mụt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mẹ ơi, con chán."

Năm đó, Taehyung năm tuổi. Anh đang ngồi trên chiếc ghế gỗ sau nhà, than vãn.

"Vậy con vào làng chơi đi."

"Con không muốn vào làng, làng thì vắng mà trưa chả có ai."

"Ừm."

"À mà, mẹ ơi, con muốn có em bé để chơi!"

"Điều kiện nhà mình khó khăn lắm, không có tiền nuôi em đâu."

"Ứ ừ! Không chịu đâu! Con muốn có em cơ!"

"Mẹ xin lỗi..."

"Không!"

-------Tối hôm đó--------

"Taehyung à, ra ăn cơm đi con."

"Con không đói."

"Ừ"

Kể từ đó, anh ít nói chuyện với mẹ hẳn đi.

Bây giờ, có muốn nghe câu chào của mẹ, cũng không được, vì năm sáu tuổi, mẹ anh đã mất vì bệnh rồi. 

"Há há! Cái thằng không có mẹ!" - Một đứa cười cợt.

"Không có mẹ kìa, lêu lêu lêu!"

Những lời nói đó vẫn ám ảnh anh tới tận bây giờ, một Taehyung mười tám tuổi.

"Ê mày, cái gì kia?"-Jungkook, một học sinh trường Big Hit, trên tay cầm hộp sữa chuối đi lại trường thì thấy một đám đông trước cổng. 

"Bắc thang lên hỏi ông trời chứ tao có biết đâu?"-Jimin, bạn thân của cậu từ thời mẫu giáo, đáp.

Rồi hai đứa lật đật chạy lại.

"Oimeoi, đẹp trai vãi! Tao chốt trước!"

"Ờ, thế còn Yoongi của mày đâu con Min lùn kia?"

"Yaaaa! Tao lùn chắc mày cao!?"

"Cao hơn ai thì không biết, nhưng cao hơn mày là cái chắc!"

"Thứ matday."

"Mà ai vậy cà?"

"Ê con thỏ kia, ra đây!"

"Gì?"-Trong lúc cậu mải đứng đó, Jimin đã đi lại bảng tin từ hồi nào.

"Đó là học trưởng trường mình á."

"Ừ, rồi sao?"

"Rồi thì đi vào lớp học chứ sao?"


------Giờ ra chơi-------

"Ê cái thằng kia, mày là ai mà dám đi vào đây?"- Một tên nào đó đi ra chắn đường Taehyung.

"Kim Taehyung."

"Xời, té ra là học trưởng. Mà, học trưởng hay là gì đi chăng nữa thì cũng nôn tiền ra đây!"

"Tại sao tôi phải làm thế?"

"Vì tao muốn thế."

"Chỉ cần bạn muốn là mọi người phải tuân theo?"

"Chính xác. Giờ thì móc tiền ra đây."

"Không."

"Thằng lì lợm, giờ có đưa hay không?"

"Tai bạn điếc?"

"Xấc xược, bây giờ móc tiền hay ăn đấm?"

"Tôi thách."

"Là mày chọn đấy."

"CÁI THẰNG MẤT NẾT KIA! TRÁNH XA HỌC TRƯỞNG RA!"-Tiếng la thất thanh như vỡ đầu vang lên. Chưa kịp định hình lại là ai nhưng trên mặt của tên đó đã in 1 dấu giày.

"Thằng nào đá tao?!"

"Ngước mặt lên mà nhìn."

"Oimeoi...J...Je...Jeon Jungkook!? Anh ơi tha em, em không cố ý!"

"Xéo."

"Jung...kook?"-Anh nói trong sự ngơ ngác.

"Ừ, tôi đây, có chuyện...ANH TAE? ANH LÊN ĐÂY HỒI NÀO? MÌNH KHÔNG NHẦM CHỨ? TỈNH HAY MƠ ĐÂY?"

"Hai năm trước. Nhớ năm đó có đứa nhóc nào khóc nức nở đòi anh đừng đi ấy nhỉ?"

"Là em...Khoan đã, tôi vừa nói cái gì thế này?"

---------Flashback---------

"Há há, cái thằng không có mẹ!"

"Không có mẹ kìa, lêu lêu lêu!"

"Tụi bây trêu anh ấy đủ chưa?"-Jungkook đi ngang qua, thấy cảnh này liền chạy lại.

"Chưa. Mày vô đây chi rứa?"

"Để làm thế này này!"- Cậu đấm nó 1 cái thật mạnh.

"Sao mày đánh tao?"

"Vậy tại sao mày trêu anh ấy?"

"Hừ, không phải chuyện của mày, tránh ra!"-Nó ngồi dậy, lăn xả đủ với cậu. Trên bãi cỏ hôm đó, có một trận chiến đã xảy ra.

---------Tối ngày hôm đó------------

"Giời ạ! Con với chả cái, suốt ngày đi đánh nhau!"

"Kệ con."

*Cốc cốc cốc*

"Ai mà kêu cửa giờ này nhỉ?"

Mẹ của Jungkook ra mở cửa. Còn người đứng trước cửa... là Taehyung. Trên tay anh cầm bịch thuốc sát trùng và bông băng. Mẹ Jungkook nhận lấy, cảm ơn rồi đi vào.

"Ai vậy mẹ?"

"Taehyung. Nó cho thuốc và bông băng này."

---------End Flashback-----------

*Tại một quán ăn.*

"Nhóc ăn gì? Anh bao."

"Đừng gọi em là nhóc nữa ~ Em mười sáu rồi chứ còn ít ỏi gì đâu mà cứ gọi là nhóc."

"Mười sáu? Anh nghĩ là một phẩy sáu."

"Hứ! Giận luôn!"

"Em đang ở trọ hả?"

"Đúng òi."- Jungkook cầm cái nĩa, quơ quơ.

"Qua ở với anh đi."

"Khụ khụ! Cái gì? Nố nô nồ! Em không ở với anh đâu!"

"Anh cho 100000 won mỗi tháng, giờ qua không?"

"Qua thì qua..."

Rồi cậu xắn thêm một miếng thịt, bỏ vào miệng. Hai cái bánh bao trên mặt phình ra, anh không tự chủ được mà nhéo má cậu.

"Làm gì đấy?"

"Ờ có làm gì đâu?"

"Hừm..."

--------Hôm sau--------

"Quoa....Nhà anh rộng quá..."-Cậu thốt lên kinh ngạc.

"Hì hì."

Anh dẫn cậu đi thăm quan các phòng, rồi dọn hành lý vào giúp cậu nữa.

"Em ra vườn chơi hem?"- Anh hỏi.

"Có gì ngoài vườn ạ?"

"Hoa này,  còn có thỏ nữa, dễ thương lắm."

"Em thích mấy thứ dễ thương lắm! Đi thôi!"

"Đi."

Taehyung dẫn Jungkook ra vườn. Cậu chạy nhảy khắp nơi, hệt như ngày đó.

----------2 tháng sau-----------

"Jungkook à, nay anh rảnh."

"Rồi sao nữa?"

"Đi chơi không?"

"Đi, đi!"

Cậu đi vào thay đồ, rồi bước ra.

"Đi thôi!"

Anh dẫn cậu đi khắp nơi, công viên giải trí, trung tâm mua sắm, các quán ăn...Rồi hai người đi dạo lòng vòng...

"Jungkook, anh hỏi này."

"Anh hỏi đi."

"Em thấy anh có ngầu không?"

"Có."

"Thấy anh đẹp không?"

"Có."

"Thấy anh thông minh không?"

"Có."

"Thấy anh giàu không?"

"Có."

"Muốn làm người yêu anh không?"

"Có."

"Ừ."

"Ừm"

"Khoan đã, cái gì cơ? Không không em không muốn làm người yêu anh đâu!"

"Chắc không?"-Anh cười cười.

"Không." -Cậu kéo chiếc khăn quàng lên, che đi hai cái má ửng hồng.

"Rồi giờ làm hay không?"

"Có."

"Nhớ ngày đó, anh hay đòi mẹ sinh em bé để chơi cùng. Chắc giờ không cần nữa."

"Ơ sao thế?"

"Thì em bé đang đi bên cạnh này?"

"Hì hì."

[End]

Finish at 7:17 PM 01/09/2020.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hát nàk

Happy birthday to you

Happy birthday to you

We love you Jungkookie ~

Happy birthday to you

Ami iu Gukkie nhìu lém á <3

Vì bận edit nên fic đc đăng lúc 8:39 PM cùng ngày nha~

Mà 12 tháng này sinh nhật Monie á, ai có idea cho xin nghen ^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro