🐳

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biển trong xanh sóng vỗ dập dìu.

Bỗng nhiên những chú chim đang bay lượn rớt bịch bịch xuống bãi cát trắng!

Sâu tận đại dương nơi mà con người không bơi tới được, có một cung điện làm bằng san hô vô cùng lộng lẫy và tráng lệ, đó là nơi ở của Long Vương Bang Shihyuk - vị vua cai quản biển cả. Ông có năm người con trai rất xinh đẹp và tài giỏi, mỗi người đều có một cái đuôi cực kỳ đẹp với đủ bảy sắc màu lấp lánh.

Cơ mà chuyện là hiện giờ cung điện san hô đang nghiêng ngả như sắp đổ. Bên trong, vị vua uy nghi đang bịt tai mặt mày nhăn nhó, cuối cùng cũng chịu không nổi nữa ngài hét lên

"Min Yoongi, thôi ngay đi!"

Yoongi là một trong số con trai của Bang Long Vương. Cậu ngừng hát thì cung điện cũng ngừng rung, Long Vương thở phào nhẹ nhõm rút đồ bịt tai ra.

"Yoongi à, ta đã cấm con không được hát rồi mà!?"

"Con phải luyện giọng để đi thi kiếm chút bạc lẻ mà phụ vương!"

"Không được đi đâu hết! Ta đâu có để con ăn uống thiếu thốn tí gì mà lại đi thò mặt ra cho thiên hạ xem, làm lộ vũ khí quân sự của ta là giọng hát chim sa cá lặn của con!"

"Không phải tháng trước phụ vương đã khoá tài khoản trong ngân hàng cá mắm làm con không rút tiền mua thịt cừu được à? Đành đi bán giọng hát thôi!"

"Con còn không tự nghĩ xem tại sao ta khoá tài khoản của con? Lấy tiền dân chúng đi mua một đống thịt cừu đắt cắt cổ về nhồi vào bụng. Rồi xem đống yaoi của con, cả ngàn tấm poster manga chất đầy trong nhà kho, còn cúp mấy buổi thi trốn sau trường xem anime.. Kết quả là thi hoài không xong làm ta không còn mặt mũi nhìn những người cá khác. Ta xử phạt vậy là nhẹ lắm rồi!"

"Phụ vương…!"

"Gì!?"

"Sao người rành chuyện này quá vậy? Còn biết cả yaoi với anime nữa chứ, hay là phụ vương cũng…!"

"Eiii eiii bậy bạ! Ta là vua đương nhiên chuỵên gì cũng phải biết. Tới lúc ta đi.. tuần tra rồi, không nói với con nữa!"

Bang Long Vương nhanh chóng quẫy đuôi chuồn mất, nói thêm vài câu chắc sẽ lộ ra việc ông là trùm hội fanclub yaoi xuyên quốc gia. Vì lo đóng góp phát triển Yaoi World nên ngân khố thuỷ cung bị thâm thụt, ông phải kiếm chuyện cắt tiền tháng của Yoongi để bù vào chỗ bị thiếu, đấy là bí mật cấp quốc gia thuỷ cung!

Yoongi bực bội cũng quẫy đuôi trồi lên mặt biển chơi. Buồn chán, Yoongi cất tiếng hát, lên cả highnote làm sóng biển nổi bão giật trên cấp tám...

Có truyền thuyết nói rằng tiếng hát của người cá làm đắm tàu thuyền, ra là sự thật..

Xui thay, du thuyền của hoàng tử Hoseok vương quốc Bighit đang trôi bồng bềnh trên biển lúc đó. Sau một hồi chống cự với highnote của Yoongi thì chiếc du thuyền đành giương cờ đầu hàng từ từ chìm xuống biển. Trong lúc những anh em người cá khác đang ra sức cứu người bị nạn thì Yoongi thảnh thơi vừa ăn thịt cừu xiên que vừa nhìn. Anh cả  Seokjin tức quá doạ một câu

"Này Min Yoongi! Tai nạn lần này là do em gây ra, nếu có người nào chết thì tài khỏan của em trong ngân hàng cá mắm sẽ khoá vĩnh viễn, cho em hết coi yaoi luôn!"

"Chơi bẩn thế?! Có giỏi thì anh không ĐI CHƠI VỚI ANH KEN một tháng xem, chỉ toàn ăn hiếp em nhỏ!"

Namjon lướt qua "Yoongi vừa nói gì cơ!?"

"Ô Namjoon đẹp trai!" Seokjin thảo mai cười kít kít, ôm eo Namjoon đấy đi chỗ khác "Đâu có gì! Ken là bạn! Là bạn thôi!"

Taehyung bơi lại gần Yoongi hỏi "Anh Seokjin với anh Ken làm gì mờ ám ạ?"

Yoongi ngáp dài "Không. Chị em bạn dì ngồi đếm lông nách cho nhau thì may ra."

Chán nản, cậu bơi chầm chậm đến gần tâm bão rồi lặn sâu xuống bơi qua những mảnh gỗ từng là chiếc du thuyền sang trọng. Rồi Yoongi nhìn thấy một người đang chìm nhanh xuống biển. Không thèm liếc nạn nhân lấy một cái, cậu dùng một tay rẽ nước lôi người ta lên bờ biển gần đó. Xong xuôi, cậu ngồi phịch xuống cát ca cẩm

"Người trên đất liền thật kỳ lạ, đeo cả đống thứ lên người chi cho nặng làm mình kéo lên muốn hụt hơi!"

Yoongi quay qua định phàn nàn thêm vài câu thì cái miệng nhỏ xinh há ra hết cỡ đủ làm sân bay cho một chiếc phi cơ cực lớn.

Trên đời, một trong những lý do khiến người ta há họng ra không khép lại được chính là vì nhìn thấy thứ gì cực đẹp. Mà thứ khiến Yoongi đứng hình kiểu này chỉ có một thôi!!! Hiện giờ trước mặt cậu đâu có đống vàng nào, chỉ có một chàng hoàng tử Jung Hoseok cực đẹp trai đang nằm hôn mê bất tỉnh..

Mái tóc nâu đẫm nước, tóc mái xoăn nhẹ che mắt, làn da ngăm, bộ quần áo nâu đồng quý tộc, nói chung khắp người chàng chỉ độc một màu nâu mà lại vô cùng tỏa sáng. Yoongi từ từ tiến lại gần, cúi xuống càng lúc càng sát mặt chàng. Chẳng lẽ ngay cả đại mĩ nam ngư Min Yoongi cũng cầm lòng không được trước sắc đẹp nam nhân?

"Úi trời mẹ ơi, hiếm lắm mới thấy viên kim cương to đùng thế này!"

Thì ra Yoongi tiến lại gần chỉ để lấy hạt nút áo kim cương đính trên áo chàng trai.

Trong đôi mắt xanh biếc của biển cả giờ chỉ còn lại một màu trắng của kim cương. Cậu hết sức nhẹ nhàng lẹ tay lột hết áo khoác ngoài đính đầy hạt ngọc của chàng trai, rồi từ từ cởi tới áo trong..

Cậu chưa kịp cởi nút áo thì có cái gì đó đập vào đầu từ đằng sau làm cậu tí thì ngã vào người nạn nhân. Sợ hắn sẽ tỉnh lại nên cậu cố rướn người né qua một bên, kết quả là mặt cậu dập mạnh xuống cát.

Yoongi tức khí quay lại nắm áo, à không, nắm lông thủ phạm vừa hành hung cậu.

"Jeon Mòng Biển, em to gan lắm, dám khi quân phạm thượng đến cả ta!!"

"Em đứng nhìn không nổi nữa! Không ngờ Yoongi hư đến mức này, việc tốt không làm lại đi ăn trộm đồ người bị nạn, làm trái tim người mẹ như em đau lòng quá!"

"Em là mòng biển chứ không phải người cá nhé, và em cũng không sinh được ra ta. Đừng có vờ khóc lóc rồi chôm mấy viên ngọc trên áo người ta! Bỏ ra đây!"

"Anh Yoongi ngày càng lanh mắt nhỉ!"

Jeon Mòng Biển vừa nói vừa để mấy viên ngọc lại chỗ cũ, trong lòng thì thầm nghĩ Yoongi sao mà tắc quái thế. Nhớ lại lúc trước còn chỉ cho cậu ngón nghề chôm chỉa này, giờ thì Jeon phải kêu lại Yoongi một tiếng sư phụ.

"Vì hoàn cảnh thôi. Nếu không có giác quan nhạy bén thì sao qua mắt được phụ vương, sống bình yên trong giấu giếm rình mò, lén lút suốt mười mấy tháng từ khi bước chân vào Yaoi World!"

"Đừng nói chuyện nữa, lo cứu người trước đã!" Jeon Mòng Biển đậu trên vai Yoongi.

"Giờ phải làm gì?"

"Theo như em nghe đồn muốn cứu người suýt chết chìm sống lại thì phải làm hô hấp nhân tạo!"

"Hô hấp nhân tạo là cái *beep* gì?"

"Tức là môi chạm môi đó hí hí!!"

"Gì cơ?? Ta vất vả cứu hắn lên giờ còn bị lỗ thêm nụ hôn đầu nữa? Chuyện không có lợi sao ta phải làm ơ hay!"

"Gì mà bị lỗ chứ? Anh nhìn xem! Hắn ta đẹp trai hơn cả bố Bang Long Vương khi còn trẻ, hôn hắn anh còn lời chán!"

"Đẹp trai mà có xài được đâu, không nhớ câu châm ngôn của ta à? Trai đẹp chỉ để ngắm thôi! Ăn ngủ mới là tất cả!"

"Thật không chịu cứu người?"

"Không là không!"

"Em sẽ đi méc Bang Long Vương để ông đem đốt hết mấy vật liên quan đến yaoi mà Yoongi xem như báu vật!"

Yoongi quay ra nói với Jeon Mòng Biển "Ta nghĩ lại rồi. Dù sao ta đã vất vả cứu hắn, nếu để hắn chết trương lên bây giờ thì uổng công ta kéo hắn từ dưới biển lắm"

Jeon vỗ cánh bạch bạch "Woaa~ anh Yoongi thật là một người cá đầy lòng nhân ái!"

".. Vậy nên em hãy làm hô hấp nhân tạo cho hắn đi!"

"Hả!?"

"Hả cái gì, em nói muốn cứu hắn mà, tự làm đi! Làm lẹ để ta còn đi ngủ!

"Nhưng em là chim…!"

Chưa nói dứt câu thì Yoongi đã túm lấy quăng Jeon Mòng Biển bay như tên lửa tới chỗ Hoseok! Mỏ chim và mỏ người đụng nhau.

Khỏi nghĩ cũng biết bên nào bị thương nặng hơn. Hoseok hoàng tử đang hôn mê giật mình ngồi dậy, chàng hét lên để rồi suýt xoa ôm cái mỏ quý giá "Đau vcl đau!!! Đứa nào chơi ác thế!? Chán sống rồi sao mà dám hành hung cả hoàng tử?"

"Công nhận hô hấp nhân tạo có lợi ngay lập tức."

"Chỉ tội cho cái mỏ chim của em... Ăn uống thế nào bây giờ.."

"Em mập quá rồi, giảm cân để bay nhanh hơn đi!!"

Hoseok ngồi cứng đơ như khúc gỗ ngắm người trước mặt mình đến không chớp mắt. Chàng thường nghe kể người cá là sinh vật đẹp nhất trên đời, giờ tận mắt chứng kiến chàng mới biết lời đồn thật không sai..

Người cá nhỏ có mái tóc màu đen mềm mại như được ép thuốc phủ lụa 1 triệu rưỡi một lần (nữ 2 triệu). Làn da cậu trắng như ngọc trai, đôi mắt xanh như đại dương, đôi môi hồng xinh xinh, cái đuôi màu bạc lấp lánh trong nắng vàng như những cơn sóng. Lúc nãy chàng sắp chết chìm, có lẽ chính người cá này đã cứu chàng? Sờ lên đôi môi giờ đã bớt sưng, chàng tưởng bở nghĩ thầm chắc vụ đau lúc nãy là do môi chàng và môi cậu đụng nhau. Và trí tưởng tượng của chàng bay xa bay cao đến Yaoi World, nơi tồn tại những câu chuyện tình bí ẩn, kỳ quái mà người bình thường chẳng thể nào nghĩ ra..

Yoongi mải lo đánh nhau bứt lông qua lại với Jeon Mòng Biển, không hề hay biết mình là nhân vật chính trong bộ phim bom tấn siêu thực vô cùng đen tối khiến người ta phải mất vài xô máu trong đầu hoàng tử Hoseok..

Bỗng có tiếng ồn ào của vài chục người đi tới. Yoongi giật mình nhớ tới lời cha, nếu người cá nào để con người nhìn thấy thì lập tức bị trục xuất khỏi thuỷ cung ngay. Yoongi vội vàng lặn xuống biển bỏ lại hoàng tử Hoseok còn nhìn ngẩn ngơ chỗ cậu ngồi lúc nãy..

🐳🐋🐬🐠🐡🐙🐚🦀

Từ ngày cứu được hoàng tử Hoseok, Yoongi đâm ra thẫn thờ cả ngày thở dài. Mỗi đêm cậu đều tới hòn đảo khi xưa cứu chàng mà tâm sự với bản thân

"Tiếc quá, phải chi mình lẹ tay cầm nhầm vài viên kim cương thì.. Tiếc quá…"

Yoongi thở dài tương tư. Buồn tình, cậu lại cất tiếng hát lựu đạn của mình. Bên dưới thuỷ cung sau ba ngày chống chọi không còn chịu nổi trước thanh âm khủng khiếp hơn bom hạt nhân của cậu đã sụp mất nửa góc cung điện. Cá heo cá mập thì đồng loạt xin nghỉ phép để đi lánh nạn tận bắc cực. Trước tình hình nguy cấp, Bang Long Vương tranh thủ đêm khuya Yoongi ngủ say triệu tập các con trai lại để bàn kế hoạch.

"Hiện giờ quốc gia đang lâm nguy, sắp xảy ra nạn dịch điếc tạm thời trên toàn quốc, nguyên nhân thì không cần ta nói ra các con cũng biết rõ!"

Bang Long Vương cùng bốn người cá nhìn nhau thở dài, tất nhiên là họ biết ai gây ra chuyện này. Anh cả Seokjin đứng lên nói

"Phải có cách để ngăn chặn.. Muốn chấm dứt những thiên tai kiểu này chỉ còn cách đưa Yoongi đến vùng biển xa xôi nào đó!

"Không được! Vậy những người cá khác sẽ là nạn nhân của nó à? Còn nhớ năm Yoongi mười tuổi, ta đem phạt cho nó vào cái thùng mà chính ta đây cũng không thoát ra được rồi quăng xuống tận đáy đại dương. Thế mà không hiểu nó học đâu ra cái trò bẻ khóa rồi quay về đây ám ta tiếp!"

"Con có thắc mắc, cái thùng đó làm bằng gì mà đến Bang Long Vương đầy quyền lực cũng không thoát được?"

"Ta cũng không biết nó cấu tạo ra sao! Đi hỏi mẹ của mấy đứa ấy!"

"Phụ vương giấu mẫu hậu lăng nhăng bên ngoài?"

"Bậy nào! Ta yêu mẹ mấy đứa thế này! Nói lung tung em ấy nghe thấy là ăn cớt!"

Bốn người con cùng quay ra suỵt nhau. Mỗi lần Hobeom [là chú quản lý ấy. Cho những ai không biết :"))] thét lên là sóng thần ập tới ngay cả Bang Long Vương cũng chống không nổi. Xui thay, Yoongi lại kế thừa nhiều ngón độc chiêu bắt nạt của mẹ mình nên Bang Long Vương và các con trai mỗi ngày sống trong khủng hoảng tâm lý.

"Nếu để Yoongi biết ta cắt tiền tháng của nó để đi chơi cùng Hobeom thì thế nào chúng ta cũng khó sống sót qua khỏi mùa nước này!"

"Chuyện đó không cần phụ vương nói ai cũng biết!"

"Giờ phải làm sao đây?"

Không khí trong phòng họp trở nên im lặng và âm u, chợt Namjoon vỗ tay xuống bàn đứng lên nói

"Có cách rồi!"

"Nghĩ ra được gì vậy!?"

Tám con mắt cùng dồn tia nhìn hy vọng về phía cuối bàn, Namjoon tiếp tục nói

"Anh Yoongi lúc trước có thù với mụ phù thủy Bạch Tuộc do giành địa bàn bán truyện yaoi, mụ thường hối lộ con để ám môn toán cho Yoongi. Nhưng con ngại nhiệm vụ nguy hiểm và tiền thù lao hơi ít nên chưa làm. Trong số vũ khí phù thuỷ Bạch Tuộc đưa có một lọ độc dược…!"

"Anh định đầu độc Yoongi?" Jimin rùng mình ngước mắt hỏi.

"Làm vậy không được đâu, dù gì Yoongi cũng là em của mình! Tìm cách khác đi!" Seokjin dũa móng tay một cách lo lắng.

"Nghe em nói hết đã! Cái lọ đó khi uống vào chỉ là mất đi đuôi cá và giọng nói…!"

"Mất đuôi cá vậy là ta có thể đưa nó lên bờ, từ nay Yoongi sẽ không thể quay về biển nữa?"

"Thế thì hay lắm!" Jimin vỗ tay.

"Mất đi vũ khí quân sự ta có chút tiếc!"

"Phụ vương nên lo an toàn tính mạng của mình và mọi người trước.."

"Đành vậy. Cách này hơi tàn nhẫn chút nhưng vì sự nghiệp hội trưởng Yaoi World, vì mục tiêu của một ngàn lẻ một bộ đam mỹ chưa đọc, ta phải hy sinh tình thân!!!!"

"Phụ vương thật có tấm lòng cao cả, làm tụi con cảm động đến rớt nước miếng.. à nước mắt!"

"Cái chính là làm sao để nó uống thuốc mà không biết đó là độc dược và lỡ như thuốc không có tác dụng, Yoongi mà biết chúng ta đầu độc nó thì…!"

Bang Long Vương ngập ngừng bỏ lửng câu nói, ông và các con không hẹn mà cùng rùng mình. Ai cũng biết việc này mà không thành công thì tàn đời làm cá. Namjoon thông minh nhất thuỷ cung ra vẻ bình tĩnh để trấn an mọi người, dù trong giọng nói cũng run run đầy sợ sệt..

"Đừng… Đừng lo! Có ta đổ tội cho phù thuỷ Bạch Tuộc là xong! Vì ngày tháng bình yên sau này, quyết tâm đưa Yoongi lên mặt đất không hẹn ngày trở lại!"

Bang Long Vương và các con trai cùng đứng lên đập tay vào nhau tuyên thệ trong khi Yoongi vẫn đang say ngủ yên giấc không hề hay biết chuyện sắp xảy ra với mình..

Sớm hôm sau, Yoongi lơ mơ bơi tới bàn ăn nơi cha và các anh đã ngồi chờ sẵn. Vì mắt đã bé còn mở ti hí nên Yoongi chỉ thấy bàn ăn đầy ắp thức ăn cậu thích mà không nhìn được mười con mắt đầy âm mưu, năm cái miệng đang nhếch mép gian ác với cậu. Yoongi đang ăn như vũ bão, hết nửa bàn Bang Long Vương mới lên tiếng

"Yoongi này, phụ vương và các anh em rất yêu thương con, nhưng tình thế bắt buộc nên…!"

Yoongi không kịp trả lời đã gục đầu đập mặt xuống bàn, bên tai còn nghe loáng thoáng tiếng reo hò của cha và các anh em?!

"Mau quăng nó lên bờ rồi báo cho dân chúng đang chờ tin vui biết từ nay không còn phải nghe hát nữa!"

"Để con kêu con cá đuối tổ chức tiệc một tháng!"

"Sự kiện đáng mừng như vậy chơi luôn một năm đi!"

Sau đó Yoongi không còn nghe thấy gì nữa...

🐳

Lúc tỉnh lại khi cảm thấy người lành lạnh. Yoongi đang nằm trên một bãi cát trắng.

Cậu ngồi dậy nhìn xuống thân dưới hoàn toàn trần trụi với thiên nhiên. Việc đó không quan trọng, cái quan trọng hơn nằm ở phía dưới nữa cơ.

Đuôi cá! Đuôi cá của cậu biến mất tiêu thay vào đó là đôi chân trắng vô cùng xinh xắn. Yoongi dụi mắt nhiều lần để tin chắc mình không hoa mắt và nhìn thấy một mảnh giấy đặt cạnh mình, bên trong là chữ Bang Long Vương

“ Gửi con trai, Min Yoongi yêu dấu.

Chắc giờ con đang kinh ngạc sợ hãi lắm. Nhưng con trai, vì an toàn cho dân chúng thuỷ cung cũng như trước sự uy hiếp của phù thuỷ Bạch Tuộc, ta đành đau lòng đưa con lên thế giới con người, không bao giờ về thuỷ cung nữa. Với lại đuôi cá của con đã mất rồi, lấy gì mà bơi. Thôi hãy yên thân ở trên đó, rảnh ta sẽ lên thăm con.

Kí tên: Yo! This is Hitman Bang Long Vương mỏng manh yếu đuối yêu màu tím sống nội tâm hay khóc thầm không thích màu hồng nhưng ghét sự gizả dzối.”

Yoongi lên máu xé vụn mảnh giấy, quay mặt ra biển định chửi thề nhưng không có tiếng nói nào được thoát ra?

Vừa hay lúc đó có một mảnh giấy bị xé vụn của lá thư lướt qua như một cơn gió đến trước mắt cậu

“P/S: giọng nói của con cũng mất đi, đừng cố la hét cho hao hơi àhing ♥"

Lúc này thường thì người ta sẽ rất tức giận, rất bực bội, rất muốn ăn thịt người, nhưng Yoongi lại chẳng phải người thường. Cậu đang cười mỉm rất gian tà, rất rùng rợn...

"Phụ vương~ Thôi được. Đợi con chơi ở đây chán rồi sẽ quay về thăm người, không có đuôi cá cũng chẳng sao. Khi về con sẽ tặng mọi người dưới thuỷ cung một liên khúc nhạc các thể loại~~"

Trong cung điện dưới biển, Bang Long Vương đang rùng mình ớn lạnh bởi oán khí từ đâu đó bay đến~~~

🐳🦀🐚🐙🐡🐠🐋

Hoàng tử Hoseok hiện đang rất là bực bội. Kể từ hôm được nàng công chúa tài sắc vẹn toàn mỹ miều xinh đẹp AGUSTDrstroy tìm thấy chàng ở bãi biển đem về thì bám dính lấy chàng như tró's giữ xương làm chàng mấy phen nổi da gà. Đang ngồi rủa thì bên ngoài thị vệ hô to thông báo...

"Công chúa AGUSTDestroy tới!

"Bà nội mẹ! Ta chạy đây!!!"

Hoseok cuống cuồng, vội vàng chạy vào đường hầm bí mật chuồn thẳng ra ngoài trước khi công chúa kịp vào.

Chàng lang thang trên bờ biển mấy ngày trước suýt chết chìm, ước mong gặp lại người cá đã cứu mình..

Ngay lúc ấy, Yoongi xuất hiện, lướt qua trước mắt chàng với hình dạng làm chàng tăng xông huyết áp đụng nóc!

Nhưng kinh nghiệm hai mấy năm mấy sống trên cõi đời này luyện công bao nhiêu bộ yaoi đâu phải để không! Hoseok lập tức thủ thế ngăn cơn máu mũi trào dâng như đại hồng thuỷ sắp vỡ đê, dù rất muốn nhìn kỹ nhưng vì phải giữ lại cái sĩ diện to bự, chàng tiếc nuối cởi áo khoác ra mặc cho cậu.

"Anh là ai? Tên gì? Anh bị cướp à?"

"Hừ, đang vừa mệt vừa đói vãi l..á cây xanh đu đưa trên cành lại gặp tên nhiều chuyện này. Coi như ngươi xui, làm cái thớt để ta chém xả giận. Sau này hàng năm ta sẽ cúng cho ngươi vài con sứa biển!"

Yoongi ngước lên nhìn con mồi chuẩn bị ăn đòn nhưng cậu chợt khựng người lại bởi cậu đã nhận ra...

Đây là hoàng tử Hoseok - người mà cậu ngày đêm nhớ mong (chính xác hơn là cậu nhớ mấy viên kim cương trên áo người ta). Lập tức thái độ Yoongi thay đổi hoàn toàn, từ một con cá mập biến thành con cá bảy màu le te rất chi là khép nép, rất chi là dịu hiền, chẳng biết cậu lấy đâu ra cái màu hồng hồng xinh xinh mắc cỡ ịn trên mặt...

Hoàng tử Hoseok ngây ngây ngốc ngốc liền dính vào lưới. Máu sảng nổi lên, chàng xáp lại gần Yoongi vừa hỏi chuyện, tay không ngừng che chắn giúp cậu để tỏ ra ga lăng!

"Sao tôi hỏi mà anh không trả lời? Anh tên là gì?"

Yoongi nhìn chàng nước mắt long lanh. Cậu lấy tay chỉ vào cổ họng rồi lắc đầu, Hoseok lập tức hiểu ngay.

"Anh không nói được?"

*Gật đầu*

"Anh có nhớ địa chỉ nhà hay có người thân nào không?"

*Lắc lắc đầu*

-Vậy có muốn đến ở với ta không?

*Gật gật đầu*

Thế là Hoseok hớn hở đưa ngươi đẹp về cung điện.

Yoongi mỗi ngày được ăn no thả cửa, cùng thưởng trà bình trăng với Hoseok, sau đó lại nói về yaoi và hướng tuyên truyền phát triển yaoi ra khắp vũ trụ. Càng gần gũi hai người càng tâm đầu ý hợp...

Nhưng bỗng nhiên lại xảy ra một biến cố. Hai người mải vui quên mất công chúa thùy mị đáng thương AGUSTDestroy đứng cắn khăn ngoài cửa sổ nhìn vào. Công chúa lẩm bẩm tính kế...

"Dù mình mê yaoi nhưng cũng quyết phải cưới được hoàng tử Hoseok! Đành dùng thôi miên vậy, tuy nó chỉ có tác dụng ba ngày cũng đủ để mình thành hoàng phi!"

Nói là làm. Công chúa AGUSTDestroy thừa lúc hoàng tử Hoseok sơ ý liền tiến hành thuật thôi miên bằng cái nháy mắt đầy uy quyền học được từ thuyền trưởng Park Jihoon.

Quả nhiên hoàng tử Hoseok giờ như búp bê tuân theo mọi mệnh lệnh của AGUSTDestroy, lập tức xin vua cha cho thành hôn cùng công chúa. Đức vua vốn không thích công chúa vì nàng quá đẹp, nhưng vì Hoseok năn nỉ nên ông đành đồng ý. Yoongi vẫn như mọi ngày tung tăng dạo chơi, và cậu vô tình nghe được những lời cung nữ và thị vệ nói với nhau..

"Kỳ lạ thật, hoàng tử đâu có thích công chúa AGUSTDestroy, sao giờ lại muốn kết hôn nhỉ?"

"Ai mà biết người giàu nghĩ cái gì, đã vậy còn tổ chức hôn lễ gấp trong vòng ba ngày nữa chứ!"

"Bởi vậy mới nói, thiệt khổ cho đám người hầu chúng ta dọn lên dọn xuống!"

Yoongi tưởng như không còn nghe thấy gì nữa. Bấy lâu cậu cứ nghĩ Hoseok thích mình, tiền sắp vô đầy túi, rồi còn kế hoạch đại lý yaoi nữa, giờ Hoseok cưới vợ thì kế hoạch này xem như bỏ xó ;;^;;

"Không phải xui xẻo vậy chứ!?"

Yoongi đau khổ gào thét trong lòng.

Lúc ấy, bên dưới thuỷ cung cũng vang tiếng hét thê lương..

"Chết rồi ôi giời đất bánh kẹo đường sữa ơiiiiiiiii!!

"Sao vậy!?"

Bang Long Vương cùng các con đang ăn uống tưng bừng thì bất chợt Namjoon hét lên làm tất cả đổ dồn tới hỏi han. Anh méo miệng ngập ngừng nói

"Con quên mất một chuyện quan trọng!"

"Chuyện gì?"

"Lọ độc dược đó chỉ có hiệu lực trong một tháng, sau đó Yoongi sẽ trở lại làm người cá như cũ!"

"Shiet! Sao giờ mới nói!!!"

"Thì con cũng quên đi mất, giờ mới nhớ ra!"

"Jimin, xem ngày anh Yoongi đi đến giờ là bao lâu rồi?"

"Ngày mai là vừa tròn một tháng!"

"Ăn cớt cả lũ với nhau rồi! Yoongi mà về là chúng ta chết chắc! May mắn thì làm nô lệ cho nó như xưa, còn không thì…"

Bang Long Vương không nói nổi nữa, năm người cá không hẹn mà cùng rùng mình. Seokjin lại lên tiếng cứu nguy

"Theo tin tức tình báo thì Yoongi yêu một hoàng tử trên đất liền và ngày mai hắn sẽ cưới công chúa AGUSTDestroy nổi tiếng giỏi giang xinh đẹp. Ta chỉ cần dụ Yoongi ra tay khử thằng hoàng tử để quân lính bắt nó còn chúng ta ngồi xem!

"Hơi ác.... Cơ mà kế hay!!!"

Bang Long Vương cùng các con trai lại một lần nữa chụm đầu bàn tính kế hoạch...

🐋🐠🐡🐙🐚🦀🐳

Yoongi đứng trên chiếc du thuyền sang trọng, mắt nhìn Hoseok đeo nhẫn cho công chúa AGUSTDestroy mà lệ rơi lã chã...

"Viên kim cương trên chiếc nhẫn đó lẽ ra là của mình rồi, huhu.. Lẽ ra mình và Jeon Mòng Biển sẽ được ăn thịt cừu thỏa thích.."

Quả là người cá si tình làm cảm động lòng người... Yoongi vì quá đau lòng nên khỏa lấp nỗi đau trong thức ăn. Cậu nhanh chóng chén sạch thức ăn trên một bàn dành cho hai mươi thực khách. Đúng là tình yêu tạo cho người ta sức mạnh khủng khiếp...

Đêm đến. Yoongi đang buồn rầu ngắm trăng thì bốn người anh em của cậu đột nhiên trồi lên từ mặt biển. Jeon Mòng Biển cũng bay phấp phới bên trên.

"Yoongi!"

"Bọn anh tới thăm em nè!"

"Giờ này.. tới làm gì!? Ủa, sao thế này? Em nói được lại này!!!"

Bốn người cá nhìn nhau chột dạ, thuốc đang dần mất hiệu lực, phải nhanh chóng ra tay. Seokjin lên tiếng

"Em nói được là do cha và anh chiến đấu với phù thuỷ Bạch Tuộc giải lời nguyền cho em! Nhưng muốn quay về làm người cá em phải tự mình thực hiện bước cuối cùng!"

"Em phải làm gì?"

"Giết hoàng tử Hoseok!"

"Giết hoàng tử!? Không được, em không thể làm chuyện tàn nhẫn như vậy!"

"Là hắn phản bội em trước, còn nhân từ với hắn làm gì? Em không muốn quay về làm hoàng tử dưới thuỷ cung sao? Hãy dùng con dao này đâm vào tim Hoseok! Nhanh quyết định đi Yoongi!"

"Khi bình minh lên mà hoàng tử còn sống thì em sẽ phải tan biến thành con lăng quăng!"

"Đừng chần chừ nữa!"

Yoongi còn ngần ngừ vì hoàng tử và cậu khá hợp nhau. Với lại chàng đẹp trai như vậy giết cũng tiếc. Nhưng vì tương lai không muốn thành con lăng quăng, Yoongi đành gạt bỏ tình riêng

"Được, em đi đến phòng hoàng tử ngay!"

🐳

Bốn người cá chờ Yoongi đi khuất bóng mới vỗ tay vào nhau reo mừng!

"Thành công! Con dao mua ở chợ Dongdaemun đảm bảo có gắn hai cái lò xo made in China đâm đậu phụ không vỡ. Phen này chúng ta có thể ăn ngon ngủ yên thật rồi!"

"Yeah!!!"

Nhưng đáng tiếc trời không tha kẻ gian, Yoongi dù có trình mở khóa cấp FBI nhưng loay hoay mãi cũng không mở được cửa phòng hoàng tử. Chắc dạo này không có dịp chôm chỉa nên cậu đã lụi nghề.

Xui thay (hay may thay), Yoongi đánh rơi con dao xuống sàn. Con dao múa ballet quay một vòng điệu nghệ rồi rơi xuống biển. Mất hung khí lại không mở được cửa phòng, Yoongi đành lủi thủi quay lại báo cáo với các anh nhiệm vụ thất bại

"Xem như em không còn được làm anh em của mọi người nữa rồi!"

"Yoongi đừng bỏ cuộc! Còn nước còn tát mà!"

"Mọi người đang… khóc vì em sao? Thế mà trước đây em cứ nghĩ mọi người ăn hiếp em nên đã đối xử tệ, không ngờ mọi người thương em đến như vậy. Cảm động quá!"

"Làm anh em tất nhiên phải thương nhau rồi!"

Thật ra bốn người cá đang khóc cho số phận hẩm hiu của mình, chỉ cần mặt trời mọc Yoongi sẽ biết ngay lời nói dối của họ, và họ sẽ biến thành cá kho sử dụng gói nêm Knorr gia vị hoàn chỉnh...

Phía chân trời, những tia nắng đầu tiên đã ló rạng...

🐳

Hoàng tử Hoseok đang cật lực cắn đứt dây trói.

Thì ra chàng đã tỉnh cơn thôi miên nhưng bị công chúa trói vào ghế cả đêm. Cuối cùng dây thừng cũng đứt, Hoseok lập tức chạy ra ngoài kêu cứu. Chàng nhìn thấy Yoongi đứng trên mũi thuyền sắp nhảy xuống biển liền lao tới ôm lấy cậu. Nhưng quá đà chàng phanh không kịp do không sử dụng dầu nhớt Total 75 500 đồng/lít và cùng Yoongi mém té xuống biển.

Nói là mém té vì lúc nguy cấp đó Yoongi đã nhanh tay vịn lấy lan can chiếc du thuyền. Sau khi ổn định chỗ ngồi trên sàn thuyền, Yoongi quay sang chửi kẻ ngu làm mình suýt chết chìm một trận, vì giờ cậu không có đuôi cá nên dĩ nhiên là không biết bơi.

"Điên rồi hả!? Muốn tự tử thì đi xa ra một chút, đừng có đứng gần làm liên lụy đến tôi!"

"Anh… giọng nói của anh…!

"Chuyện đó không quan trọng. Dù sao tôi cũng sắp chết vì không ra tay thủ tiêu cậu. Ở lại bảo trọng, nhớ mỗi ngày đốt cho tôi vài cuốn yaoi. Cuối tháng nếu được thì đốt vài cái gối để thay đổi. Vĩnh biệt!"

"Khoan!!!"

Yoongi bước lên lan can định nhảy xuống thì Hoseok nắm lấy chân cậu cản lại làm cả thân trên Yoongi không giữ vững đập mạnh xuống mạn thuyền. Ngước lên nhìn Hoseok bằng đôi mắt căm phẫn, bên má trái Yoongi còn in rõ dấu hiệu thuyền..

"Đủ rồi nha! bộ tôi có thù oán với cậu à? Đúng là tôi ăn chùa thức ăn của cậu rất nhiều, giành giường ngủ của cậu, còn tiện tay, à không, cầm nhầm  vài món đồ quý trong phòng cậu…

"Hoá ra mấy chuyện đó là do anh làm!?"

"Chính là tôi làm, giờ cậu muốn sao?"

"Không nhiều, chỉ cần anh trả đủ những cái anh thiếu tôi là được!"

"Cậu nỡ tính toán với người sắp chết hả!?"

"Thiếu nợ phải trả!"

"Tôi không có tiền!"

"Không cần tiền! Tôi muốn anh làm vợ, dùng cả đời để trả nợ cho tôi!"

Cái này, có được xem là lời tỏ tình kỳ quái nhất hành tinh không?

Yoongi vô cùng vui sướng ôm chầm lấy Hoseok, nhưng cậu nhanh chóng bỏ tay ra giọng tiếc nuối

"Nhưng tôi sắp tan biến thành con lăng quăng rồi!"

"Tôi sẽ thành con lăng quăng cùng anh!"

"Hạnh phúc quá Hoseok a!"

Đôi tình nhân ôm nhau đón chờ tia mặt trời chiếu đến, và điều kỳ diệu đã xảy ra, Yoongi vẫn còn đứng đó không biến mất

"Sao lại như vậy?"

"Đó là do tình yêu của hai người đã hoá giải lời nguyền của phù thuỷ bạch tuộc!"

"Ha ha…"

Bốn người cá gượng cười, tay lén lau mồ hôi nhỏ giọt trên mặt.

May là Yoongi đang vui mừng ôm lấy hoàng tử Hoseok nên không hề nhìn thấy những cái thở phào nhẹ nhõm của các anh em.

🐳🦀🐚🐙🐡🐋🐠🐬

Rất lâu sau đó, dưới thuỷ cung..

"Mà con cứ thắc mắc mãi tại sao anh Yoongi vẫn giữ được đôi chân người và giọng nói?"

"Lần trước ta tẩm thuốc vào thức ăn quá liều mới gây ra tác dụng phụ như thế. Chẳng những vậy, Yoongi còn xuống được thuỷ cung mà không cần đuôi cá! Ra ngoài vũ trụ không cần đồ phi hành gia! Hy vọng nó ở luôn ngoài vũ trụ đừng về đây kiếm ta!"

"Cha, các anh em, Min Yoongi về rồi nè!"

"Sao con về đột ngột vậy?"

"Con cãi nhau với Hoseok ấy! Cậu ấy đòi nhận nuôi một con cá ngựa. Con tức quá trói cậu đem quăng ra đảo tâm sự với khỉ rồi dọn về đây ở vài tháng chơi cùng phụ vương và các anh em chờ Hoseok tìm đường tới đón về!

"...."

Và đó cũng là chuyện rất lâu về trước rồi nên bây giờ dù có dùng máy móc hiện đại dò thật sâu dưới đáy biển cũng không tìm thấy di tích nào có vẻ giống như cung điện cả. Mãi mãi nó chỉ hiện hữu trong những lời kể...

Chỉ có công chúa AGUSTDestroy mĩ miều thông minh là còn tồn tại đến giờ :")))))

🐳🐬🐠🐋🐡🐙🐚🦀

Nhảm vcl nhảm 😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro