CHAP 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Yuri cứ như thế mà đường đường chính chính vào ở nhờ trong nhà của Seohyun, còn về việc vì sao ba mẹ cô không biết Yuri chính là cấp trên của Seohyun, lý do hết sức đơn giản, trước giờ cô không có thói quen báo cáo những việc mình làm, lúc cô được nhận vào công ty chỉ nói với ba mẹ nơi làm việc và chức vụ của mình, hoàn toàn không đề cập đến các vấn đề khác.


Còn Yuri 1 bụng mưu mô, sớm đã tra rõ gốc gác, dòng họ 3 đời nhà Seohyun, chẳng biết là may mắn trùng hợp hay là do duyên phận trời định mà appa của Seohyun là bạn thân của appa Yuri từ thời đại học. Họ vốn đã mất liên lạc từ mười mấy năm trước, nay trùng hợp là appa Yuri đến thành phố này dưỡng bệnh, lại may mắn nhờ các bạn học cũ tìm lại được bạn thân.


Yuri vì hạnh phúc cả đời, không ngại mất mặt, kể lại mọi chuyện cho appa của mình, nhờ ông giúp mình 1 tay thực hiện kế hoạch "bắt cóc" Seohyun về nhà làm dâu. Mà ông Kwon thì vô cùng vừa ý với "con dâu vàng" này, xét về bối cảnh, năng lực, phẩm chất, v..v... đều làm ông vừa ý.


Vì niềm vui được vợ của con cũng như niềm vui được bế cháu của cha, ông Kwon không tiếc lời, cố gắng ra sức thuyết phục cùng dụ dỗ ông bạn thân nhất và bảo thủ nhất của mình.


Cuối cùng ông Seo vì tình nghĩa bạn bè mà cắn răn cắn cỏ cho phép Yuri vào ở nhờ trong nhà vài ngày, nhưng cũng không quên căn dặn rằng, Yuri không được phép trêu chọc "đại tiểu thư cành vàng lá ngọc" của ông.


Yuri mừng như bắt được vàng, ra sức gật đầu. Cuối cùng cũng danh chính ngôn thuận bước chân vào cửa nhà Seo gia.


Yuri mấy ngày mới vào nhà, rất chi là biết điều, không những ngoan hiền thấy rõ, giúp đỡ mẹ vợ tương lai làm việc nhà còn cùng ba vợ tương lai đánh cờ, đàm đạo.



2 vị phụ huynh rất chi là ưng ý với Yuri , ngoại trừ 1 người nhìn sao cũng thấy Yuri chướng mắt.


Seohyun thấy ba mẹ có vẻ còn thương Yuri hơn cả mình, mở miệng là Yuri, khép miệng cũng là Yuri, lại còn hết lời khen ngợi Yuri. Lại còn appa cô chẳng phải lúc trước nếu thấy mấy kẻ lảng vảng trước nhà đều bị ông xua như xua tà hay sao? Mà bây giờ còn hẹn Yuri khi nào rãnh thì thường xuyên đến đây chơi. Nhìn thấy cảnh 3 người họ nói nói cười cười, Seohyun ấm ức trốn suốt trong phòng.


Vì không muốn ở nhà để rồi nhìn thấy khuôn mặt đáng ghét kia, sau khi ăn cơm xong, cô giữ umma lại, để mặc cho "ai kia" dọn dẹp bát đĩa 1 mình. Bà Seo thấy vậy có hơi ngại ngùng, dù gì người ta cũng là khách, liền nói với con:
- Có gì lát nữa nói, để mẹ phụ Yuri dọn dẹp cái đã.
Seohyun nghe vậy liền níu tay bà Seo, bĩu môi, nói:
- Người ta muốn làm cứ để người ta làm, con có việc quan trọng muốn nói với umma.

Thấy thái độ của con gái đối với Yuri không mấy tốt bà Seo khá thắc mắc, không biết rằng 2 người có xích mích gì?


Liền hỏi con gái:


- Còn việc gì con quan trọng hơn việc nhà của umma nữa?


- Con nghĩ, ngày mai con sẽ đi xem mắt. Seohyun nói nhỏ bên tai mẹ, phòng ngừa ai đó nghe được lại có ý định muốn phá hư chuyện tốt của cô.


- Con là nói thật? Bà seo kinh ngạc thốt lên.


Seohyun không nói, chỉ gật đầu. bà Seo vui mừng khôn xiết, nhanh chóng lấy điện thoại ra, liên lạc với ai đó, sau 1 tràng tung xác pháo, bà cười đến híp cả mắt nhìn con gái cưng.


Seohyun bị nụ cười khủng bố của umma cô dọa đến nỗi da gà.


Sáng sớm hôm nay, Seohyun đã thức dậy, lựa chọn trang phục. Cô chọn 1 chiếc váy trắng dài đến gối, làm tôn thêm vẻ trẻ trung, vì đầu mùa trời vẫn còn se se lạnh, cô quyết định khoác thêm bên ngoài 1 chiếc áo khoác mõng, ngắn đến giữa eo, tay lững màu trắng làm cô thêm vài phần trang nhã. Mái tóc dài gợn sóng, thả dài trên lưng làm cô thêm vài phần thanh thoát, trang điểm nhẹ nhàng nhưng rất quyến rũ. Cô đẹp như pha lê mỏng manh nhưng tỏa sáng lấp lánh.


Seohyun hài lòng ngắm mình trong gương, mỉm cười trong nắng sớm, hôm nay cô đóng vai thục nữ, chính là thục nữ cả hình thức bên ngoài lẫn bên trong.


Seohyun xem buổi xem mắt hôm nay như 1 ngày thư giản, cùng khoác lên mình 1 bộ mặt giả tạo để gặp gỡ những người cũng có khuôn mặt giả tạo như mình. "Vấn đề này chưa từng thử qua, có vẽ khá thú vị đây". Seohyun's POV.


Cô vừa bước xuống lầu, 3 người ngồi trên sofa đều ngẩn ngơ. Nhưng cũng nhanh chóng phục hồi. Mỗi người 1 suy nghĩ.


Ông Seo sắc mặt trầm xuống đôi chút, thầm nghĩ: " Con mình ngày càng xinh đẹp, phải ra sức tống khứ đám ruồi bọ bâu quanh nó mới được"


Yuri, con ruồi khó chơi nhất trong đám ruồi bọ bâu quanh Seohyun thì mặt mày xám ngoét, thầm nghĩ: " Cô ấy ăn mặt đẹp như vầy là để ai ngắm." Chốc lát sau lại bá đạo nghĩ: " Ai cũng không được ngắm."


Bà Seo đắc ý, cười cười, hết nhìn con lại nhìn Yuri, tỏ vẽ: " Ta biết hết rồi nhé".


Bà Seo nhanh chóng tiến đến chỗ con gái, cả 2 xầm xì to nhỏ vài câu. Ngay sau đó Seohyun ra khỏi cửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro