oneshort

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu trời vào vào xuân gió nhè nhẹ ,nhè nhẹ mà lướt qua mang đến cho con người ta cảm giác mát lạnh và sản khoái tột cùng . Đâu đó một mĩ thiếu niên đang yên giấc trên chiếc giường trắng tinh khôi ,đôi mắt phượng,hàng lông mi cong vút khẽ khép hờ . Đôi môi hồng nhuận màu hồng của hoa anh đào đang vẽ lên một đường cong ,một nụ cười hoàn hảo . Anh đang mơ một giấc mơ thật hạnh phúc...

••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••

-Tiểu Khải ,Tiểu Khải mau lại đây nhanh lên -Cậu thiếu niên mang nụ cười tỏa nắng vừa chạy vừa vẩy tay với người phía sau

-Nguyên à chạy từ từ thôi té đấy -Đoạn vừa mới nói xong anh vấp phải cục đá mà ngã xuống

-Tuấn Khải  anh không sao chứ là tại em không tốt ,là tại em không tốt mới để anh ngã thế này -Vương Nguyên đi lại với vẻ mặt đầy lo lắng xoa xoa chân anh

-Anh không sao mà -Anh cười nụ cười dịu dàng nhìn cậu

-Cái gì mà không sao .Lên em cõng anh

-Không được anh nặng lắm

-Anh coi thường em đúng không -Nói rồi cậu "bế"anh lên mà đi

-ưmk...thả anh xuống

Cứ như thế mà đi mãi ,đi mãi điểm dừng chân của cậu tại một góc cây cổ thụ đã rất lâu đời ,cây mọc ven một dòng sông mặt nước trong veo mượn ánh nắng mà lấp la lấp lánh tựa thủy tinh . Ở đó còn có rất nhiều lavender tạo thành một vùng trời tím huyền huyền ảo ảo , tỏa ra một mùi hương dịu nhẹ đến mê người

-Tiểu Khải thích không -Vương Nguyên nhẹ nhàng hỏi

-Ưmk...Thích rất thích

-Hảo anh thích là được rồi

-Tiểu Nguyên này em có biết ý nghĩ của những bông hoa lavender này không

-Chẳng phải nó rất đẹp và thơm sao

-Em thật ngốc ....những bông hoa màu tím đấy nếu chúng mọc riêng lẽ thì có phải hay không chẳng có gì đặc biệt nhưng nếu nó mọc nhiều , rất nhiều thì khqsc đúng không . Lavender còn mang ý nghĩa của sự chung thủy và hơn hết là .....chờ đợi một người ...

-Anh mới là đồ ngốc đó có em ở đây rồi thì anh còn đợi cái gì nữa cơ chứ . chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau . mãi mãi sống hạnh phúc cho đến cuối đời .....- cậu lại cười một nụ cười mãn nguyện

••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••

-Tuấn Khải mau dậy uống thuốc -Thiên Tỷ là bác sĩ điều trị của Tuấn Khải mở cửa đi vào

-Ưmk .... sẽ uống nhưng em phải dẫn anh đến một nơi ..

-Hảo

~~~~~~~~~9 tháng trước ~~~~~~~~
Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên cùng nhau trên đường đi hưởng tuần trăng mật . Xe của hai người tông vào một chiếc xe tải lớn . Vụ tai nạn lần đó đã cướ đi người mà anh yêu nhất và để lại cho anh một khối u ở não.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Chiếc lamborghini đỗ tại một nơi nào đó có gốc cỗ thụ già ,có dòng sông hắt nắng có rất nhiều lavender và đặc biệt hơn ở đây còn có một ngôi mộ in hình chàng trai với nụ cười tỏa nắng ...

Ngồi trên xe lăng đôi mắt tuấn khải đã phủ một tầng sương mờ

-Vương Nguyên em thật xấu đã hứa sẽ hạp phúc bê nhau trọn đời tại sao em lại bỏ anh đi trước .... em có biết anh đau ,đau lắm đó em biết không đau cả về thể xát lẫn tinh thần . Mỗi lần đau như vậy anh đều nhớ đến em . Khi xưa chúng ta ở bên nhau cho dù một tí vết thương nhẹ em cũng đều ở bên mà lo lắng chăm sóc cho anh ....ha.. giờ thì sao chứ lúc anh cần em nhất ... sao em lại bỏ rơi anh...anh thật sự ....thật sự mệt mỏi rồi .... có được hay không em dẫn anh theo với...tiểu Nguyên....

-Tuấn Khải đừng nói bậy....ở đây gió lớn lắm chúng ta về bệnh viện -Thiên Tỷ đứng kế bên nhắc nhở anh

-Tiểu Thiên à anh buồn ngủ quá cho anh ngủ một lúc

-Về bệnh viện rồi ngủ sao lại ngủ ở    
đây ... tiểu khải ..... vương tuấn khải....

~~~~~~~ một thời gian sau ~~~~~~

Cũng chính cái địa điểm đó nơi có một cây cổ thụ , một dòng sông , một cánh đồng lavender .... và một ngôi mộ... lại mọc thêm một ngôi mộ khác có hình một thiếu niên đang cười lộ ra hai chiếc răng khểnh......

-Tiểu khải này em đâu có thất hứa chúng ta chẳng phải đã hạnh phúc bên nhau rồi hay sao -Linh hồn của Vương Nguyên nói với linh hồn của Tuấn Khải

Cả hai tay trong tay bước đi đi đến một nơi một nơi nuôi dưỡng hạnh phúc của hai người ..




Trên đu quay ngày mưa, ùa về những kỷ niệm, từng hồi ức xưa
Tay buông lơi bàn tay, và lần cuối bước chung một đường bên nhau
Nơi anh sẽ lại đi, tình yêu với nỗi hận ngập tràn khóe mi
Liệu rằng anh sẽ biết trước điều chi?

Tình yêu và tiếc nuối, nát tan lòng
Ngọn gió vỗ về tóc em
Buồn vương trên từng ánh mắt, sầu làn mi, giọt lệ cay.
Và hét cho vơi nỗi nhớ.

Phải chăng em vẫn chờ anh
Chờ lối xưa kia hiện bóng hình anh
Giọt nước mắt dưới trời đêm
Mặc đôi mi kìm nén cứ rơi.

Từng vòng đu quay lại xoay
Liệu rằng anh sẽ về đây?
Chìm trong ký ức mơ hồ, một niềm cô đơn thầm kín.

Nơi anh sẽ lại đi, tình yêu với nỗi hận ngập tràn khóe mi
Liệu rằng anh sẽ biết trước điều chi?
Tình yêu và tiếc nuối, nát tan lòng
Ngọn gió vỗ về tóc em
Buồn vương trên từng ánh mắt, sầu làn mi, giọt lệ cay.
Và hét cho vơi nỗi nhớ.

Phải chăng em vẫn chờ anh
Chờ lối xưa kia hiện bóng hình anh
Giọt nước mắt dưới trời đêm
Mặc đôi mi kìm nén cứ rơi.

Từng vòng đu quay lại xoay
Liệu rằng anh sẽ trở về?
Chìm trong ký ức mơ hồ, một niềm cô đơn thầm kín.
Chỉ một lần xin trở về, về thời ta chưa từng quen.

_______________End_______________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro