Cuộc gặp gỡ đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Fang

Đôi khi định mệnh gặp nhau trong một khoảnh khắc tưởng chừng như không dễ thấy. Đôi khi nó cứ thế trôi qua, đôi khi lại là cả vạn năm.

Thường Hoa Sâm mua xong xiên que và chuẩn bị về nhà. Gió chiều thổi qua má anh, ánh trăng sáng xuyên qua ngọn cây, một mình anh đi trên con đường mòn của tiểu khu, Thường Hoa Sâm thả lỏng một chút, nghĩ rằng không có ai nên lặng lẽ tiết ra một ít pheromone*.

Pheromone của Thường Hoa Sâm khác với hầu hết pheromone của các alpha đầy tính xâm lược khác. Pheromone của anh ấy là tuyết tùng lạnh, mang theo chút mát mẻ, nhưng lại ẩn chứa vẻ dịu dàng của thảm thực vật.  Hương thơm tuyết tùng hoà quyện với ánh trăng, cỏ dại và quả phật thủ mới nở.

Bất chợt, có hương hoa mộc lan phảng phất trong làn gió mát. Thường Hoa cảm thấy thật kỳ lạ bởi trong tiểu khu nơi anh ở không có cây mộc lan nào cả. Trực giác dẫn anh đến một khoảng đất trống nhỏ bên lối đi, hương hoa càng lúc càng nồng.

Hương thơm mang một chút thanh tao của đầu xuân cùng một vần điệu kết thúc ngọt ngào kéo dài lơ lửng trong không khí. Anh thấy ánh trăng rơi trên một bóng hình màu trắng.

Thường Hoa Sâm đã đọc qua rất nhiều bài thơ, nhưng lúc này, anh cảm thấy không có bài thơ nào có thể mô tả cảnh tượng trước mắt này. Chàng trai có mái tóc dài và mặc đồ trắng, đang nhảy múa dưới ánh trăng.

Thường Hoa Sâm có thể thấy được hương tuyết tùng cùng hương hoa mộc lan đang đan xen vào nhau.

Thường Hoa Sâm hít vào một hơi, có lẽ làn gió buổi tối sẽ thổi nụ hôn thơm mùi tuyết tùng đến bên anh. "Đêm nay ánh trăng đẹp quá!", Thường Hoa Sâm thầm nghĩ.

Ánh trăng chiếu trên lối đi, Thường Hoa Sâm và Tôn Oánh Hạo sánh bước bên nhau trên lối đi nhỏ hẹp.

Các lối đi trong tiểu khu rất hẹp, ngón tay của hai người đan vào nhau, hai vai cũng sát gần nhau.

Thường Hoa Sâm ghé sát bên tai Tôn Oánh Hạo: "Hạo Hạo, em thả một chút pheromone ra ngoài, được không?"

Nói xong, hương thơm thoang thoảng của hoa mộc lan tỏa trong không khí. Hương tuyết tùng và mộc lan hòa quyện vào nhau, hài hòa và đẹp đẽ.

Bước đến khoảng đất trống nhỏ nơi anh nhìn thấy lần đầu tiên ấy, Thường Hoa Sâm nhớ lại cảnh Tôn Oánh Hạo đang khiêu vũ dưới ánh trăng. Chính vì một thoáng kinh hồng* ấy đã khiến hai người họ sánh bước bên nhau.

Thường Hoa Sâm nghĩ, hai bàn tay nắm lấy nhau dường như càng chặt hơn.

"Hạo Hạo."

"Hả?"

"Ánh trăng đêm nay đẹp quá!"

"Gió cũng thật dịu dàng."
___
Chú thích:
*pheromone: là chất được tiết ra từ cơ thể như tín hiệu hóa học giữa các cá thể cùng loài. Chất này được tiết ra khi các con đực muốn tìm bạn tình trong thời gian sinh sản.
*một thoáng kinh hồng: ý chỉ người hay sự vật, chỉ cần thoáng nhìn một cái thôi đã để lại trong lòng những ấn tượng mạnh mẽ, khó phai

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro