[Oneshot][NC-17][ChanSoo] Moon Night

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Từ trước tới nay, cậu đều không bao giờ tin rằng trên thế giới này có ác quỷ...nhưng cho đến một ngày...

Cậu - Do KyungSoo hiện tại cậu mới thi đỗ vào trường Trung Học Phổ Thông SM, đây là một vinh dự rất lớn đối với KyungSoo bởi vì SM là trường điểm loại cao, thường chỉ có học sinh xuất sắc về mọi mặt mới có thể đỗ đạt

Học sinh sau khi tốt nghiệp, chỉ cần mang danh là xuất thân từ đây đều được ưu ái hết mực, tìm trường đại học cũng tốt hơn, hầu như tất cả những người từng học ở đây sau này đều có tiền đồ sáng lạn.

Ai nhìn vào SM cũng nghĩ học sinh ở đây vô cùng sung sướng, nhưng ai biết rằng chương trình ở đây so với các trường khác nặng hơn gấp đôi. Nhất là trong các kì thi và câu chuyện quỷ quái về ngôi trường này cũng bắt đầu như vậy...

Nghe nói 5 năm trước ở đây đã xảy ra một vụ thảm sát đẫm máu địa điểm chính xác là trong chính căn phòng học cuối dãy nhà A. Nghe nói hung thủ là ông bảo vệ mắc bệnh thần, nạn nhân lại chính là một nam sinh vô cùng chăm học ở lại lớp học thêm và sau đó đã bị lọt trúng tầm mắt của sát nhân kia. Nhưng nghe theo lời của thầy cô đây chỉ là một tai nạn khi học sinh đó trượt chân đập đầu vào thanh sắt kệ đựng nước lúc đó trời đã quá muộn lại không có ai ở đó, nam sinh đó đã chết do mất máu quá nhiều. 

Nhưng nực cười nhất chính là điều mọi người đều đồn rằng vì anh ta chết vào ngày trăng rằm, vì vậy linh hồn vẫn còn ở lại ám ngôi trường này, tuy nhiên sẽ không làm hại ai nhưng nếu chọc giận phải anh ta người đó nhất định sẽ gặp hậu quả không lành, những anh chị khóa trước cũng từng kể rằng đã từng chọc đến anh ta và nhiều đêm liên tiếp đều mơ thấy ác mộng.

Câu chuyện này cứ được mãi đồn thổi đi như vậy đến nỗi không chỉ người trong trường mà hầu như toàn thành phố đều biết, nhưng đối với KyungSoo đây chỉ là một câu chuyện không có thật mà, thôi, đang ngồi lướt wed của trường trong căn-teen, KyungSoo chợt nhận được một gmail từ một tài khoản lạ. Tò mò nhấn vào trên màn hình hiện ra dòng chữ dài màu đỏ "Đêm trăng tròn, ta sẽ đợi người."

KyungSoo khẽ nhíu mày, trong lòng không khỏi rủa thầm tên khùng nào chơi cái trò tên khùng này. Nhấn núp cụp dòng tin nhắn xuống, vừa lúc đó từ đằng sau có một bàn tay lạnh ngắt đặt lên vai cậu KyungSoo liền giật mình quay lại đằng sau.

"Xiumin, anh muốn hù chết em sao?"

Xiumin là anh họ của KyungSoo, tình cảm của hai người khá thân thiết. Xiumin hiện đang học lớp 12 tại trường ngôi trường này. Phải nói rằng Xiumin là một nam nhân xinh đẹp đến lạ thường, bất kể nam hay nữ chỉ cần nhìn thấy Xiumin lần đầu cũng đều có cảm tình với anh. Xiumin và KyungSoo cùng thuê chung một căn hộ nhỏ, tuy nhiên Xiumin lớn hơn KyungSoo nhưng anh lại vô cùng nhát gan , đặc biệt là Xiumin vô cùng sợ ma. Từ khi biết câu chuyện về nam sinh chết thảm kia đều luôn nớm nớp lo sợ.

"Đang xem cái gì chăm chú vậy?" Xiu Min ngồi xuống đối diện KyungSoo, tôi với lấy hộp trà sửa hút nhẹ một hơi.

"Tự dưng có ai đó gửi cái tin nhắn quái quỷ này."

KyungSoo xoay máy đưa qua cho Xiumin xem, vừa nhìn mặt Xiumin liền phì cười. KyungSoo nhăn mặt đầy khó hiểu nhìn anh, Xiumin nhẹ nhàng cốc một cái lên đầu KyungSoo

"Thằng bé này, chỉ là một cái quảng cáo BCS mà làm như cháy nhà không bằng."

Nghe xong lời nói của Xiumin cả người cậu giật nảy, hai mắt tròn xoe đầy khó hiểu nhìn anh. Lập tức xoay màn hình lại để nhìn...Không đúng, rõ ràng cậu vừa thấy tin nhắn đó tại sao...

Mở thư mục gmail, KyungSoo hoàn toàn không thấy bất cứ hộp thư nào có chứa nội dung cũ, một làn gió thổi qua lành lành chóp mũi. Cậu cảm giác như ngoài cậu và Xiumin dường như có một ai đó đang hiện diện ở đây.

"Xiumin mang laptop về giúp em, em có việc này cần đi gấp."

Nói xong KyungSoo liền một mạch rời đi, từ trước tới nay cậu đều không tin, nhưng hiện tại...dù ma quỷ có thật thì cậu cũng sẽ không chịu khuất phục mà sợ hãi.

Đi đến dãy nhà A, một làn gió mạnh thổi vụt qua khiến cậu khẽ rùng mình. Đi tới phòng học cuối dãy, hít một hơi thật sâu KyungSoo đẩy cửa bước vào, bây giờ là mùa thu nhưng tiết trời vẫn mang hơi hướng nóng của mùa hè, nhưng bước vào căn phòng này, thực sự sẽ khiến người khác phải sợ hãi vì độ lạnh đến mức rùng mình này.

"Tôi biết anh đang ở đây, ra đi đây. Nếu anh có can đảm thì hãy bước ra đường đường chính chính."

Không có câu trả lời, chỉ có tiếng nói của KyungSoo vang vọng trong căn phòng, ngồi đại lên một bàn học KyungSoo nhắm mắt lại, cậu muốn thử tĩnh tâm cảm nhận xem có ai đang bên cạnh mình không. Ngồi một lúc vẫn chẳng có chuyện thì xảy ra, mở mắt ra cậu đứng bật dậy.

"Chắc là mình đa nghi rồi, ma quỷ làm gì có trên đời có chứ!'

Tự trấn an bản thân bằng một câu nói, xong KyungSoo thở hắt một hơi, lấy lại nụ cười vui vẻ bước đi mà không biết rằng ở sâu trong bóng tối kia một ánh mắt vẫn luôn rõi theo tường hành động của KyungSoo.

"Ta chờ em 5 năm...quả thực không phí..."

.

.

Những ngày sau đó KyungSoo vẫn sống rất bình thường, cậu cũng chẳng hề thấy bản thân có hiện tượng gặp ác mộng. Hơn nữa mấy ngày nay còn ngủ ngon hơn bình thường, ăn uống vẫn đầy đủ cả. Năm nay trường cậu có chút thay đổi lớn, sau khi xét lớp thì học sinh được nghỉ thêm 1 tháng để chuẩn bị, thực khiến tân học sinh có nhiều thời gian rảnh rỗi đến vô cùng.

KyungSoo nằm trên giường, chăn đắp ngang người dựa lưng vào chiếc gối dựng trên thành giường, thời tiết mấy ngày nay tuy buổi sáng trời có chút nóng nhưng đến ban đêm thì lại khá lạnh khiến người ta phải lười biếng chỉ muốn nằm yên một chỗ không động đậy.

"Mấy ngày hôm nay thời tiết thay đổi thất thường, khó chịu thật."

KyungSoo khẽ ho khan vài tiếng, đặt điện thoại lên mặt tủ rồi tắt đèn, nằm xuống giường đắp chăn lên qua vai. Nhắm mắt lại KyungSoo vẫn không ngủ được, không hiểu sao cậu cứ mãi có một cảm giác cực kì khó tả đang diễn ra xung quanh mình. Đưa mắt nhìn ra ngoài ô cửa sổ, trăng hôm này thực sáng... Ánh mắt KyungSoo cứ mải miết nhìn ánh trăng, dường như ánh mắt đang dần mê hoặc tâm trí cậu cứ như vậy mà ngắm nhìn...Chẳng hiểu vì sao đến lúc này cả người cậu bỗng trở nên rã rời, rèm cửa bỗng dưng bị một hứ gì đó kéo sập lại, căn phòng bỗng chốc tối om một màu chỉ còn một chút ánh sáng mờ mờ của ánh trăng chiếu xuyên nhẹ qua chiếc rèm.

KyungSoo hơi giật mình, hai mắt trợn lớn định đứng dậy xem chuyện gì đang xảy ra nhưng vừa định nhổm dậy thì cả thân thể liền bị một lực đẩy mạnh xuống giường, thân thể cậu như bị ai đó đè lên muốn động dậy cũng khó khăn. KyungSoo cảm nhận được bàn tay của người này, thực sự rất lạnh, lạnh giống như tuyết chạm vào phải rụt lại ngay lập tức, cậu cố gắng nheo mắt lại nhưng dù cho nhìn thế nào cũng không thể rõ ràng được khuôn mặt người kia, muốn hét mà cổ họng như nghẹn cứng một hơi nhỏ cũng khó phát ra.

"Ta đã nói sẽ đến mà, dường như em không hề chuẩn bị..."

Giọng nói trầm khàn phát ra, dường như tan đi trong không khí vừa rõ ràng lại vừa mơ hồ. Cậu không thể nói được, chỉ biết cố gắng kháng cự bằng việc vùng vằng. Hắn ở trên thân thể cậu, khẽ bật cười nụ cười giống như một cơn mưa lạnh khiến người nghe không khỏi rùng mình.

"Khối thân thể này, thực sự rất đẹp...em biết không ta rất thích sự kháng cự, vì càng chống đối ta lại càng muốn chiếm lấy..."

Hắn nắm chặt lấy cằm cậu, một lực hôn xuống rất dễ dàng tách hai cánh môi xâm nhập vào bên trong. giống như một trò chơi đuổi bắt, hắn tiến đầu lưỡi vào bên trong như muốn tìm kiếm thứ gì đó cứ mải mê lục lọi khoang miệng ấm nóng, hai bàn tay KyungSoo vẫn cố gắng đẩy hắn ra nhưng dường như sức lực của cậu so với hắn hoàn toàn chẳng là gì, hơi thở của cậu bị hắn hút đến cạn kiệt, muốn đẩy hắn ra để lấy lại không khí nhưng chẳng biết bản thân nên phải làm gì chỉ dám liều mạng nhắm mắt chủ động đẩy lưỡi hắn ra. Hắn giống như chỉ chờ đợi lúc này, cuốn lấy cậu không rời, hắn khẽ nghiêng đầu tạo đà cho nụ hôn càng thêm sâu, bàn tay lạnh ngắt chạm lên cơ thể nóng ran của KyungSoo thô bạo xé toạc chiếc áo trên người cậu ném xuống đất.

Đưa tay lên nhẹ nhàng chạm đến đầu nhũ hoa, gặp lạnh hai đầu ngực KyungSoo liền co cứng lại, hắn thấy vậy lại càng được thể khiêu khích, chiếc lưỡi trong khoang miệng ấm nóng làm loạn ngày một người, bàn tay thô ráp lạnh ngắt vẫn không ngừng trêu trọc nhũ hoa gợi tình. 

Cảm nhận được KyungSoo đang dần lịm đi vì thiếu không khí, hắn lập tức rứt khỏi môi cậu, nụ hôn cứ thể chuyển xuống dưới, từ cằm cho tới cổ, rồi đến xương quai xanh gợi cảm cuối cùng dừng lại ở trên ngực, hắn không hề ngậm vào lại dùng lưỡi khiêu khích xung quanh nhũ hoa khiến toàn thân KyungSoo ngứa ngáy khó chịu đến phát điên, từ cổ họng phát ra một tiếng rên nhẹ đủ để đối phương nghe thấy, ngực hơi ưỡn lên như muốn mời gọi.

Hắn nhìn sự thèm khát của cậu mà nhếch môi cười, ngậm lấy nhũ hoa xinh đẹp dùng đầu lưỡi trêu ghẹo. KyungSoo giống như được nhận câu trả lời thích đáng, cả cơ thể cũng hoạt động theo từng động tác của hắn. Không biết vì ma xui quỷ khiến nào, cậu cảm thấy cả người nóng ran lên, giống như thèm khát một điều gì đó đến vô cùng, bàn tay nhỏ bé nãy giờ kháng cự cũng bắt đầu tự động cởi bỏ mọi thứ trên cơ thể mình.

"Quả thực dâm đãng đến đáng ghét"

Hắn di chuyển bàn tay dần xuống phía dưới hạ thân cậu, qua lớp quần lót vật thể kia từ sớm đã cương cứng đến khó chịu, khoảng khắc đó KyungSoo cũng có chút xấu hổ nhưng vẫn là thứ dục vọng ấy đã xâm chiếm toàn bộ trí óc, hắn vẫn cứ mãi vân vê dương vật qua lớp quần lót khiến cậu khó chịu đến vô cùng, bàn tay nắm lấy tay hắn, tay kia cởi bỏ chiếc quần lót vướng víu, đặt bàn tay của hắn lên dương vật cậu khẽ rên nhẹ lên từng tiếng.

"Thực sự muốn đến như vậy rồi?"

Hắn đưa tay lên nhẹ nhàng xoa đầu cậu, bàn tay phía dưới vẫn đang thỏa mãn dục vọng phía dưới của KyungSoo, như đang chờ đợi câu trả lời hắn vẫn không làm gì tiếp. KyungSoo thở dốc, cảm giác toàn thân sung sướng đến vô cùng, hai mắt nhắm hờ mờ đục nhìn hình bóng không rõ ràng trước mắt.

"Phải...mau...giúp tôi...làm ơn...ưm"

Hắn không hề nói gì liền sốc cậu ngồi dậy, đặt KyungSoo ngồi dựa vào thành giường, cả cơ thể cậu mềm nhũn cổ ngựa ra sau, hắn cầm lấy hai chân cậu co lên tách rộng sang hai bên, cúi xuống ngậm lấy toàn bộ cự vật to lớn vào trong miệng

Hắn có lẽ là một người có kinh nghiệ khá cao trong chuyện giường chiếu, vì đu gừ động tác đều rất điêu luyện, đến nỗi KyungSoo chỉ muốn mãi chìm đắm vào dục vọng như lúc này. Lưỡi hắn theo dương vật to lớn mà cọ sát, lên đến định cự lên lại miết mạnh một cái khiến cả người KyungSoo đều giật nảy lên vì sướng.

"Ưm...ha...mạnh lên, thực sướng..."

KyungSoo kêu lên từng tiếng kêu dâm đãng đến phát điên, bàn tay nhỏ bé như không chủ động được tự mò lấy cúc hoa phía sau mà cọ sát, thứ hiện tại chưa khiến cậu thỏa mãn, cậu muốn bản thân phải được lấp đầy...

"Em muốn cái cái này của tôi sao?"

Hắn chỉ vào thứ đang cương cứng đằng dau hai lớp quần của mình. KyungSoo nhìn hắn với ánh mắt cầu khẳn, bàn tay hư hỏng tự động đưa lên xoa nắn nhũ hoa hồng nhuận như muốn quyến rũ hắn, hắn nhìn cậu với ánh mắt rực lửa. Làm sao có thằng đàn ông nào nhìn thấy xuân cảnh mà không muốn chiếm hữu chứ, Do KyungSoo này thực sự không hề tầm thường.

"Được, không dùng tay dùng miệng cởi quần áo cho tôi...rồi tự 'sướng'..đến khi bắn ra, tôi sẽ hoàn toàn thỏa mãn em."

Nói xong hắn ngồi xuống cạnh cậu, kéo Kyungsoo cơ thể trần chuồng ngồi lên người mình, cậu lúc đầu có hơi do dự nhưng khi nhìn vào ánh mắt từ sớm đã mà đục đi của hắn thì dục vọng lại dâng lên tớ đỉnh điểm, cậu cúi xuống nhẹ nhàng dùng răng cởi từng nút áo cho hắn,rồi đến chiếc quần cuối cùng là chiếc quần lót, khoảng khắc cậu kéo chiếc quần lót xuống, cự vật kia liền bật ra nhìn thấy của hắn KyungSoo không khỏi chột dạ, hắn so với cậu to hơn rất nhiều. Nhưng nếu dương vật ấy mà được kẹp bên trong cơ thể cậu...chắc chắn sẽ sung sướng hơn bất cứ lúc nào.

"Kĩ năng của em, phải nói rất giống "trai", rất gợi tình"

Hắn bật cười, KyungSoo nghe được lời nói của hắn nhưng cậu không cảm thấy tức giận ngược lại còn thấy nó giống như một lời khen, không cần hắn nhắc nhở KyungSoo tự mình dựa lưng vào tường bàn tay nhỏ bé bắt đầu vuốt ve 'cậu nhỏ' của mình.
Xuân cảnh hiện ra trước mắt, phiêu tình đến khó tả.  Hắn nhìn KyungSoo mê man trong dục vọng mà không khỏi cảm thấy muốn nhanh chóng chiếm hữu, dù cậu vẫn chưa đạt yêu cầu nhưng hắn từ sớm đã không chịu đựng được.

Tách hai chân của KyungSoo ra thật lớn, không biết hắn lấy từ đâu ra một chiếc Sextoy cắm thật mạnh vào bên trong cúc hoa, cả người KyungSoo đều giật nảy, nước mắt trào ra. Nó đau...nhưng trong cái đau ấy cũng có sự khoái hoạt, hắn bắt đầu di chuyển chiếc sextoy một cách mạnh bạo nhưng việc ra vào đều rất thuận lợi vì thứ chất nhờn bên trong hậu huyệt.

"Ưm...mạnh...mạnh lên, thực sướng...a~"

Từ khuôn miệng nhỏ từng tiếng kêu rên đầy thỏa mãn vang lên, hắn nhìn bộ dạng dâm dục xấu xa của cậu mà không nhịn được, một lực cắm thật mạnh chiếc sextoy vào bên trong, KyungSoo rên lên một tiếng kích tình, cả người co lại vì sướng. Hắn đưa tay lên, một lực giáng xuống khuôn mắt xinh đẹp một bạt tai.

KyungSoo dù vậy cũng vậy thấy đau, chỉ thấy cậu hiện tại rất giống với những nhân vật Boy Love trong phim, thậm chí còn hơn như vậy. Cậu cảm thấy vị tanh trên đầu lưỡi định đưa lưỡi ra liếm đi vệt máu trên khóe môi thì đột nhiên hắn lại hôn xuống. Lần này KyungSoo không hề kháng cự, hơn nữa chiếc lưỡi tham lam càng muốn cuốn chặt tới hắn, nước bọt tiết ra hòa quyện vào với nhau KyungSooo vẫn chẳng hề ngần ngại nuốt lấy, phía duới dương vật giả vẫn ở bên trong cậu, nhưng khi đùi non khẽ chạm qua gương vật to lớn nóng hổi của hắn thì KyungSoo lại thèm khát đến phát điên.

Tự tay rút chiếc sextoy ra vứt xuống đất, cậu đẩy người hắn ra, hai chân cùng hai tay quỳ cuống giường, phần hông nâng cao lên. Lỗ huyệt hiện ra rõ ràng trước mặt hắn. Hai mắt hắn đỏ rực, nhìn khối cơ ghể dâm đãng này, tay vỗ mạnh lên cánh mông cậu, tách hai cánh mông trắng nõn ra không chần chừ lsạp tức tiến vào bên trong.

"ô...a...thực sâu...thực dài..."

Hắn bắt đầu luân động, việc di chuyển này trở nên quá đẽ dàng. KyungSoo nhìn, trời sinh ra đã có một cơ thể nhạy cảm, ngay cả thủy dâm ngx có thể tiết ra, chẳng phải sinh ra đã được định sẵn nằm dưới thân nam nhân rên rỉ?

Từng chuyển động ngày một mạnh, nhưng KyungSoo vẫn cảm thấy chưa đủ cậu muốn được thoat mãn hơn hiện tại, cói gắng tách hai chân ra thật lớn để dương vật của hắn tiến vào càng sâu hơn, cả ngời cậu đều nhệ nhại mồ hôi.

"A~ Đâm...đâm tôi theo cách khác...chơi tôi đi...hãy coi tôi như một con đĩ...giết chết tôi đi"

Câu nói mang theo sự thành khẩn, hắn nhìn cậu nhếch môi cười. Rút dương vậy ra, hắn nằm hẳn xuống giường, KyungSoo nhìn hắn liền hiểu được, trực tiếp căn chuẩn huyệt động ngồi thẳng xuống, dương vật to dài đâm thật sâu vào bên trong, hai mắt cậu mở lớn. Ngồi trên người hắn bắt đầu di chuyển, từng tiếng va chạm vang lên đều gợi dục đến kinh hoàng, hai bàn tay hư hỏng đưa lên xoa nắn nhũ hoa của chính mình, cậu muốn toàn thân mình đều phải mang theo sự dâm dục cao độ, chỉ như vậy KyungSoo mới đủ rơi vào khoái lạc.

"Park ChanYeol...gọi tên tôi...mau, tôi sẽ chơi em sướng đến chết"

KyungSooo nghe được lời nói đó hai mắt sáng hơn sao, liên tục chuyển động ngày một nhành, mạnh hơn. Hắn đẩy cậu nằm xuống dưới, một lần nữa tiếp tục trêu ghẹo, h cầm lấy dương vật mình, nhét vào cửa động, nhưng chỉ một ít rồi lại nhả ra. Hậu huyệt co rút lại từng cơn, như thèm khát muốn nuốt trọn dương vật to lớn.

"Park...Park ChanYeol...cầu anh hãy thao chết tôi đi...cầu anh hãy bắn hết tất cả vào bên trong tôi đi..."

Lời cầu khẩn ấy cuối cùng cũng được chấp thuận, Park ChanYeol đâm mạnh vào một cái, những cú thúc sau đó cũng mang theo độ mạnh rất lớn. kyungSoo không biết nói gì, môi chỉ khẽ mở ô ô kêu dâm nhiều lúc lại kêu to lên tên của hắn.

"Con mẹ nó....đồ dâm đãng....cuộc đời này của em...ngoài ta ra đều không ai được phép nhìn bộ dạng dâm dục này của em."

Nói rồi hắn cúi xuống ngậm lấy nhũ hoa của KyungSoo, bên còn lại dùng tay xoa nắn trêu đùa, đầu nhũ của cậu từ sớm đã sưng đỏ bây giờ lại còn thêm phần gợi tình tốc độ càng nhanh lực lại càng mạnh. Khoái cảm từ hậu huyệt và đầu ngực khiến cậu đê mê đến khó tả, Park ChanYeol vố thúc mạnh thêm vài cái rồi gần lẻn một tiếng. Dòng nước trắng đục ấm nóng phun đầy hậu huyẹt nhiều đến mức còn tràn ra cả bên ngoài, KyungSoo cả người co giật bắt đầu phóng thích.

"Thé nào? Thảo mãn lắm sao? Sau này chỉ cần em muốn...ngày nào tôi cũng sẽ thao cái hậu huyệt dâm đãng này."

Lời nói ấy lần này lại khiến KyungSoo có phần xấu hổ đẩy người hắn ra, kéo chăn lên chùm lên mặt. Hắn nhìn bộ dạng này của cậu mà hắn phì cười, thực đáng yêu. Park ChanYeol nhẹ nhàng gỡ chăn ra, nhìn khuôn mặt đã sớm ủng đỏ của cậu nhẹ nhàng cúi xuống đặt lên trán cậu một nụ hôn. Hắn phẩy tay một cái, rèm cửa mở ra ánh trăng sáng soi chiếu vào căn phòng, lúc này khuôn mặt của hắn thật rõ ràng, KyungSoo nhìn hắn trong lòng liền có cảm giác thực quen thuộc... muốn hỏi hắn nhưng KyungSoo lại chẳng thể mở lời chỉ biết nằm yên. Hắn như hiểu được suy nghĩ của cậu chỉ khẽ mỉm cười, ôm KyungSoo vào trong lòng trùm chăn lên hai người, để đầu cậu dựa vào cơ ngực hắn chắc, hắn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt bầu bĩnh của Kyungsoo.

"Em sẽ biết tôi là ai...sớm

Cứ như vậy dần dần chìm vào giấc ngủ.

.

.

.

Sáng hôm nay tỉnh dậy, mở mắt ra nhìn sang bên cạnh Park ChanYeol đã biến mất rồi, trong ánh mắt cậu có chút thất vọng, phải...hắn thực sự không phải người...

.

.

.

Một tháng trôi qua kể từ đêm hôm ấy, hôm nay như bao ngày khác KyungSoo đến trường. Không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng nghe mọi người có vẻ xôn xao lắm. Cậu cũng chẳng mấy quan tâm, bước vào căn-teen chọn một chỗ ngồi ở góc khuất sau đó mới an nhàn ngồi xuống. 

"Cậu có biết không, hóa ra chàng trai trong câu chuyện ma ám của trường ta vẫn chưa chết. Anh ta chỉ là bị sống trong trạng thái thực vật suốt 5 năm qua, vậy mà mọi người cứ làm quá lên vậy..."

"Thật sao...tôi nghe nói anh ta đẹp trai lắm..."

Câu nói chưa dứt thì bỗng bọn họ im bặm lại, KyungSoo vừa lúc đó cũng ngước mắt lên, trước mặt cậu là khuôn mặt tươi cười của nam nhân. Hắn đẹp một cách lạ lùng, đứng bật dậy KyungSoo dường như không tin vào mắt mình. Hắn vẫn như vậy, chỉ yên lặng nhìn cậu mỉm cười.

"Park...Park ChanYeol..."

KyungSoo cảm thấy sống mũi mình cay cay, cả người cậu run lên bần bật. Từ đêm hôm đó hắn hoàn toàn mất tích, KyungSoo cứ nghĩ có lẽ hắn chỉ muốn cùng cậu chơi đùa nhưng thực không ngờ, từ đôi mắt to tròn một giọt nước mắt không kìm được mà rơi xuống, hắn nhìn cậu rơi lệ mà trong lòng cũng đau lên từng cơn. Kéo KyungSoo vào trong lòng ôm chặt lấy cậu.

"Park ChanYeol...đồ đáng ghét nhà anh...tại sao lại biến mất như vậy chứ?"

Cậu ở trong lòng hắn khóc nấc lên, hắn vẫn mỉm cười để mặc cậu trong lòng đang đánh hắn từng cái đánh đau đến điếng người. Hắn đâu còn cảm nhận được cái đau, vì trong lòng hắn sự hạnh phúc đã hoàn toàn xâm chiếm lấy cơ thể. Park ChanYeol đưa tay lên nhẹ nhàng vỗ vỗ lên lưng cậu, khẽ nói:

"Tôi đã về rồi, đừng khóc nữa. Từ giờ cho tới về sau....tôi sẽ không bao giờ rời xa em...dù chỉ nửa bước..."
-End chap-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro