Chuyện xưa nóng bỏng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Gia Nhậm ] Chuyện xưa nóng bỏng

Ta tình cờ gặp lại Trương Gia Nguyên, là ở ngoài đường. Lúc đó ta đang hút thuốc lá, mà hắn thì nhăn chân mày. Ta nhìn hắn một lúc lâu, sau đó từ trong túi móc ra một hộp thuốc, lấy ra một cây nói, "Hút không"? Hắn lắc đầu, bảo, "Cai thuốc rồi". Ta cười, "Sao lại thế"? Ta nhớ được Trương Gia Nguyên nghiện thuốc lá. Hắn nhìn ta trầm mặc một hồi, sau đó nói, "Hút chậm thôi, nếu không sẽ bị sặc". Ta quay đầu lại, đêm khuya tối thui, hít một hơi sau đó chậm rãi phun ra khói, ta hỏi hắn, "Em cũng giống như vậy sao?". Hắn không nhìn ta nữa, mà là xoay người cùng ta nhìn bóng đêm, một lát sau, hắn nói, "Ai biết được". Đêm nay khí trời cũng không tốt, không có ánh trăng, cũng không có sao, vũ trụ đem chúng ta vứt bỏ ở góc này, ta phun ra một ngụm khói. Hắn rốt cục hỏi ta, "Anh làm sao lại hút thuốc?". Ta phục hồi tinh thần lại, quay đầu nhìn hắn, mắt hắn sâu thẳm như vũ trụ. Hắn thấp giọng nói, "Đừng hút, đối với thân thể không tốt". Ta cảm thấy tiếc nuối, ta nói, "Không có chuyện gì".

"Anh. . ." Hắn muốn nói lại thôi, sau đó lời nói biến thành thở dài. "Quên đi, em có hỏi anh cũng sẽ nói chuyện không liên quan đến em".

"Em không thử làm sao biết". Trong ánh mắt hắn chiếu ra thân ảnh của ta.

"Anh làm sao vậy?" Ta quyết định không nhìn hắn nữa, xoay người hút thuốc. Hắn lại rất kiên trì, một mực chờ đợi. Chiếc xe đầu tiên lướt qua chúng ta, ta chậm rãi nói, "Anh đang đợi người".

Hắn suy nghĩ thật lâu, dường như không có dự liệu được ta sẽ trả lời, nhưng lại muốn biết đáp án, mâu thuẫn như vậy, hắn liếm liếm môi, "Đợi ai?". Ta nghĩ một chút, đó là một người ta đã đánh mất. Là ta tự tay đẩy người ấy ra. Những lời này ta không nói ra miệng, ta nhìn bầu trời đêm, điếu thuốc trong tay đã tàn, "Anh dùng 24 giờ đồng hồ làm mất hắn, bây giờ cần càng nhiều hơn 24 giờ đồng hồ đem hắn tìm trở về".

"Là ai may mắn như vậy?" Trương Gia Nguyên hỏi. Ta vứt đầu thuốc xuống mặt đất, dùng chân đạp tắt, "Khả năng hắn tự mình cũng không biết a ! Anh thật là ước ao hắn."

"Có thể được anh một mực nhớ nhung, khẳng định rất may mắn".

Ta móc ra một điếu thuốc nữa, không để ý biểu tình khó chịu của hắn, "Ai lại muốn một người như anh?" Hắn nghiêm túc nhìn ta, "Em muốn". Ta thật lâu không trả lời, hắn liền lẳng lặng nhìn ta hút thuốc. Khói thuốc tản ra không trung đen kịt, ánh sáng màu cam của đèn đường tràn ngập.

Ta hỏi, "Em vì sao cai thuốc?"

"Có người nói không thích em hút thuốc, khi đó em không muốn cai, đáng tiếc sau lại đánh mất người đó".

Ta quay đầu đi nhìn về phía đèn đường, thật đáng thương, chúng ta đều đánh mất bảo bối của mình.

Thanh âm của hắn trầm thấp, hàm chứa đau thương, "Hôm nay em tìm được người ấy rồi, nhưng người ấy không phải quá ổn."

"Dám vứt bỏ em, đáng đời cô ta lắm".

Hắn nghiêm túc gọi tên ta, "Nhậm Dận Bồng, người em muốn tìm là anh." Ta không nhìn hắn, nhẹ nhàng ừ một tiếng, lại hút một hơi.

"Anh nhìn em một chút." Trương Gia Nguyên nói. Ta không có ngẩng đầu, cau mày hút thuốc. Hắn luôn là với dáng vẻ này của ta không có biện pháp, hắn sát lại gần hỏi, "Dạo này anh như thế nào? Vì cái gì đứng ở đây hút thuốc?"

"Anh vẫn rất tốt, đáng tiếc không ai muốn anh." Hắn gấp gáp, đôi mắt tựa như sói con nhìn ta chằm chằm, "Làm sao anh biết, nhiều người thích anh như vậy, em còn luôn cảm thấy không xứng với anh...Anh vì sao hút thuốc?"

Ta lắc đầu, "Thích người kia, bên người dù sao cũng phải có vật thay thế, coi như làm bạn !.

"Anh trước đây luôn khuyên em đừng hút thuốc". Ta cười cười, xoa khóe mắt của hắn, nơi đó có một nốt ruồi nhỏ, ta rất thích. Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt thành khẩn lại nóng bỏng nhìn ta, "Em có thể cai được thuốc, nhưng vẫn không thể từ bỏ được anh." Ta giật mình một chút, làm sao ta dám nói: mỗi lần hút thuốc đều giống như đang cùng hắn hôn môi.

Khói mù lượn lờ, đôi mắt kia chăm chú nhìn chằm chằm ta, ta nhớ ngày trước hắn nói nốt ruồi trên mặt ta giống như bắc đẩu thất tinh, thật muốn cười. Hắn hỏi ta, "Em có thể hôn anh không?"

Ta rũ mắt, cười ném tàn thuốc, tay ta từ từ sờ lấy mặt của hắn, Trương Gia Nguyên rất đẹp trai. Ta nhẹ nhàng tới gần hắn, gần đến hai trái tim áp vào nhau. Hắn nhẹ nhàng hôn môi ta, "Muốn hôn anh, cũng muốn làm người yêu của anh".

"Được". Nhậm Dận Bồng quyết định không hút thuốc lá nữa, bởi vì anh có Trương Gia Nguyên rồi.

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro