HunHan- The First Box [oneshot]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Này, OH SEHUN!"

Vừa vào cửa Luhan đã hét lên với cậu nhóc đang ngồi trên giường nghịch điện thoại.

"Gì thế Hyung?" Sehun nói, mắt vẫn không rời khỏi màn hình.

"Em còn dám hỏi?" Luhan tức giận đến bên giường giật lấy điện thoại và ném sang một bên, buộc cậu phải ngước nhìn anh.

"Hyung em thật sự không hiểu, nói rõ xem nào?" Sehun nói trong khi nở một nụ cười nham hiểm.

"Em thật sự không biết? Lúc nãy em cố tình làm anh mất mặt như thế, em còn dám giả vờ ngây thơ?"

Luhan tức giận ngồi phịch xuống giường, hướng tới gương mặt non nớt của cậu ra sức nhéo.

"Ây ây, hyung em không biết thật mà". Sehun dùng sức kéo anh ra sau đó đưa tay ôm chặt lấy anh không cho con nai nhỏ này tiếp tục đanh đá.

"Lúc trả lời câu hỏi đáng lý ra em phải nói người em muốn giới thiệu em gái cho phải là anh mới đúng, sao em lại lơ anh như thế, rõ ràng là chọc tức anh".

Lộc Hàm vừa nói vừa vùng ra khỏi vòng tay của cậu nhưng mà tên SeHun này trông thế mà mạnh khiếp, anh không thể nào thoát ra được cuối cùng chỉ có thể ngồi trong lòng cậu mà thở dốc.

"Sao hyung có thể trách em? anh biết rõ nguyên nhân mà". Cậu vừa nói vừa khẽ cắn lên vành tai anh, khiến Luhan một phen rùng mình vì kích thích.

"L...Lý do gì chứ?"

"Anh không biết sao?" Sehun cố tình kéo dài giọng, lại cúi thấp người phả hơi nóng vào tai anh. "Vì anh đã là của em rồi mà". Cậu nói, đưa chiếc lưỡi nghịch ngợm của mình lướt qua khuôn mặt anh, khiến Luhan đỏ bừng mặt theo từng cử động của cậu.

"A...Anh, anh là của em khi nào chứ?" Luhan nói trong khi cố ngăn hơi thở của mình trở nên dồn dập. Đột nhiên Sehun xoay người đặt anh dưới thân. Đôi mắt nhìn anh chăm chú, mang một tia tà ác có thể trông thấy rõ.

"Anh không nhớ? Vậy để em giúp anh ôn lại nhé". Không kịp để người kia có thời gian phản ứng cậu vươn người cướp lấy đôi môi xinh xắn ấy của anh. Sehun dùng sức cạy mở khớp hàm của anh nhưng có vẻ anh không chịu thỏa hiệp, Sehun mỉm cười tay tìm đến khuôn ngực của anh mà xoa nắn, Luhan khẽ rên rỉ nhưng miệng thủy chung lại đóng chặt, cậu một lần nữa tìm đến đầu nhũ hoa ẩn hiện trong lớp áo thun mỏng mà anh đang mặt tà ác mà niết mạnh khiến Luhan bật ra tiếng kêu đau đớn, thừa lúc đó cậu đưa lưỡi vào trong miệng anh ra sức mà khuấy đảo, mút mát hương vị ngọt ngào bên trong.

Luhan bị cậu nhóc tấn công quá mãnh liệt chỉ có thể hé miệng tùy ý cậu càng quấy, thậm chí lưỡi còn bị cậu lôi kéo, quấn chặt không rời.

"Se...Sehun,th.....thả, thả r...."

Luhan khó chịu rên rỉ, lúc này lồng ngực anh đã chẳng còn tí không khí nào, anh cố ra sức đánh vào lưng cậu, bảo cậu buông anh ra nhưng mãi cho đến khi anh tưởng chừng mình sắp tắt thở cậu mới hài lòng rời khỏi mang theo sợi chỉ bạc đầy ái muội, Sehun đưa lưỡi liếm lấy nước bọt bên khóe miệng của anh, tay bắt đầu không yên phận di chuyển trên mỗi tấc da thịt gợi cảm kia.

Luhan ra sức thở dốc, anh lúc này không còn sức tìm hiểu cậu đang làm gì.

"Hyung, đã nhớ ra mình là của ai hay chưa?" Sehun nâng mặt anh đối diện với mình, để anh thấy rõ dục vọng chiếm hữu bên trong con người cậu.

"Anh không hiểu em đang nói gì cả". Luhan thừa biết suy nghĩ của cậu nhưng sự tức giận cùng lòng tự trọng lúc này khiến anh không muốn dễ dàng thỏa hiệp như vậy.

"Luhan, anh thật sự cứng đầu đấy, nhưng không sao em sẽ dạy anh một bài học để anh có thể ghi nhớ mỗi tấc trên cơ thể này là thuộc về ai..." Sehun nói, đưa tay kéo áo anh đến tận cổ, để lộ khuôn ngực trắng ngần, không đợi thêm nữa cậu lập tức ngậm lấy nhũ hoa đang cương cứng vì nụ hôn ban nãy, tiếp liếm mút vang lên đầy nét gợi tình khiến Luhan như bị vùi sâu vào đó anh luồn tay vào mái tóc cậu, lực độ như vừa muốn đẩy ra nhưng lại vừa như muốn cậu tiếp tục.

"arghh~~~"

Luhan bất chợt hét lên khi cậu khẽ cắn vào đầu nhũ của mình, Sehun luôn biết cách khơi dậy dục vọng nơi anh, khiến anh điên cuồng.

"Sehun, bên kia cũng muốn". Luhan rên rỉ đòi hỏi thêm nhiều khoái cảm, Sehun mỉm cười nhìn anh đầy ôn nhu nhưng động tác lại không anh mong đợi, cậu mở khóa thắt lưng của anh kéo tuột chiếc quần đến mắt cá chân, để lộ chiếc quần lót màu xanh nổi bật trên làn da trắng tuyết ấy. 

"Luhan, có muốn em chạm vào anh hay không?" Sehun vươn đầu lưỡi lướt dọc theo chiều dài cậu nhỏ của anh, chậm rãi khiêu khích nó từ bên ngoài, tay cũng không rảnh rỗi chiếu cố khuôn ngực cùng làn da mềm mại nơi bắp đùi. 

Luhan túm chặt  lấy vai cậu khẽ cong người lên thay thế cho câu trả lời. Sehun hiểu ý anh nhưng vẫn cố ý khiêu khích buộc anh phải nói ra những lời dâm đãng. Cậu khẽ hôn lên vật nhỏ trước mặt, dùng răng cọ vào phần đỉnh khiến anh thở dốc không ngừng.

"Anh muốn, nhanh lên..."

Luhan bắt lấy tay Sehun kéo cậu đến trước mặt mình, đặt lên đôi môi khẽ nhếch ấy một nụ hôn nồng nhiệt. Như ý muốn Sehun lập tức cởi chiếc quần lót của anh vứt nó vào một góc nào đó của căn phòng, sau đó cởi sạch những thứ còn lại trên cơ thể hai người.

Cậu cúi xuống đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ nhàng sau đó trượt dần xuống ngực, bụng và cuối cùng là cậu nhỏ của anh. Cậu đưa mắt nhìn, khuôn mặt Luhan bây giờ đã nhuộm đầy màu hồng của tình dục, thật sự rất gợi tình.  Sehun mắng thầm một câu, cậu thật sự muốn đè anh ra ăn sạch ngay bây giờ nhưng không được, cậu muốn anh hiểu rõ cơ thể này, trái tim này thuộc về cậu, chỉ mình cậu có thể khiến anh điên cuồng và chỉ mình cậu có thể thỏa mãn anh. Nghĩ đến đây Sehun lập tức gia tăng tốc độ, cậu nuốt trọn chiều dài của anh càng không quên chiếu cố hai hạt đậu cùng viên thịt nhỏ hai bên.

Luhan bị kích thích cùng lúc từ nhiều điểm như vậy khiến anh chỉ có thể cong người rên rỉ, đôi lúc vặn vẹo thân hình khiến cậu nuốt vào sâu hơn.

"Ah" . Anh bất chợt rên rỉ lớn hơn khi cậu cho một ngón tay vào bên trong anh, có chút đau nhưng nó lại khiến anh thèm khát, muốn một cái gì đó lớn hơn vào bên trong, làm giảm đi sự ngứa ngáy cùng nóng bức mà anh phải chịu đựng. Cứ thế Sehun vừa mút lấy vật nhỏ của anh một cách điên cuồng vừa luật động những ngón tay, hai ngón, ba ngón...

"Hun a, nhanh lên..." Luhan rên rỉ càng lúc càng lớn, anh cũng chẳng quan tâm đây là kí túc xá, anh chỉ muốn câu nhanh chóng tiến vào.

"Nói rõ xem, anh muốn gì nào?" Sehun cố tình trêu chọc, động tác tay càng lúc càng nhanh, đầu lưỡi liên tục ma sát nơi đỉnh quy đầu, thỉnh thoảng dùng răng cắn nhẹ vào nó khiến Luhan co giật chuẩn bị đến cao trào.

"A.... Em... bỏ tay ra". Ngay lúc Luhan chuẩn bị lên đỉnh thì cậu ác ý chặn lại khiến anh cau mày vì đau đớn

"Cầu xin em đi". Cậu nói tay lại tiếp tục ra vào nơi cửa động mê người kia, miệng thì liên tục liếm mút nơi nhủ đầu nhạy cảm Luhan oằn mình vì khoái cảm, anh bật khóc thút thít khiến Sehun càng muốn tra tấn anh thêm nữa.

"Anh muốn, cho anh ra đi mà, van em...."

Luhan nói, nước mắt anh lại tuôn ra, không phải vì tức giận hay đau đớn mà là vì khoái cảm quá lớn khiến anh không thể chịu đựng được nữa. Sehun mỉm cười đắc ý, cậu nới lỏng tay, một dòng chất lỏng lập tức trào ra, bắn đầy cả bụng hai người.

"Thoải mái chứ?" Sehun vừa hôn anh vừa hỏi.

"uhm..." Luhan lúc này thật chẳng biết cậu đang nói gì, dư âm của cơn cao trào vừa rồi khiến anh choáng váng, cả người vô lực.

"Chưa xong đâu cưng à".

Sehun bế thốc anh dậy, điều chỉnh tư thế cho hợp lý để anh từ từ ngồi xuống.

"Đau, chậm, chậm thôi..." Luhan ra sức ôm chầm lấy vai cậu, anh thật sự không còn sức để chống đở, chỉ có thể tùy thời để cậu điều khiển.

"Cưng à, anh chặt thật đó, lúc nào cũng vậy, thật sự làm em phát điên mà".

Sehun cảm thán, bắt đầu động thân, ty nắm chặt lấy eo của anh nâng lên hạ xuống theo từng cú thúc của cậu.

"Bảo bối, nói xem anh là của ai hả?" Sehun ngã người đè anh xuống giường tiếp tục điên cuồng mà ra vào.

"a...anh, anh  k...không...th...thuộc...về ai cả". Luhan lại tiếp tục ngoan cố.

"Giỏi lắm bảo bối. Em xem anh còn chịu đựng được bao lâu". Cậu thúc vào trong anh mỗi lúc một nhanh, cố ý tại điểm mẫn cảm nào đó mà chà xát khiến anh run rẩy, chân kẹp chặt lấy eo của cậu kéo hai người lại gần nhau hơn.

"ahhhh...."

Ngay tại thời điểm anh sắp cao trào lần hai, cậu lại ngăn không cho anh xuất. Cậu ôm anh vào ngực đứng dậy bước về phía cửa sổ. Luhan vì hoảng hốt mà ôm chặt lấy cậu, tiểu huyệt vì thế càng co rút nhiều hơn khiến Sehun khẽ rít lên vì sung sướng. Cậu bế anh, mỗi bước đi dương vật của cậu lại chuyển động bên trong anh khiến Luhan rên rỉ không ngừng. Thân ảnh hai người dừng lại bên cạnh cửa kính, đương nhiên lúc này rèm cửa đã che phủ khung cảnh bên ngoài, thế nhưng cảm giác lo sợ ai đó phát hiện là không thể tránh khỏi, Luhan khẩn trương khiến tiểu huyệt càng thêm mẫn cảm, mỗi lần Sehun ra vào khiến anh như từ địa ngục bước lên thiên đàng, sợ hãi cùng khoái cảm khiến anh điên cuồng nhưng bên dưới lại vẫn bị Sehun ngăn chặn khiến anh bị giày vò không ít.

"Hun...Hun à, thả ra, anh chịu không nổi nửa..."

"Ngoan nào, nói em nghe, anh là của ai?"

"Agh~~ Hun, anh, anh là,... là c...của em... của em..."

"Bảo bối, ngoan lắm".

Sehun thúc mạnh vào trong anh thêm vài lần rồi cong người ôm chặt lấy anh phóng thích vào bên trong chất lỏng màu trắng sữa đồng thời buông tay giải thoát anh khỏi sự áp bức..

Cao trào qua đi cậu mang anh trở lại bên giường, khi bước đi bạch dịch bên trong chảy ra ướt cả đùi khiến Luhan xấu hổ vùi mặt vào ngực cậu mà thở dốc.

"Bảo bối. Bài học này anh đã hiểu chưa?" Sehun ác ý hỏi

"Hiểu". Luhan khẽ gật đầu. Thật ra lâu lâu trêu cậu một lần cũng thích lắm. 

"Vậy chúng ta tiếp tục nhé".

"Đừng..a..a Hun... chậm ... chậm chút ~~~"

Một lần nữa căn phòng lại chìm trong tiếng thở dốc đầy dâm mị cùng tiếng thì thầm của Oh Sehun

"Bảo bối, nên nhớ anh là của em, đừng mơ tưởng ở cạnh người khác dù là giả thuyết cũng không được phép".

Anh sẽ phải cùng em đi đến tận cùng, dù là mơ trong giấc mơ ấy cũng phải có em. ........Tiểu Lu......

type vội quá không biết có lỗi gì không. Nếu có xin bỏ qua cho :))))

Ngở ngắn nhưng không ngờ lại dài thành thế này, tay thật sự rât mỏi a~~~





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro