TAENY'S DRABBLES

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: Nairal_ek24

TAENY'S DRABBLES


Forever

Một cô gái tóc cam và tóc màu nâu hung đang nắm lấy tay nhau và nằm dài trên thảm cỏ, ngắm nhìn bầu trời.

"Tae Tae..."

"Huh?"

"Không có gì. Tớ chỉ muốn gọi tên cậu thôi."

"Ok."

"Tae Tae..."

"Huh?"

"Không có gì"

"Ok..."

"Tae Tae!"

"Sao nào?"

"Cậu có nghĩ chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi không?" Người con gái tóc cam quay mặt sang đối diện với người yêu của mình. Cô gái tóc nâu bé nhỏ ấy cũng quay người lại, nằm bên cạch và véo mũi cô ấy.

"Tất nhiên rồi."

*Cười khúc khích*

"Cậu có chắc khônggggggg?"

"Chắc mà."

----------

Worth It

"Tae Yeon, Anh cần em kiểm tra lại lịch làm việc của ngày mai. Chúng ta cần sắp xếp thêm thời gian cho game show mới." Người quản lý chuyền tập hộ sơ sang đôi bàn tay chán nản của Tae Yeon. "Bên trong nó là tài liệu cho em biết thời gian và địa điểm. Em sẽ cần nó để tham khảo lại. Gọi cho anh nếu cần thêm gì nha." Người quản lý nói những lời cuối trước khi rời khỏi căn hộ, bỏ lại Tae Yeon đang đứng ngây người ra. Cô ấy chỉ vừa mới tỉnh dậy vì cái tiếng đập cửa ồn ào của anh quản lý và không có ai ở nhà cả.

Thở dài một cách khó chịu Tae Yeon ném xấp tài liệu lên bàn cà phê rồi ngồi phịch xuống sofa. Tất nhiên là chả có ai ở nhà cả, mọi người đều đi picnic cả rồi. Tae Yeon đưa tay lên sờ trán của mình, dư âm từ cơn sốt ngày hôm qua vẫn còn và nó chính là nguyên nhân làm cho cô phải vắng mặt trong buổi picnic ngày hôm nay.. Cô thở dài một lần nữa; không phải vì sốt mà vì không có ai ở lại chăm sóc cho cô cả. Vừa lúc Tae Yeon quyết định sẽ đi ngủ trưa một chút để xua tan hoàn toàn cơn sốt thì điện thoại cô reng lên. Là Yoona.

"Unnie, hồi nãy em phơi đồ ở ngoài trời cho mau khô. Chị có thể lấy chúng vào dùm em không? Thời tiết nhìn xấu quá."

"Được thôi."

"Ok thanks."

Tận sâu bên trong, Tae Yeon không thể tin vào tai mình. Cô ấy vừa bị sốt nhưng có vẻ như chẳng ai nhớ đến cả. Nguyền rủa cơn sốt này đi. Tae Yeon bước ra ngoài lấy quần áo vào; sau đó cô trở về phòng mình để nghỉ ngơi thì cơ thể nó lại giở chứng, không buồn ngủ nữa. Tae Yeon bước vào trong bếp và làm cho mình một tách sữa nóng. Trên đường quay về phòng cô đi ngay qua phòng khách và tập tài liệu đập vào mắt cô. Từ khi ly sữa không còn hiệu quả gì thì có lẽ cô nên bắt đầu kiểm tra lại lịch làm việc thôi.

Sau khi tất cả mọi thứ đều đã được hoàn thành thì đồng hồ cũng đã điểm hơn tám giờ rưỡi rồi. Cô thừa biết mấy cô gái sẽ còn đi shopping sau buổi cắm trại. Tae Yeon đứng dậy và vươn vai, mình mẩy cô đau nhức gấp hai lần cơn sốt nhưng vẫn không ai gọi điện hỏi thăm gì cả.

Ngay khi Tae Yeon sẽ quyết định đi ngủ thì cánh cửa trước mở ra và Tiffany chạy ngay vào phòng của Tae Yeon.

"Hi Tae Tae." Cô ấy chào một cách tươi rói.

"Em làm gì ở đây vậy? Mọi người còn lại đâu?" Tae Yeon hỏi một cách bất ngờ nhưng vui vẻ.

"Oh mọi người thì muốn đi mua sắm một tí nhưng em chỉ muốn về nhà thôi." Tiffany giải thích.

"Sao vậy?"

"Bởi vì em nhớ Tae quá!" Tiifany trả lời với đôi mắt cười xinh đẹp của mình, vòng hai tay ôm lấy cổ của Tae Yeon.

"Omo Tae vẫn còn sốt hả?? Còn cái này là gì đây? Tae vừa làm việc à? Tae Tae!" Tiffany nói với một chút giận dữ trong giọng nói, cô xoay cái ghế của Tae Yeon lại để cô ấy đối diện với cô.

"Taengoo tội nghiệp của em, Tae đã cực nhọc rồi"

Tae Yeon kéo Tiffany vào lòng mình khi môi cô ấy cong lên thành một nụ cười. Đột nhiên cô thấy xương cốt mình không còn nhức mỏi nữa, cơn sốt cũng đã biến mất nhanh như khi nó đến. Tae Yeon kéo Tiffany vào một nụ hôn sâu và dài trước khi cả hai rời ra vì nhu cầu oxy, Tiffany nhìn Tae Yeon với ánh mắt ngộ nghĩnh.

"Nó đáng mà." Tae Yeon nói với một nụ cười ngốc nghếch và ôm hôn lấy người yêu của mình. "...Em xứng đáng với nó mà."

----------------

Because You're Mine

Lúc này đang là kỷ nghỉ hè và căn nhà thì nóng còn hơn lửa đốt ấy. Tae Yeon thì đang chơi game trong khi Tiffany ôm lấy cái gối màu hồng và ngồi trên sofa xem người yêu của mình chơi. Cô ấy đang giận dỗi vì hoàn toàn bị ngó lơ.

"Tae Yeonnieeeee..."

"Sao nào?"

"Chúng ta có thể đi bơi không?"

"Không."

"Sao vậyyy? Hay chúng ta đi coi phim nha?"

"Không."

"Ý của Tae là em sẽ phải ngồi nhà cả ngày và xem Tae chơi Pokemon à?"

"Đúng vậy."

"TAE TAE!"

"Sao nào?"

"Em có thể đi bơi nếu muốn và chắc chắn là em có thể đi xem phim bất cứ lúc nào em thích! Sao em lại cần phải được sự cho phép của Tae chứ?!"

"Bởi vì em là của Tae." Tae Yeon bình thản nói mà không thèm rời mắt khỏi màn hình TV

----------------

My Other Half

Tae Yeon địa mắt mình lên miếng dưa leo trên dĩa. Cô ấy nhe răng cười và dồn hết sự chú ý vào Jessica rồi quay trở lại với cái dĩa của mình, và nếu các bạn để ý thì sẽ thấy có một cái bóng đèn đang sáng lên trong đầu cô ấy. Lợi dụng khi người con gái tóc vàng xao lãng thì Tae Yeon quăng ngay miếng dưa leo ngang qua bàn bằng cái nĩa rồi ngồi cười điên dại khi nó để lại một 'dấu ấn' ngay trên đôi má mềm mại và hoàn hảo của Jessica.

"Cái quái----" người con gái tóc vàng nhặt miếng rau ra và nhìn nó bàng hoàng. Mặt của cô ấy cứ ngày càng đỏ hơn và đỏ hơn, môi thì run lên vì giận dữ. Cô ấy quăng miếng dưa leo sang một bên, nhìn nó với ánh mắt kinh tởm rồi chỉ ngón tay run rẩy của mình vào cái tên thủ phạm đang cười nghiêng ngã.

"CÁI ĐỒ QUỶ NHỎ!"

"Huh Sica đợi đã-"

Giận dữ, cô gái tóc vàng ấy quăng người lên bàn và tóm lấy áo của người con gái lùn hơn, chuẩn bị bóp cổ cô ấy. Cô gái tóc vàng đã sẵn sàng để đâm Tae Yeon với cái nĩa thì liền bị một ai đó kéo ra.

"Cậu đang làm cái quái gì vậy?" Jessica hét lên, thậm chí không thèm kiềm chế giọng của mình. Tiffany chỉ nhìn chằm chằm lại cô ấy với một ánh mắt ngây thơ.

"Đừng làm đau tớ."

"Không, tớ không có làm gì cậu cả. Người tớ muốn đánh là cậu ấy" Jessica nói một cách bực tức rồi liếc sang nhìn Tae Yeon, đe dọa cô ấy với cái nĩa của mình.

"Nhưng mình yêu cậu ấy nên cậu ấy là một nửa của mình. Đừng làm tớ đau mà Jessi." Tiffany cầu xin với đôi mắt cười buồn bã.

"ARGHHHH CẬU BỊ SAO VẬY CHỨ?!" Jessica hét lên khó chịu, quăng cây nĩa sang một bên rồi bỏ vào trong phòng của cô ấy.

Tiffany đi đến chỗ Tae Yeon và nắm lấy tay người yêu của mình, tựa đầu vào vai cô ấy.

"Tae hứa sẽ không làm vậy nữa đâu." Tae Yeon nhẹ nhàng nói.

"Em biết." Tiffany trả lời.

----------------

I Love You

"Ôi.Trời.Ơi. Cậu ấy sẽ giết cậu!" Yuri thảng thốt nhìn vào quyển sách ướt sũng trên sàn nhà rồi quay sang Tiffany.

"Không phải. Cậu ấy sẽ tra tấn cậu rồi SAU ĐÓ giết cậu! Cậu đã làm gì với bài tập của cậu ấy thế này?!" Yuri nói một cách hốt hoảng và càng bị kích thích hơn khi thấy Tiffany vẫn bình thản như chưa có gì xảy ra.

"Tớ chỉ vô ý làm rơi cốc nước của mình xuống thôi." Tiffany nói trong tông giọng bình thường. Cả hai đều đứng đó, nhìn chằm chằm vào nhau trong im lặng. Cuối cùng, Yuri cũng bùng nổ.

"Cả một trang sách đã bị ướt sũng, cậu có nhận thức được chuyện này hay không? Cậu ấy sẽ bóp cổ cậu hoặc đâm cậu, hoặc bất cứ cái gì đau đớn hơn nữa." Yuri tiếp tục bài thuyết trình của mình. Tiffany không hiểu. Tính mạng của cậu ấy đang trên bờ vực, sao cậu ấy lại có thể bình thản như vậy cơ chứ?

"Tớ có thể giải quyết chuyện này mà." Tiffany nhỏ nhẹ nói khi Tae Yeon bước vào trong phòng.

"Hey có chu- OH MY GOD! ĐÓ CÓ PHẢI LÀ BÀI TẬP CỦA TỚ KHÔNG?!" Cô gái với mái tóc màu nâu hung nhặt cuốn bài tập lên, mắt mở to hết cỡ và bắt đầu bùng nổ.

"Hãy nói cậu xin lỗi đi." Yuri thúc vào khủy tay của Tiffany và thì thầm. Nhưng biểu hiện của người con gái tóc cam thì vẫn bình thản, như thể cô ấy đã có giải pháp ngay trên đầu ngón tay của mình.

"Em có biết phải mất bao lâu Tae mới có thể hoàn thành nó hay không?! Nó là bài luận dài kinh dị với 3000 từ về môi trường đó! Em có biết là Tae đã phải tra cứu khổ sở như thế nào để tìm thấy từ có thể thay thế được từ 'bảo tồn' hay không? Ngón tay của Tae thì đau buốt và Tae đã không ngủ trong suốt hai ngày rồi đó! Em biết Tae ghét viết luận văn mà! Sao môn nào cũng không phải là môn Toán hết đi trời? Làm sao em có thể bất cẩn đối với bài tập của người khác như vậy hả? Tae đã tin tưởng em! Tae đã tin em sẽ canh chừng và bảo vệ bài tập của Tae với cả tính mạng của e--"

"Em yêu Tae."

"Huh? sao em có th-"

"Em yêu Tae."

Hai má của người con gái thấp hơn lập tức chuyển sang máu đỏ, Tae Yeon chớp mắt liên tục để có thể nhận thức lại tình hình rồi nhìn chằm chằm vào Tiffany một cách bối rối. .

"Em.. yêu Tae!" Tiffany nói với tông giọng ngọt như dâu tây và kèm theo đôi mắt cười rạng rỡ của mình. Đầu gối của Tae Yeon bỗng yếu đi và cuối cùng cô ấy cũng đã thất bại trong việc tìm lại giọng nói của mình. Mặt của Tae Yeon vẫn còn rất đỏ khi cô ấy quay lưng lại và bước ra khỏi phòng, lầm bầm về việc sẽ làm lại bài tập của mình tối nay.

Tiffany quay sang và mỉm cười với Yuri, người mà bây giờ trông không thể nào ngố hơn được nữa.

"Đã bảo là tớ có thể giải quyết được cậu ấy mà."

END OF DRABBLES.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro