Gửi chút tình cho em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cách nhau một con đường, cùng hai tấm kính.
Nhưng sao mọi thứ vẫn xa xôi?
Tôi ngồi đây, nhìn người cùng tóc rối,
Người gieo tương tư vào tôi rồi.

Vẩn vơ nhìn trời xanh mây trắng,
Tự hỏi, rốt cuộc tình là chi?
Là rảo bước trên con đường đầy nắng,
Hay để cảm xúc dâng đầy khóe mi?

Tôi nào biết, tôi tò mò tìm hiểu,
Rồi tôi nhận ra, tình trong tôi hơi nhiều.

Chút tình này, chẳng thơ nào tả được.
Chút tình này, từ nào nói cho hay?
Tôi ngẩn ngơ, rồi thì thầm tự nhủ,
Chút tình này, người cũng chẳng lung lay.

Người bên kia, tay đàn từng nốt nhạc,
Tôi bên này, với nét vẽ ngây thơ.
Người ơi, khi bóng chiều đổ xuống,
Đôi mắt người chất đầy vẻ mộng mơ.

Cách nhau một con đường, cùng hai tấm kính.
Nhưng sao mọi thứ vẫn xa xôi?
Tôi ngồi đây, nhìn người cùng tóc rối,
Tôi chợt hiểu, lại tương tư người rồi.

Tôi sang nhà người, ngại ngùng, lúng túng.
"Em đàn hay quá, êm như tấm vải nhung"
Lời khen kì cục, tôi nhìn người, ấp úng,
Tâm trí này như ở giữa không trung.

Tương tư một người, nhiều khi cũng thật khổ.
Tôi vì người mà chừa chỗ trong tim.

Hay cứ tiến tới thôi, em nhỉ?

Tôi có một chút tình, bơ vơ, lạc lõng.
Chi bằng tôi gửi nó cho người, được không?
Dù tương lai không một ai đoán trước,
Nhưng ít ra tôi biết, tôi thật lòng.

Không cần gọi tên, cũng chẳng cần định nghĩa.
Tôi hiểu được rồi, hiểu về tình của tôi.
Em ơi, nếu có cách làm em hiểu được,
Tình, là Hanbin của tôi thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro