[Oneshot] [JunSeob] Hoa bất tử bên mộ anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Faye

Category: Sad

Ratting: PG

Pairing: JunSeob

Summary: " Dẫu với tên gọi nào thì nó vẫn luôn mang trong mình một ý nghĩa cao đẹp:Tình yêu là bất tử, giống như hoa bất tử - loài hoa không bao giờ chết trong gian khổ khó khăn "

Tặng mày! Sinh nhật vui vẻ Yuka! 25/2/13

Qùa của tao không như ý nghĩa tựa đề mà là tao viết happy nhạt lắm,sad đậm hơn.9 năm học chung với mày cũng như hoa bất tử thế thôi,9 năm mỗi lần mày bệnh tao đều nt hỏi " Mày chết chưa? " nên tao mới nghĩ ra tựa này....Tao là F shipper EunHae nhưng nhờ mày tao cũng thích JunSeob,yên tâm tao tìm hiểu rồi nên mới viết,có gì sai mày đừng " cắn " tao...

<3

Ngồi trong xe,cậu-Yang Yoseob bấu lấy mặt con pikachu vàng,ánh mắt hoang mang nhìn ra cửa sổ,cậu thật sự lo lắng về việc này

" Em sao thế? " Anh-Yong Junhyung một tay nắm vô lăng một tay nắm gọn hai tay cậu đặt trên con pikachu tội nghiệp

" Chúng ta làm thế này có đúng không? " Cậu cắn cắn môi hỏi anh,đầu cuối thấp

" Chỉ cần hai ta thấy đúng là được " Thanh âm bình thản,anh tiếp tục duy trì tốc độ như thường

" Hay...chúng ta quay về đi...em không cần danh phận chỉ cần bên anh là đủ rồi "

" Em không muốn làm vợ anh? " Tay bất giác tăng lực siết chặt tay cậu hơn

" Em sợ...."

" EM SỢ CÁI QUÁI GÌ? SỢ BỊ KỲ THỊ? HAY SỢ THẰNG ĐÓ BỎ RƠI EM? " Ngắt lời cậu anh quát ầm lên.Mắt anh hằn lên tia máu,môi mím chặt trắng bệt,ngực phập phồng tức giận

Cậu giật mình,len lén ngước lên nhìn anh,anh hôm nay lạ lắm,tại sao lại đột ngột nhắc đến Yoon Doojoon

Cậu buột miệng quay sang hỏi anh" Sao lại nhắc đến anh ấy? "

Két.....

Anh phanh gấp xe lại ven đường,thô bạo nhấn cậu xuống ghế ngấu nghiến hôn lên môi cậu,phản xạ cậu dùng hai tay gắng đẩy mạnh ngực anh ra,nhận được sự phản kháng anh cắn môi dưới cậu trừng phạt

" Á..ưm.. " Há miệng kêu lên anh thừa cơ hội đưa lưỡi vào trong khoang miệng cậu

Không biết bao lâu mới anh buông cậu ra,khuôn mặt ướt đẫm cậu khóc vì sự ngang ngược của anh.Chỉ hừ một tiếng anh cho xe lăn bánh mặc kệ cậu

.

.

.

Cục dân chính

Không nắm tay anh nắm cổ tay cậu lôi vào trong,dùng lực khá mạnh,cậu dùng tay kia nới lỏng tay anh ra.Mắt anh rõ ràng có phần u ám tất yếu là do cái tên Yoon Doojoon

Đến trước cô nhân viên hai người nhanh chóng làm thủ tục kết hôn.Anh không buồn liếc mắt đến cậu một cái,một câu dư thừa cùng không

Cô nhân viên vừa làm thủ tục vừa nhìn ái ngại hỏi " Hai người có chắc là muốn kết hôn không? "

Âm thanh đàn bà mềm mại truyền đến cậu ngẩng đầu nhếch miệng cười " Ch... "

" Cô nhanh lên hộ tôi " Anh mất kiên nhẫn đứng dậy lơ đãng nhìn xẹt qua cậu

Cạch...

Tiếng con dấu đóng xuống,hoá ra đơn giản như thế,cậu đã là vợ anh rồi

" Happy Birthday to you

Happy Birthday to you

Happy Birthday...Happy Birthday to you "

Bài hát này cậu rất thích,mấy năm qua cậu không có ý định thay đổi nó,nhịp điệu tươi vui vô cùng khiến cậu nhớ đến người nào đó.Chính Yoon Doojoon đã cài cài nó vào điện thoại cậu

Cậu do dự nhìn tên hiển thị trên màn hình điện thoại ,cánh tay dài bên cạnh giằng lấy,cụp mắt xuống cậu nghĩ chắc phải mua điện thoại khác rồi nhưng anh lại bấm nút màu xanh...là nút nghe

Trong lòng cậu canh cánh lo sợ anh lớn tiếng quát Doojoon ở nơi công cộng,thế thì mất mặt lắm

" Là do cậu còn yêu Yoon Doojoon đấy thôi "

Trả lại điện thoại cho cậu,gân xanh nổi trên trán anh,nghiếng răng tức giận anh nắm cổ tay cậu rít lên " Đi về "

.

.

.

Trên xe về nhà anh nhấn ga chạy hết tốc độ,cậu tái mặt vịn lấy tay cầm trong xe chốc chốc len lén nhìn biểu hiện của anh

Vẫn là yên lặng...

Thả cậu trước cổng nhà,anh phóng xe vụt đi.Cậu bịt miệng đi nhanh tới gốc cây ngồi xổm xuống nôn,cậu bị say xe,anh biết điều đó...nước mắt bất giác rơi,cậu vào nhà quệt đi dòng lệ

Đóng cửa lại,cậu trượt người xuống để hai đầu gối tì vào nỗi đau trong tim,hai tay ôm lấy mặt cậu khóc nức nở

" Tại...s...đối xử...v...với...m...như thế? "

.

.

.

Thức dậy trời đã khuya,khóc mãi khiến cậu thấm mệt quần áo cũng không màng tới việc thay.Mở điện thoại cậu bấm số gọi anh

Tút...tút...tút...tút...

" Cho hỏi cậu là...? " Đầu dây bên kia là giọng đàn bà

" Là vợ mới cưới của Junhyung " Cậu ưỡn ngực thẳng lưng tự tin nói to

Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu rồi ngập ngừng nói " Junghyung....cậu ấy...ch...chết rồi "

Ầm...

Trong đầu cậu nổ một tiếng,điện thoại rơi xuống,cậu hớt hải xuống giường vơ lấy áo khoác chạy ra ngoài

Đêm xuống thời tiết lạnh dần,khu phố không một bóng người.Cậu lao ra giữa đường chắp hai tay lại hét to " TAXI "

Âm thanh vọng lại nhỏ dần nhỏ dần như lý trí cậu bây giờ tê dại hoàn toàn.Chân trần cậu chạy theo con đường đến bệnh viện,thân thể mềm oặt ngã nhào xuống nền đất lạnh lẽo,đầu đập mạnh xuống cậu hét lên không thành tiếng

" Chờ em "

.

.

.

Thẫn thờ bước đi,gió thổi phất phơ vạt áo vô tri,vài cọng tóc bay bay trong gió dính bết vào vết máu,nhìn xuống đường nơi mà ánh đèn tạo ra bóng người cậu đi nghiêng ngã

" Tới để làm gì? Khi anh không chờ em tới "

Ngẩng mặt lên trời cậu cười lớn,nước mắt chảy theo đường nét khuôn mặt xuống miệng,chua chát vô cùng...

Điên cuồng lao đến bệnh viện,mặt mũi cậu phờ phạt ai nhìn cũng phát sợ...Cà nhắc cậu bước lên phía trước

Họ đẩy anh ra,tấm vải trắng chùm lấy khuôn mặt anh.Tay cậu run rẩy kéo tấm vải xuống,hai mắt vô hồn nhìn anh kiêu ngạo ngày nào giờ lại nằm đây nhợt nhạt.Khuỵ gối xuống cậu ôm đầu anh tì trán mình lên trán anh,nhìn rõ anh lần cuối,cậu muốn ghi nhớ anh

Ngón tay trắng vuốt ve cổ áo sơ mi trắng nhuốm đẫm máu,là máu của anh,đưa tay sờ vào vết thương rồi in lên áo ánh một vệt máu,là máu của em

Mang em theo....

.

.

.

2 năm sau

Bó hoa bách hợp đặt trên ngôi mộ người con trai,Yoon Doojoon cười buồn quay sang ngôi mộ bên cạnh lấy khăn trong túi nhẹ nhàng lau bụi trên tấm ảnh một người con trai khác

" Hai người hạnh phúc chứ? "

" Là do anh Yooseob,chính anh hại chết cậu ta,chính anh hại chết em...Khi em buông tay anh ra mà nắm tay cậu ta tin tưởng trao cuộc đời mình cho cậu ta anh đã muốn buông xuôi tất cả mà ra đi... "

" Anh biết trong lòng em vẫn còn hình bóng anh nên anh đã khiêu khích đánh cược với cậu ta xem đối với em ai là quan trọng nhất...Cậu ta thường ngày đầu đội trời chân đạp đất mà ngay giây phút ấy lại lộ rõ vẻ lo sợ...anh nắm chắc phần thắng trong tay... "

" Anh âm thầm theo hai người đến Cục dân chính cố ý gọi cho em nói lời thân mật rồi giả vờ bất ngờ khi biết người cầm máy là cậu ta..." Doojoon gục đầu xuống,khoé mắt cay cay

" Tha lỗi cho anh "

Dưới ánh nắng mặt trời chùm hoa Bất tử se lại,màu sắc cánh hoa càng thêm tươi tắn,khẽ lung lay trong gió

" Em nhận ra rằng người quan trọng nhất trong lòng em là anh ấy-Yong Junhyung ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro