Part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author : Giangrin167 

Pairings : Yulsic

Rating : K

Category : hãy đọc rồi biết ^^

Disclaimer: thuộc về nhau 

Note :....Một kẻ " tản cư" giờ đã quay trở lại! G thực sự xin lỗi vì đã rời đi quá lâu và để CDNT bị khóa ^^ Đó là tin buồn, tin tốt là 12/7 G thi xong! Nó sẽ kết thúc 1 quãng thời gian chết điêu đứng vì học =.=" Mọi thứ sẽ quay lại như nó đã bắt đầu, mở 1 topic mới và up tiếp cháp. Nhân tiện, G cũng sẽ gửi đến các rds đã luôn theo dõi fic 1 món quà nho nhỏ mà mình chuẩn bị trong suốt thời gian vắng bóng trên ssvn! * là gì thì bí mật  * mà oneshot nhỏ này ko phải cái đó đâu nha 

Cảm ơn tất cả những bạn đã theo dõi fic của G...và chân thành xin lỗi đến sự chậm trễ này!

 Một sáng chủ nhật hiếm hoi vs oneshot nhỏ chứ ^^

Điều Kì Diệu Đến Lần Thứ Hai

*~*~ Phần 1 ~*~*

" Tách"...." tách"

Những giọt mưa đầu tiên hạ mình xuống bên ban công. Những giọt nước long lanh, nhỏ bé đầu tiên sẽ đánh dấu sự xuất hiện lớn của những cơn mưa rào mùa hạ. Lâu rồi không có mưa. Tiết trời lạnh và hanh khô khiến con người ta ngại cả thò tay ra khỏi túi áo. Có người nói mưa thật phiền phức. Cũng phải, khi mưa thì chẳng mấy ai đi ra đường. Nhưng nó lại có một cái vui riêng của nó...mưa để cho những kẻ hay suy tư như tôi có một góc riêng, một khoảng lặng, để rồi tôi tận hưởng nó như giây phút phiêu bồng cảm xúc. 

Đôi khi...tôi nhớ về những chuyện đã cũ.

" Yuri! Cậu sẽ bị cảm đấy, mau vào trong lớp đi"

Một tiếng gọi quen thuộc vọng ra từ sau lưng tôi. Đó là của một người nhỏ bé nhưng có giọng hát tỉ lệ nghịch với chiều cao. Cậu ấy là Taeyeon, cùng lớp thanh nhạc với tôi.

Tôi không đáp, khẽ cười và tiếp tục để cho những hạt mưa đậu trên vai mình một cách vui vẻ. 

" Cứ mỗi lần mưa đến là y như mất trí vậy!" 

Câu ta đã hết kiên nhẫn và lóc nhóc đi ra khỏi lớp với vẻ mặt phụng phịu. Ôi...tôi thích cái sự trẻ con và trong sáng trên khuôn mặt cậu ấy. Mỗi tội...Taeyeon chẳng trong sáng như cái vẻ ngoài nai tơ chết người đó. 

" Sao? Lại nhớ nữa? " - Cậu ấy đứng cạnh tôi, hỏi.

Coi kìa, môi cậu ấy dẩu ra, kết thúc câu hỏi bằng một tiếng thở dài. Rồi thì cậu ta cũng thừa biết tôi đang nghĩ cái gì trong đầu. Nhưng Tae vẫn hỏi để tìm một lối đi lịch sự vào tâm tưởng của tôi. Chẳng ai thích một kẻ đi guốc trong bụng mình cả, đặc biệt là tôi.

Nhìn những hạt mưa đang lăn trên đôi má trắng bóc của của cậu ấy, tôi biết cậu đang kiên nhẫn chờ đợi câu hỏi dù biết đáp án rồi. Sự lắng nghe và kiên nhẫn như vậy khiến tôi luôn thích Taeyeon, dù cậu có cố tỏ ra khó chịu đi nữa.

" Ừm...Tớ vẫn cứ nhớ về bạn ấy"

" Cậu là một kẻ si tình" - Taeyeon nhận định. Hẳn cậu ấy hài lòng với " nhận định" của mình lắm.

Tôi lại cười và không đáp. Thái độ của tôi hệt như đang nói chuyện với trẻ con. Tôi cố tình đấy. Taeyeon biết, cậu ta vịn tay lên ban công, đu người cho gần cao bằng tôi, rồi nói với vẻ mặt Tớ-đoán- có- sai- đâu đáng ghét.

" Sao? Một cô bạn cùng lớp năm cấp hai, tên là gì nhỉ? à, Jessica! Ngồi cùng bàn với cậu. Kết quả: cậu ôm ấp hình bóng của cô bạn đó cho đến khi lên đại học. Cậu đã luôn than thở rằng mình đã cố gắng vào học viện âm nhạc tốt nhất để có thể gặp lại Sica. Well~ cậu đánh giá cao năng lực của cô bạn đó đấy! Và giờ thì cậu đang học ở học viện tốt nhất, và kết thúc một năm rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng của cô bạn đó đâu!"

Cậu ta tuôn một tràng như kịch bản éo le về một chuyện tình đơn phương đau xót. Chẳng phải đến mức cậu ấy nói =.= 

Chỉ là tôi chợt nhận ra mình thích con gái. Và bạn gái đó rất xinh nữa. Tôi tin tình yêu đầu là bất tử....Nghe có vẻ văn hoa và mơ mộng, nhưng theo cách nghĩ của tôi, tôi thấy nó đáng để gửi gắm hi vọng. 

Nhờ cậu ấy mà tôi mới nỗ lực vào học viện này. Cũng từ đó tôi quyết tâm sẽ tìm cậu ...hay đợi cậu ở đây. Dù sao chúng tôi đã có một lời hứa hẹn.

" Nhất định chúng ta sẽ gặp lại tại Học viện Soshi "

Sica đã tuyên bố như vậy...Và tôi tin cậu ấy sẽ giữ đúng lời hứa.

Thấy tôi mìm cười ngô nghê như một kẻ đang đắm chìm trong mộng tưởng. Tae thấy rõ những khao khát, hi vọng trong ánh mắt tôi. Cậu chẳng nỡ dập tắt nó. Cậu đu người xuống, hạ giọng

" Rồi! Tớ sẽ kiên nhẫn chờ đợi với cậu. Taeyeon này cũng không thể bỏ rơi một kẻ ngốc như cậu được. Nhưng tớ muốn khi tốt nghiệp học viện, nếu cái cô bạn jessica của cậu còn chưa xuất hiện...thì hứa với tớ, rằng cậu sẽ hẹn hò với người khác!"

" Tớ hứa!" - Tôi chẳng ngần ngại.

Bởi một điều rất đơn giản...Tôi tin Sica sẽ giữ đúng lời hứa. Kể cả khi nó chỉ trên danh nghĩa tình bạn.

Một lời hứa trở thành ước nguyện.

Bởi có người đã ngốc nghếch yêu cô gái ấy.

Dù lời hứa hẹn đối với Sica chỉ là tình bạn.

Nhưng đối với Yul....nó là lời hẹn ước thiêng liêng và không thể nghiêm túc hơn! 

______________

" Hội trưởng! Hội trưởng! Nguy rồi!"

Một nữ sinh tất tả chạy đến Taeyeon, miệng không ngừng gọi cậu ấy. Tôi cũng giật bắn mình. Làm cái gì mà giữa thanh thiên bạch nhật này cứ phải vội vã như ăn cướp thế? Tôi không nuốt nổi sự " nghiêm trọng hóa" mọi vấn đề của nữ sinh trường này. Bữa trước có con gián trong nhà vệ sinh thôi mà cũng " Hội trường! Hội trường! Có con quái vật trong toilet" =.=

Mọi chuyện lớn bé, tranh cãi hay có vấn đề gì cần giải quyết, nếu không muốn gây ảnh hưởng đến đội ngũ quản sinh trong trường, thì đều đổ lên hội trưởng và hội phó là hai chúng tôi. Nghe thì oai, nhưng thực chất chỉ là công việc dọn dẹp mớ rắc rối của sinh viên trong trường.

Taeyeon ngán ngẩm, nhưng cậu vẫn cố tươi cười và nhẹ nhàng hỏi:

" Sao nào? Em thở đi đã rồi hẵng báo cáo tình hình"

" Dạ...hộc...đám G7...hộc..lại...hộc...chặn đường nữ sinh để...hộc...bắt nạt...hộc...ạ"

Tôi tò mò:

" Chuyện đó xảy ra như cơm bữa ở trưởng rồi, quản sinh cũng bó tay với cái đám công chúa nhà giàu đấy. Em báo lên chúng tôi thì giải quyết được gì? "

:" hộc...dạ...vì cô gái tóc vàng đó...hộc..nạn nhân đó....cứ không ngừng gọi tên Yuri unine ạ.."

Tôi đánh rớt hộp sữa...Tóc vàng...gọi tên tôi...

"JESSICA!" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi