Yêu cậu thanh xuân của tớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tôi là Park Junghwa, một cô nhóc ở tuổi 17. Học hành thì chả ra làm sao đôi lúc rất muốn nghỉ học để khỏi phải học chi cho mệt nhưng cái suy nghĩ đó đã bị tôi xóa bỏ chỉ vì một người.

Phía trước con hẻm nhà tôi là nhà của của cậu ấy. Cậu ấy là Ahn Heeyeon, cậu ấy là con của một tổng giám đốc nên luôn được các cô gái săn đón. Người gì đâu mà đẹp trai, học giỏi, lại còn chơi thể thao tốt nữa chứ!

A cậu ấy đi học rồi mình phải đuổi theo mới được.

-Nè! Nè! Chờ đi với.

-Tôi có tên.- Cậu ấy dừng lại,và nói:

Nói xong liền đi mất, tôi chề môi.

- Người gì đâu lạnh lùng thấy sợ

Đấy, ngày nào tôi cũng cùng cậu ấy đến trường thật là sung sướng.

Vào lớp 

-Ê! Junhhwa làm bài tập chưa.

Đứa mới nói là Hyerin con bạn thân của tôi.

-Làm xong hết rồi, mệt muốn xĩu- tôi chán nản ngã vào vai nó

-Đồ con lười ai biểu thường ngày không chịu làm,chờ nước đến chân rồi mới nhảy.

-Xìa! Kệ tôi.

Tôi liếc nhìn Heeyeon. Cậu ấy ngồi ở dãy bàn cạnh bên, đang căm cụi đọc cái gì đấy, chắc là đang xem bài mới rồi. Gương mặt điển trai, thêm chút ánh sáng bên cửa sổ nữa, cậu kia muốn đốt tim tôi à.

Tại sao trên đời lại có người vừa đẹp trai lại học giỏi. Tôi cảm thấy rằng bao nhiêu cái tốt đẹp trên đời này đều dành cho Heeyeon hết rồi.

Ngắm cậu ta một hồi lâu thì...

- Heeyeon ơi!Cậu nhận đồ ăn sáng của mình nha!

Đó là Arin, là một hot girl của lớp. Xinh đẹp, học giỏi lại rất kiêu căng .

-Xin lỗi tôi ăn ở nhà rồi!

-Cậu nhận giúp mình đi chứ không là phí lắm!

-Xin lỗi tôi nhận không được cậu cho ai khác nhé!
Cô ta thấy vậy liền bỏ đi.Trong lòng vui quá trời luôn.

Heeyeon của tôi lịch sự nhĩ, cách cậu ấy từ chối cũng đáng yêu nữa. Bây giờ tôi mới thấy sự lạnh lùng của Heeyeon đôi khi cũng là tốt, chí ít là trong việc từ chối nhận thức ăn từ Arin.

Đang mãi suy nghĩ vẩn vơ thì:

Reng...Reng...Reng.

------------------------Vào lớp --------------------------------

- Cả lớp nghiêm!Tiếng của lớp trưởng.

- Cả lớp ngồi xuống!Thầy nói

Thầy đứng lên bục giảng bài. Tôi thì nhìn Heeyeon  gương mặt trong sáng, anh tú, có chút lạnh lùng...

Và bụp!

-Ui cha đau!

- Junghwa em đứng dậy cho tôi. Đây là giờ học chứ không phải để em lơ là chuyện khác, em viết ngay bảng kiểm điểm rồi đem lên văn phòng cho tôi.

Đúng là xui quá đi!

Reng...reng...reng.

Cuối cùng cũng ra về,vui quá đi.

- Heeyeon ơi!chờ về với.

-------------------------------------------------------------------------

Thời gian cứ trôi đi ngày qua ngày tôi và cậu ấy vẫn cứ đi học chung rồi lại về chung. Nói đúng hơn là tôi vẫn theo đuổi cậu ấy. Có khi tôi còn phải dậy thật sớm để chờ cậu ta đi chung. Có hôm còn tự làm đồ ăn sáng đem cho cậu ấy nữa, cứ tưởng là sẽ bị từ chối giống như Arin, ai ngờ một phát nhận luôn.

Mà người gì đâu tính kì miệng thì chê dở mà ăn sạch trơn, còn bảo sợ phí đồ ăn nên ăn hết. Bộ mở miệng giả vờ khen tí ti thôi thì chết à. Người gì vừa đáng ghét mà lại còn đáng yêu nữa chứ. Chịu sao nỗi với cậu đây!

Cứ thế thời gian cứ trôi đi, thắm thoát đã gần cuối năm tôi sẽ quyết định tỏ tình cậu ấy.Nhưng phải chờ cuối qua buổi tổng kết đã thật nôn nao quá đi.

Buổi tổng kết sẽ do lớp 11 và lớp 12 tổ chức và Heeyeon sẽ đại diện hát song ca để khai mạc buổi tổng kết. Khi nghe tin này tôi vui thay cho cậu ấy luôn nhưng tôi có chút buồn vì người song ca với Heeyeon là Arin hot girl của lớp. Tôi thì phụ trách quần áo cho họ. Ôi!Cuộc đời.
--------------------------Ngày Tổng kết---------------------

Ai nấy đều bận rộn kể cả tôi chạy luấn quấn bên mớ trang phục mà chóng mặt luôn.

Gần đến giờ khai mạc thì một sự cố đã xãy ra Arin người song ca cùng Heeyeon đột nhiên bị té trật chân cô khóc khàn giọng luôn.

Tôi cảm thấy cô thật đáng thương mà cũng có chút vui hihi^-^.Mọi người ai nấy đều lo lắng vì không có người thay thế.

Đột nhiên Heeyeon nhìn tôi rồi kéo tay tôi qua chổ mọi người.

-Tôi tìm được người thay thế rồi ,cô ấy hát cũng rất hay đấy.

Mọi người có nét mặt hơi nghi ngờ nhưng vẫn đồng ý. Tôi vừa bị đứng hình 5 giây không biết chuyện gì vừa xảy ra, cậu ấy vừa đề cử mình hả!

Thật hay mơ vậy tôi liền nhéo má tôi một cái thật đau. Ôi thần linh ơi! Là thật tôi vuiu sướng tới mức muốn nhảy cẩn lên.

Cậu ấy còn đặt tay lên đầu tôi và nói:

-Đừng làm tôi thất vọng.

- Đừng lo tôi hát hay lắm đấy!

Cậu ấy vừa mới cười sao trời ơi đây là thiên đường cậu ấy vừa cười kìa ôi vui chết đi được.

Buổi khai mạc được bắt đầu chúng tôi song ca ai nấy đều trầm trồ ngạc nhiên, tôi cũng chẳng mấy quan tâm, chỉ lo ngắm Heeyeon của tôi thôi, góc nghiêng của cậu ấy chẳng thể đùa được, cộng thêm ánh nắng sớm chiếu gọi vào chỉ làm Heeyeon trở nên hoàn hảo thêm thôi.

Chúng tôi hát xong thì một tràn pháo tay nồng nhiệt không biết có phải do hát hay hay là do Heeyeon đẹp trai nữa.

Khi tôi vào trong phòng thay đồ để tiếp tục việc lo trang phục cho các bạn khác thì Arin cô ta nhìn tôi với ánh mắt khó chịu. Tuy cô ta không nói gì nhưng đôi mắt của cô như muốn nói là “tránh xa Heeyeon ra vậy”.

Nhưng mà cô mơ đi Heeyeon là của tôi .( cục súc vậy bông)

Khi xong buổi tổng kết thì tôi quyết định sẽ tỏ tình cậu ấy. Tôi đã lên kế hoạch của buổi tỏ tình này cả tuần cho lời thoại và cách tỏ tình. Tôi hí ha hí hững cầm trên tay một cái bảng có ghi là “Tôi thích cậu lắm Heeyeon” . vừa đi vừa mơ mộng.

Nhưng tôi đã bắt gặp hình ảnh cậu ấy và Arin nói chuyện với nhau Arin cô ta còn còn nắm tay Heeyeon  nữa. Tôi làm rơi cái bảng và một mực chạy về nhà vừa chạy vừa khóc mọi người nhìn tôi .Thật xấu hổ.

Tôi ở trong nhà khóc cả buổi mắt sưng hết lên cũng may ba mẹ tôi đi làm hết rồi chứ không thôi thật xấu hổ chết đi được.

- Junghwa ơi! Cậu có nhà không?

Đó là giọng của Heeyeon tôi chần chừ không muốn mở cửa.

-Cậu mà không mở cửa là tôi không gặp mặt cậu nữa đấy!

Không biết tôi làm sao khi nghe câu đấy lại lật đật mở cửa tôi bị gì thế này.

-Cậu kiếm tôi có gì không?Tôi nói bằng giọng khàn khàn.

-Cậu khóc đấy à?

-Tôi khóc thì liên quan gì đến cậu sao không ở bên cạnh cô bạn gái Arin đi!

-Cậu nói gì vậy tôi và Arinchỉ là bạn mà thôi mà .

-Chả lẽ cậu ghen đấy hả?

-Tôi không có ghen đâu đừng có mà ảo tưởng.

Tôi đỏ ửng mặt lên thẹn thùng. Cậu ấy lấy ra cái bảng mà tôi bỏ quên .

-Cậu có điều gì muốn nói với tôi không Junghwa

- Tôi…tôi…tôi

Tôi liền nhanh tay dành lại lấy tấm bảng.

-Tôi thích cậu Junghwa  làm bạn gái tôi nhé!

Tôi dường như đứng hình cậu ấy vừa tỏ tình mình à !

Tôi hạnh phúc quá!

Kề từ hôm đó chúng tôi đã trở thành một cặp đôi .Đi đâu cũng có nhau thật là hạnh phúc. Heeyeon là người tôi thương nhất trên đời đấy.

Heeyeon à! Yêu cậu mối tình đầu của tôi.

Người ta thường nói " muốn kết thúc mối tình đơn phương cách duy nhất là phải tỏ tình" đúng đó nên ai đang đơn phương ai thì tỏ tình đí nhé.

Còn tôi bây giờ rất hạnh phúc nha. Heeyeon thật sự rất tốt đó, cưng chìu tôi hết cỡ. Cậu luôn ân cần với tôi trong mọi việc, còn giúp đỡ tôi học tập tiến bộ nữa.

Heeyeon à em yêu Heeyeon.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hajung