1 tện nạn chưa được xóa bỏ... #Giangcutes1thg #Linhyewtýt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( chap này là do mik và bn giang cũng viết chung bên sẽ # cả 2 nhé )

Tôi là Hana , từ năm tôi mới sinh ra đời đến năm tôi 5 tuổi ba mẹ và ông bà rất yêu thương tôi , luôn quan tâm và chăm sóc tôi chu đáo . Nhưng đến năm tôi 6 tuổi , mọi chuyện đã kết thúc . Tôi hay tin mẹ đã màn bầu một cậu em trai toi rất vui mừng vì nghĩ sẽ có người chơi cùng không còn cô đơn nữa , nhưng suy nghĩ non nớt ất của tôi đã sai . Cậu em của tôi vừa ra đời đã được đặt cho một cái tên là Will . Trong nhà từ lúc Will ra đời , mọi người không còn quan tâm và chăm sóc tôi nữa mà chỉ để tâm đến cậu em mới ra đời . Khi tôi và em lớn lên 1 chút , ba và mẹ đã đi làm chỉ còn tôi ở nhà phải chăm sóc và chơi với em . Cuộc sống cứ thế trôi qua thật nhanh . Vào năm tôi chuẩn bị lên cấp 3 thì cty bố tôi phá sản , bố tôi là trụ cột kinh tế của gia đình còn mẹ tôi thì có một quán ăn nhỏ dựa vào đồng lương của bố. Nghe bố tôi phá sản , họ hàng ai cũng quay lưng và từ chối giúp đỡ bố tôi trong lúc khó khăn nhất. Kinh tế gia đình bây giờ chỉ có thể cho một đứa con đi học . Tôi thì học rất giỏi và rất muốn đi học nhưng mẹ tôi lại nói thôi nhường cho em con học đi , con là con gái học nhiều làm gì ? Sau này cũng đi lấy chồng rồi chăm con thôi . Tôi rất uất ức nên cãi lời mẹ rồi nói : tại sao con là con gái thì không được đi học? Mẹ tôi thì nói : vì tao là mẹ mày !
nghe xong câu nói vô tình đấy của đấng sinh thành , tôi gần như sụp đổ ngay giây phút ấy . Bấy giờ , tôi mới nhận ra rằng , trong mắt gia đình và họ hàng tôi chỉ có 1 mình Will thôi ! Họ coi tôi như 1 con vịt trời lúc nhỏ thì ăn hại chẳng làm được việc gì lúc lớn lại bay đi cưới chồng không ở lại chăm sóc bố mẹ . Tối hôm ấy tôi đã ngồi suy tư rất nhiều và đưa ra quyết định thay đổi cả đời mình , tôi quyết định sẽ bỏ nhà ra đi tự gầy dựng lên cuộc sống mới không có những ánh mắt kì thị từ gia đình và họ hàng và tràn đầy tích cực . Vào lúc sáng sớm khi đã chuẩn bị xong và chuẩn bị ra đi khỏi nhà thì bỗng đứa em trai nhỏ bé của tôi do những tiếng động tôi gây ra mà tĩnh giấc , nó thấy tôi định đi đâu thì ngây thơ tươi cười nói với tôi
- chị đi đâu vào giờ này thế , nhớ đi nhanh về với em nhé
nghe xong câu nói thơ ngây ấy , đột nhiên sóng mũi tôi rất cay , trong 2 khóe mắt nước đã  tràn ngập nhưng tôi vãn cố nuốt tất cả vào mà quỳ xuống nói lời nói dối tốt đẹp nhất
- em đừng lo chị chỉ đi 1 lát thôi rồi sẽ quay về với em ngay , chỉ 1 chút thôi...
nói xong tôi do dự quay đầu nhìn lại thì thấy thằng bé vui vẻ vẫy tay chào tạm biệt tôi ! Cái vẫy tay cuối cùng trước khi nó vĩnh viễn sẽ chẳng bao giờ có thể làm lại với tôi...
Sau sáng hôm ấy khi gia đình tôi biết tôi đã bỏ nhà ra đi thì không những không hoang mang đi tìm tôi mà họ còn vui vẻ cười đùa với nhau như vừa mới vứt bỏ đi một gánh nặng vậy . Ha ! Tôi đúng là ngu xuẩn mà ! Không biết tôi đã nghĩ gì khi mong chời rằng họ sẽ quan tâm tôi chứ .
Sau khi rời bỏ ngôi nhà cực đoan ấy tôi lang thang trên những con phố , ăn xin trên những con đường và ngủ trên những hàng ghế đá . Khi thấy tôi đáng thương như thế có 1 người phụ nữ trung niên trong rất khá giả đã ngỏ ý nhận tôi làm con nuôi , tôi xúc động ôm chầm bà ta khóc như 1 đứa trẻ . Khi cùng bà ta về đến nơi mà bà ta gọi là "nhà" ấy , chính là 1 ổ mại dâm... Bà ta ném tôi cho bọn côn đồ rồi vui vẻ nhận tiền . Trong khi tôi đang hoang màn và sợ hãi cho tương lai sau này của mình thì bọn quái vật đáng ghê tởm ấy ngây lập tức dập tắt suy nghĩ về tương lai của tôi bằng cách lôi đầu tôi vào phòng rồi bắt đầu vấy bẩn cơ thể và linh hồn tôi . Hằng ngày , tôi đều phải chịu những sự tấn từ linh hồn đến thể xác và mang thai ở tuổi 13 , cho đến khi cảnh xác phát hiện ra ổ mại dâm của bọn chúng mà xông vào phơi bày tội ác dơ bẩn của chúng ra ánh sáng . Những bé gái bị bán và lừa vào đây đều dưới 20 tuổi nên được gửi vào trại trẻ mồi côi , kế thúc con ác mộng của tôi , và mở ra 1 cơn ác mộng khác.. . Tôi được 1 gia đình tài phiệt nhận nuôi , chúng dẫn tôi về và bắt tôi làm m người hầu của họ trong khi tôi đang mang thai tháng thứ 3 , ông chủ có vẻ khá thích tôi còn bà chủ thì khác bà ta luôn tìm cách sỉ nhục và đầy đọa tôi làm những công việc nặng nhọc và bẩn thỉu vì ghen tuông với tôi . Đỉnh điểm là khi đêm hôm ấy , ông chủ gọi tôi vào phòng định làm điều bất chính với tôi thì bị bà chủ xông vào lôi tôi ra , bà ấy không ngừng chửi rủa tôi là con đĩ thối tha , hạ đẳng và là cặn bã của xã hội vừa liên tục đạp vào bụng tôi bà ta còn nắm lấy tóc tôi đập lên tường không ngừng , còn lột đồ tôi ra giữa đường rồi chế nhạo tôi là con đĩ vô liêm sỉ quyến rủ chồng bà , ông chủ thấy thế cũng hùa theo hãm hại tôi , 2 người họ sai người đến lôi tôi ra ngoài đánh đập tôi đến chết
Tôi bừng tĩnh sau cơn ác mộng , trước mắt tôi là ba mẹ đang không ngừng hỏi han tôi có sao không và em trau tôi , Will đang vui vẻ cười đùa với tôi , bỗng tôi hoàng hồn lại , thì ra giấc mơ tốt đẹp ấy chỉ là dòng kỉ ức thoáng qua đầu cô thiếu nữ tội nghiệp đến cuối đời lại bị đánh đập và sỉ nhục dã man rồi quăng xác cho lợn ăn...
Xin lỗi Will ! Xin lỗi vì chị đã không giữ được lời hứa sẽ trở về bên em mà lại về với đất trời lạnh lẽo này...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Này ! Mọi người mong chời gì 1 cái kết đẹp khi cây chuyện này vào tay tôi #linhyewtýt , kẻ hủy diệt mộng mơ , chúa tể tàn độc , bà chúa cũng những cái kết buồn , tổng tư lệnh khai trừ giấc mơ 😘👊✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro