GẤU ĐEN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mặc xác anh!!! Tôi quá chán cái cuộc sống như thế này rồi."

Đó là câu nói duy nhất mà tôi nghe thấy rõ. Nó cũng làm cho giấc ngủ trưa của tôi cũng chấm dứt ngay sau khi phòng bên cạnh bồi thêm tiếng đóng cửa phòng trọ chói tay vang văng vẳng trong hành lang dãy trọ vào đầu giờ chiều.

Tôi ngồi dậy khẽ dụi mắt, mặt mũi còn bơ phờ vì chưa tỉnh hẳn. Vội vàng mở cửa xem có chuyện gì thì liền nhìn thấy cái bóng lưng của chị Thúy, dáng người mảnh khảnh quen thuộc cùng mái tóc xỏa ngang vai, trên tay cầm theo một túi đồ, nách thì quảy thêm một chiếc ba lô.

Những bước đi của chị trông vội rất vã, sải bước dài dài như muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, thậm chí tôi còn có thể thấy được sự phẫn nộ bên trong đó nữa.

Tôi ngáp một cái rồi giơ tay gãi đầu khẽ lẩm bẩm: - Lại có chuyện nữa rồi đây.

Anh Du, chị Thúy và tôi đều là công nhân trong một xưởng đồ gỗ cách đây không xa. Tôi quen anh Du trước khi chị Thúy về ở cùng ảnh, cả hai chưa cưới hỏi gì cả, chỉ đơn giản là có tình cảm rồi dọn về ở cùng. Lây lất như thế cũng được gần một năm rưỡi nay, thế nhưng dạo gần đây hai người xảy ra nhiều cuộc cãi vả, hơn ai hết tôi là người chứng kiến tất cả, và cũng hiểu được một phần cớ sự dẫn đến tình cảnh như ngày hôm nay.

Vài tháng trước, anh Du không may bị tai nạn nghề nghiệp khiến đôi bàn tay của anh không còn được như trước, tuy không mất đi bộ phận nào nhưng cũng phải chịu chút dị tật, khi vết thương bắt đầu kéo da lành được một chút thì anh mới có thể cầm nắm được những vật nhỏ nhưng vẫn còn nhiều lúc bị trượt ra khỏi tầm tay. Cũng không phải là chịu dị tật vĩnh viễn, nếu chịu khó luyện tập thì sẽ có thể sinh hoạt lại như bình thường.

Cũng từ đó mà suốt mấy tháng trời anh Du phải ở nhà dưỡng bệnh, tất cả khoản chi tiêu đều đổ dồn hết lên số tiền lương của chị Thúy, tiền nhà, tiền điện, tiền nước, tiền ăn uống, tiền xăng, tiền điện thoại. Nên thành ra nhiều lúc chị bực dọc rồi đâm ra cãi cọ với anh Du. Đôi tay chưa lành hẳn, anh chưa thể tiếp tục công việc ở xưởng, chỉ có thể làm vài việc vặt ở nhà để phụ chị Thúy đỡ mệt khi tan ca trở về. Lắm lúc trong thấy anh ngồi trước cửa với vẻ mặt thất thần, buồn rầu mà trong lòng tôi không khỏi thương cảm.

Anh Du hơn tôi 5 tuổi, anh cao và to lắm, cùng với nước da hơi ngăm ngăm trông như một con gấu đen vậy. Thế nhưng dù bề ngoài có kệch cọm và dữ tợn nhưng khi tiếp xúc mới thấy được hết sự hiền lành và dễ mến của ảnh. Và kể từ lúc cả hai bắt đầu xảy ra những cuộc cải vả, tôi chỉ đều nghe thấy chất giọng the thé chanh chua đặc trưng của chị Thúy mắng mỏ anh Du vang tận qua phòng tôi, còn anh thì vẫn giữ được vẻ bình tĩnh để đối đáp với chị.

Anh không phải là kẻ ăn bám, rõ ràng là thế vì trước đây tiền lương của anh cao gấp rưỡi lần chị Thúy. Ấy mà giờ đây anh mất khả năng lao động, chị liền tỏ thái độ cộc cằn ấy để mạt sát người yêu của mình, thứ cảm xúc mà trước đây tôi chưa từng thấy nó hiện lên gương mặt chị.

Sau khi chị Thúy vùng vằng bỏ đi tôi nghiêng người ngó vào, cánh cửa phòng trọ vẫn chưa đóng hẳn khiến ánh sáng bên ngoài lọt vào bên trong, làm lộ ra một phần của căn phòng rất bừa bộn, đồ đạc bị vứt lung tung và anh Du vẫn còn đang ngồi trong một góc tối rũ rượi.

Không hiểu sao bản thân tôi không thể chịu nổi khi thấy anh trong bộ dạng như thế, và cũng chỉ có tôi là người thân với ảnh nhất nên tôi cũng chẳng ngại gì, và cũng không thể nhắm mắt làm ngơ.

Tôi mở toang cửa phòng của anh Du rồi cố định nó bằng một chiếc móc làm cho căn phòng bất giác sáng trưng. Chậm rãi bước đến chỗ của anh Du, khẽ vỗ vai động viên anh ấy vài cái rồi tôi thở hắt ra.

- Anh Du...

Dường như cái cử chỉ quan tâm của tôi vừa rồi vô tình làm cho một người vốn dĩ rất mạnh mẽ như anh Du trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết, gương mặt anh đột nhiên giàn giụa nước mắt, anh khịt mũi rồi bộc bạch những nỗi bất công của anh cho tôi nghe. Anh không trách chị Thúy bạc bẽo với ảnh chỉ là trải qua ngần ấy thời gian bên nhau như thế, ảnh có đáng phải chịu cái cảnh như thế này không? Anh Du đâu có muốn mình bị tai nạn để chị Thúy phải đay nghiến anh như thế.

Tôi im lặng nghe hết, thế nhưng tôi cũng chẳng dám phán xét điều gì về chị Thúy, tôi chỉ nhẹ nhàng an ủi để anh có thể bình tĩnh lại mà thôi.

Tôi dọn lại phòng cho anh, xếp vài ba bộ đồ của anh vào tủ, và xếp lại chăn ga gối niệm vẫn còn văng tứ tung trong gốc phòng.

-Vậy đi, chiều nay anh khỏi nấu cơm, để em nấu. Anh em mình lai rai chút xíu giải sầu.

Anh Du sụt sịt, ậm ừ chút rồi cũng gật đầu.

Tôi bày biện đồ ăn xong xuôi rồi rủ anh Du sang phòng. Có lẽ sau khi ngủ được một giấc, ảnh đã có thể bình tĩnh hơn.

Tối đó, tôi và anh say bí tỉ, cả hay thay phiên nhau nói những chuyện trên trời dưới đất rồi ảnh lăn ra ngủ từ khi nào không hay. Còn tôi thì vẫn còn hơi tỉnh một chút nên mới chạy vội vào phòng tắm rửa mặt rồi mới đi ra ngủ vì giờ này cũng quá trễ rồi.

Vừa bước ra khỏi phòng tắm, cảnh tượng trước mắt làm tôi có hơi bất ngờ, anh Du đã tự mình cởi hết quần áo trên người ra rồi vứt ở một xó trong phòng từ lúc nào không hay, ảnh không mặc đồ lót mà thả rong khi ở nhà. Tôi biết chuyện đó chứ, vì mỗi khi vô tình gặp anh tôi đều đánh mắt xuống phần đủng quần, cây côn thịt của ảnh lúc nào cũng lủng lẳng trước mắt tôi như thói quen, những lúc như thế tôi cố tỏ ra bình thường trong khi bản thân cũng cảm thấy có hơi rạo rực và thầm nghĩ rằng chị Thúy thật may mắn.

Thế mà hôm nay mới có dịp được tận mắt chứng kiến, con cặc gân guốc nằm vắt chéo bên đùi của anh Du có màu như màu da của anh. Từng đường gân nổi lên vô cùng rõ nét và ngay sau đó nó đã bắt đầu có phản ứng, cặc anh bắt đầu cử động và rồi cương lên nhanh chóng, nó vươn lên như cái cột nhà thẳng đuột.

Tôi nuốt nước bọt một cái ực rồi chậm rãi đi đến bên cạnh anh sau khi dọn dẹp xong đống chén dĩa kia. Hôm nay anh Du uống nhiều lắm, tôi chỉ vài lon là đã ngà ngà say rồi, ấy vậy mà anh một mình chén hết gần nữa thùng bia, thành ra sau khi lột hết đồ đạc trên người xuống thì ngủ như chết.

Cơ thể trần trụi của anh hiện ra trước mặt tôi mà hoàn toàn không có bất cứ thứ gì che chắn. Tôi giả vờ lay lay vừa gọi tên anh nhưng không thấy động tĩnh gì liền khụy gối xuống, tôi lấy hết can đảm cầm lấy con cặc nóng hổi của anh đang cương cứng hết cỡ mặc dù tôi biết nếu anh phát hiện ra thì rất có thể anh sẽ giận tôi. Thế nhưng mặc dù thế nhưng hiện tại chính tôi cũng chẳng thể kềm được sự thèm khát của bản thân nữa, cơ thể của tôi cũng bắt đầu có phản ứng dữ dội hơn.

Hai đầu ti se lại, cơn hứng tình bị hơi men làm cho nó trào dâng lên một cách mãnh liệt. Tôi vội vã cởi áo, cũng cởi sạch hết những thứ vướng víu trên người. Trong gian phòng trọ chật hẹp, hai người đàn ông trần trụi gần nhau một cách ái mụi. Cặc tôi ngẩng ra khỏi lớp quần lót đã bó chặt nó từ nãy giờ, nhớp nháp dịch nhầy rỉ ra từ lỗ tiểu. Nó cứng đến nổi khiến tôi cảm thấy khó chịu và có hơi đau.

Tay tôi lại một lần nữa khẽ chạm lên thân cặc của anh Du vuốt ve một cách nhẹ nhàng, chắc có lẽ dạo gần đây hay xảy ra cãi vả nên cả hai không thể gần gũi, tay của ảnh cũng chẳng cử động được nhiều nên bất đắc dĩ cũng không thể thự mình giải tỏa. Nghĩ đến đây tôi bất giác há miệng ngậm lấy đầu cặc của anh.

Hơi men kèm theo cái mùi hương của đàn ông xộc lên mũi khiến tôi đê mê, tôi đá lưỡi vòng quanh rồi bắt đầu bú nó một cách thuần thục nhất mà tôi có thể. Chẳng thể tin được có một ngày tôi lại đi bú cặc người đàn ông khác, nhưng khi nó xảy ra tôi lại cảm thấy không tệ như tôi từng nghĩ. Ai mà biết được bú cặc người khác lại sướng đến như thế, và tôi cũng tự hỏi xem anh Du có cảm thấy vậy trong khi đang ngủ say hay không?

Suy nghĩa vừa dứt, con cặc tròn miệng của tôi đột nhiên giật nảy lên một cái, anh Du cũng uốn éo cơ thể qua lại rồi thở dốc làm tôi giật bắn người, vội vàng nhả ra, định đứng dậy lùi về sau xem như chưa có chuyện gì xảy da thì tay anh Du tuy yếu nhưng đã kịp nắm lấy tay tôi kéo lại. Giọng anh trầm trầm, kèm theo hơi men làm cho nó trở nên đứt quãng.

- Sao vậy... Sao không bú tiếp đi em...!

Tôi sợ đến xanh mặt nhưng nghe được câu nói của anh tôi có hơi khó hiểu.

- Dạ anh Du... Em...em xin lỗi, tại em thấy anh cứng quá, em muốn giúp anh xả ra cho dễ ngủ nên em mới...

Dứt lời, anh Du chóng tay ngồi dậy dựa lưng vào tường trong khi con cặc vẫn còn chưa xìu xuống, nó ướt nhẹp vì nước bọt của tôi vẫn còn bám đầy trên thân cặc. Anh Du liếc nhìn thứ của quý của mình bị tôi làm thịt nham nhở thì liền giãn cơ mặt ra.

- Ơi trời cái thằng này, mày giúp anh thì giúp cho trót đi, sợ mẹ gì... Mấy hôm nay anh bứt rứt quá không có tự xử được... Anh đang sướng tự nhiên mày dừng lại anh mới giận mày đó à nghen.

Vừa nói anh vừa vẫy tay ra hiệu cho tôi đến gần, vừa khụy gối trước mặt anh, anh liền giơ tay đẩy nhẹ đầu tôi úp vào háng của anh bảo tôi bú tiếp. Tôi vui như được mùa liền mân mê cặc anh một cách thèm thuồng, trong mắt tôi lúc này tràn ngập dục vọng với người đàn ông cao lớn trước mặt tôi, và thầm ghen tị với chị Thúy vì được thưởng thức con cặc này trong suốt ngần ấy thời gian.

Tiếng rên trầm trầm của anh Du làm tôi thích thú, tôi bú nhanh hơn, tần suất con cặc anh liên tục ra vào cổ họng tôi nhanh dần nhanh dần khiến thanh âm dâm tục tràn ra toàn bộ gian phòng. Anh thở gấp, hai tay đột nhiên chạm vào hai bên thái dương của tôi, anh dùng lực tay một cách yếu ớt và đầy vụng về khẽ nhấm đầu tôi xuống trong khi con cặc anh đang giật nảy liên hồi, vào lúc đó, tôi đã biết rằng anh hẳn là đã đến đỉnh điểm.

Tôi dùng tay sục phần thân cặc của anh rồi dùng miệng ngậm hết hai hòn bi đang căng lên của anh bên dưới. Anh Du chẳng ngờ rằng tôi lại làm như thế, thế nhưng khi tôi vừa cho nó vào trong miệng thì anh giật mình rồi rên lên một tiếng đầy khoái cảm.

- Ahhhhh!!! Aahhhh

Theo sau đó là một dòng tinh đặc quánh bắt vọt lên không trung rồi rơi xuống mặt tôi, anh bắt ra ồ ạt như thể mọi cơn hứng tình anh ém nhẹm trước giờ vụt ra một lượt, mặt tôi dính đầy tinh dịch của anh, chúng nhầy nhụa và có hơi nồng mùi. Nhân lúc cặc của anh chưa mềm hẳn, tôi ướm người mình lên người anh, khiến cặc tôi và cặc anh cọ vào nhau. Tôi nắm lấy cả hai rồi không ngừng sục sạo lên xuống. Vì mới vừa bắn rồi nên điều này là cho cặc anh Du như tê dại, anh rên lên một cách dâm đãng và cầu xin tôi dừng lại nhưng tôi cũng chẳng thể chịu nổi nữa. Và khi đạt đến khoái cảm tôi ưỡn người bắn tinh lên ngực và bụng anh, vài giọt còn rơi vãi lên mặt.

Nhưng đột nhiên anh Du lại ngẩng đầu lên há miệng ngậm lấy con cặc còn đang nhớp nháp của tôi rồi liếm sạch tinh dịch còn đang dính trên thân cặc. Bỏ qua sự nhạc nhiên ấy, tôi nằm xuống ôm lấy cơ thể săn chắc ấy, tôi và anh nhìn vào mắt nhau thở gấp, hơi thở của anh phả vào mặt tôi và tôi cũng thế, toàn mùi bia rượu và tinh trùng. Khi đầu mũi của cả hai bất giác chạm nhau, anh không nói gì, tôi cũng vậy. Anh hôn tôi trước và tôi cũng chẳng có gì là phản đối.

Anh hôn giỏi hơn khiến tôi rơi vào thế bị động, anh Du quấn lấy lưỡi tôi một cách điên cuồng, hoang dại, và cũng vì nụ hôn ấy mà bên dưới của chúng tôi đã âm thầm cứng lên một lần nữa. Và khi dứt ra khỏi nụ hôn sâu ấy, tôi nhỏ giọng hỏi anh.

- Anh từng đụ đàn ông chưa?

- Má nó, sao mày không làm như này với anh sớm hơn, mấy tháng rồi anh mày khổ sở lắm biết không?

- Rồi rồi, là em sai, em không bú cặc anh sớm hơn là em sai. Biết rồi thì trả phòng rồi dọn đồ qua đây ở với em. Em cho anh đụ em mỗi ngày.

Tôi vừa nói vừa vuốt ve con cặc mới vừa cứng lên của anh thêm một lần nữa, lúc tôi vừa dứt lời mắt anh sáng rực lên như một bé con mới được mẹ cho tiền mua bánh. Anh lập tức đè tôi xuống đệm, dùng con cặc của anh liên tục cọ sát lên cặc tôi tạo nên cảm giác rạo rực cho cả hai.

Anh Du nhìn tôi nhếch mép mỉm cười, rồi khẽ áp sát vào tai tôi thều thào.

- Em làm vợ anh được không? Cho anh đụ em mỗi ngày nha vợ của anh.



P/s: Dạo này tui khá bận nên thi thoảng với viết được thôi, mà nếu có viết thì sẽ viết dạng oneshot kiểu này nha, mong mọi người ủng hộ tui. Cho tui xin một lượt vote/cmt/fl để đón xem thêm nhiều chương truyện mới nha, cảm ơn.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro