[Oneshot] [Contest] Yulsic - Nhắm mắt lại ... ta sẽ nhìn thấy nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre: soshivn.com

Title : Nhắm mắt lại … ta sẽ nhìn thấy nhau.

Author: Bin_Ego

Summary: Nếu có kiếp sau. Xin hãy ở bên nhau như chính lúc này.

Disclaimer: Họ thuộc về 1 thế giới chỉ có 2 người .

Pairing: YulSic

Rating: K+

Category: Mistery

Note: Các hình ảnh trong Fic được lấy từ nhiều nguồn khác nhau và chỉ mang tính chất minh họa. Cốt truyện và nhân vật đều là hư cấu. Chỉ có màu sắc họ đem lại là thật …

Tôi biết rằng sẽ thật khó khăn …

Khi em với tay ra chỉ một màu băng giá …

Vây lấy em là bóng đêm xa lạ …

Nước mắt – là màu của nỗi đau …

Tôi biết rằng sẽ thật khó khăn …

Khi gương mặt tôi dần dần biến mất …

Trong ánh mắt em – Một ngày nắng tắt …

Nuối tiếc hòa màu với nhớ thương …

Tôi biết rằng sẽ thật khó khăn …

Khi em chỉ còn nhìn thấy tôi trong kí ức …

Nhưng với tôi …

Tình yêu dành cho em có sẵn trong lồng ngực …

Mỗi nhịp đập – là một màu yêu thương …

Tôi biết rằng sẽ thật khó khăn …

Nhưng xin em, đừng bao giờ bỏ cuộc …

Tôi vẫn luôn ở bên em …

Với một sắc màu quen thuộc …

Tôi sẽ là màu sắc của riêng em …

…………………

Nếu trên đời này có cái gì đó được gọi là định mệnh …

Thì đó chính là câu chuyện tôi sắp kể cho các bạn nghe …

Về 2 con người sinh ra chỉ để dành cho nhau …

………………………

Họ gặp nhau trong buổi triển lãm của những nhà nghệ thuật nghiệp dư.

Một nhà thơ và một họa sĩ …

Những con người đam mê nghệ thuật luôn ẩn chứa trong mình 1 thứ sức mạnh kì lạ . Nó có thể cuốn hút và mê hoặc đến mức bạn không cưỡng nổi, hoặc sẽ làm bạn sợ hãi chỉ qua 1 cái nhìn …

……………

Khu triển lãm SEOUL UNDERGROUND một ngày cuối thu …

Yuri bước lên những bậc thang xoắn ốc xây theo lối kiến trúc cổ phương tây. Buổi triển lãm đã bắt đầu được hơn 2 tiếng, những tiếng nói xen lẫn vào nhau phía sau cánh cửa lớn cho thấy đã có rất nhiều người trong phòng triển lãm.

Yuri hiếm khi đến những chốn đông người như vậy, cô thích sự yên tĩnh tuyệt đối. Nhưng hôm nay là ngoại lệ. Tập thơ đầu tay của cô tham gia triển lãm lần này. Đó là thành quả lao động trong suốt 3 năm qua của cô. Nó chứa đựng tất cả những kinh nghiệm cô có được từ cuộc sống, những cảm xúc cô đã trải qua, những câu chuyện cô đã nghe và nhìn thấy. Sẽ thật có lỗi với chính mình nếu cô không đến đây và nghe những lời nhận xét về nó.

… Và cũng chẳng có lý do gì để ở nhà trong 1 ngày chủ nhật đẹp trời như vậy.

Cô mở cánh cửa bước vào bên trong …

Nơi đây thật sự là 1 thiên đường … Một thiên đường của sự tự do sáng tạo vô giới hạn …

Khu triển lãm rộng và sâu hơn cô nghĩ. Thoạt nhìn qua sẽ thấy mọi thứ thật lộn xộn nhưng nó hoàn toàn không như thế.

Phía ngoài cùng là hội điêu khắc với những bức tượng thạch cao trắng mang một thứ hình hài khó định nghĩa.

Bên cạnh đó là hội Origami, rất nhiều người có thể cho rằng xếp giấy là một điều vô bổ mà mất thời gian, nhưng những gì Yuri đang nhìn thấy là một thứ nghệ thuật thực sự.

Họ tạo ra một thành phố thu nhỏ với những ngôi nhà, con người, động vật như đang sống vậy. Ấn tượng hơn cả là hình xếp con khủng long lớn đến mức gần như chạm đến trần nhà. Tác giả của nó đang loay hoay bên cạnh dường như cố tạo thêm 1 chú khủng long con …

Mọi thứ ở đây đều thật tuyệt …

Yuri bước nhanh đến khu vực triển lãm Truyện, Tiểu thuyết và Thơ …

Cô hài lòng khi thấy tập thơ của mình đã vơi đi phân nửa … Hẳn có rất nhiều người đang thưởng thức nó ở một nơi nào đấy trong khu triển lãm rộng lớn này ……………………

……………………

[ Yuri ]

“ Tôi ngồi đây được không ? “ _ Tôi nói với cô gái đang chăm chú đọc tập thơ của mình. Cô ngồi một mình trên chiếc bàn lớn và dường như không chú ý đến thứ gì khác ngoài cuốn sách cô cầm trên tay …

“ Cứ tự nhiên. “ – Cô gái ngước lên nhìn tôi.

Ánh mắt trong veo như buổi sáng màu thu …

“ Nó ổn không, ý tôi là tập thơ cô đang đọc ấy ? “ – Tôi hỏi .

“ Cô nên tự mình đọc nó. “ – Cô gái nói, mắt vẫn không rời cuốn sách.

“ Tôi là Kwon Yuri, tác giả của cuốn sách cô đang cầm trên tay. “ – Tôi mỉm cười và chìa cánh tay ra phía trước.

Cô gái đặt cuốn sách rồi nhẹ nhàng đứng lên. Mái tóc vàng mềm mại ôm lấy nụ cười hoàn hảo của cô.

“ Rất hân hạnh được biết cô. “

“ Mong rằng nó không làm mất thời gian của cô. “ – Tôi nói khi ngồi xuống chiếc ghế đối diện cô gái.

“ Nó có màu đỏ. “ – Cô gái lơ đãng nói.

“ Xin lỗi, cái gì cơ ? “ – Tôi hỏi lại vì không chắc cô đang nói chuyện với tôi.

“ Tập thơ này có màu đỏ, nó đang cháy bùng lên ... “ – Cô gái nhẹ nhàng trả lời ...

……………………

Jessica có cái cách cảm nhận màu sắc thật khác biệt …

Cô sinh ra để làm một họa sĩ …

Chính bản thân cô đã là 1 bức tranh tuyệt đẹp …

………………………

[ Yuri ]

Tôi ngồi đó và ngắm nhìn cô gái thật lâu.

Ánh mắt trong veo đó vẫn chăm chú vào từng trang trơ tôi viết …

Điều đó khiến tôi hạnh phúc … thời gian trôi theo cảm xúc …

“ Tôi là Jessica, 1 họa sĩ .” – Cô nói khi đã đọc xong tập thơ.

“ Hy vọng nó chưa đốt cháy cô. “ – Tôi mỉm cười nhìn tập thơ trên tay cô gái.

“ Một thứ khác đang đốt cháy tôi lúc này. “ – Cô nói và đứng dậy.

“ Cô có thể chỉ cho tôi những bức tranh của cô được không ? “ …

Tôi và Jessica đi qua khu vực triển lãm tranh, cô gái đang sánh bước cùng tôi toát ra một sự lạnh lùng đáng sợ … Tất cả mọi người đều tránh sang 1 bên khi cô bước tới …

“ Là nó. “ – Jessica nói và dừng bước.

Đơn độc đến tận cùng … bức tranh trước mắt khiến tôi cảm giác toàn thân lạnh toát, như đang đứng trên 1 tảng băng trôi giữa đại dương rộng lớn …

“ Nó có màu gì? Kwon Yuri ? “ – Cô gái hỏi.

“ Không phải nó màu xanh sao ? “ – Tôi trả lời.

“ Cảm nhận của cô kia, Yuri, nhìn thật kĩ rồi nhắm mắt lại và cho tôi biết nó màu gì. “

“ Màu Trắng. “ – Tôi trả lời .

“ Cô nhìn thấy nó thật sao ?. “ – Sica ngạc nhiên nở 1 nụ cười và nhìn sâu vào mắt tôi.

…Và trong phút giây đó …

Tôi biết cuộc đời mình đã bị trói chặt bởi đôi mắt cô …

………………….

Bạn có thể không bao giờ tin tôi …

Nhưng cô họa sĩ xinh đẹp đó đã trở thành bạn gái của tôi …

Chỉ vì tôi nói rằng tranh của cô có màu trắng …

Một màu trắng cô độc …

……………………

Chúng tôi làm tình với nhau vào một đêm mùa đông …

Khi những bông tuyết đầu tiên rơi xuống …

Jessica nói sự nồng nhiệt của tôi thiêu đốt em …

Em nói cách tôi làm tình như một bài thơ …

…………………..

Tôi yêu thơ vì nó nhỏ bé và hoàn hảo …

Jessica – là bài thơ của cuộc đời tôi …

…………………..

Jessica dạy tôi cách cảm nhận màu sắc của riêng em …

Em nói rằng nụ cười của trẻ con có 7 sắc màu, vì nó không chứa nỗi đau …

Những người già có nụ cười màu tro tàn ...

Những hàng cây vào sáng sớm có màu xanh lam …

Những con đường nhuộm màu vàng của thời gian …

Những bản tình ca có màu xanh của biển …

Nước biển có màu đen và nó cuốn trôi tất cả …

Những màu sắc trong cuộc sống của em có một sự liên kết kì diệu …

Nhưng em chỉ có một màu trắng muốt …

Ngay cả khi ở bên tôi … Em vẫn là một tảng băng trắng muốt đơn độc …

Tôi sợ mình sẽ làm em tan chảy …

………

Một buổi sáng em tựa đầu vào vai tôi và hỏi :

“ Yuri ah ~ Ngày hôm nay màu gì ? “

“ Màu xám . “ – Tôi trả lời theo cảm nhận của mình. Có 1 chút gì đó bất an trong lòng.

Giá như tôi biết cảm nhận của mình đã đúng …

............................

[ Jessica ]

Tôi nói rằng sẽ ra ngoài mua một ít màu bột và dặn Yuri hãy ở nhà chuẩn bị một món ngon chờ tôi về.

Hôm nay màu xám, Yuri đã nói đúng .

Khi tôi bước ra đường, trời bắt đầu đổ mưa …

Tôi bước trên con đường vắng người để đón nhận không khí lạnh buốt …

Con người tôi là vậy …

Khi có quá nhiều hạnh phúc lại cần sự cô đơn …

Tôi đã quá yêu con người đó …

Kwon Yuri cho tôi cái cảm giác nóng ấm chỉ với 1 cái nhìn …

Cô luôn tiến lại đan bàn tay chúng tôi vào nhau và ở bên cạnh tôi bất cứ lúc nào …

Tôi thật sự bị chiếm giữ bởi thứ tình cảm đó, trong đầu tôi chỉ có hình ảnh của Yuri …

Rồi tôi nhận ra cảm giác về màu của mình dần biến mất …

Giống như tôi phải lựa chọn giữa ánh mắt nồng ấm ấy và niềm đam mê của mình vậy …

Màu sắc là cả cuộc đời tôi …

……...

[ Yuri ]

Tôi nhận được điện thoại từ bệnh viện …

Tuyết trên dường quá dày, một chiếc xe mất tay lái đã lao lên vệ đường …

Cô gái bé nhỏ của tôi nằm đó, trong căn phòng trắng xóa …

...

Jessica không bị thương ở tay hay chân …

Bác sĩ nói rằng có 1 khối máu tụ trong hộp sọ nhưng không thể phẫu thuật vì nó quá nguy hiểm … Khối máu đè lên dây thần kinh thị giác của em …

“ Yuri … Yuri ah ~ “ - Tiếng em gọi khiến tôi bật khóc .

Em đưa tay chạm vào khoảng không phía trước với 1 ánh mắt vô hồn …

Tôi đưa em về khi kết thúc đợt điều trị …

Từ lúc xẩy ra tai nạn cô gái bé nhỏ vốn đã rất ít nói của tôi hầu như ko hé môi một lần nào …

Em chỉ ngồi đó với đôi tay buông xuống và ánh mắt nhìn vào vô định …

……………………

[ Jessica ]

Tôi mở mắt ra chỉ thấy 1 màu đen.

Những tiếng nói xung quanh và mùi bệnh viện …

Cảm giác sợ hãi vây kín cơ thể …

Giống như tôi đang ngồi trong 1 căn phòng rộng lớn, không có 1 thứ ánh sáng nào, chỉ có tiếng vọng từ khắp nơi dội lại …Tôi đưa tay ra phía trước cố kiếm một sự sống nào đó tồn tại quanh mình …

Tôi gọi tên Yuri, cô nắm lấy tay tôi, tôi cảm nhận được sự nóng ấm màu đỏ trong bàn tay đó …

Cảm nhận về màu sắc của tôi đã quay lại ...

…………………………

Thượng đế luôn có cách cân bằng cuộc đời này … Khi ngài nhận ra đã thiên vị cho ta quá nhiều ngài sẽ lấy lại một điều gì đó …

Tôi có màu trắng của sự thanh khiết, tôi cảm nhận được tất cả màu sắc trên đời này vì điều đó.

Yuri yêu tôi bằng thứ tình cảm đỏ ấm như ngọn lửa sẵn sàng đốt cháy mọi thứ có thể làm tổn hại đến tôi. Tôi đã nhận được quá nhiều thứ.

………………………

[ Yuri ]

Em nói với tôi rằng em muốn vẽ …

Tôi lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh em, ánh mắt đó như đang nhìn thẳng vào tôi …

Em khóa của phòng và ngồi yên trước giá vẽ …

Tôi thức trắng cùng em …

Tiếng cọ quét tấm vải trắng của em có màu tím nhạt – màu của quá khứ …

1 tuần trôi qua, em gần như đã hoàn thành bức tranh của mình .

Tiếng cọ của em cũng đã chuyển sang màu xanh dương – màu của của bình yên và hy vọng …

“ Yuri ah~ .” – Em mở cửa bước ra.

Tôi vội vàng chạy đến đỡ em vào phòng .

Trước mắt tôi là bước tranh về 2 chú cá đang bơi cạnh nhau tạo thành 1 hình tròn …

“ Nó màu gì Yuri ? “ – Em hỏi khi đang nắm chặt tay tôi .

“ Màu hồng. “ – Tôi trả lời và nhìn em .

Cô gái bé nhỏ của tôi đang nở một nụ cười thật tươi.

“ Nó có ý nghĩa gì vậy. ? “ – Tôi hỏi rồi ngồi xuống và ôm chặt em vào lòng …

“ Nếu có kiếp sau, Yuri ah~ …Hãy là một đôi cá cảnh bơi lội tự do trong bể. Thế giới đó sẽ chỉ có 2 người nên em không lo rằng sẽ không tìm được Yuri. Kiếp sau xin hãy vẫn ở bên nhau như chính lúc này nhé … “

Tôi cúi xuống đặt một nụ hôn lên môi em …

Khi tôi ôm em sát vào cơ thể mình …

Em nói tôi đã đốt cháy em thành tro …

Em bảo tôi nhắm mắt lại khi làm tình với em …

Đó là cách chúng tôi nhìn thấy nhau …

“ Nếu em chết, Yuri sẽ chết cùng em chứ ? “

“ Chỉ cần đi cùng em, bất cứ đâu Yuri cũng không hối tiếc . “

“ Có 1 điều làm em hối tiếc …Nếu biết trước em đã nhìn Yuri thật nhiều …” – Em nói rồi vuốt tay lên mặt tôi ...

…………………..

Yuri thấy những giọt nước mắt mình rơi lên môi khi Jessica hôn cô …

… Nước mắt màu đỏ ấm

… và nụ hôn trắng như tuyết …

Hai thứ màu đó hòa quyện với nhau tạo ra một màu

HỒNG tròn đầy hạnh phúc …

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic