ký túc, tôi hồi hộp và nhanh chóng xếp hành lý của mình vào vali. Đó là một buổi sáng trời nắng gắt. Cái nắng ê ẩm của mùa hè hoà lẫn với cái tiết trời bức rức của Sài Gòn làm tôi bực bội hẳn lên. Chuyến xe ấy đến rất đúng giờ, tôi được xếp cho ngồi ở hàng ghế đầu, cạnh cửa sổ. Sau khi tôi lên thì bánh xe nhanh chóng quay đều. Tựa đầu vào cửa sổ, tôi háo hức liếc mắt nhìn xung quanh, giờ nghĩ lại tôi mới thấy Sài Gòn đẹp thật. Suốt những năm tháng tuổi 20, tôi như chôn vùi cả tuổi trẻ của mình vào trường đại học cùng cái ký túc xá trơ trọi và công việc làm thêm bận rộn ấy. Dù mang tiếng là ở Sài Gòn, nhưng chắc chưa lần nào tôi đủ thời gian để ngắm nhìn cái thành phố xinh đẹp này. Tuổi trẻ quá ngắn ngủi để tôi có thể kịp dạo chơi vài ba quán cafe, tán gẫu mấy tiếng đồng hồ với bạn bè về một bộ phim nào đó, tôi còn chưa từng có một buổi ăn tối lãng mạn như tôi từng mơ ước. Tôi chớp mắt vài cái rồi gần như mê man, ngủ gật trên xe, giật mình thức dậy thì đã đến nơi. Tôi vẫn chưa quen được với cái lạnh buốt da buốt thịt của thủ đô Hà Nội. Trời hôm nay không có lấy một tia nắng, cùng với làn gió mơn man khắp da thịt làm tôi có cảm giác chán nản và muốn quay về. Nhưng có lẽ, điều làm tôi ngạc nhiên không phải là thời tiết quá đỗi bình thường với người dân nơi đây mà trước mặt tôi, lúc bây giờ không phải là khách sạn cao cấp như tôi tưởng tượng, trước mắt tôi là ngôi nhà mái tre, bốn bề toàn là gỗ với gỗ. Phía bên phải là một hồ cá còn bên trái là một giang bếp khá chật chội với những con dao được mài sắc nhọn. Tôi nhanh chóng mở điện thoại ra để xem lại thì bây giờ tôi mới chợt bàng hoàng. Mẫu mail được gửi cho tôi đã biến đi đâu mất, vé khách sạn cũng không cánh mà bay. Lẽ nào tất cả chỉ là một giấc mơ ? Nếu là giấc mơ thì xin cho tôi tỉnh dậy. Tôi méo má mình một cái thật mạnh và ôi!! Cảm giác đau đớn lan toả khắp người. Vậy đây chắc chắn không phải là mơ. Tôi hoảng sợ chạy vào hỏi người trong nhà thì họ nói rằng chính con trai của họ là người sắp sếp chuyến đi này còn vé thì lúc nãy khi lên xe tài xế đã thu rồi. Nhưng?? Con trai của họ là ai??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro