RỜI XA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Taxi tới rồi anh ơi!

Giọng cậu vang lên, một chất giọng khi nghe vào có thể biết được họ đang hoặc đã khóc. Phải, Hyungwon đã khóc rất nhiều vào tối qua. Cậu đã quá say mê với tình yêu, đã quá tận hưởng mà không nghĩ tới viễn cảnh chia xa.

Hyungwon và bạn trai không chia tay, chỉ là anh ấy đi định cư. Anh thông báo về việc mình sẽ đi quá trễ. Nó khiến cậu bất ngờ. Giá như anh nói sớm, thì cậu sẽ chuẩn bị tâm lí để đối mặt. Nhưng thế nào cậu cũng sẽ khóc thật to ở đâu đấy thôi. Khoảng cách về địa lí, nó khiến cậu sợ hãi. Cậu hiểu được việc trong một mối tình mà không được nhìn thấy trực tiếp, không được nắm tay, không được ôm, không được hôn nó đau lòng đến chừng nào. Và bây giờ cậu phải chịu cái viễn cảnh ấy. Cậu ghét yêu xa. Nhưng làm gì được khi anh chính là mối tình đẹp nhất của cậu. Người mà cậu yêu thương nhất, nguyện trao trọn cả tuổi thanh xuân và cuộc đời của mình cho anh. Nhưng anh không sắp ở đây với cậu nữa rồi. Cậu không thể ngã trong vòng tay ấm áp của anh, cậu không thể hôn anh. Tim cậu bóp chặt lại vì có một nỗi sợ luôn thoát ẩn thoát hiện khi anh đi. Sợ rằng anh sẽ nói rời xa cậu, sợ rằng anh sẽ có một mối tình đẹp với ai đó mà không phải là cậu. Con người giúp cậu đứng dậy trong cuộc sống này... Người đó sẽ không bên cạnh cậu nữa.

Ngồi trên chiếc taxi, cả hai không nói với nhau lời nào. Họ chỉ nắm tay, nắm rất chặt cứ như họ không muốn xa đối phương chút nào. Họ không thể nói vì tâm trạng đang rất hoảng loạn. Họ chỉ biết bên cạnh nhau cho đến phút cuối. Cảm nhận nhau thật nhiều để không thể quên. Một cảnh tượng rất đẹp nhưng sau nó là cả một câu chuyện buồn.

Anh cũng không muốn đi, anh không muốn rời xa thiên thần bé nhỏ cần được che chở của mình. Nhưng nếu anh không đi, thì không thể bảo vệ được cậu. Ba anh, một người đàn ông tàn nhẫn. Ông ghét cái tình yêu của anh và cậu, ông muốn họ phải rời xa nhau. Còn không, cậu sẽ phải chết. Anh đau lòng khi nghĩ về chuyện đó, nhưng nhìn sang cậu thì càng đau lòng hơn. Nhìn cậu tỏ vẻ mạnh mẽ nhưng thật chất bên trong lại vô cùng yếu đuối. Hyungwon như một chiếc lá nhỏ, mỏng manh và dễ tổn thương. Nhìn cậu kìm nén những giọt nước mắt trông thật khó khăn, chắc lẽ vốn là một con người dễ khóc nên chịu đựng chắc không dễ dàng gì. Anh thương cậu quá, làm sao có thể rời xa được. Rồi ai sẽ là người bên cạnh và chăm sóc cậu, ai sẽ an ủi khi cậu buồn, ai sẽ ôm cậu ngủ khi về đêm. Anh cũng biết bản thân chính là nguồn động lực cho cậu. Cậu không thể sống thiếu anh và anh cũng thế. Tình yêu của họ xuất phát từ chính con tim nên rất khó nói câu rời xa. Chae Hyungwon bé nhỏ của anh.

Hôm nay trời mưa rả rích, chắc nó cũng hiểu được tâm trạng của hai người lúc này. Một không khí ảm đạm và trông thật buồn. Hai người đến sân bay quốc tế để khởi hành. Cậu vẫn vậy, vẫn không nói và chỉ nở một nụ cười đau khổ. Trong khi đợi anh làm thủ tục, cậu đứng một mình và trông cậu thật cô đơn. Cậu nhìn anh, bóng hình anh, cậu không thể rời xa. Cậu muốn chạy đến ôm anh như cách cậu vẫn hay làm. Nằm gọn trong vòng tay vững chãi của anh rồi khóc thật to thõa mãn lòng này. Nhưng cậu không làm thế. Vì những lúc như vậy, anh sẽ hủy vé ngay lập tức để ở lại với cậu, tiếp tục một cuộc sống đơn giản nhưng tràn đầy hạnh phúc. Anh không thể bỏ cả một tương lai tươi sáng để theo một đứa tàn tạ như cậu được. Cậu không muốn anh phải đau khổ, cậu muốn anh hạnh phúc. Tình yêu nó là một điều gì đấy rất quý giá nhưng cũng thật mỏng manh.

Sau khi hoàn tất mọi thủ tục thì cũng là lúc không ai muốn nhắc tới. Hai người đứng trước cổng vào hải quan và họ vẫn nắm tay nhau rất chặt. Cảnh chia ly trông thật buồn và đối với anh và cậu thì nó còn hơn cả một bi kịch. Tim anh đau nhói khi thấy được những bọng nước mắt sắp rơi từ cậu. Anh nắm tay cậu chặt hơn, anh còn miết nhẹ như đang an ủi tinh thần cậu. Và nó có vẻ không hiệu quả khi nhìn thấy giọt nước mắt đang lăn dài trên má cậu. Lòng anh buồn vô tận. Anh ôm lấy cậu và vẫn ôm rất chặt. Anh không thể đi và cậu cũng muốn như thế. Nhưng tiếc thay thượng đế lại chẳng có phép điều kì diệu ấy xảy ra.

- Máy bay sắp cất cánh rồi...

Anh có thể nghe rất rõ giọng cậu nghẹn ứ lại. Làm sao đây, làm sao có thể bỏ mặc cậu. Chae Hyungwon của anh. Anh thương cậu quá, anh yêu cậu quá nhiều nên giây phút chia ly chẳng dễ dàng gì. Anh ước thời gian có thể quay trở lại, anh sẽ dẫn cậu đi đến một nơi nào đó thật xa, một nơi chỉ có sự hạnh phúc của đôi ta. Và anh đang hối hận. Bây giờ chuyện đã đến mức này thì làm gì cũng vô ích. Cả hai đều biết ba anh có thể bất chấp làm tất cả để chia cắt anh và cậu.

- Anh xin lỗi em. Anh không thể bên cạnh và bảo vệ em được nữa rồi. Tha thứ cho anh Hyungwon nhé.

Cậu lắc đầu. Anh không có lỗi mà lỗi chính là sự tồn tại của cậu trong cuộc đời anh. Nếu cậu không xuất hiện, sẽ chẳng có một mối tình sâu đậm nào, sẽ chẳng có những kỉ niệm nào và sẽ không bao giờ có khoảnh khắc rời xa như vậy. Nhưng có lẽ định mệnh cho họ gặp và yêu nhau. Nhưng lại quên cho họ một kết thúc có hậu. Hai buông nhau ra. Có lẽ đã đến lúc đó rồi. Anh nhìn cậu, gương mặt đượm buồn. Cậu nhìn anh, nở nụ cười gượng gạo và đau khổ.

- Anh vào đi. Nhớ giữ gìn sức khỏe cẩn thận và hút thuốc nhiều không tốt cho sức khỏe của anh đâu. Đi cẩn thận. Tạm biệt anh Hoseok.

Tim anh như vỡ ra từng mảnh khi nghe cậu nói lời tạm biệt. Lúc trước cậu cũng hay nói với anh nhưng đó là tiễn đi làm. Còn bây giờ, là câu tạm biệt mãi mãi.

- Anh đi rồi thì phải nhớ giữ sức khỏe. Hy vọng em luôn hạnh phúc. Anh sẽ luôn nhớ và luôn yêu em.

Anh không cầm cự được nữa, nếu đứng đây lâu hơn thì chắc tấm vé máy bay sẽ được xé thành từng mảnh. Anh xách chiếc túi đồ của mình lên rồi nhìn cậu. Anh nhìn cậu như thể đang lưu giữ lại hình bóng của con người này, khắc thật sâu vào tâm trí. Để biết được rằng mình đã yêu ai và yêu sâu đậm đến mức nào. Cuối cùng anh mỉm cười với cậu. Cậu cũng vậy. Cậu gật đầu nhìn anh. Điều này chứng tỏ cậu ổn và anh nên đi không khéo sẽ muộn.

- Anh đi nhé!

- Em sẽ luôn nhớ anh và sẽ luôn yêu anh.

Anh xoay lưng rồi tiến về phía hải quan. Làm một vài thủ tục rồi vào bên trong. Anh không dám quay đầu lại nhìn vì anh sợ bản thân sẽ không cầm cự nổi mà chạy đến ôm cậu mất. Cậu cũng hiểu rõ điều đó. Cậu nhìn bóng anh xa dần rồi mất hẳn. Cậu thở phào nhẹ nhõm vì cuộc sống của anh bắt đầu được hạnh phúc. Nhưng lại quên một điều rằng hạnh phúc của anh là cậu. Và cậu cũng quên cuộc sống của mình từ đây sẽ ra sao. Cậu đã quá quen với hình bóng anh rồi.

Cậu bắt taxi ra về. Trời cũng đã tạnh mưa nhưng vẫn còn âm u. Cậu ngồi trong xe, ngắm nhìn lên bầu trời và còn nghĩ đến ai được đây. Lúc này trong đầu cậu chỉ có Hoseok mà thôi. Hơi nước mưa đọng lên mặt gương của xe. Vô thức đưa tay viết tên anh. Cậu chẳng bất ngờ hay cảm thấy lạ lẫm với điều này. Trước đây, cậu rất thích vẽ đủ thứ trên cửa kính có đọng hơi nước. Và từ khi yêu anh, cậu chỉ viết tên anh. Nghĩ đến anh, lòng cậu lại càng sầu hơn. Mắt cậu bắt đầu cay khi nghĩ đến việc phải đối diện với một cuộc sống thiếu anh. Cậu sợ và rất sợ. Sẽ không ai quan tâm, sẽ không an ủi và không ai yêu cậu nữa. Giá trước ba năm trước, cậu đừng rung động trước anh thì bây giờ tất cả mọi chuyện đi theo đúng quỹ đạo của chúng. Cậu thật ích kỷ khi chỉ muốn giữ anh riêng cho mình nhưng vì quá yêu nên cậu sẵn sàng làm tất cả mà không nghĩ đến hậu quả. Chae Hyungwon thật ngốc, thật ngốc khi cứ nhận hết lỗi lầm về phía mình.

Về đến nhà thì trời đã tối. Mở cánh cửa nhà và một không khí ảm đạm hiện rõ." Vợ yêu của anh về rồi ", câu nói của anh chợt thoáng qua suy nghĩ cậu. Khi cậu đi đâu đấy, ví dụ như đi học, đi siêu thị và thậm chí là đi vứt rác anh cũng nói câu này khi cậu trở về . Lúc trước , cậu ghét khi anh nói như vậy vì nó thật sến sẩm và trẻ con. Còn bây giờ, dù có thèm khát muốn nghe như nào đi chăng nữa thì cũng không có ai nói. Mà nếu có, chỉ muốn là anh. Nhưng tiếc rằng điều kì diệu sẽ chẳng bao giờ xảy ra. Cậu trách bản thân mình không biết trân trọng những phút giây bên anh để rồi chuyện đến mức này. Và cậu bắt đầu nhớ anh rồi. Xung quanh căn nhà, đâu cũng là kỉ niệm của hai người. Vui có, buồn có, giận dỗi cũng có. Và kể từ bây giờ, sẽ chỉ có một mình cậu tạo kỉ niệm với căn nhà này.

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro