HAI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cười

Nắm tay

Ôm ấp

Quan hệ xác thịt

Nói lời yêu

Tất cả mọi thứ Aziraphale và gã người tình của mình đều làm không bỏ xót hành động nào.

Nhưng khi hai ánh nhìn chạm nhau đều chẳng thể moi ra một tia tình cảm.

Aziraphale là một thiên thần xinh đẹp, thanh thoát và tốt bụng.
Mà vẻ mặt lãnh đạm của em, hành động tốt tính rồi còn những nụ cười nhẹ cho có lệ với mọi thứ xung quanh đều khiến em thật đẹp trong mắt Crowley.

Gã biết Aziraphale vào một ngày nhàn rỗi, mái tóc trắng xoăn từng lọn va vào nhau làm nó rối bù. Bộ quần áo màu sắc trang nhã nhẹ nhàng mà chẳng có gì nổi trội được khoát lên cơ thể đầy đặn cũng thật khó mà dìm em xuống.
Giọng nói mềm mại lại ngọt ngào của em rót vào tai gã thật đã.

Crowley ngồi nhừ người ra trên băng ghế gỗ lạnh lẽo cũng chẳng hề cảm nhận cái lạnh mà chỉ có âm thanh tốt đẹp bên tai.

Rồi gã tiến đến khi chỉ còn người đàn ông ngọt ngào ở lại, gã chắc chắn rằng, chẳng kẻ nào từ phụ nữ cho đến những gã trai có nét mặt ưa nhìn hoặc thu hút người khác mà có thể lờ đi gã một khi gã đã chủ động bắt chuyện.

Nhưng trong lòng gã có chút tức giận khi ánh mắt xanh biếc kia nhìn vào gã cũng không có chút đối đãi nào đặc biệt hơn, đơn giản giống như mỗi khi Aziraphale nhìn người khác.

Không u mê, không bất ngờ cũng chẳng phải tia thiện cảm hoặc muốn chinh phục gã.

Crowley là một gã dày dặn kinh nghiệm tình trường.
Không một con mồi nào bị nhắm mà chạy thoát được.
Gã chèo kéo, gã nắm chặt rồi lại nới lỏng tay, người trong vòng vây đều chẳng ai có thể buông được gã, chỉ còn trái tim cháy bỏng tình yêu, chỉ còn tâm trí mê muội và tôn sùng gã trai tóc đỏ giàu có, đẹp trai, quyến rũ. Như một con chó trung thành, dù đuổi thế nào cũng không đi.

Mà Aziraphale trước mắt lại khác hẳn trong mắt gã.

Crowley đeo bám dai dẳng. Không nơi nào Aziraphale đi qua đều không trùng với tuyến đường của gã. Rồi những lời hoa mỹ, gạ gẫm gã luôn giăng ra sẵn chờ đợi người kia bước vào.
Phải nói, gã hầu như bỏ lơ những bạn tình gợi cảm của gã một khoảng thời gian khá dài, trong mắt gã chỉ có Aziraphale khó chinh phục, Crowley gã đã không qua lại với ai gần nửa năm, tối cũng chỉ hiện lên dáng hình của cái người tóc trắng xinh đẹp kia.

" Sao nào, em muốn cùng tôi đến nhà hàng thưởng thức bánh ngọt không? " Crowley rút ngắn khoảng cách trên băng ghế gỗ dài, tình tứ đẩy nhẹ vai gã vào vai Aziraphale, ánh mắt cười nhìn em chằm chằm, đuôi mắt gã càng cong lên khi nghe bên tai là tiếng em cười khúc khích gật đầu đồng ý.
Không phải người tình, chỉ vừa tạo được mối quan hệ bạn bè một cách gian truân.

---

Gã đã rủ rê Aziraphale thành công rất nhiều lần. Crowley biết được, em rất thích bánh ngọt. Nên để bắt được người, tần suất đến nhà hàng của gã nhiều lên gấp bội so với từ trước khi gã chạm mặt Aziraphale.
Aziraphale thì ăn uống hăng say, còn gã với ánh mắt ghét bỏ nhìn vào phần ăn ngập tràn hương vị ngọt gắt béo ngậy. Crowley thích rượu, và kẻ thù của gã là bánh ngọt.

" Anh không ăn sao? " Aziraphale nhướng mắt, tay đẩy nhẹ đĩa bánh nhỏ vẫn chưa được đụng đến cạnh tay Crowley.
Thấy gã vẫn hờ hững nhìn đi chỗ khác, lần nào cũng vậy, Crowley chỉ ngồi nhìn em ăn và buông ra những câu nói không đâu vào đâu với em, cuối cùng thì những thứ gọi ra đều vào miệng Aziraphale.
Em cầm lên chiếc nĩa, lấy ra một ít bánh ngọt màu sắc tươi sáng từ phần ăn của gã, và đưa lên miệng gã.

" Tôi không ăn " Crowley tuy được đút tận miệng, nhưng gã tưởng tượng nếu gã há miệng ngậm lấy thì gã sẽ trào hết ra mất.

" Thử đi "

" Không ăn "

" Một lần thôi "

" Không ăn "

" Tôi sẽ làm theo một yêu cầu của anh chịu nếm thử một ít " Aziraphale nháy mắt với gã, Crowley chần chừ nhìn miếng bánh ớn lạnh kia vẫn còn đung đưa trước mắt, lòng gã vui sướng vì cơ hội đến bất ngờ, nhưng nghĩ lại vẫn không ăn nổi thứ kia.

" Em ăn đi "

---

Crowley và Aziraphale ngồi vào xe, vẻ mặt em vẫn bình thản như mọi ngày. Còn Crowley thì hơi bồn chồn, vì gã nghĩ rằng em đang giận.

" Em giận sao? "

Aziraphale hơi khó hiểu nhìn gã, em đặt gói bánh được gã mua thêm cho mình xuống, mỉm cười với gã mà không có một nét giận dỗi nào trên mặt, em chưa từng phản ứng với hành động của gã trong nhà hàng, gã không ăn, thì thôi vậy.

" Không có. Anh đâu làm gì sai đâu, đừng nghĩ nhiều "

Crowley im lặng hồi lâu, gã sột soạt lấy ra phần bánh được đóng gói kỹ càng, cứng nhắc đưa lên miệng em ý bảo em ăn.
Aziraphale né tránh lắc đầu: " Tôi đã ăn hai phần rồi Crowley, bây giờ không ăn được nữa "

" Cắn một miếng đi, nhỡ em có đang tức giận cũng hết. Lúc giận ăn đồ ngọt sẽ dịu ngay " Crowley bất an hành động như một kẻ ngớ ngẩn làm Aziraphale phải bật cười. Gã moi đâu ra được câu nói này vậy, gã đang lo lắng em đang giận giận gã sao. Lúc gã giận điên người thì thứ gã làm là nốc rượu chứ em chẳng thấy gã ăn thứ gì gọi là đồ ngọt.
Aziraphale cười khúc khích cũng nghe theo mà hé miệng cắn nhẹ một miếng. Vì không dùng nĩa, nên khoé môi còn dính chút kem.
Aziraphale chưa kịp nhai Crowley đã nhào đến không báo trước hôn lên môi em. Aziraphale đứng hình, em không phản ứng kịp. Crowley luồng chiếc lưỡi mang theo hương rượu của mình đẩy bánh vào khoang miệng em, chưa gì đã hôn sâu khiến Aziraphale khi phản ứng thì đẩy gã ra. Mặt em đỏ ửng né ánh mắt của gã.
Bây giờ khoé miệng gã cũng dính kem, Crowley không còn vẻ mặt ghét bỏ mà đưa lưỡi liếm sạch phần kem ngọt bị dính.

" Bánh ngon thật "

---

Crowley kéo em vào căn hộ của gã. Aziraphale hơi hướng trốn tránh, đáng nhẽ gã phải đưa em về tuyến đường quen thuộc, nhưng gã lại thay đổi mà đưa mình về hang ổ của gã.
Aziraphale tim đập nhanh bất an dâng cao.

Crowley đóng sầm cửa, gấp gáp kéo Aziraphale vào trong, gã đang nôn nao hơn bao giờ hết.

" Crowley! "

Gã ôm chầm em, ôm chặt.
Aziraphale lúc sau cũng mặc cho gã ôm mà không xô gã ra nữa. Thêm chút nữa em cũng ôm lấy gã.
Crowley vùi mặt vào hõm vai Aziraphale, hít mùi hương thanh mát, sau đó làm Aziraphale rùng mình vì hơi thở nóng hổi của gã phả lên cổ em.

" Crowley, anh thả lỏng một chút. Ôm tôi chặt quá. " Aziraphale nhỏ nhẹ nói với gã: " Còn nữa,..đừng thở lên cổ tôi nữa, nhột lắm "

" Aziraphale thân mến " Crowley không còn nghe gì nữa, gã thủ thỉ, rồi hôn lên cổ em. Aziraphale có phản kháng, nhưng không đáng kể. Gã chìm trong mùi hương của em, gã thấy bây giờ đã đến thời điểm đúng rồi.

Gã đẩy em lên ghế sô pha rộng rãi, đè chặt em lên chiếc đệm ghế đã lún sâu, Aziraphale không la hét khước từ gã càng được nước lấn tới.

" Ưm...Crowley... " Aziraphale mặt đỏ như gấc nhìn gã. Đôi mắt sắc lạnh của gã thường ngày giờ không còn nữa, chỉ có ánh nhìn phủ đầy sương mờ thu em vào một chỗ.

" Aziraphale...tôi muốn em... " Gã hôn lên môi em, Aziraphale ngoan ngoãn hé miệng, tuy vụng về nhưng khiến gã vui đến chết đi được. Đây là câu trả lời, rằng em đã chấp nhận gã.

Đêm đó là đêm Crowley gã thấy bản thân thành công nhất.

---

" Crowley "

" Em làm gì, " Gã nhìn em đứng ở cửa phòng ngủ.

Người nằm bên cạnh gã cũng he hé mắt tỉnh dậy. Tấm chăn tuột xuống, trên cơ thể thanh mảnh chứa đầy dấu hôn. Khi người kia đứng dậy, rất dễ để nhận ra thứ chất lỏng nhớp nháp bám dính giữa hai đùi trong.

Gã cãi nhau với Aziraphale hai ngày trước. Rồi giận dỗi bỏ đi không tìm đến em. Đến khi Aziraphale tìm đến cửa là cảnh tượng này đây.

Nhìn em nhẹ nhàng khép cửa lại, Crowley cũng không đuổi theo.

---

" Nói đi, em rốt cuộc là gì? " Crowley nắm chặt cổ tay Aziraphale gằn giọng.
Gã sộc sệch đứng trước nơi ở của em, hung hăn tông thẳng cửa đi vào rồi đùng đùng đứng trước mặt em. " Em không phải con người! "

Aziraphale im lặng nhìn gã. Không trả lời tức là thừa nhận.
Không còn gì để tranh cãi khi gã nhìn thấy em bụp một cái biến mất khỏi vòng tròn phát sáng.
Khi em trở về, gã cũng im lặng ngồi trên ghế chờ đợi. Đó là lần đầu gã biết thân phận của em. Một thiên thần. Gã cố gặn hỏi, nhưng cũng khiến bản thân giận dữ rồi rầm rộ bỏ đi.

Aziraphale cũng muốn giải thích, nhưng làm thế nào để chứng minh sự tồn tại vô căn cứ và khó tin như thế. Em đã suy nghĩ rất lâu, rồi cũng quyết định tìm đến gã giảng hòa trước.

Nhưng mọi điều cần nói đều nuốt ngược hết vào trong, khi thứ đập vào mắt là hình ảnh hai cơ thể trần truồng nằm trên giường nhìn mình với ánh mắt mở to.

---

" Aziraphale, em nghe tôi nói được không, em trả lời đi. Tôi xin lỗi, là tôi sai, tôi đã tức giận với em, tôi uống rất nhiều rượu rồi không kiểm soát được bản thân, tôi...xin lỗi... " Crowley không lâu sau liền tìm đến. Aziraphale vẫn chào đón hắn với nụ cười, vẫn nói chuyện với gã những chuyện ngày thường. Nhưng luôn né tránh vấn đề chính.

Em hôn lên môi gã, ôm lấy gã. Crowley cũng đáp lại, ôm chặt lấy em.

" Tôi hiểu, Crowley " Aziraphale không chút xao động trong mắt, nhìn gã. Em biết, Crowley chắc hẳn đã thấy kinh tởm khi biết được người cùng mình ôm ấp không phải loài người. Việc gã tìm người khác, đó là chuyện đương nhiên. " Người sai là tôi, tôi đã giấu anh " Aziraphale lên tiếng.

" Không phải Aziraphale, tôi không cố tình làm vậy, tôi chỉ yêu em thôi Aziraphale. Em đừng nói như vậy, được không!? " Crowley hôn lên môi em, nụ hôn mạnh mẽ áp chế tiếng nói của em, gã không muốn nghe lời khẳng định chắc nịch của em, gã thấy đau đớn, gã thật khốn nạn. " Đáng lẽ tôi phải ở cạnh em, Aziraphale.. "

---
Crowley lo sợ rằng em sẽ biến mất, vào một ngày gã cần em nhất.
Nhưng không có, gã lo xa rồi.
Aziraphale vẫn ở đây.

" Tôi yêu em, thiên thần " Crowley ra vào bên dưới, tiếng va đập làm gã rùng mình.

Aziraphale choàng tay ôm lưng gã, em rên rỉ ngọt ngào hưởng thụ những xúc cảm gã mang đến.

Đầy ngực đỏ hồng được gã ngậm lấy mút mát, bên phải rồi bên trái, gã day cắn, liếm mút hăng hái từng cơn tê dại ở mọi nơi nhạy cảm ùn ùn kéo đến từ bên trên lẫn bên dưới.
Cự vật thô to mỗi lần tiến vào đều chạm đến nơi sâu thẩm nhạy cảm bên trong.

" Ah.. Crowley....chậm thôi... " Aziraphale bấu chặt da thịt gã, những vệt trầy xước còn có chút đỏ của máu chẳng làm Crowley thấy đau, trái lại càng kích thích.

Gã dùng tay dạng chân em rộng hơn, hông gã đẩy mạnh hơn. Hậu nguyệt lộ ra xinh đẹp trước mắt, cách lỗ nhỏ đỏ hồng hút lấy thứ to lớn của gã thật gợi tình làm sao. Hai chân dang rộng càng giúp gã gắn kết với em chặt hơn, cự vật càng được đi sâu hơn, Aziraphale run rẩy tới ưỡn cong người lên.

" Cr-owley...ah..hh..ưm...chậm thôi.... "

" Không thể thiên thần...em xinh đẹp quá...bên trong em đang hút chặt lấy tôi....như muốn cắn đứt thứ của tôi ra vậy.... " Crowley hôn lên môi em, vẫn còn cảm nhận sự run rẩy của em. Tiếng rên rỉ, nỉ non vẫn được em ú ớ phát ra, gã kích động vuốt ve loạn xạ trên người em, gã vịnh chặt hông em đẩy nhanh tốc độ.

" Trào... Crowley....nhiều quá.... " Aziraphale đưa tay xuống ấn chặt hậu nguyệt, gã phun trào tinh dịch thật nhiều bên trong em, cơn co rút đẩy chất lỏng trắng bí ẩn ra ngoài, nhớp nháp khó chịu làm Aziraphale khóc nấc. Em phải lấy tay bịt kín ngăn chúng thôi trào ra, nhìn gã với ánh mắt cầu cứu.

" Để tôi lấy ra giúp em " Crowley mỉm cười, đưa hai ngón tay vào trong vách tràng vẫn còn siêu nhạy, ngọ nguậy đâm chọc bên trong moi ra tinh dịch sâu trong cơ thể em ra. Aziraphale còn chưa qua được cơn kích tình vừa rồi lại bị gã làm như vậy, em chẳng ngăn được tiếng rên khản đặc.

---
" Tóc anh bạc đi nhiều quá, Crowley "

" Ừm...cũng đã lớn tuổi rồi " Gã nắm tay em xoa xoa, nhìn Aziraphale vẫn không thay đổi từng ấy năm, vẫn xinh đẹp trước mặt gã.

Crowley trong lòng có chút không nỡ.

Gã dựa vào người em, nhắm mắt thở đều, vẫn mê mụi chìm vào mùi hương quen thuộc. Cảm nhận những loạn tóc đang chơi đùa từng ngón tay của em.

" Vẫn còn lâu lắm " Aziraphale nhỏ nhẹ nói với gã. Em hôn lên môi gã, híp mắt cười tươi với gã: " Anh chỉ mới sáu mươi tuổi thôi Crowley, đừng nói giọng điệu bi tráng như vậy chứ "

" Bánh ngọt nhé, thiên thần "

" Được thôi "

---

" Thiên thần, em vẫn xinh đẹp như vậy " Crowley cong mắt, vết chân chim rõ rệt trên mặt. Gã nhìn em yêu thương, thiên thần xinh đẹp chỉ mình gã có được, vẫn đẹp đẽ đến mức gần hết cuộc đời, Crowley vẫn không thể nào không ngừng yêu.
" Không ngờ, lần gặp đó, lại kéo dài đến vậy " Crowley cảm thán thời gian, lần gặp không ngờ tới lúc đó, đã khiến gã hạnh phúc đến nhường này.

" Anh vẫn đẹp trai như vậy, Crowley " Aziraphale khúc khích. Dù lớn tuổi, nhưng Crowley vẫn không xấu xí chút nào.

---

Ngày gã rời đi. Trên tay Aziraphale. Trong mắt Aziraphale không chút gì luyến tiếc nhìn gã mỉm cười nhẹ nhàng ngủ trong lòng mình.

Phiến đá đen tuyền khắc tên gã được chôn xuống.

Sau ngày ấy, Aziraphale chưa từng xuất hiện trước bia mộ của gã lần nào. Người ta cũng thắc mắc, người đàn ông xinh đẹp bên cạnh gã trai tóc đỏ phong độ từ thuở trẻ cho đến gã rời khỏi thế giới đâu rồi, chỉ còn những người thường quen thuộc đều đặn ôm hoa đến.
Đến khi cỏ xanh bao phủ, cũng chẳng ai thấy Aziraphale xuất hiện.

Tất cả mọi thứ Aziraphale và gã người tình của mình đều làm không bỏ xót hành động nào.

Nhưng khi hai ánh nhìn chạm nhau đều chẳng thể moi ra một tia tình cảm. Một ánh mắt cứng đờ được in lờ mờ trên bia mộ còn mới và ánh mắt xanh biếc đối diện nhau, lạnh lùng không cảm xúc.

Nhưng ai biết được, từ ngày gã đi, thay vì chỉ thấy một trái tim đã ngừng đập của gã, ẩn sâu trong đó, vốn dĩ Crowley cũng đã được chôn cùng một linh hồn thanh khiết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro