Tôi theo em được không ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hạ công nhé! Mà đọc rồi nghĩ ai công cũng được hí hí ^^

-----------------------------------------------------


Mặt trời đã tắt nắng từ lâu rồi. Trời cũng buông rồi, sương vây kín cả tâm hồn tôi.

Mình tôi cô quạnh trong đêm, chiếc giường lớn, giờ mình tôi.

Hơi ấm của em đâu rồi nhỉ? Hương thơm cũng theo gió mà bỏ tôi rồi! Chẳng buồn động lại.

Tôi muốn ôm em. Chết tiệt! Thói quen thật khó dứt mà, tôi tắt hết đèn, bóng tối bao chùm, chỉ như vậy mới có thể tự lừa dối mình rằng em vẫn ở đây, bên cạnh tôi.

Tôi uống, uống thật nhiều. Cái thứ chất lỏng kia ngỡ sẽ khiến tôi quên em được một chốc lát ngờ đâu nỗi nhớ em lại chiến thắng rồi. Tôi cười khổ.

Tôi nhớ, nhớ em rất nhiều - người con gái của tôi. Ánh mắt lấp lánh những ánh sao. Đôi môi hồng hào căng mọng của em. Chiếc mũi thanh tú ngời ngời của em.

Nhớ, tôi là đang rất nhớ em. Nhớ giọng nói ngọt ngào như âm vang của một loài nhạc cụ. Nhớ vóc dáng nhỏ nhắn của em.

Nhớ nụ cười như mang cả ánh dương của em. Tôi nhớ quá nhiều thứ về em.

Tôi nhìn em trên tấm ảnh, em đang cười, tôi cũng cười. Nụ cười của tôi là gì đây, hạnh phúc hay xót xa đây? Tôi không biết!

Cho dù là lúc ấy, hôm nay hay về sau tôi cũng vậy. Là luôn nhớ đến em. Tôi muốn gặp em! Muốn lắm chứ nhưng làm sao thể.

.

.

.

Hay là... tôi theo em được không?

Lời hứa, tôi xin lỗi, tôi không thực hiện được rồi!- không em làm sao tôi hạnh phúc.

Hôm nay tựa hồ tôi thanh thản rồi!

Máu...đỏ thẫm, nhiều thật em à. Nhưng tôi không đau. Mỉm cười - nụ cười thõa mãn, tôi sắp được gặp em rồi.

Không còn một mình khổ cực chống chọi với cô đơn nữa.

Khi gặp em tôi nhất định phải đồi lại tất cả mới được, phải mè nheo với em thật nhiều.

.

Không xong rồi, tôi cảm nhận được cơ thể mình run lên từng đợt, tôi choáng váng rồi em à. Nhưng không sao, tôi thấy được em rồi...

Người con gái mà tôi yêu.

Chào em!

----------------------------------------------

cái này là HE rõ ràng á nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sanayeon