Chúc mừng sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Kon

Vui lòng không mang fic ra ngoài. Nếu có mang xin ghi nguồn rõ ràng

===================

13/4/2017

7:00 Bắc Kinh

- Cốc cốc cốc -

- Lộc Hàm. _ Tiếng Lão Cao gọi cậu từ bên ngoài vọng vào. 

- Ây~ Em ra ngay. Mọi người đợi em chút

Cậu đáp lại. Nhanh chóng thu xếp chút đồ bỏ vào vali, hôm nay cậu phải bay đến Hàn để thu xếp chút công việc bên ấy. Trong lúc thu xếp tiện tay vớ cuốn lịch nhỏ trên bàn, chợt thấy dấu khoanh đỏ ngày 14/4 trên cuốn lịch, mắt cậu chợt dừng lại một khoảng khắc... 

- Này Lộc Hàm, có nhanh lên không ? Chúng ta sắp trễ rồi đấy 

- Vâng em ra ngay đây 

Cậu đặt lại cuốn lịch nhỏ trên bàn, kéo vali ra ngoài. Công việc hôm nay của cậu còn rất nhiều, chắc là tới khuya mới có thể bay về... 

"Không nên nhớ..."

============================

Hàn Quốc _ KTX EXO 

- Này SeHun, mai sinh nhật em rồi đấy 

ChanBaek hí hửng cầm cuốn lịch nhỏ đưa lên trước mặt anh. 

- Em biết mà. 

- Vậy em muốn được tặng gì ? Anh mua cho em

SuHo hào phóng hỏi, tay phe phẩy thẻ

- Ây yo SuHo , sao sinh nhật huynh em không hỏi câu đó vậy 

XiuMin ngã người về phía sopha, than vãn

- Suho huynh thiên vị nha~

Chen cũng góp vào. Sao một hồi bị "ép buộc" SuHo cũng đành phải hứa sau này cứ đến sinh nhật mọi người thì sẽ phải mua tặng bọn họ thứ mà họ muốn. Anh đúng là người đàn bà bất hạnh mà 

- Không cần đâu. Chỉ cần có mọi người là được rồi. Với lại hôm đó chắc các EXO-L sẽ tặng quà nhiều lắm nên không cần đâu 

SeHun đáp lại. - Mà em về phòng trước đây. Dù sao hôm nay cũng được nghỉ, em muốn ngủ thêm

- Ờ, thế em nghỉ đi nhé _ XiuMin vẫy tay

SeHun lê bước về phòng, đóng cửa lại đi về phía giường nằm phịch xuống. Lại thêm một năm nửa rồi, mặc dù đã có mọi người nhưng cậu luôn cảm thấy thiếu vắng gì đấy. Thiếu vắng một bóng hình đi mua trà sữa với cậu, một bóng hình mà cậu thường chuyện trò đùa giỡn... Mặc dù cậu đã nghĩ có thể quên được người đó, nhưng cứ đến một lúc nào đó cậu lại thấy bóng hình quen thuộc chợt ùa về...

Mỗi ngày đều cùng cậu trò chuyện đến khuya, đói thì cùng nhau nấu mì, cùng chọc cho D.O. huynh phải mặt đỏ vì giận. Cái người mà trước khi ngủ phải nhìn một lần, khi thức dậy phải nhìn lần nữa... Cậu lại bất giác nhớ về người đó, đưa tay mở điện thoại nghe bản "Your song"... Gò má cậu bỗng có cảm giác nóng ấm 

" Sao huynh còn chưa về... LuHan " 

=====================

- Khách sạn XX - 

23:30

- Lộc Hàm, hôm nay tạm ở đây đi nhé. Chuyến bay gặp trục trặc rồi, chắc là sáng mai chúng ta mới có thể xuất phát 

- Vâng. Em biết rồi

- Cậu nghỉ ngơi sớm đi, tôi về phòng đây

- Ừm... Mai gặp, ngủ ngon

Cậu vào phòng ngồi xuống giường nghịch điện thoại, chợt phát hiện có rất nhiều bài viết gắn thẻ cậu vào bài chúc mừng sinh nhật SeHun. Khắp bản tin đều là tin này. Cậu buông điện thoại, xoa xoa thái dương, cảm giác mệt mỏi ập tới. Cậu nghĩ nên ra ngoài hít thở một chút, mặc vài cái áo, đội mũ với khẩu trang để ngụy trang xong liền lén lút ra ngoài

Đi dọc khách sạn cậu thấy có một con sông rất đẹp lại còn vắng bèn đến gần đó hít chút không khí, nghĩ ngợi lung tung. Nhìn xa xa hình như cậu thấy ai đó, một dáng người khá quen thuộc, thoạt nhìn rất giống SeHun. Anh như tự cười chính mình, có phải là nhớ cậu ta nhớ đến phát điên không ? Năm nay lại không thể chúc mừng sinh nhật em ấy, không thể cùng nhau ngắm sao, cùng ăn bánh kem, cùng chơi đùa, cùng.... Có gì đó ương ướt nóng hổi kéo dài từ đuôi mắt xuống gò má, mắt bỗng nhạt nhoà mũi cũng nghẹn lại...Anh đưa tay quệt đi, nhìn đồng hồ mới thấy còn 15s nữa thôi, nếu không thể chúc mừng chính diện em ấy, thôi thì chi bằng tự cho mình một chút mộng cảnh

4

3

2

1

- Chúc mừng sinh nhật em... SeHun

Nói ra được rồi... Cuối cùng cũng nói ra được rồi. Mong rằng cơn gió này sẽ mang theo lời huynh đến nơi em. Xin lỗi nhé, năm nay lại không thể cùng mừng sinh nhật với em rồi... Xin lỗi nhé, lời hứa năm đó chính anh lại để vuột mất... Xin lỗi SeHun... Anh...anh xin lỗi.... 

- Ngốc. Sao lại khóc

Giọng nói quen thuộc, dù đã rất lâu rồi không nghe lại nhưng nó mang cảm giác thân quen, ấm...rất ấm áp. Một bóng người mặc cả chiếc áo khoác dày đang ôm trọn lấy anh, kính râm cùng khẩu tranh hầu như đã che hết khuôn mặt nhưng với khoảng cách như thế này cũng đủ để anh nhận ra... SeHun, chính là cậu

- Em... Em... Sao... 

- Sao lại ở đây chứ gì ? Hôm nay vô tình thấy huynh ở chỗ XX lúc đi mua trà sữa, tính gọi nhưng nhiều phóng viên quá. Đành ở đây đợi huynh 

- Ngốc. Đứng đây từ chiều tới giờ sao. Sẽ cảm lạnh đ... 

- Không lạnh _ Cậu cầm lấy tay anh áp lên má. _ Vì có anh ở đây nên không còn lạnh nữa

- Ngốc...ngốc...ngốc... 

- Này. Đừng bảo em ngóc hoài vậy có được không. Hôm nay là sinh nhật em đấy _ SeHun xịu mặt

- Cái này... Tặng em

Anh lấy từ trong túi ra một cái hộp nhỏ, bên trong là cái đồng hồ cùng kiểu với anh. Đưa cho cậu. Cậu cũng lấy từ túi áo ra một chiếc hộp nhỏ đưa cho anh. 

- Gì vậy ? _ Anh hỏi

- Mấy ngày nữa là sinh nhật anh. Sợ là chờ đến lúc đó sẽ không thể... 

- Nè SeHun... 

- Hở ?

- Liệu năm sau chúng ta có thể gặp lại không ?

- Tất nhiên là sẽ gặp rồi 

- Nếu không gặp thì...cậu có buồn không 

- ... _ SeHun im lặng. Cậu cũng không biết lúc đó mình sẽ như thế nào, nhưng cảm xúc lúc chiều, thấy anh đi qua mà lại không thể gọi, không thể nắm lấy thật sự rất khó chịu... 

- Hứa với anh. Sau khi anh đi, hãy đem tất cả những thứ thuộc về anh đem đốt hết. Rồi tìm cho mình một cô gái tốt, bắt đầu lại

Cậu ngưng lại vàu giây mới trả lời anh - Em hứa.... 

------------------------------------

3 năm sau... 

" Hôm nay chắc sẽ là ngày em thực hiện lời hứa đó nhỉ " 

Đứng trước tấm bia nhỏ, cậu chọt nghĩ rồi nở nụ cười nhạt. Đặt một nhánh hoa hồng màu trắng, cái đồng hồ và chiếc nhẫn lên trên tấm bia. Cậu trở về nhà, đem tất cả mọi thứ thuộc về anh châm một ngọn lửa, lửa bén lên bộ ghế sopha, hai cái rèm cửa, chậu hoa nhỏ... Cậu đứng đó nhìn mọi thứ dần trở thành tro bụi, cậu nhắm mắt lại nở một nụ cười, hai hàng nước mắt lại lăn xuống, cậu dang tay ôm lấy ngọn lửa...

" Bây giờ, đây là thứ cuối cùng thuộc về anh. Chỉ một chút nữa thôi, anh sẽ không còn cô đơn "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro