[ONESHOT] Giá Như, Yoonhyun

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre: ssvn

AU:SU (chocobino)

Pairings:Yoonhyun

Disclaimer:2 bạn thuộc về nhau

Rating: G

Note: baby à. tặng cho baby nè ^^ ,nhìu phần trong câu chuyện mình có mượn trong chuyện 1 người bạn ^^

Giá Như

-Yoong còn đi đâu giờ này vậy ?

-Uhm… thì ra ngoài gặp đối tác một chút! – cô nhíu mày – Đừng kiểm soát nhau như vậy! Yoong không thích !

Seo huyn buồn bã nhìn yoong khuất sau cánh cữa, cô lo cho yoong gặp đối tác thì sẽ uống rất nhìều cô thì không thích yoong uống nhiều rất có hại cho sức khỏe. dường như cô và yoong ngày càng xa cách nhau.

Cô nhớ lúc cô và yoong mới quen nhau những ngày thơ ngây và nồng ấm. Mình tựa vai nhau, nghe từng nhịp đập con tim, rót vào tai nhau những lời thỏ thẻ tràn đầy yêu thương, quan tâm trìu mến.

Chiều xuống, buông rơi những tia nắng cuối ngày lên lan can bên nhà trống vắng.

Với lấy chiếc điện thoại một cách uể oải, tôi gọi cho Loan :

- Alo ?

- Yoong có về ăn cơm không?

- huynie đừng đợi! yoong đang có công việc.

- Uhm… vậy khi nào....

- Đừng đợi !!! - yoong ngắt lời tôi - Tối nay yoong sẽ ở lại công ty để làm cho xong cái dự án...

- Uhm.... Tối nay là ngày 11/07…

- Thì sao? - yoong lại ngắt lời tôi.

- Khi nào yoong xong việc, em đến công ty yoong nha!

- Không được… đã nói rồi...

- …

- Trời ơi! em có biết là mỗi lần em nói vậy,yoong cảm thấy mình mất tự do. Cảm giác cứ như là không được tin tưởng nữa… Chán quá!

Tôi nghĩ hoài cũng không hiểu cảm giác tự do đó,Tự do là bỗng một ngày ta cảm thấy chán

nhau đến độ trở nên thờ ơ và lạnh nhạt ? Nỗi niềm chung giờ phải chia đôi hay sao ?

Sáu năm yêu nhau, cho dù chưa đủ dài để hiểu nhau trọn vẹn nhưng chắc chắn một điều là không thể nào có cảm giác lạ lẫm với nhau. Ấy vậy mà buổi tối hôm nay, tôi thấy yoong như mộ tngười con gái xa lạ, vừa mới quen biết ở bên ngoài theo kiểu xã giao... Còn đâu nữa những câu bông đùa, hài hước làm tôi cười ngất, còn đâu ánh mắt đầy yêu thương luôn hướng vềtôi...

Tối nay nằm cạnh yoong như thường lệ, nệm êm, chăn ấm, mùi hương táo tỏa ra dìu dịu với ánh sáng vàng mờ ảo từ chiếc đèn ngủ tạo cảm giác dễ chịu, ấm áp nhưng… Căn phòng sao trống trải, lạnh lẽo quá!… yoong xa lạ quá!

Sự lạnh nhạt và ngăn cách của Yoong trong thời gian qua đã cho tôi một câu trả lời rằng: Yoong không còn yêu tôi nữa. Có lẽ, Yoong chưa thể nói thẳng ra điều này và đành nói dối và hôm nay tôi đưa ra quyết định của mình dù biết mình sẽ rất đau.

-Yoong à, em có chuyện muốn nói với yoong

- Em nói đi yoong nghe

-Mình chia tay đi yoong, em sẽ đễ cho yoong được tự do, em sẽ không phiền hay kiễm soát yoong nữa đâu :- seo hyun nói trong nước mắt

-Hyunie à, hôm nay sao em lại nói những lời thế này :- yoong bất ngờ trước lời chia tay

- Yoong à, em mệt mõi lắm rồi ,em mệt mõi vì sự lạnh nhạt và thờ ơ từ yoong, em sẽ đễ yoong tự do:- seo hyun liền đứng lên bước vào phòng

Yoong không nói 1 lời nào khi hyunie nói lời chia tay có lẽ cô cũng muốn mình tìm lại sự tự do mà cô hay mong muốn

Tôi choàng tỉnh và nhận ra mình đang trong bệnh viện... Mùi thuốc sát trùng bay sộc vào mũi tôi một cách khó chịu. yoong ngồi đó. Phải! Yoong đã trở về để... gục đầu lên tay tôi. Hơi thở Yoong chạm vào da thịt tôi mát rượi, có cả cảm giác ươn ướt của những giọt nước mắt.... Yoong khóc thương tôi chăng?

Tự dưng tôi lại nhắm nghiền mắt lại và không dám thở mạnh. Tôi đang sợ phải chạm mặt Yoong, sợ mình không biết sẽ phản ứng ra làm sao lỡ như gặp phải đôi mắt Yoong đẫm lệ. Mà giọt nước mắt ấy, cho tôi thông điệp gì chẳng rõ... Tôi không thích đưa mình vào những sự việc không rõ ràng nào nữa.

Hình như đến bây giờ cũng vậy, ngọt bùi cay đắng thế nào, giận hờn đến mức chi, chỉ cần nhìn vào đôi mắt của yoong, là tôi thấy mọi thứ xung quanh điều lung linh tuyệt đẹp...

- Hãy tha thứ cho Yoong! Yoong đã về rồi, về luôn bên cạnh em đây!

Ừ... Yoong đã về thật rồi! Là Yoong thưở xưa với nét dịu dàng, sâu lắng, giàu cảm xúc đây mà... Còn tôi, seohyun của xưa kia đâu rồi nhỉ?

. END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro