Because I'm stupid

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author : Me :)

Pairing : mah KiHae

Oneshot Love

Super Junior thành lập đc 6 năm

6 năm rất ngắn cho 1 đời người

Nhưng nó lại quá dài cho 1 mối tình đơn phương.

Anh thật sự là 1 tên ngốc

Một tên ngốc chỉ biết đến mình em mà thôi

Kể cả khi ánh mắt em đã hướng về người khác

Kể cả khi em chẳng hay biết gì về tình cảm của anh

Ngày đầu tiên gặp cậu ở SM town , tôi đã nhận ra mình có cái gì đó không bình thường .1 thứ tình cảm gì đó mà khiến tôi lúc nào cũng hướng về em,1 thứ tình cảm gì đó lúc nào tôi cũng chỉ muốn bên cạnh em

Nhưng con tim em đã hướng về 1 ai đó ,ko là tôi.em yêu Heechul hyung ngay từ khi em bước vào SM,tôi hiểu điều đó chứ ,vì ánh mắt em nhìn Chul hyung như ánh mắt tôi thường nhìn em.Có hay chăng sự khác biệt thì có lẽ ánh mắt em mãnh liệt hơn tôi,lẫn trong ánh mắt còn có sự thèm khát .Còn tôi ánh mắt tôi ko được như thế ,cũng như tình cảm của tôi dành cho em ,cũng ko đc mãnh liệt như thế .Ngày ngày nhìn em,thấy đc em cười,bên cạnh em khi em buồn,ôm em trong những đêm em nhớ nhà ,lau nước mắt cho em khi em gặp những chuyện ko vui,đó là hạnh phúc của tôi .Một hạnh phúc nhỏ nhoi , nhưng cũng khiến tôi hài lòng,tôi chỉ mong có thế,đc mãi mãi bên em.Nhiều lúc tôi thường nghĩ em như 1 nàng Bạch Tuyết còn tôi là 1 chú lùn yêu nàng Bạch Tuyết ,tôn thờ nàng đến mức dại khờ dù biết nàng vẫn mong chờ 1 chàng Bạch mã hoàng tử mãi mãi ko fải là mình.Lắm lúc tôi bật cười ,từ lúc bao giờ tôi trở thành 1 kẻ ngốc nghếch đến thế,có lẽ từ lúc tôi nghe ai đó nói 1 câu "Yêu là mong cho người mình yêu đc hạnh phúc",nhưng liệu chăng em có đang hạnh phúc ,hay ít nhất em có đang có vui ko khi người bên cạnh em là tôi chứ ko phải là HeeChul hyung.

Dù biết em chẳng nhớ đến anh, vậy mà sao ánh mắt anh chỉ hướng về em..

Để rồi nước anh cứ rơi mãi ko ngừng

Để đc nhìn thấy bóng dáng em lướt wa..

Chỉ thế thôi cũng đủ làm anh hạnh phúc

Vậy mà sao em mãi ko hiểu đc tình cảm của anh...

Anh có nên dừng lại và ra đi ko...?

Lần đầu tiên tôi gặp em ,lúc đó tôi hãy còn 1 cậu bé nhà quê ra tỉnh , 16 tuổi ,quá nhỏ để có thể sống tự lập,nhưng tôi lại có thể kiên cường sống trên 1 thành phố đông đúc đầy muôn màu muôn vẻ của Seoul ,tôi làm tất cả mọi thứ để có thể tồn tại,và tôi đã tồn tại.Khi gia nhập Super Junior ,thì mọi thứ gần như thiên đường của tôi,tôi có

thể sống vì niềm đam mê ca hát và nhảy múa của mình,tôi có thể đc là chính mình,1 Lee Dong Hae của Mokpo ,1 đứa trẻ ngây ngô luôn tươi cười và đc sự che chở của các hyung trong Super Junior.Nhưng giá như cái ngày em gia nhập vào Super Junior đừng đến ,thì tôi đã mãi mãi hạnh phúc trong cái đại gia đình ấy.Giá như cái ngày đó,khi gặp em ,con tim tôi đừng đập loạn nhịp thì tôi vẫn mãi mãi là 1 đứa trẻ .Giá như ngày đó tôi ko ôm chầm ấy em ,để vô tình ngửi thấy mùi hương quyến rũ từ em,có lẽ tôi đã khác.Giá như....giá như...

Từ ngày đó,tôi cứ quấn lấy em như 1 chú nhóc vừa được quà,bên em tôi cảm thấy hạnh phúc,bên em tôi cảm thấy mình chững chạc nhiều hơn.Nhưng rồi ,ngày lại ngày ,cái tình cảm ấy trong càng lớn dần,đứa nhóc đó ngày càng yêu thích món đồ chơi của mình,đến mức muốn món đồ đó mãi mãi thuộc về mình,không bao giờ rời khỏi vòng tay của mình,đứa nhóc đó ngày càng ích kỷ,ích kỷ đến nỗi không muốn ai đến gần nó để giành lấy món đồ yêu thích của mình,nhưng nếu là thế thì tôi đã hạnh phúc .Tôi ko thể giữ em mãi bên mình,em lại càng không phải là 1 món đồ chơi yêu thích của tôi,em là 1 con người bằng xương bằng thịt,em có cảm xúc của mình ,và em không hề thuộc về tôi...

_Haenie àh,có lẽ em yêu HeeChul hyung mất rồi.

-Thế àh

Tôi có đáp lại bằng một giọng hờ hững ,nhưng con tim tôi như nổ tung ra,xé toang cái lồng ngực này.Nó dường như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực tôi,và hét lên với người đang đối diện tôi rằng "Bummie àh,có lẽ anh cũng đã yêu em mất rồi".Nhưng nó lại không thể,vì tôi đã cố giữ cho mình,cho em,cho cả 2 chúng tôi.Tôi cố nuốt lấy tiếng của con tim mình như cố nuốt lấy mối tình câm lặng đó ,nhưng ly sữa mà tôi đang uống ,sao nó có vị mặn như nước mắt và cả vị đắng nữa...

_Thế hyung giúp em nhé!

-Ừhm.

-Hyung sao thế , hyung bệnh àh?

Em chồm người đưa bàn tay lên trán tôi,tôi khẽ gạt tay em ra và đứng dậy

-Hyung ko sao,hôm nay hyung mệt,muốn ngủ sớm.

-Hay hyung sang phòng em ngủ,có gì em còn biết đường...

-Ko ,hôm nay hyung muốn ngủ một mình.

Tôi bước nhanh về phòng,nước mắt đã chực trào,tôi sợ 1 chút nữa tôi sẽ không bình tĩnh,tôi sợ tôi lại rơi nước mắt trước em,tôi sẽ không là tôi nữa.Tôi phải làm sao bây giờ,hay là tôi sẽ nói với em những điều tôi nghĩ ,những điều mà con tim thôi thúc ,những tình cảm của mình.Nhưng làm thế để làm gì,vì trong tim em ,có chỗ dành cho tôi không,hay một khi tôi nói ra tôi sẽ mất em mãi mãi,cả những cơ hội gần em tôi cũng làm mất.Tôi phải làm sao đây,nói hay không,nên chấm dứt mọi chuyện tại đây hay tôi cứ tiếp tục nỗi đau của mình.

"Yêu 1 người là hạnh phúc khi người đó hạnh phúc,vui khi người ấy cười,và bên cạnh người đó buồn,đó mới chính là tình yêu.Tình yêu ko chấp nhận sự ích kỷ của một người , 1 tình yêu chỉ tồn tại khi người bạn yêu hạnh phúc"

Bây giờ , tôi chỉ có thể làm 1 việc,đó là làm em hạnh phúc.Vậy thì em cứ hạnh phúc đi nhé Bummie,hạnh phúccả luôn phần anh,cả phần 2 chúng ta ,vì anh biết anh không thể trở thành hạnh phúc của em.Nước mắt ơi,đừng rơi nữa, đừng rơi nữa...Lee Dong Hae àh,mày đừng khóc nữa!

Một thời gian ngắn sau, mọi ước nguyện của em cũng thành hiện thực .

-Haenie àh ,Chul hyung chấp nhận Bum rồi đó .

Nhìn khuôn mặt em lúc đó ,tôi biết mình đã làm 1 điều tốt,em đã hạnh phúc ,em sẽ hạnh phúc phải không?Vậy hãy để tôi ích kỷ 1 lần ,hãy để tôi đi tìm 1 nơi nào đó ko có em,hãy để tôi tìm hạnh phúc của riêng mình đc không,1 nơi mà tôi ko thấy nụ cười hạnh phúc của em cùng người đó,1 nơi mà tôi không khóc ,1 nơi mà tôi có thể ru ngủ cho con tim mình,1 nơi nào đó ko có em...

-Hyung àh, em nghe nói công ty có chiến dịch mở rộng thị trường sang TQ phải không,em có thể đi đc chứ?

-Hae àh ,em phải suy nghĩ kỹ ,chuyến này đi lâu đấy.

-Em hiểu mà,em muốn giúp nhóm,chứ bây giờ ai cũng tích cực còn em...

-Thôi đc rồi ,nếu em muốn thế thì cũng đc , dẫu gì em cũng rất hoà hợp với Kyu và Han.Anh sẽ nói với giám đốc.

-Cảm ơn hyung,mà hyung giữ chuyện này ko cho ai biết nhé,em ko muốn ai biết , hyung...

-Đc rồi ,anh không nói là đc chứ gì.

-Anh quản lý đúng là rất tâm lý.

-Thôi đi chú ,đừng nịnh nữa,không chuyện gì thì đi ra ,anh còn làm việc.

-Vâng.

Tôi thở dài nhẹ nhõm,thế là xong ,chỉ còn là thời gian nữa thôi,tôi sẽ ra đi để tìm một chốn cho riêng mình,để tận hưởng hạnh phúc của riêng mình từ nụ cười của em,để tự do nhớ về em,về mọi thứ,và để 1 lần nữa sống cho chính mình.

Anh cô độc trong chính ký ức mình tạo nên

Tình yêu anh dành cho em như một nỗi đau đẹp..

Hãy để hyung sống trong cái ký ức mơ mộng do hyung dệt ra,hãy để tình yêu hyung dành cho em là 1 kỷ niệm đẹp,là hành trang hyung mang đi đến nơi đó,để tất cả mọi thứ trong quá khứ đi em nhé,để nó nằm yên trong quá khứ của em , và quá khứ đó cứ mãi bên anh cho đến lúc con tim anh mệt mỏi ,anh sẽ thôi nhớ về em ,và nỗi đau

đó tự sẽ tan biến .

-Heechul àh ,hãy săn sóc Bum dùm em nhé, em ấy hay tỉnh ngủ nửa đêm,hay đạp chăn,hay...

-Anh biết rồi mà.

-Nae ,có lẽ em hơi lo lắng,Bummie như em trai em nên...

- Có thật cậu coi Bummie như em trai ko?

Heechul cười lớn ,đúng là 1 con người nhạy cảm nhất Super Junior, luôn tinh ý trong mọi chuyện,lại còn đẹp nữa,chả trách mà khiến mọi người ngẩn ngơ ngơ ngẩn.

-Hyung biết àh ,nhưng thôi đừng ghen ,đó chỉ là đơn phương mình em thôi,thôi em về đây,hyung cũng cẩn thận nhá,đừng chuyện gì cũng khư khư giữ trong lòng nữa ,em thấy thế cũng xót lắm .

-Thôi đi ông cụ non,cậu lo thân cậu đi,dạo này bên ấy lạnh lắm, nhớ mang áo ấm nhé,đừng cởi trần chạy lăng quăng nữa,khéo đổ bệnh...

-Hyung cứ coi em như con nít,em lớn rồi .

_Cậu có lớn bao nhiêu thì với Kim Hee Chul này cậu vẫn mãi là con Cá ngốc nghếch thôi.

-Thôi ,hyung bảo trọng nhé,em gửi lời thăm Ho hyung và Jung Mo hyung nữa.

-Ưhm,hyung sẽ nói.

Tôi chạy vụt về KTX,còn đêm nay nữa thôi,ngày mai tôi sẽ đi TQ.Căn phòng dường như vắng lặng, em cũng đang chìm trong giấc ngủ,cũng phải thôi,cả tháng nay cậu đâu có ở cùng chúng tôi,bộ phim mới của em vừa mới đóng máy hôm nay,nên gần như mọi thông tin về việc Super Junior tách ra 2 nhóm gần như em không biết,nhưng có lẽ như thế sẽ tốt hơn,tôi sợ ánh mắt em sẽ làm tôi yếu lòng,tôi sợ em sẽ cố giữ tôi lại như cố kéo 1 vệ sĩ bên mình,tôi sợ mọi thứ về em.Nhưng hình như em đã quá mệt rồi ,chưa kịp thay quần áo giày dép đã đổ gục lên giường,rồi bệnh biết làm sao.Tôi khẽ kéo đôi giày ra , chỉnh lại tướng ngủ , kéo chăn đắp cho em,dạo này em đã gầy đi quá nhiều,có lẽ cong việc bận rộn quá, khẽ vuốt khuôn mặt ấy ,không biết từ lúc nào nước mắt tôi lại rơi.Bummie àh ,hãy tha thứ cho hyung lần này,hãy để 1 lần hyung chăm sóc em với tư cách không là 1 người anh trai ,tôi khẽ hôn lên đôi môi ấy ,mặc dù ko đc đáp lại nhưng cũng khiến tôi mỉm cười 1 cách ngu ngốc...

-Từ nay không còn hyung ,em phải tự săn sóc mình Bum nhé, hãy nhớ dù ở nơi đâu hyung cũng mong em hạnh phúc...Bummie àh ,hyung yêu em,đó là lời mà hyung ko dám nói,nhưng lần này hãy để hyung có thể nói,để rồi khi ra đi, hyung sẽ ko hối hận khi không nói đc lời đó với em.Bummie àh ,anh yêu em,anh yêu em...

Nhưng để quên 1 người ,khó hơn tôi nghĩ,những ngày tháng bên TQ càng khiến tôi nhớ về em,những núi công việc không khiến tôi xua được nổi nhớ về em,những giấc ngủ không mộng mị không làm tan đi hình bóng em

Sao mỗi ngày anh lại nghĩ đến em nhiều đến thế...

Một ngày lại buồn bã trôi wa, trái tim anh lại thêm đau đớn...

Anh khao khát muốn gặp em

Nhưng sao nỗi cô đơn cứ làm nước mắt anh rơi...

Nhưng sao nỗi cô đơn cứ làm anh nhớ về em...

1 năm trôi qua , tôi vẫn nhớ về em.Ánh mắt tôi vẫn hướng về em, tim tôi vẫn yêu em và nước mắt tôi vẫn rơi vì em .Hình ảnh em vẫn cứ đong đầy trong tâm trí tôi,tôi chợt nhận ra,chưa bao giờ tôi quên được em.Nhưng cái đau đó cứ dần theo thời gian,cứ âm ỉ ,đau hoài...

-Han hyung ,hôm nay với ngày mai em với anh cùng ko có lịch diễn ,chúng mình đi qua nhà anh chơi đi,em thèm bánh há cảo nhà anh quá .

-Thằng nhóc này ,mai là 14-02 mà đi ăn há cảo với 1 thằng con trai ,hâm thật.

-Hyung thừa biết là trong nhóm,có ai có bạn gái đâu mà.

-Không được,anh có khách ,và anh muốn em ở nhà với anh.

-Aigo,đc rồi mà,ở nhà thì ở nhà,cứ mang danh leader mà ra lệnh.

-Nói gì thế?

-Nói hyung đẹp trai mà.

Tôi cười cầu hoà ,đừng tưởng Han hyung nhìn hiền lành mà lầm,rất có uy quyền đấy ,đôi lúc hơi bảo thủ nhưng lại hay chăm sóc và quan tâm người khác.Nhờ hyung ấy mà trái tim tôi nó không nổ tung ra vì nhớ em,nó không đau nhói khi tôi đọc bất cứ thông tin gì về em và Heechul hyung. Trái tim tôi nó đã quá mệt mỏi vì nhớ em nhưng lý trí tôi lại không ngừng nghĩ về em,tình yêu ngày nào đã biến thành 1 vết thương ngay tim tôi,thỉnh thoảng nó vẫn đau để tôi nhớ 1 điều rằng,tôi vẫn còn yêu em rất nhiều.

"Kinh kong...kinh kong"

-Hae ra mở cửa ,anh đang bận ,em ra mở cửa.

-Nae.

Tôi mệt mỏi lê chân ra cửa,1 ngày thật buồn chán ,cứ thảnh thơi thế này sẽ giết chết tôi mất ,thà quay cuồng trong công việc,tôi sẽ không có thời gian để nhớ ,để nghĩ và trong 1 giây phút nào đó,em sẽ hoàn toàn biến mất,để tim tôi có thể nghỉ ngơi ,để tôi 1 lần thanh thản.

-Hae hyung..

-Bummie ,sao em lại ở đây?

Tôi sửng sốt ,đừng đùa tôi như thế chứ ,tim tôi chưa hết đau mà ,đừng xuất hiện ngay vào lúc này chứ,tôi vẫn chưa thôi nghĩ về em mà,đừng có nhìn tôi như thế vì tôi vẫn còn yêu em mà.

-Chậc,2 đứa này ,nhìn nhau chưa đủ,quên hyung rồi.

_Heechul hyung...

-Sao không muốn gặp hyung àh.

-Không,2 người vào đi .

Buồn cười ,người ta là couple mà ,đi đâu mà chẳng có nhau chứ,mày mong chờ cái gì chứ,cậu ấy qua thăm mày àh ,mày quá ảo tưởng rồi đấy Lee Dong Hae ạh.

------------FLASH BACK----------------

Bum's POV

Tại sao nhỉ ?Tại sao khi anh ra đi, tôi lại cảm thấy hụt hẫng đến thế,tại sao nhỉ ?

Tại sao khi anh ra đi,tôi mới nhận ra anh quan trọng đến thế .

Nhưng người tôi yêu là Heechul hyung mà ,tại sao tôi lại nhớ anh đến thế ?

Vì sao khi bên Chul hyung,tôi lại nhớ về anh,nhớ cách anh quan tâm tôi, nhớ cách anh săn sóc tôi,nhớ cả nụ cười

ngốc nghếch, đôi mắt hiền lành,nhớ cả cái cách anh đeo headphone ngồi cô độc ngay cạnh tôi,lúc ấy anh như nhốt mình trong thế giới riêng của mình,1 thế giới chỉ có mình anh.

-Bummie àh ,sao dạo này em lạ thế,đi bên hyung mà em cứ sao ấy?

-Không có ,em đâu sao.

Tôi giật mình,cứ miên man mà quên mình đang đi với Heechul hyung,nói là quen nhau chứ thật ra giữa chúng tôi chưa có bất cứ hành động quá giới hạn bạn bè ,chỉ lâu lâu đi chơi với nhau ,cũng có thể là do bận rộn hay giữa chúng tôi chỉ có thế .

-Hôm qua,em lại kêu tên Hae nữa đấy .Chullie hyung cười bảo

-Thật àh !

Tôi hờ hững,từ lâu tôi đã quen với cảm giác đó,1 giấc ngủ ko an bình,1 giấc ngủ luôn có anh.

-Bummie àh ,sao cậu ngốc nghéch thế nhỉ ,tại sao cậu không nhận ra là cậu yêu Haenie.

-Ko ,em không yêu Haenie ,em chỉ nhớ hyung ấy,như 1 người em nhớ anh trai khi xa nhà,thế thôi,hơn nữa em yêu hyung,hyung thừa biết điều đó mà.

-Cậu yêu tôi ,cậu đừng lầm tưởng như thế,cậu chỉ yêu cái vẻ ngoài xinh đẹp của tôi,cái cậu gọi là thèm muốn chứ không là yêu,cậu hiểu chứ, tôi chấp nhận quen cậu vốn định dạy cho cậu 1 bài học như mấy cậu nhóc trước

nhưng vì thằng Hae gửi gắm cậu ,tôi không nỡ với lại có vẻ cậu đã dần nhận ra điều đó ,nên tôi tạm tha.

Hyung ấy cười rồi xoa đầu tôi, cảm giác nó khác lắm, khác với cái xoa đầu của anh,khác nhiều lắm

-Thật sự hyung biết điều đó lâu rồi ,hyung cũng xem cậu như anh em nên thôi ,tạm tha đấy ,nhưng hy vọng cậu không 1 lần nữa mù quáng ,không nhận ra mình muốn gì và làm gì.Hae nó yêu cậu thật đấy,mà dường như cậu cũng thế,vậy hà tất gì cứ làm khổ nhau mãi ,tôi nghĩ những bức ảnh của chúng ta cũng đang làm thằng Hae đau khổ lắm rồi,nên chấm dứt đi thôi,nó muốn chạy trốn nhưng tình yêu mà làm sao chạy trốn đc ,tin tôi đi,tôi chắc

bây giờ Haenie vẫn yêu cậu.

-Tất cả muộn rồi ,Haenie đã muốn chạy trốn khỏi em,thì em đã hết hi vọng ,1 năm qua rồi con người cũng thay đổi rồi ,chắc gì đã được như xưa.

-Vậy hyung với cậu đánh cá đi, chúng ta đi TQ ,cậu sẽ gặp Haenie, đây là cơ hội cuối cùng,nếu thực sự Haenie còn yêu cậu,tôi mong 2 người hạnh phúc,còn nếu Haenie đã khác thì cậu muốn sao cũng đc.

-Vậy chừng nào đi hyung?

-Ngay hôm nay ,tôi đặt vé 2 người rồi ,cho cậu 30' đấy , soạn đồ đi!

Tôi ù chạy ,tôi sẽ gặp lại anh,tôi sẽ nói gì bây giờ nhỉ ?

End Bum's POV

Trong lúc Bum chạy về KTX soạn đồ thì Heechul vẫn ngồi đó,mỉm cười

-Bum àh , hi vọng cậu có thể tìm cho mình 1 hạnh phúc đích thực ...

-...Và tôi cũng phải đi tìm hạnh phúc cho mình nữa chứ !

------------------END FLASH BACK---------------

Đôi khi ,con người ta vô tâm lắm ,họ cứ đi tìm 1 hạnh phúc xa vời ,mà không nhận ra hạnh phúc bên mình.Như 2 con người đó,1 người câm lặng,1 người đi tìm 1 hạnh phúc khác, qua bao nhớ nhung,đau khổ họ mới biết mình

thuộc về nhau.

-Chullie àh , lần này hyung vất vả quá .

Han Kyung choàng tay ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của HeeChul ,dưa cằm vào đôi vai mảnh dẻ ấy nói.

-Hannie àh,tôi không tốt thế đâu,tôi qua đây còn vì mình nữa.

HeeChul quay lại đối diện với Hannie, đưa đôi tay thuông dài của cậu âu yếm khuôn mặt nam tính nhưng đầy vẻ ngây thơ của Han Kyung.

-Hannie àh,tôi nhớ món cơm chiên của cậu,cách cậu đứng trong bếp,cách cậu âu yếm nhìn tôi,cách cậu săn sóc tôi ,tôi nhớ hết và tôi nhớ cả cậu nữa.

Cậu đặt lên đôi môi người đối diện ,1 cảm giác mềm và ấm lan toả cả con người cậu.Đây mới là con người mà cậu thầm nhớ ,thầm mong, thực buồn cười khi cậu đi khuyên răn người khác trong khi cậu cũng không dám đối diện với tình cảm của mình.Hannie àh ,Chul yêu Hannie nhiều lắm,biết từ lúc Hannie đi Chul vất vả đến mức nào không?

Han Kyung bất ngờ với nụ hôn cũng nhanh chóng đáp trả.Đơn giản vì cậu đã chờ cái ngày này lâu lắm rồi .Anh yêu cậu từ lâu lắm rồi ,ngay từ đầu anh đã choáng ngợp trước vẻ đẹp đó,nhưng ngày ngày anh lại càng yêu cái nét bướng bỉnh ,khó bảo của con người ấy hơn.Mặc dù hay tỏ ra cứng cỏi nhưng người đó cũng mong manh như

thân hình của mình,cứng cỏi đó nhưng lại rất bốc đồng ,luôn tỏ ra nổi loạn để không ai thấy đc mình đang tổn thương.

Và cứ thế ,2 con người đó cứ cuồng quay trong vũ điệu của nụ hôn .

-Haenie àh ,em nghĩ là em chỉ là lý do phụ để Chul hyung sang đây thôi

-Đừng ngốc ,Chul hyung rất tốt đó .

Haenie mỉm cười hạnh phúc.Có lẽ cậu nên cảm ơn ông Trời đã cho cậu những người anh như thế ,họ luôn quan tâm cậu,chăm sóc cậu,và cảm ơn vì ông Trời đã mang cậu trở về với anh.

Valentine năm nay ,đã có cậu bên anh,sẽ không còn những phút giây đau khổ ,nhớ thương nữa .Valentine năm nay anh cũng không vùi mình trong nhưng giấc ngủ mộng mỵ mà thay vào đó ,bên cậu đã có anh,bên anh đã có cậu.Chỉ cần có cậu bên anh ,thì lúc nào cũng là Valentine ,đúng không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kihae