[OneShot] [JackMark] [GOT7] Can't Stop Loving You

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note: Dành tặng cho TraDao_88 :))
대단히 감사합니다 <3
Enjoy ~

______________________________

[Trường quay phim]

- Cắt! Chúng ta nghỉ 15 phút

Vị đạo diễn uể oải đứng dậy từ chiếc ghế trước màn hình, tiến đến gần bên anh. Chầm chậm đưa qua đưa lại cốc café trước mặt con người vẫn đang thẫn thờ, ông khẽ cất giọng:

- Jackson ah, đã có chuyện gì xảy ra với cậu vậy? Đã ba ngày nay không thể hoàn thành được một cảnh quay đơn giản rồi. Cậu mệt lắm hả?

- Em thực sự xin lỗi. Em sẽ cố gắng hơn._Đó là tất cả những gì anh có thể nói. Làm sao anh có thể thú nhận với đạo diễn rằng anh không thể nắm tay Hyerim một cách tự nhiên vì đôi tay ấy không có một chút cứng cáp, mạnh mẽ giống như đôi tay anh vẫn thường nắm. Và vì khi hương nước hoa trên người Hyerim nhẹ bay tới cánh mũi anh, thì anh nhận ra anh đang rất nhớ tới một mùi hương khác. Phải. Anh đang rất nhớ cậu, nhớ hơi ấm và mùi hương của cậu. Thế quái nào mà cậu có thể để anh lại đây với một tờ giấy nhắn "Em đi chơi. Sẽ về sớm. Baby của anh" và đi chơi ở một nơi nào đó anh không biết, có thể đi cùng với ai đó anh không hay và dùng một số điện thoại nào đó mới mua mà anh không thể liên lạc được!

Thật tệ là... sau khi cảm giác giận dỗi đã trôi qua sau một tuần chờ đợi, giờ anh lại nhớ cậu hơn bao giờ hết. Anh nhớ mùi hương nhè nhẹ quẩn quanh khi ôm cậu trong vòng tay, nhớ đến giọng nói khàn khàn nhồn nhột của cậu, nhớ đôi mắt nâu trong đó phản chiếu hình ảnh của anh, nhớ làn da mềm anh hay ve vuốt, nhớ bờ môi cong mà anh thường lấp đầy bằng đôi môi quyến rũ của chính mình. Anh nhớ cậu. Thực sự rất nhớ cậu. Mark ah, em đang ở đâu?

.

.

.

[Tại khu vườn phía sau trường quay]

Anh mệt mỏi thả mình xuống chiếc ghế trơ trọi trong không gian tĩnh mịch của buổi trưa, đêm qua anh không thể ngủ được. Anh không quen nằm một mình trên chiếc giường lớn đủ cho hai người nằm. Thiếu đi cảm giác âm ấm kề bên, thiếu đi một thân hình cho vòng tay anh ôm lấy, đôi mắt anh chẳng thể khép lại nổi. Anh nhìn lên trần nhà, nơi ấy hiện lên khuôn mặt cậu với những nụ cười rạng rỡ nhất. Là khi cậu đùa giỡn với anh, với cả bốn người, là khi cậu say mê ngân nga từng khúc nhạc, là gương mặt háo hức, hiểu thắng khi cậu chơi game... Tất cả chạy qua trước mắt anh giống như một thước phim khiến anh nhận ra, anh chẳng thể nào dừng nghĩ về cậu được. Khó chịu hơn cả là, cảm giác cô đơn lại chợt ùa về trong anh, cảm giác như bị bỏ rơi một lần nữa trỗi dậy, nhộn nhạo trong lòng. Những kí ức đau buồn thuở thiếu thời hiện lên đan xen với những hình ảnh của cậu khiến anh rối bời trong cảm xúc, mệt mỏi gạt đi giọt nước mắt lặng lẽ rơi...

.

.

Anh có đang nằm mơ không? Khi lúc này trên gò má bỗng có cảm giác hơi ấm bàn tay cậu đang nhẹ nhàng đặt trên đó. Là giấc mơ chăng, khi giọng nói của cậu đang vang bên tai anh, khẽ gọi "Jackson ơi ~ Jackson ah ~ Jackson béo ~ Jackson hư đốn ~ Jackson xấu xa...". Choàng tỉnh dậy, anh đã thực sự ngạc nhiên.

- Mark!

Và điều đầu tiên anh thấy là một nụ cười tinh nghịch.

Kéo mạnh cậu vào lòng, ôm siết. Bao lời lẽ cả trách móc, cả yêu thương, giờ đây đột nhiên như bị nghẹn lại, khiến anh chẳng thể nói được điều gì, cứ mãi gọi cái tên yêu thương

- Mark ah...Mark ah...

- Uhm em đây. Đúng là em đấy_Cậu cũng hạ giọng tới mức có thể.

- Mark ah...Mark...

- Uhm Mark đây, đích thực là Mark của anh đây...

- Mark..._Giờ thì cả tên gọi của cậu anh cũng nói không rõ nữa. Cậu khẽ thở dài, vai áo cậu lại ướt nữa rồi.

- Jackson béo ngoan nào~_Cậu xoa nhẹ tấm lưng anh, vỗ về đứa trẻ con mít ướt đang nhất quyết bám chặt lấy người cậu không rời. Quả thật cậu rất khó kiềm chế mỗi khi anh làm nũng như vậy, tuy nhiên, đây không phải là nhà riêng mà...

- Mark béo rất hư..._Miệng thì còn nói vậy, nhưng tay lại bắt đầu len qua lớp áo sơ mi bên ngoài, chạm vào eo cậu.

Với một phản xạ hơn người, cậu nhanh chóng hôn lên môi anh cái chóc, rồi đẩy anh ra một khoảng cách đủ an toàn.

- Jackson béo mới hư! Hãy nhớ đây là trường quay phim của anh đó!_Ah~ Quả thật việc mới ngủ dậy cùng với sự xuất hiện bất ngờ của Mark đã khiến anh thiếu tỉnh táo rồi.

- Em ở đâu ra thế? Còn nhớ có người như anh hay sao?_Khả năng thay đổi thái độ của anh quả rất đáng ngạc nhiên. Sau một hồi khóc đã đời, giờ thì lại giận dỗi tiếp rồi.

- Quan trọng là em đã về đây rồi mà ~ _Cậu nắm lấy bàn tay anh, đáp lại bằng một giọng trẻ con siêu nhõng nhẽo. Chiêu này chính là cậu học từ anh. Và cậu biết rằng, anh dễ mềm lòng nhất là khi trông cậu đáng-yêu-không-thể-tả thế này.

Anh dùng hai tay ôm trọn lấy gương mặt cậu, dùng ánh mắt trìu mến nhất nhìn vào mắt cậu.

- Anh rất nhớ em

Và đưa mặt tiến lại gần cậu... Gần hơn nữa... Gần hơn nữa... Bờ môi cậu đang ở rất gần rồi...

- Có quà cho anh này!_Chen giữa mặt anh và cậu lúc này là một túi nilon đựng gì đó mà tạm thời anh không muốn quan tâm.

- Là quà em đích thân mua mà không muốn nhận ư?_Cậu phồng má.

Sau một hồi trừng mắt giận dữ không có hiệu quả, anh thở dài, dáng vẻ rất đại gia ngồi xuống chiếc ghế đá. Lúc này anh mới đủ bình tĩnh để xem xét câu nói của cậu. Gì mà "quà", rồi "đích thân mua"...

- Jackson ah, là gà rán mà anh thích ăn đó. Rõ ràng là anh lại gầy đi rồi. Em mua có 100 suất thôi, anh ra kia cùng mọi người ăn đi. Tất cả đều đang chờ anh đó."

Thật không thể tin được! Mark Tuan có lẽ sẽ hóa đá thật nếu cứ tiếp tục duy trì trạng thái đơ người thế này. Nhưng đích thực là khó tin, khi Mark mua tặng anh gà rán, thậm chí là hẳn 100 suất dành cho anh và đoàn làm phim. Đứng trước mặt anh đích thực là bé Mark của anh chứ?

.

.

.

Suốt nửa ngày còn lại, anh đã cười rất nhiều, đã hoàn thành rất tốt các cảnh mà suốt những ngày nhớ cậu anh làm không được. Thậm chí vì quá phấn khởi, anh đã hơi... thân mật ôm Hyerim chặt trên-mức-cần thiết, rất lãng tử chạm nhẹ môi lên trán cô. Sau đó thì chợt giật mình khi thấy gương mặt cậu tối lại. Đó cũng là cảnh quay cuối cùng của ngày hôm đó. Sau khi chào mọi người, cậu và anh cùng ra về. Trên xe, không khí căng thẳng tột độ.

Anh khẽ quay sang liếc cậu.

Cậu quay người sang phải nhiều hơn, cố gắng hướng tầm mắt về những cảnh vật đang trôi đi bên đường.

Anh giật giật áo cậu.

Mark cau có giằng ra.

Anh chạm lên đùi cậu.

Cậu thu gọn người lại.

- Mark ah, đó là cảnh quay cần thiết mà. Em giận gì anh chứ..._Giọng nói anh đầy ấm ức, nhưng lại rất nhỏ nhẹ. Cứ như anh sợ lớn giọng một chút thì cậu sẽ cáu điên lên, rồi mở cửa xe chạy mất luôn vậy.

Mark quay mặt đi, không nói gì. Thực ra, cậu cũng chẳng biết nói sao nữa. Cậu hiểu là anh phải diễn thân mật một chút để phù hợp với yêu cầu của phim. Đạo diễn đã vô cùng hài lòng còn gì. Nhưng... có lẽ... cậu không được vui lắm vì nhận ra sự quá khích của Jackson với Hyerim. Có khi nào anh có cảm giác gì đó với Hyerim không nhỉ?

Miên man trong hờn ghen và suy nghĩ, cậu thiếp đi.

Cậu giật mình thức dậy khi nhận ra mình đang được nhấc bổng và rồi nằm gọn trong một vòng tay ấm áp. Cậu suýt bật cười khi thấy dáng vẻ anh vừa vất vả giữ lấy cậu, vừa rút chìa khóa mở cửa nhà. Cơn giận của cậu có vẻ đã bị gương mặt khôi ngô kia thổi bay đi hết, chỉ còn một chút khó chịu thôi. Cậu trượt xuống khỏi vòng tay anh để anh dễ dàng mở cửa, còn Jackson lại nghĩ cậu thực sự rất giận anh rồi.

Mark im lặng bước vào phòng ngủ. Còn Jackson nhanh chóng lấy đồ vào phòng tắm.

Mark im lặng suy nghĩ xem làm thế nào để nói hết tất cả với anh. Còn Jackson mất cả tiếng đồng hồ ngâm mình trong nước để nghĩ cách làm hòa với cậu.

Mark định gõ cửa buồng tắm. Còn Jackson mở cửa bước ra.

Sững.

Có tới hai con người nhịp tim đột nhiên tăng nhanh và mặt đỏ lên đáng kể.

Vẫn không nói gì, Mark bước đến ôm lấy anh. Jackson béo của cậu gần đây gầy thật!

- E...

- Anh xin lỗi_Anh đã lên tiếng trước khi cậu kịp mở lời.

- Đồ ngốc Jackson!_Và Jackson nghĩ đây là giọng cười có sức quyến rũ nhất anh từng nghe.

Bờ môi anh vươn đến làn môi cậu, say đắm thể hiện yêu thương. Giờ thì cậu không thể đẩy anh ra được rồi! Một tay anh ôm ngang lưng cậu, tay còn lại luồn vào mái tóc chia chỉa, anh điêu luyện đưa đầu lưỡi tiến vào sâu hơn. Cậu cũng hé môi đầy phối hợp. Những ngày qua, cậu cũng nhớ anh biết bao. Cậu và anh chưa từng rời xa nhau lâu đến thế. Hơn một tuần không có bóng dáng anh khiến cậu nhận ra, rất khó để cậu có thể từ chối con người này, và rời xa anh thì lại càng không thể. Cậu siết chặt vòng tay đang ôm lấy anh, giữa hai người dường như không còn khoảng cách.

Không khí xung quanh dần nóng lên khi Jackson nhẹ nhàng luồn tay vào trong áo, nâng niu, vuốt ve làn da cậu. Từ tấm lưng vòng xuống eo rồi lại trở lên phía trên. Một cảm xúc mãnh liệt trào lên khiến cậu thở gấp hơn, khẽ bật ra một tiếng rên khi hai bờ môi vẫn trao gửi yêu thương không rời.

Jackson mỉm cười ma mãnh, chuyển nụ hôn của mình từ đôi môi xuống cổ cậu, cắn mút và để lại một vài dấu ấn yêu thương. Anh thích thú khi thấy người yêu bé nhỏ đang dần chìm vào vũ điệu say mê cùng anh, với đôi mắt khép hờ, đôi môi hồng đỏ hé mở đầy quyến rũ. Mark quả luôn khiến anh kích động mãnh liệt.

Anh đưa môi xuống thấp hơn trong khi bàn tay điêu luyện nhanh chóng tháo bỏ những cúc áo. Mùi hương của Mark và sự mềm mại từ làn da mà anh cảm nhận được thật khiến anh không nỡ rời nó chút nào. Điều này khiến đôi tay anh làm việc tích cực hơn bình thường, không chỉ rất nhanh chóng cởi bỏ được áo của cậu, mà giờ còn đang vờn đùa với đầu nhũ của cậu rồi.

- Ah... Jackson à... Hư quá..._Giờ thì cậu thật không thể chịu nổi việc anh đang hớn hở chơi đùa, làm phiền cậu, trong khi cậu lại rất khó khăn để kìm nén tiếng rên của mình.

- Baby à..._Anh nhìn sâu vào mắt cậu _Anh yêu em đến phát điên rồi!

Và điều đó đủ để cậu ngoan ngoãn cho anh tiếp tục công việc dang dở.

Anh bế cậu lên, đặt cậu lên giường, nằm đè lên cậu và tiếp tục vũ điệu ân ái say mê giữa hai làn môi. Đôi tay nhanh chóng cởi bỏ thứ cuối cùng trên người cậu.

Lúc này đây, anh đang ngắm nhìn cậu đầy say mê, cảm nhận thân hình cậu cong lên vì khoái cảm khi hơi thở anh lướt dọc qua cơ thể cậu còn bàn tay không quên kích thích thân dưới nóng bỏng của cậu.

- Jackosn béo...ah...uhm... Em thề sẽ...ah...cắn anh...ah...ah... nếu như anh...ah...uh... không làm gì hơn thế này...uh...uh... ngay bây giờ...

Một cái hôn chớp nhoáng được anh đặt lên môi cậu. Mark của anh thật đáng yêu không chịu nổi! Rồi thật nhanh chóng, anh trượt xuống bên dưới. Điều tiếp theo Mark biết là có một thứ ấm nóng và ẩm ướt bao quanh cái đó của cậu, không ngừng chuyển động lên xuống. Đôi môi anh miết chặt lấy xung quanh cậu, không ngừng đẩy cậu vào thế giới cuồng nhiệt mà anh đang tạo ra. Anh đang thưởng thức cậu, theo mọi nghĩa. Rất nhanh chóng, Mark đến trong anh. Cậu thở dốc, nhưng vẫn đủ sức cười gian tà và lật anh lại.

- Jackson à..._Cậu âu yếm gọi tên anh rồi nhanh chóng đặt môi lên bờ môi còn đang vương lại hương vị của cậu.

- Jackson à..._Tay cậu lần mò tháo đai chiếc áo choàng, quăng nó bay vào một góc nào đó mà cậu không cần quan tâm.

- Jackson à..._Môi cậu vẫn dính chặt lấy môi anh, giọng điệu đưa đẩy đầy quyến rũ, đôi tay mơn trớn làn da anh, còn tinh nghịch ngồi lên phần nhạy cảm khó kiềm chế của anh nữa.

- Jackson à... Nói xem, anh có muốn em không?_Mark trong giây phút nóng bỏng quả rất khác với thường ngày. Và dĩ nhiên, chỉ cần là Mark, thì Jackson không bao giờ từ chối được.

- Tiếp tục quyến rũ anh đi bé yêu ~

Và họ một lần nữa chìm trong những nụ hôn nồng nàn.

Jackson chầm chậm đưa từng ngón tay vào chiếc lỗ nhỏ của cậu. Tiếng rên của cậu nhanh chóng được nuốt lấy trong miệng anh. Thật chậm rãi di chuyển những ngón tay, anh không muốn vì sự thiếu kiên nhẫn của mình làm cậu bị đau, cho dù nơi đó của anh đã đầy phấn khích và đòi hỏi nhiều hơn nữa.

Trong ánh sáng vàng mờ ảo của chiếc đèn ngủ, giọng nói trầm ấm của anh vang lên bên tai cậu như một lời ước nguyện trọn đời.

- Mark à, anh yêu em. Baby của anh...

- Chiếm lấy em...

Anh tiến vào trong cậu, từ tốn lấp đầy cậu bằng những yêu thương sâu kín nhất.

- Mark à, với anh, em là người quan trọng nhất. Đừng rời xa anh...

- Sẽ luôn ở bên anh..._Cậu siết chặt hơn vòng tay, ôm lấy anh sát bên mình.

Khẽ rướn lên để nhìn thấy gương mặt cậu, anh rải từng nụ hôn lên vầng trán đang vì anh mà đẫm mồ hôi, lên đôi mắt đong đầy hình ảnh của anh, lên cánh mũi đang phập phồng những hơi thở tình yêu của cậu dành cho anh. Rồi cuối cùng dừng lại ở đôi môi hồng ướt át. Cho dù đã âu yếm đôi môi này cả ngàn, cả vạn lần, anh cũng chưa bao giờ chán hương vị đê mê ấy.

Anh bắt đầu tăng dần nhịp độ. Những cú đẩy mạnh mẽ nhưng đầy yêu thương của anh nhấn chìm cậu trong làn sóng khoái cảm, khiến cậu tự động đưa thân dưới theo anh, cùng anh hòa vào vũ điệu ân ái say mê nhất. Nỗi nhớ nhung thời gian qua đã khiến ham muốn trở nên tột độ. Anh nỗ lực thúc vào trong cậu cuồng nhiệt hơn, nồng nàn hơn, chạm đến nơi sâu kín nhất.

Tiếng rên rỉ của anh hòa vào cùng cậu, vang khắp căn phòng ấm áp.

- Anh yêu em, Mark...

- Jackson à!!

Cả anh và cậu đều không thể kiềm việc gọi tên nhau khi đạt đến cao trào của cảm xúc. Cậu có thể cảm thấy cảm giác ấm nóng từ anh đang lan tỏa bên trong cậu cùng với cảm giác hạnh phúc khi được anh lấp đầy, chạm tới nơi nhạy cảm và sâu thẳm nhất. Những cảm xúc chỉ có Jackson mới mang đến cho cậu. Chỉ có thể là anh, là Wang Jackson của cậu.

- Jackson à... Em cũng yêu anh... Em yêu anh..

Cậu chủ động hôn anh, không phải là một nụ hôn quá nồng nhiệt. Nó nhẹ dịu giống như bầu trời thanh khiết sau cơn mưa, giống Jackson và Mark sau những phút giây ân ái. Chỉ là trái tim cậu cũng muốn nói với anh, rằng cậu cũng cần anh giống như anh cần cậu. Cậu muốn bên anh để lấp đầy những khoảng trống đơn điệu, đau buồn trong trái tim đa cảm ấy, dùng trọn con tim mình yêu anh để không bao giờ anh cảm thấy cô đơn. Cậu cần có vòng tay anh bao bọc mỗi khi cảm thấy bế tắc trong cuộc sống, hay ngược lại, là một vòng tay ôm lấy anh mỗi khi anh yếu đuối và cần thêm sức mạnh.

Cậu cần có anh để yêu thương và được yêu thương.

Trong hơi ấm dịu dàng của Jackson, cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

.

.

Ngay lúc này đây, khi ngắm Mark cuộn tròn trong vòng tay anh say ngủ, khẽ cất tiếng gọi tên anh trong giấc mơ, trái tim Jackson cảm thấy thật yên bình và ấm áp. Không còn nỗi ám ảnh quá khứ, không có sự cô đơn trong khoảng trời của anh và mặt trời bé nhỏ đáng yêu này. Mỗi ngày, cậu càng khiến anh không thể rời xa được. Anh yêu nụ cười chói chang và nụ hôn ngọt ngào cậu luôn dành cho anh vào mỗi buổi sáng. Yêu cách cậu xị mặt nhõng nhẽo đòi anh cõng trên lưng. Yêu cách cậu im lặng ôm lấy anh, áp mặt lên lưng anh từ đằng sau mỗi khi thấy anh trầm ngâm chìm trong những suy nghĩ. Yêu cách cậu nói yêu anh sau một đêm mặn nồng. Và yêu cách cậu khiến anh yêu cậu. Anh yêu tất cả những gì thuộc về Mark của anh. Anh ôm lấy cậu chặt hơn, khép mắt và chìm vào giấc ngủ.

" Baby của anh, Wang Jackson cả đời này cũng không thể ngừng yêu em "

End.

_____________________________

P/s: I tried my best ~
Nếu thấy không ổn các reader cứ bảo au ~ au sẽ cố gắng khăcs phục ạ :(( [vì lần đầu viết thể loại này ahh ~ :)) ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro