2. Doflamingo - Đức vua của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đức vua, ngài cần gì sao? " T/b dè dặt hỏi khi thấy đức vua đáng kính của cô - Doflamingo đang dựa vào cửa và nhìn chăm chăm cô qua cặp kính màu đỏ trong khi cô định thay đồ.

"Không" Doflamingo trả lời "Cứ tiếp tục điều em đang định làm".

T/b bối rối, cô nhìn gã để xác định điều gã đang muốn nói là gì. Và Doflamingo thật sự muốn nhìn cô thay đồ. Gã đứng đó khoanh tay chờ đợi, đôi mắt sau cặp kính chưa từng chuyển tầm nhìn, hệt như kẻ đi săn đang đợi con mồi sơ hở.

"Vâng, thưa ngài" T/b đáp không chút do dự.

Cô đã là người hầu của gia tộc Donquixote từ rất nhỏ, chính tay Doflamingo đã mua cô về từ bọn buôn nô lệ, cho cô một mái nhà và một công việc nhẹ nhàng - chỉ được hầu hạ một mình Doflamingo. 

Chỉ duy nhất gã mới có quyền ra lệnh cho cô. Bất kì ai kể cả em trai yêu quý của gã, Rocinante, nếu không có sự cho phép của gã đều không có quyền sai khiến cô.

Công việc của T/b tương đối nhẹ nhàng, vì cái mác người hầu duy nhất mà T/b luôn được các cô hầu khác dè chừng, xa cách, ganh ghét thay vì ngưỡng mộ hoặc đại loại như thế.

T/b cũng rất thích công việc này, cô đã làm nó suốt mười năm qua và bây giờ T/b đã tròn 18 tuổi. Hôm nay cũng chính là sinh nhật cô.

"Quay sang đây" Doflamingo ra lệnh khi T/b đưa lưng về phía gã.

"Vâng" T/b đáp, cô xoay người bước lên trước vài bước.

Doflamingo kéo ghế, ngồi xuống chống cằm chuẩn bị cho 'màn trình diễn' sắp tới.

T/b vòng ra sau tháo nút thắt của chiếc tạp dề trắng mặc ngoài, gỡ nó ra rồi thả xuống đất. Tiếp đó T/b gỡ bỏ từng cúc áo sơ mi thật chậm rãi.

"Đến gần đây" Doflamingo hạ giọng ra lệnh.

T/b bước đến, tay vẫn không ngừng. Đến khi khoảng cách cả hai chỉ còn một cái duỗi tay, cô mới dừng lại, đẩy luôn chiếc áo sơ mi trắng xuống đất.

"Chưa đủ".

T/b chần chừ, cô không rõ là mình đứng chưa đủ gần hay mình cởi chưa đủ nhìn. Cô ngẩng đầu nhìn gã, chờ một mệnh lệnh mới.

Đột nhiên tay chân cô tự mình di chuyển. T/b đi đến trước mặt gã, quỳ xuống hai tay đặt lên đùi gã.

"Xin ngài đừng dùng năng lực quý giá của ngài lên người tôi, tôi không xứng với điều đó, thưa đức vua" T/b cúi đầu.

Gã ôm đầu cười lớn, trả lại tự do cho T/b. Cô vẫn giữa nguyên tư thế đó, dù ngại ngùng hay không muốn. Đó là sự phục tùng hoàn toàn mà gã dạy cho cô suốt mười năm qua, nó trở thành phản xạ có điều kiện rồi dần dần trở thành thói quen nghĩa vụ và biến thành tự nguyện, khao khát được phục tùng.

Doflamingo bế cô lên đùi mình, lồng ngực gã phập phồng vì cười, gã luồn tay vào lớp váy dày thành thạo xoa nắn mông T/b.

T/b đỏ mặt, không hề chống cự hay kêu lên một tiếng. Gã hài lòng kéo quần lót trắng xuống giữa hai chân cô rồi xé toạc nó.

Sức lực của gã làm T/b rùng mình, cô bị cuốn theo ngã mạnh vào lồng ngực gã. Cô hốt hoảng kêu lên một tiếng rồi hoảng sợ dùng tay che miệng lại.

Doflamingo đẩy cô ra, gã nheo mày thích thú trước phản ứng ngờ nghệch của cô.

"Cho ta xem ở đây có gì" Gã chỉ vào áo lót trắng và chiếc váy đen của T/b mà ra lệnh.

T/b run rẩy xấu hổ, tự cởi áo lót của chính mình. Cô nhận thấy ánh mắt soi xét của gã trên khuôn ngực trần trụi của mình. T/b nuốt nước bọt, dè dặt dùng hai tay nắm tà váy rồi nâng lên thật cao, đủ để gã nhìn thấy thứ gã muốn.

Doflamingo nghiêng đầu dời mắt xuống dưới, gã cau mày khi thấy T/b cứ giữ lấy vạt váy. T/b hiểu ý cô thả xuống kéo khóa cởi luôn mảnh vải cuối cùng.

Doflamingo nhìn cô hài lòng, khóe miệng gã nhếch lên. Tay gã vuốt tóc cô, chạm vào vùng gáy nhỏ bé, lướt qua cần cổ mảnh khảnh, chạm vào xương quai xanh, dừng lại ở một bên ngực nảy nở, chà xát đóa hồng nhô lên rồi khám phá vùng bùng phẳng lì. Gã vòng tay xuống dưới ngắt nhẹ vào một bên đùi trong non mềm rồi trườn ra phía sau, nắn mạnh má mông tròn đầy, theo rãnh mông di chuyển ta đằng trước chạm vào nơi riêng tư.

"Rất đẹp, mọi thứ của em đều rất đẹp còn nơi đáng yêu này rất nhiệt tình. Em có cảm nhận được không, nó ướt hết rồi này".

T/b rung rẩy thở dốc dưới từng cái chạm mờ ám của gã, không biết từ khi nào tay cô đã ôm trọn cổ gã, miệng bắt đầu nỉ non từng tiếng.

"Hiến dâng cho ta. Hầu hạ ta. Thỏa mãn ta" Doflamingo lớn tiếng nói, gã buông T/b ra mong chờ  hành động tiếp theo của cô.

T/b thở dốc cô ngồi xuống vật cộm lên giữa hai chân gã, bắt lấy tay gã để lên eo mình, rồi ôm chặt để hai cơ thể dính sát vào nhau. T/b mặt mũi đỏ hồng hôn lên môi gã.

"Hân hạnh của em, thưa đức vua".







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro