Chương 4: Điều đã không xảy ra ở Ipanuma

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự kiên ở Ipanuma!
Chương IV: Điều đã không xảy ra ở Ipanuma???

Authors: Kaoru LOP
Translator: LEON

* * *

Nami bắt đầu câu chuyện với một nụ cười thích thú ...

Đêm hôm trước ...

Khi Nữ hoàng của lễ hội xuất hiện trên sân khấu đó, bữa tiệc đã bùng nổ đến đỉnh cao, âm nhạc và đồ uống, Luffy không thể nhịn được nữa, anh bị mọi người ở đó thúc giục tham gia tiệc nhảy, và nhảy múa là những gì anh ta đã làm, anh ấy đã làm điều đó vô cùng xuất sắc, bởi vì anh thường không phải là một vũ công giỏi, nhưng vì nhịp trống hoặc có lẽ vì anh ấy yêu thích nhịp điệu đó đã khiến những bước chuyển động của anh ta tạo ra những tiếng hò hét và hoan nghênh.

Đôi chân của anh nhanh nhẹn và không khác gì bước di chuyển với một kỹ thuật chiến đấu, anh thích thú vô cùng, cho đến khi Amaia ra hiệu mời anh tham gia vào sân khấu chính. Juntao động viên anh, "Tiến lên Chàng trai, vào trung tâm của bữa tiệc đi!"

Vì sức nóng khi đứng dưới dàn đèn của sân khấu trong quảng trường cuối cùng anh bỏ áo khoác ra, cởi trần mà nhảy múa. Một, hai giờ và ánh bình minh bắt đầu ló dạng ở phía chân trời.

Đồng đội của anh đã cổ vũ liên tục từ dưới sân khấu cho đến khi bọn họ bắt đầu tản ra quanh đó và những tiếng reo hò say sưa dần giảm đi cường độ.

Franky, người không uống rượu và chỉ uống cola, là người duy nhất còn tỉnh táo, anh ta cõng Usopp, Chopper và Brook trên cả hai vai và hét lên với Luffy.

"Oi Mugiwara, tôi sẽ đưa họ về khách sạn!"

Sanji mất dạng trong đám đông, anh ta đã biến mất trong một biển ngực của những người phụ nữ từ vài giờ trước.

"Tôi biết rồi, Franky!"

Anh ở lại nhảy nhót thêm một chút nữa, nhưng anh đã thấy buồn ngủ, bình minh đã gần đến và bữa tiệc xung quanh anh ấy cũng đã hạ nhiệt, có những khán giả gần như nằm ngủ rãi rác khắp nơi quanh sàn nhảy.

Không nói gì cả, anh duỗi tay ra và bám vào thanh xà để tự ném mình đi.

"Bữa tiệc rất vui, gặp lại sau!" Anh nói lời tạm biệt với Amaia và những người đã nhảy với mình.

Amaia cảm thấy bị xúc phạm khi anh chỉ rời đi như thế, họ đã dành rất nhiều thời gian nhảy với nhau và cô nghĩ rằng họ đang có một khoảng thời gian tuyệt vời, cô gái kéo một con den den mushi ở đâu đó (dưới chiếc áo ngực của bộ váy carnival lông vũ sặc sỡ sexy của mình) ... và gọi cho cha mình.

Luffy quay trở lại khách sạn, vắt chiếc áo khoác của anh lên vai một cách uể oải, nhưng Juntao đã có mặt ở cửa chặn anh lại.

"Luffy-san, buổi tối có vui không?"

"Có Ossan, đó là một đêm tuyệt vời ... nhưng sự thật là tôi đã ăn và uống rất nhiều hahaha, tôi no rồi! Và giờ tôi buồn ngủ ..."

"Ahh, tôi rất vui vì sự hiếu khách của chúng tôi làm cậu hài lòng, nhưng tôi có một yêu cầu nhỏ muốn hỏi cậu."

Luffy thở dài, anh rất mệt và Nami đã yêu cầu anh gặp cô ấy ở khách sạn, và đó là điều anh đang định làm, nhưng ... ông già này đã rất tốt với họ, nếu ông ấy cần điều gì đó ít nhất anh phải biết.

"Chắc chắnOssan, cái gì vậy?" Anh trả lời chân thành.

"Ừm, cậu thấy đấy ... con gái của tôi, Amaia, con bé muốn có một buổi gặp mặt riêng tư. Thông thường với tư cách là một người cha, tôi nên nghiêm khắc hoặc từ chối yêu cầu đó ... nhưng chà, cậu thấy đấy vợ tôi chết rất trẻ và ..."

Luffy không còn quan tâm nữa tới lời kể của ông già đó, anh ngoáy mũi và nhìn vào móng tay của mình, ngáp, chờ đợi để ông ta nói những gì ông ta muốn nói.

"... ừm, tốt thôi nếu điều đó làm con gái tôi vui, con bé nói nó sẽ gặp cậu ở phòng 523, căn phòng nằm trên cùng tầng với những phòng mà chúng tôi đã giao cho cậu trước đây, vậy cậu nói gì?"

"Chắc chắn rồi, ông già, nếu chỉ là vậy thì tôi sẽ đi."

Luffy lê chân mình tới căn phòng đó, người phụ nữ đang đợi bên trong, với ánh đèn mờ ảo và vài ly rượu sake chuẩn bị sẵn trên chiếc bàn thấp, cô ta quỳ xuống trước chiếc bàn nhỏ, và có một cái gối đặt ở phía bên kia bàn nơi cô để sẵn cho anh. Một cử chỉ vuốt ve với bàn tay của Luffy để làm cho anh thoải mái.

"Ohh, Đức vua." Cô nàng nói mỉm cười, "Mời anh ngồi xuống."

"Chà, cô muốn gì?" Luffy hỏi, miễn cưỡng ngồi xuống. Phớt lờ cô ta, người phụ nữ mang rượu sake đến phục vụ cho anh.

"Bây giờ? Rất nhiều thứ, nhưng trước tiên tôi muốn mời anh uống ... và sau đó tôi sẽ giải thích nó."

Luffy khịt mũi, uống một ngụm, gõ ngón tay một cách mất kiên nhẫn vào đùi.

"Anh đang ... lo lắng sao?" Cô nàng hỏi sau khi rót một ly khác ... cô ấy tiếp tục nói mà không chờ đợi câu trả lời. "Tôi cũng vậy, đây là lần đầu tiên tôi có cơ hội diện kiến một vị vua." Cô ấy liếm môi và vén một lọn tóc ra sau tai.

Luffy không biết phải trả lời gì, hoặc anh không quan tâm.

"Mặc dù trở thành Nữ hoàng của Ipanuma không phải điều tệ ... Và sau đó ... một vị vua xứng đáng có một nữ hoàng, anh không nghĩ vậy sao?"

"Eh?" Luffy đang rất buồn ngủ. "Oi Amia, cô có định nói cho tôi biết cô muốn gì ở tôi ngay không?"

"Amaia." Cô nàng sửa lại tên của mình... và người phụ nữ mở mắt ngạc nhiên ... cô đã cặp kè với nhiều người đàn ông trong cuộc sống của mình và bất cứ ai trong số đó cũng sẵn sàng nhảy vào tranh nhau cơ hội đầu tiên được ở bên cô ... nhưng cô cho rằng Vua hải tặc sẽ khác, có lẽ anh ta đã có nhiều phụ nữ trên các hòn đảo khác.

Cô bò đến chỗ anh bằng cả hai tay hai chân, bộ ngực to tướng của cô nàng trì xuống bởi trọng lực rất rõ ràng và đôi mắt xanh lục to tròn của cô ta sáng lên với tia ham muốn thích thú, cô nàng ngồi xuống cạnh Luffy.

"Em muốn anh uống rượu và thư giãn, anh có thể giúp em làm điều đó không? Ý em là ... Bố em đã đối xử rất tốt với anh, và bây giờ em cũng muốn đối xử tốt với anh." Cô nàng ngồi dán mắt vào bên cạnh anh, và lại rót cho anh một ly khác ... Nhưng Luffy không thay đổi thái độ của mình, anh trông chán nản, không quan tâm.

-À.. Vậy, những gì mà người đầu bếp đó nói với các cô gái ... có lẽ nó là sự thật? Mugiwara và Roronoa là một kiểu khác biệt (trans: ý chị ta nghĩ hai anh là gay đấy kk)... Mình không tin nó lại là sự thật ... thật là lãng phí ... không ai được phép miễn nhiễm trước sự quyến rũ của mình... trước đây ... có lẽ thế.  Amaia nghĩ.

Cô nàng lại rót thêm một ly nữa ... đôi mắt lém lỉnh thâm hiểm và với một nụ cười ác ý, lén lút đổ một ít bột trắng bên trong.

"Vậy Luffy-sama, anh chưa từng thử 'ăn' một người phụ nữ sao?"

"Đương nhiên là không, thật kinh tởm!" Luffy trả lời, anh nghĩ rằng người phụ nữ đang ám chỉ đến việc ăn thịt đồng loại, anh đưa đồ uống lên miệng, chỉ để đánh lạc hướng bản thân khỏi hình ảnh tưởng tượng khủng khiếp và giữ mình tỉnh táo. Những kẻ ăn thịt người luôn khiến anh thấy ghê tởm...

"Thật đáng tiếc ..." Và cô nàng thu hét can đảm của bản thân, tự đẩy mình về phía miệng của Luffy, nơi cô ta nắm lấy đôi môi anh trong một khoảnh khắc ngắn và thậm chí cố gắng đưa lưỡi của mình chạm vào anh trong một phần nghìn giây.

Tên cướp biển lập tức đẩy cô ra và người phụ nữ ngã ngửa xuống sàn, trong khi anh giận dữ, lấy mu bàn tay lau miệng với vẻ mặt kinh tởm.

"Này, cô đang cố làm quái gì vậy?" Anh giận dữ nói. Nụ hôn đó khiến anh cảm thấy bẩn thỉu nhất, chẳng có gì giống với những nụ hôn mà Nami đã trao cho anh, và khi anh cảm nhận thấy đầu lưỡi của người phụ nữ kia, nó càng khiến anh ghê tởm nhiều hơn.

Người phụ nữ nghiến răng trong cơn giận dữ, thế thì đó là sự thật! Vua hải tặc là gay (đồng tính)! Thật đáng thất vọng.

"Ohh ... Tôi xin lỗi, tôi chỉ muốn tiếp đãi anh một chút thôi." Người phụ nữ nói ... năm phút, cô chỉ phải chờ năm phút và loại thuốc đó sẽ khiến cho Vua hải tặc phục tùng bất cứ điều gì cô muốn.

"Đừng có làm thế thêm lần nào nữa." Anh cảnh báo, rất nghiêm túc và khá tức giận.

"Sẽ không, nếu anh không muốn." Cô nàng nói.

"Tôi không muốn." Anh dứt khoác trả lời.

Amaia lấy lại bình tĩnh, người đàn ông này như một thách thức, nhưng cô sẽ biến anh ta trở thành vị vua của mình sau cuộc chinh phạt đêm nay, cô sẽ công khai với mọi người rằng cô đã cùng anh làm 'chuyện đó' nếu cần thiết.

"Vậy.. vì anh thích làm chuyện đó với mấy chàng trai, tôi có thể giả vờ là một chàng trai nếu đó là những gì anh muốn?"

"Cô trông không giống như một người đàn ông." Luffy trả lời, rất hiển nhiên bình tĩnh.

"Không không, nhưng chúng ta có thể chơi trò giả vờ ..." Amaia ngả người về phía anh.

"Tôi không muốn chơi, này, tôi xin lỗi nhưng tôi đi đây, Nami đang đợi tôi." Anh đứng lên, nhưng sự nhanh nhẹn bình thường đã rời bỏ anh vào lúc đó, anh lảo đảo.

"Thư giãn, thưa Bệ hạ ... có vẻ như anh đã uống rất nhiều rồi đấy." Người phụ nữ choàng tay quanh vai anh và giúp anh đứng dậy.

"Chết tiệt... có chuyện gì với mình vậy?" Luffy nhìn tay mình thấy nó mờ mờ ảo ảo. "Giấc mơ quái quỷ ..." Trong một khoảnh khắc tiếp theo, mắt anh nhắm nghiền và anh gục xuống, ngã lưng trên nền đất.

"Chà, đối với một người mang danh Vua Hải Tặc, anh ta gục khá nhanh." Amaia lẩm bẩm.

- Nếu mình là một thợ săn tiền thưởng sẽ rất dễ dàng để giết và giao nộp cái đầu của anh ta -  Cô thầm nghĩ. 

Điều mà người phụ nữ không biết là cả Luffy và đồng đội anh sẽ không cho phép một người như vậy đến gần họ ngay từ đầu, lý do duy nhất cô ta vẫn ung dung cho đến nay là vì qua Haki họ không cảm thấy cô ta có ý định làm tổn thương đồng đội của họ. Biến thái, có, ngang tàn, không nói đạo lý cho lắm, nhưng trong khẩu khí của cô ta không có ý định công kích làm hại họ.

Cô ta dùng chân chọc chọc vào Luffy một vài lần và nhận ra anh ta đã mất hết khả năng chiến đấu, mỉm cười, liếm môi và cúi xuống bên cạnh anh ta, nơi cô ta lần đầu tiên đã cởi chiếc khăn màu đen quấn quanh eo lấy nó ra và sau đó với một cái nhìn tinh quái cô nàng dòm ngó rất kỹ ... chậm rãi ... từ từ, tràn đầy mong đợi về những gì cô ta có thể khám phá.

"HAHAHAHA! TÊN KHỐN!" Luffy đá và chiến đấu trong giấc ngủ của mình, như mọi ngày, ngày hôm đó cũng không ngoại lệ, anh quạt mạnh một cánh tay trong không khí và nó khiến người phụ nữ bị đánh bay hạ cánh với lưng đập vào tường, bất tỉnh ngay lập tức.

Khi cô ta tỉnh dậy, đã là ban ngày, trời sáng tinh mơ và cô nàng hoàn toàn bối rối bởi những gì đã xảy ra, cô ta đã đưa ra quyết định phải rời khỏi đó càng sớm càng tốt ... nhưng khi cô mở cửa, cô nhìn thấy hai người phụ nữ không quen biết giao tiếp bằng mắt với cô ấy. Đó là cơ hội hoàn hảo bởi vì cả thành phố đều biết cô, và sau đó, ít nhất một tin đồn có thể lan truyền rằng cô đã ngủ với Vua hải tặc.

Và vì điều đó, cô cố ý để hở cánh cửa không khóa khi rời đi.

_______________________________________________________________________________________________

To be continued....

Author: Và đó là những gì KHÔNG Xảy ra ở Ipanuma!

Chương tiếp theo sẽ là những gì đã xảy ra ở Ipanuma mwahahaha

..

Trans: chà, cái lúc dịch đoạn cuối tưởng tượng cảnh Luffy mớ ngủ đấm bay cô nàng Amaia khiến nhỏ dính tường xỉu ngay tại chỗ rồi tự mình ngồi cười như sảng. 🤣

Cho trans một like buff động lực comeback nhé.

Welcome bình luận góp ý, mang tính xây dựng đừng gây war nhé, tui sợ gạch đá lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro