Cao H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hế lu, ta là Đô
Cảm ơn mn đã ủng hộ ta, ta rất vui khi mn đi qua để lại cmt hay lượt bình chọn cho ta❤️❤️
---------------

  "Thân ái lão bà, ta đi đây." Trượng phu của ta mỗi sáng sớm đều cho ta một cái hôn nồng nhiệt trước khi ra cửa.
Ta là Lộc Hàm. Đó là một cái tên nam tính, mà ta cũng xác thực là nam nhân, nhưng là ta lại xuất giá, hơn nữa còn gả cho một nam nhân. Mà nam nhân vừa đi ra ngoài là trượng phu của ta, hắn tên Ngô Thế Huân, trưởng tử của tổng tài tập đoàn Ngô thị. Vốn sắp kế thừa gia nghiệp, hắn thế nhưng lại yêu thương ta, một kẻ lớn lên trong cô nhi viện. Hắn từ bỏ quyền thừa kế tài sản, hai bàn tay trắng mang theo ta đến thành phố này định cư, sau lại ở nơi này đăng kí kết hôn, cử hành hôn lễ, trở thành trượng phu chân chính của ta. Hiện tại hắn thông qua vay tiền ngân hàng tự lập một công ty. Đương nhiên vị trí vợ chồng của chúng ta cũng không phải là quy định cứng nhắc, chỉ là vì hắn chủ yếu lo đối ngoại, ta chủ yếu để ý đối nội cho nên hình thành tình cảnh hiện tại. Huống hồ ta cũng thật thích cảm giác được hắn bảo hộ cho nên đối với vị trí làm vợ cũng không có ý kiến gì.
Cứ như vậy, mỗi ngày hắn ra ngoài đi làm, sau khi tan tầm về nhà ta cũng làm xong cơm chiều đợi hắn. Cuộc sống thật bình thường nhưng lại phi thường hạnh phúc. Nên nói như thế nào nhỉ? Ta cho rằng chăm sóc hắn là nghĩa vụ của ta, bởi vì hắn đem ta từ trong cuộc sống cực khổ cứu ra, lại mang đến cho ta không ít vui sướng.

Trước kia, cuộc sống của ta ở cô nhi viện cũng có thể coi là thoải mái, bất quá cuộc sống trước đó nữa thì không khác gì địa ngục trần gian. Mẹ của ta là gái gọi, cho nên ba ba ta là ai cũng không biết, chỉ nhớ từ khi còn rất nhỏ ta đã thường phải nghe thanh âm nam nữ giao hoan bên tai, phải ngửi mùi hương dơ bẩn trong nhà. Mẹ ta tuy rằng thường xuyên cảm thấy ta là cái đại phiền toái, thường xuyên đánh ta, nhưng là ta biết nàng vẫn yêu ta, cho nên khi khách nhân của nàng thấy ta không vừa mắt muốn đánh nàng liền xông lên ôm lấy ta. Đối với ta chỉ như vậy cũng đủ rồi, vì ta cũng thật yêu nàng mà. Sau đó mẹ ta chết, nghe nói là bị AIDS. Ta thông qua kiểm tra chứng minh mình không bị nhiễm bệnh, nhưng lại không có thân nhân nên bị đưa đến cô nhi viện. Các sư phụ ở cô nhi viện đối với ta rất tốt, chưa từng ngược đãi ta, nhưng ta vẫn thật hoài niệm cuộc sống đã qua, bởi chỉ khi đó ta mới có cảm giác của tình yêu thương chân chính, cứ ngỡ hết thảy không có khả năng trở về, thẳng đến một ngày...

Đó là ngày tới lượt ta phụ trách chiếu cố bọn trẻ, mà hắn cũng đến tìm viện trưởng bàn chuyện trợ cấp cho cô nhi viện.

"Xin chào, rất vui được gặp ngươi." Hắn mang theo nụ cười giống như ánh mặt trời hướng ta vươn tay. Ta ngây ngẩn cả người, không biết vì sao cảm thấy chính mình thật sâu bị hấp dẫn. Mà hắn cũng sửng sốt một chút, trên mặt hiện lên một mạt đỏ ửng. Sau này ta nghĩ lại, đại khái là nhất kiến chung tình a. Sau đó chúng ta thường xuyên hẹn gặp nhau, hắn luôn là một bộ dáng thật ôn nhu, đồng thời cũng thật chiếu cố cuộc sống của ta, thường chạy đến cô nhi viện giúp ta chiếu cố bọn trẻ. Ta thích nhất cảm giác được hắn ôm vào lòng, làm ta có ảo tưởng như tình thương của cha, tuy rằng ta chưa bao giờ gặp qua cha mình, bất quá ta nghĩ hẳn là cũng giống nhau a.
"Leng keng..." A? Chuông cửa vang. Chẳng lẽ là nhân viên tiếp thị? Vốn đang quét phòng, ta thực không tình nguyện hướng đại môn, mở cửa, ra là người đưa thư.
"Xin hỏi, đây là nhà của Ngô tiên sinh?" Người đó hỏi.

"Đúng vậy." Ta nói. Đại khái là bưu kiện của hắn a, trong lòng ta nghĩ. Quả nhiên người đó đưa cho ta một bưu kiện, mặt trên viết tên Ngô Thế Huân. Ta kí nhận, đem bưu kiện vào nhà, đặt trên mặt bàn, sau đó lại tiếp tục công việc tổng vệ sinh.
Kỳ thật ta cũng không phải không tò mò, ta không mở nó ra chủ yếu là vì ta cảm thấy dù chúng ta là vợ chồng ta cũng không có quyền làm như vậy, huống hồ bưu kiện này đối với hắn có thể rất quan trọng.

Quả nhiên đến buổi tối hắn trở về, vừa vào cửa đã hỏi có nhận được bưu kiện không. Ta nói cho hắn ta để trên mặt bàn, sau đó xoay người vào phòng bếp. Ngây người hơn nửa ngày phòng khách đều không có động tĩnh, ta nghĩ hắn hẳn là đang xem bưu kiện vì thế không để ý lắm hỏi: "Là cái gì vậy? Rất quan trong sao?". Vốn ta chỉ thực tùy ý hỏi, không nghĩ tới hắn lại thật quỷ dị trả lời: " Như thế nào? Ngươi thật muốn biết sao?".

Nghe được thanh âm của hắn ta không khỏi đánh một trận rùng mình, có thể là ảo giác a, ta như thế nào cảm thấy có một đạo tầm mắt sắc bén đang chiếu vào lưng mình? Quay đầu nhìn thoáng qua ta lại bị dọa, không chỉ thanh âm của hắn quỷ dị mà ngay cả vẻ mặt của hắn cũng thật quỷ dị, hơn nữa là cái loại cảm giác rét lạnh.

Ta quay đầu trấn định một chút nói: "Nước tắm đã chuẩn bị tốt, ngươi tắm xong là có thể ăn cơm." Có thể là công việc xảy ra chuyện không hài lòng a? Ta nghĩ.

Một lát sau, ta nghĩ hắn đã nghe lời đi tắm rửa, không nghĩ rằng hắn thế nhưng lại đi tới ôm lấy ta, môi không ngừng tại vành tai ta cọ cọ, kích khởi ta một thân nổi da gà. Ta biết điều này đại biểu cho cái gì, nhưng là trong lòng lại cảm giác sợ hãi đến muốn đòi mạng làm động tác thái rau cũng chậm lại không ít, vội vàng nói: "Người trước tới bên kia ngồi một chút, ta đang nấu cơm, để...".

Đang nói đến đó, ta cảm thấy tay hắn đã luồn xuống phân thân của ta, qua lại xoa bóp, trong lòng không khỏi cả kinh, thậm chí thét chói tai ra tiếng. Lúc này bên tai đột nhiên vang lên giọng hắn: "Gì chứ? Luôn đuổi ta! Chẳng lẽ ngươi chán ghét ta như vậy sao?" Thanh âm của hắn rất nhỏ nhưng lại tràn ngập hơi thở uy hiếp, trực giác nói cho ta biết hiện tại phải tách hắn ra mới được.

"Ngươi mau buông tay." Ta ngừng lại động tác trên tay, muốn giãy khỏi hắn, ngược lại bị hắn ôm càng chặt, hắn còn thuận tay cởi ra thắt lưng của ta, bắt đầu dò xét đi vào.

"Gì chứ? Buông tay?" Hắn hỏi, còn không ngừng đùa bỡn thân thể ta, dùng sức kích thích bộ vị mẫn cảm nhất của ta. Ta cả người hiện tại đã phát run, sợ hãi chuyện tình hắn sắp làm, bởi vì bị hắn đùa bỡn, hạ thân truyền đến cảm giác thoải mái, nhưng là ta không thích, bởi vì ta rất sợ hãi. "Không cần!" Ta yếu đuối nói, hi vọng hắn có thể buông tha ta.

"Không cần? Ngươi đều ẩm ướt thành cái dạng này còn nói không cần?" Hắn đổi tay, đem bàn tay đã ẩm ướt đưa tới trước mặt ta, cảm giác xấu hổ thiêu đỏ khuôn mặt ta.

"Liếm!" Hắn ra lệnh.

Vì muốn hắn nhanh chấm dứt nên ta nghe lời liếm lên. Nhưng là ta càng liếm thì thanh âm hơi thở của hắn càng thô nặng, thậm chí đút hai ngón tay vào miệng ta khuấy lộng. Bởi vì không thể khép miệng lại, nước bọt không chịu khống chế chảy ra, thanh âm lách chách quanh quẩn trong phòng bếp, cả người tản ra sắc thái dâm đãng.

"A! Không..." Ta cảm thấy một ngón tay của hắn vói vào phía sau ta trừu cắm. Ta biết hắn muốn làm cái gì, vì thế sợ hãi đong đưa thắt lưng muốn giãy ra, lại bị hắn nhìn thành hành động phiếm tình.
"Thân ái, bên trong ngươi nóng quá." Hắn nói. "Ta hảo muốn đi vào."
"Không... Không cần..." Ta đã không thể nói thành câu, trong lòng thật sợ hãi. Ta chưa từng nhìn thấy hắn có cái dạng này, trước kia mặc kệ có thế nào hắn cũng sẽ không ép buộc ta, nhưng vì sao hôm nay...

"A!!!" Ta đột nhiên bị cảm giác tê liệt đánh úp lại, hơn nữa bắt đầu mãnh liệt trừu cắm, không chút lưu tình tàn nhẫn vận động. Ta thật sự rất đau, rất đau, đau đến phát khóc, nhưng là hắn không có lấy một điểm thương hương tiếc ngọc, không ngừng luật động.

"Không... Không... A..." Ta đong đưa eo muốn thoát khỏi cảm giác khủng bố này, nhưng là không biết tại sao trong cơ thể có một lọa khoái cảm dần dần khuếch tán, thậm chí ngay cả giãy dụa đong đưa cũng biến thành phối hợp luật động của hắn.

"Ha ha, ngươi thật dâm đãng." Hắn châm chọc nói, nghe vào tai ta thật giống lời mỉa mai, bởi vì ta không thể không thừa nhận ta thích cảm giác này. Chẳng lẽ ta thích bị ngược đãi sao?

"Ô ô!" Dục vọng sắp phá cửa mà ra lại bị hắn dùng tay ngăn chặn. Hắn càng thêm hung mãnh ở trong cơ thể ta trừu cắm, thẳng đến khi ta cảm thấy một cỗ nhiệt lượng vọt vào trong thân thể hắn mới chịu buông tay cho ta bắn.

Làm xong, ta rốt cuộc chống đỡ không được gục mặt xuống bàn, lại bị hắn dùng cánh tay ôm lấy, đột nhiên cả kinh!

"Không... Không cần!" Ta thống khổ giãy dụa, bởi vì ta cảm thấy hắn thế này thật đáng sợ. Bàn tay ma quái lại sờ đến phân thân đã xụi lơ của ta. Nhưng phản kháng của ta đối với hắn chỉ có thể nói là dụ hoặc, hơn nữa dưới kĩ xảo thuần thục vỗ về chơi đùa, nơi đó lại càng ngày càng cứng rắn. Ta cúi đầu, cố gắng hô hấp lấy dưỡng khí, nhìn bàn tay to lớn đang bao phủ lấy hạ thân của mình, hy vọng chủ nhân của nó có thể hạ thủ lưu tình.

Khoái cảm càng ngày càng mãnh liệt, ta nhịn không được ngẩng đầu lên, dựa vào hắn cuồng thở gấp, tay dùng sức nắm lấy áo sơ mi của hắn, khó chịu nhắm mắt phe phẩy đầu, nước mắt không thể kiềm chế chảy xuống.

"Ngươi dường như thật hưởng thụ mà." Hắn tại bên tai nhẹ giọng nói. Ta đã không thể đối hắn phản kháng cái gì, bởi vì ta đã hoàn toàn chìm đắm trong khoái cảm hắn tạo ra. Thời điểm ta muốn bắn đột nhiên linh khẩu bị che lại, ta không thể tin nhìn hắn, hắn cũng là một bộ dáng đùa giỡn, bên trong lộ ra hương vị âm hiểm làm ta sợ hãi muốn chạy trốn lại bị hắn chặt chẽ nắm chặt cổ tay. Đột nhiên mặt sau dâng lên cảm giác mát lạnh, đau đớn tê tâm liệt phế đánh úp lại.

"Củ cải này có hương vị thế nào?" Hắn ở một bên tai ta vừa phả nhiệt khí vừa nói. Nguyên lai hắn đem cải củ ta muốn dùng để nấu canh cắm vào bên trong.

Ta không khỏi oán hận nhìn về phía hắn, chính là hắn chỉ nhẹ nhàng cười, còn nói, "Ta nhớ rõ ngươi thích nhất uống canh cải củ không phải sao? Kia để ta giúp ngươi uống đủ, bất quá là dùng cái miệng nhỏ nhắn phía dưới này." Nói xong liền động thủ.

"A a... Ta không... A... ..... Ha...." Tiếng rên rỉ không thể kìm nén lại vang lên.

Không biết từ khi nào chúng ta đã chuyển đến phòng tắm. Tay của ta bám lấy cạnh bồn rửa tay, mông vểnh cao, đầu cũng không dám nâng. Mà hắn đang ngồi trên thành bồn tắm, một bộ nghiền ngẫm, một tay cầm lấy một bắp ngô cực đại ở trong cơ thể ta trừu cắm. Hôm nay, sau củ cải kia, ta không biết đã bị hắn dùng bao nhiều đồ vật này nọ tra tấn qua nhưng không có được lấy một lần phóng thích bởi vì hắn dùng một sợi dây da đem nơi đó của ta buộc lại làm ta cơ bản không có cách nào bắn tinh. Cơ thể bởi vì khoái cảm chồng chất mà không ngừng run rẩy, tràng vách tường lại phản bội lại thần kinh, mỗi một tế bào đều kêu to đòi lấy bắp ngô kia.

"Ân... Ân... A ha....." Ta cắn môi dưới cố kìm chế lấy thanh âm phóng đãng của mình, ngón tay nắm chặt quá độ mà phát tím xanh. Ta có thể từ cái gương trước mặt nhìn thấy trừ bỏ biểu tình dâm đãng của mình là đỉnh đầu của hắn ở đằng sau ta, không biết đang vùi đầu quan sát cái gì.
"Oa!" Hắn cảm thán nói, "Cùng ngươi ở một chỗ lâu như vậy ta vẫn là lần đầu phát hiện ngươi thích bị ngược đãi a, ngươi xem ngươi nơi này đem bắp ngô ngậm thật chặt nha."

"Ân.... Ân...." Bị hắn nói, ta vốn muốn phản bác, chính là thắt lưng lại không tự chủ được xoay càng thêm lợi hại, chỉ có thể phát ra một ít âm thanh dâm đãng.

"Ha ha... quả nhiên thực dâm đãng mà." Hắn cười nói, "Bất quá chúng ta cũng nên đổi trò khác đi."

"Cái gì?" Nghe được lời nói của hắn trong lòng ta không khỏi căng thẳng, một cỗ dự cảm bất thường dâng lên. Nhưng thân thể đã nếm qua kích thích mà nguy hiểm mang lại càng thêm hưng phấn, chính lúc này ta sâu sắc hiểu rõ chính mình thích cảm giác bị ngược đãi, trong lòng chính là vẫn thủy chung chán ghét loại cảm giác này.

"Ha..... ha.....A...."

Ta cảm thấy hắn đang dùng vòi phun hướng về hậu đình của ta, dòng nước hơi lạnh len lỏi vào hậu đình nóng rực lại phi thường nhu hòa, ta không khỏi kích động cả người run rẩy. Hắn đem bắp ngô trong cơ thể ta rút ra, tiểu huyệt lập tức rơi vào vô tận hư không, ta mắt hàm lệ thống khổ nhìn hắn. Hắn không có hảo ý cười nói: "Không nên gấp gáp, phấn khích còn ở phía sau mà."
"A!"

Lại là một cái gì đó lạnh như băng đi vào trong cơ thể ta, tuy rằng đã đổi qua không ít thứ ta vẫn không thể nhanh chóng thích ứng. Ngay sau đó lại là một trận chấn động, thắt lưng của ta cũng theo đó đong đưa.
"Này gậy mát xa cảm giác thế nào? Là ta vừa đặt mua nha." Hắn nói.
Là bưu kiện hôm nay.... Ta không khỏi căm giận nhìn về phía hắn.

"A!" Hắn tăng tốc độ của gậy mát xa điện trong người làm ta không thể không tiếp tục rên rỉ, hai đùi sắp không chống đỡ nổi thân thể không ngừng run rẩy.
"Đến bên kia đi!"

Hắn ra lệnh, ý tứ muốn ta đi tới bồn tắm, nhưng là ta hiện tại không còn chút khí lực nào thì làm sao đi?
"Nhanh chút!"
Hắn tiếp tục ra lệnh, một chút cũng không suy nghĩ cho ta. Ba! Một tiếng, trên mông truyền đến cảm giác nóng rực. Hắn, hắn cư nhiên đánh ta? Ta khó có thể tin nhìn hắn, hắn lại nghiễm nhiên một bộ dáng chủ nhân nghiêm mặt, không một chút lưu tình.

"Nhanh chút!"

"Ba!" Lại tiếp tục vài cái đánh nữa. Chưa bao giờ bị như vậy, ta sợ đến mức cả người rét run, dục vọng trái lại càng thêm mãnh liệt. Vì không nghĩ là bị đánh, ta loạng choạng té xuống cạnh bồn tắm. Hắn túm lấy đầu ta, dùng một bàn tay giống như tóm cổ một con gà kéo ta lên, ta đau đến chảy ra nước mắt, thật sự nhịn không được ô ô khóc lên.
Hắn tiến sát gần mặt ta ôn nhu nói: "Bảo bối, làm gì khóc a? Trò chơi của chúng ta còn chưa có chấm dứt mà."

Ta rất sợ hãi nha, rất sợ hãi! Ai đó tới cứu ta đi! Ai đó nói cho ta biết người này thật sự là trượng phu của ta sao? Một người luôn ôn nhu như hắn tại sao lại biến thành cái dạng này?

"Ô ô......" Ta tiếp tục khóc, nhưng là hắn chẳng những không có ý thương tiếc, ngược lại còn bịt miệng ta lại nói:

"Không cho phép khóc!"
Ta bị dọa đến vội vàng ngậm miệng, đáng thương hề hề nhìn hắn, nước mắt vẫn cuồn cuộn chảy ra. Nhìn thấy ta như vậy hắn lại dường như đau lòng, ôn nhu vuốt ve mặt ta nói: "Ngoan ngoãn, không phải sợ, ta sẽ thực ôn nhu."

Hắn đem ta ôm vào lòng vuốt lưng trấn an, sau đó đem ta nâng lên bồn tắm. Bị hành động ôn nhu của hắn mê hoặc, còn tưởng trượng phu của ta đã trở lại, cũng thật tin tưởng hắn, theo động tác của hắn ngồi xuống, nhưng là...

"A!" Hạ thân truyền đến cảm giác đau đớn ta mới nhớ tới thứ vẫn đang cắm trong hậu huyệt.
"Không cần! Không cần! Không cần!" Ta lớn tiếng cự tuyệt, hắn lại ngoảnh mặt làm ngơ, khóe miệng lộ ra chút tươi cười tà ác, đem cơ thể ta đè xuống.

Cứ như vậy, ta bị hắn bắt ngồi trong bồn tắm, dương cụ giả thô to sớm đã tiến nhập hoàn toàn vào cơ thể, chỉ còn sợi dây điện lộ ra. Mà trượng phu của ta hiện tại vẻ mặt tà ác ngồi ở đối diện cầm điều khiển. Ta cảm thấy hạ thân sắp bị đốt cháy, bởi vì dục vọng không thể phóng thích, trải qua thời gian dài chà đạp, hậu đình ngứa ngáy vô cùng, hai tay lại bị hắn dùng caravat trói chặt nên không thể đụng chạm nơi đó. Ta không ngừng cọ sát vào thành bồn tắm, hi vọng có thể giải thoát nút dây điện kia. Hắn chỉ ngồi mỉm cười nhìn hành động của ta, ta càng đong đưa eo hắn càng không kiêng nể gì đem tầm mắt rà soát từng tấc da thịt trên người ta. Ta càng thấy thẹn, đành phải quay mặt sang hướng khác.

"Gì chứ? Biểu tình như thể ta khi dễ ngươi vậy?" Hắn đột nhiên hỏi.

"......" Ta không biết trả lời sao cho tốt. Nếu ta nói hắn đang khi dễ ta thì liệu hắn có nổi trận lôi đình không? Căn cứ theo những hành động vừa rồi của hắn thì chuyện đó có khả năng xảy ra. Nhưng nếu nói hắn không khi dễ ta thì có thể hay không hắn sẽ càng mạnh tay hơn?

Thấy ta không trả lời, hắn nói: " Không nói lời nào? Đến, chúng ta lại chơi trò này càng thú vị a." Nói xong hắn đi đến bồn rửa tay lấy một cái dao cạo râu cùng một cái bát, trong bát là kem cạo râu đã hòa sẵn, ngồi trước mặt ta.

"Ngươi muốn làm gì?" Ta sợ hãi suy yếu hỏi.

Hắn nhìn nhìn ta, sau đó mỉm cười nói: "Không phải sợ, chỉ là thay ngươi dọn dẹp sạch sẽ một chút."

"Không cần...." Dọn dẹp? Chẳng lẽ hắn muốn đem lông mao nơi đó cạo đi? Không cần nha! Ta cảm thấy thật khuất nhục.... nhưng cũng thật hưng phấn, ta không thể không thừa nhận chính mình thật sự rất biến thái.

Hắn căn bản không để ý tới cự tuyệt mỏng manh của ta, ngồi xuống giữa hai chân ta, bắt đầu cẩn thận cạo. Cảm thấy một cỗ lành lạnh tại nơi đó của mình đi tới đi lui thế nhưng ta lại sản sinh ra cảm giác vui thích, hy vọng nó có thể dừng lại lâu hơn một chút, vì thế phát ra một tiếng rên rỉ nhỏ bé:

"Ân....."
"Không nên cử động nha."

Nghe được lời nói của hắn, vốn đang hưởng thụ, ta mở to mắt nhìn động tác của hắn dưới hạ thân. Hắn phi thường cẩn thận cạo đi lớp lông vốn thưa thớt của ta, phía dưới truyền đến cảm giác thấy thẹn làm ta có một loại xúc động, thật muốn hôn hắn nha. Hành động cơ thể nhanh hơn suy nghĩ, ta bất tri bất giác chạm vào môi hắn. Hắn ngay từ đầu có điểm giật mình nhưng không có cự tuyệt, ngược lại thật nhẹ nhàng cởi bỏ trói buộc trên người ta.
Cứ như vậy, chúng ta có một lần tắm lâu nhất trong lịch sử, làm không biết bao nhiêu thứ, ta đã không nhớ rõ hắn đã dùng những cái gì tra tấn ta, cũng không nhớ rõ chúng ta lúc nào thì trở về giường ngủ, bất quá ta còn nhớ rõ đến lúc cuối cùng, tươi cười xinh đẹp của hắn, cùng câu nói hắn đã nói không biết bao nhiêu lần:

"Ta yêu ngươi..."
Ngày hôm sau, vì là ngày nghỉ nên ta ngủ thẳng đến giữa trưa mới dậy.

"Ngươi tỉnh?" Hắn quan tâm hỏi. Nhìn gương mặt anh tuấn của hắn ta cảm thấy thật an tâm, lại đột nhiên nhớ tới thủ đoạn tàn nhẫn của hắn ngày hôm qua, ta vội vàng lùi vào chăn, không dám nhìn mặt hắn, mà hắn tựa hồ cũng nhìn ra ý nghĩ của ta, vẻ mặt hối lỗi nói: "Thực xin lỗi, ngày hôm qua làm cho ngươi bị sợ hãi."

Nghĩ đến những hành động quá đáng của hắn hôm qua, ta không nghĩ để ý đến hắn, tiếp tục chui trong chăn.

Thấy ta không thèm để ý đến hắn, hắn lại nói:

"Thực xin lỗi, ta thực sự xin lỗi ngươi.:
"...."

"Ta chỉ sợ ngươi chê ta kĩ thuật không tốt, tương lai sẽ không cần ta nên ta từ trên tạp chí học trộm mấy chiêu mà thôi, lại không nghĩ rằng đem ngươi dọa sợ, thực xin lỗi...."..."Thực xin lỗi! Thực xin lỗi!"

"...."

"Thực xin lỗi! Xin ngươi tha thứ ta! Van cầu ngươi!"

"Ha ha..."

Ta thật sự là nhịn không được, thật sự là rất buồn cười, xem ra trêu đùa hắn thật sự là một chuyện thú vị nha. Kỳ thật ta cũng không có oán hắn, ừ thì lúc đầu cũng có một chút, nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi. Bởi vì trước đó hắn không chịu nói trước nguyên nhân với ta lại đột ngột đối ta làm như thế. Huống hồ ta cũng không phải là không thích thú, tương lai nếu có thể.... Ha ha...!
"A?"

Nhìn thấy ta không giận lại còn cười, hắn vẫn chưa ý thức được là mình bị trêu, có điểm bất khả tư nghị nhìn ta, chắc là cho rằng ta bị dọa sợ nên đầu óc không được bình thường đi? Quên đi, để hắn khỏi lo lắng quá mức cho mình nên ta ngồi dậy:
"Đi đem quyển tạp chí kia của ngươi tới đây cho ta."
"A?"

Hắn không hiểu ra sao những cũng không hỏi lại, ngoan ngoãn ra phòng khách lấy tạp chí. Mà ta cũng không có nhàn rỗi, lại ngồi trên giường cười lăn lộn:
" Ha ha ha ha ha ha ha ha ha.... Này.... ha ha... thật sự rất buồn cười! Ha ha ha ha... ... .."
Một tuần sau

"Ngươi đã về?" Lộc Hàm ra trước cửa đón tiếp trượng phu của mình, "Ta sắp xong rồi, một chút nữa là có thể ăn cơm."

"Mau lên một chút, ta phi thường đói nha." Ngô Thế Huân nói.

"Nhưng là..." Lộc Hàm cúi đầu không biết nên nói sao cho tốt, "Ngươi có thể hay không... chờ một chút?"

"Chờ?!" Ngô Thế Huân đột nhiên lộ ra sắc mặt không vui, dùng ngữ khí không cho cự tuyệt hỏi, "Chờ cái gì? Chờ ta đói chết sao?"

"Không, ta không có ý đó." Lộc Hàm khe khẽ đáp, "Vậy ngươi muốn ăn cái gì? Ta đi lấy cho ngươi..."

Ngô Thế Huân khuôn mặt nguyên bản nghiêm túc dần dần giãn ra, đổi thành một bộ tươi cười không có hảo ý:

"Ta muốn ăn dưa chuột, hơn nữa...." Hắn đột nhiên ôm lấy Lộc Hàm, cũng không thèm để ý đến đối phương phản kháng, tự tiện đưa tay xuống cái mông của y, lại xấu xa cười, "Hơn nữa... ta muốn ăn là quả ở bên trong ngươi."
"Không cần..." Cảm thấy Thế Huân đang chạm vào quả dưa chuột buổi sáng trước khi đi hắn cắm vào trong thân thể mình, Lộc Hàm nhịn không được một bên rên rỉ một bên đẩy hắn ra.

"Ha ha..." Thế Huân quỷ dị cười, lập tức ra mệnh lệnh, "Đứng ở bên kia, đem quần cởi xuống, hạ thắt lưng, đem mông chổng lên cho ta!"

Nghe thấy thế, Lộc Hàm đỏ bừng mặt đi ra....

"A a a a... không cần.... a a.... Van cầu ngươi... a a...." Trong phòng lại truyền ra tiếng rên rỉ dâm đãng, lại một tuần sắp trôi qua, hạnh phúc ban đêm vẫn còn tiếp tục...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro