CÓ CON VUI MÀ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Alex KIM


Pairing: TaeNy


Rating: K+


Category: Humor


Note: Lại là một fic ngẫu hứng khác ;)


................................................................................................


CÓ CON VUI MÀ


Tiffany đang phiền muộn trên đường về công ty từ bệnh viện. Đầu óc cô giờ đây đang muốn nổ tung khi nhận được kết quả từ bác sĩ với vỏn vẹn hai từ: "có thai". Siết chặt vô-lăng xe, mắt cô đỏ ngầu rực lửa nhìn con đường phía trước. Cô chưa bao giờ có dự tính là có con ở độ tuổi này, huống hồ gì đây là kết quả của cái đêm vô ý uống rượu say rồi lên giường với nhân viên của mình. Nhắc lại cái đêm đó, cô thật muốn quên đi và mắng mình hồ đồ, mất tự chủ để giờ lãnh hậu quả. Đi kí hợp đồng với tập đoàn đối tác thất bại, buồn phiền uống rượu, không tự chủ được và cuối cùng mất đi lần đầu tiên của mình vào tay cấp dưới. Rồi sáng hôm sau thức dậy mắng té tát con người ta và ban sắc lệnh không được xuất hiện trước mặt cô và giờ đây, cô đang mang trong mình giọt máu của người đó. Thắng xe một cách giận dữ ở bãi đỗ xe công ty, cô hừng hực lửa giận bước xuống xe. Dù gì cũng phải bỏ cái thai này đi, không thể để nó ảnh hưởng đến sự nghiệp và cuộc sống của cô được. Cô quyết định rồi.


Đi ngang qua phòng sáng tạo, Tiffany nhác thấy tác giả của cái thai trong bụng cô vẫn bình an vô sự, còn cười ha hả với đồng nghiệp thì lửa giận càng bùng cháy hơn. Trong khi đầu óc cô đang rối như tơ vò thì con người đê tiện ấy thật an nhàn sung sướng. Phải trừng phạt, phải trừng phạt thật nặng.


-          "KIM TAEYEON!!"


-          "Ơ...t-tổng giám đốc!"


-          « Đi lên gặp tôi !!! »


Taeyeon run rẩy bám gót theo sau Tiffany. Cậu nhẩm lại xem cậu có làm gì tội lỗi sau sự cố đêm hôm ấy với cô không. Rõ ràng là không. Cô yêu cầu cậu đừng xuất hiện trước mặt cô, cậu làm theo rất nghiêm túc. Mấy bữa nay cậu đều sợ hãi khi thấy Tiffany. Không sợ sao được khi nhớ lại cái đêm đó cậu thấy tổng giám đốc mình lúc say không chịu đưa về nhà, lại bị men rượu rồi nét quyến rũ của sếp quyến rũ, không kiềm chế được rồi cũng buông mình theo con thú trong người mà lên giường với cô. Nhưng trách sao được, cậu đã thầm thích sếp mình từ lâu rồi mà. Dù cậu biết cậu chỉ là nhân viên quèn nhưng có luật nào cấm cậu yêu sếp tổng không.


-          "Kim Taeyeon!! Có ý tưởng cho quảng cáo của sản phẩm điện thoại mới chưa!!"


-          "C-có rồi ạ, bên khách hàng cũng đã duyệt.."


-          "Còn slogan cho chiến dịch ở Busan?"


-          "X-xong luôn rồi ạ, ng-ngày mai là in áp-phích rồi.."


-          "Còn...còn...còn..."


-          "D-dạ cũng xong rồi...xong rồi..."


Tiffany càng tức mình hơn. Vốn định kêu Kim Taeyeon vào đây để kiếm cái gì hành hạ, nhưng sao người gì đâu mà công việc trôi chảy còn hơn cô. Cuối cùng cô cũng không nhịn được bèn nộ khí xung thiên.


-          "Cô đang hả dạ lắm chứ gì!!"


-          "Là sao ạ..?" Taeyeon từ đầu đến cuối vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt Tiffany.


-          "Nhìn tôi này, lấy được lần đầu của tôi giờ vênh váo lắm chứ gì!!"


-          "T-tôi có làm gì đâu ạ?"


-          "Đáng chết, không những vậy còn gây thêm tai họa cho tôi!! Cô nhìn xem cô đã làm gì!!!"


Tiffany không khống chế được cảm xúc liền ném tờ kết quả chẩn đoán từ bệnh viện vào Taeyeon. Về phần Taeyeon thì sau khi đọc tờ giấy ấy xong liền mở to mắt, mặt ban đầu trắng bệch nhưng sau đó ánh mắt không dấu được niềm vui mừng. Người cậu thầm thích có con với cậu. Cậu lên chức rồi.


-          "Haha, Tiffany, thật tốt quá...tốt quá rồi. Từ giờ em nhớ ăn uống đi đứng cẩn thận."


-          "Ăn nói kiểu gì thế!!Có muốn bị đuổi việc không!!"


-          "Ơ, à tổng giám đốc. T-tôi sẽ chịu trách nhiệm mà."


-          « Cô nói linh tinh cái gì đấy ! Tôi không cần !! Nói cho cô biết, ngày mai tôi đi phá thai !! »


-          « Em nói cái gì ??? Tae cấm em đấy !!! »


-          « KIM TAEYEON !! »


-          « Ý tôi...là sao tổng giám đốc lại làm vậy, là con của chúng ta đó... »


-          « Là sự cố ngoài ý muốn ! Cô ra ngoài đi, tôi quyết rồi !! »


-          « Không được ! »


Vậy là suốt một tiếng đồng hồ qua có hai con người cãi nhau trong phòng tổng giám đốc. Taeyeon hôm nay bạo gan ở lì không chịu ra ngoài vì sợ Tiffany sẽ làm bậy. Tiffany xoa hai bên thái dương, từ ban sáng ở bệnh viện nhận tin cô đã nhức đầu lắm rồi, giờ còn thêm tên này. Đáng lẽ cô không nên nói chuyện này cho Kim Taeyeon biết mà âm thầm lặng lẽ giải quyết thì hơn. Liếc nhìn con người trước mặt một cái thật sắc lẻm, cô đập bàn.


-          « Kim Taeyeon, không chịu ra ngoài đúng không !! »


-          « Em mà làm bậy, Tae kiện em đó, đó là con Tae. »


-          « ĂN.NÓI.CHO.ĐÚNG.MỰC.ĐỪNG.LÀM.CÀN. »


-          « Tiffany, Tae yêu em. Lần này coi như cho Tae một cơ hội bên em... »


-          «Ngày mai không cần đến công ty làm việc đâu, Kim Taeyeon. »


-          « T-tổng giám đốc, xin lỗi. Được rồi hay thế này đi, tổng giám đốc sinh con dùm tôi. Sau đó, tôi sẽ nuôi con, không làm phiền hay xuất hiện trước mặt tổng giám đốc nữa. »


-          « Cô có khiếu hài hước đó Kim Taeyeon. RA NGOÀI !! »


-          « Nếu như tôi lấy lại được bản hợp đồng của tập đoàn Kwon thì sao. Hôm đó tổng giám đốc đã buồn... » Taeyeon bỗng nhưng rùng mình khi bắt gặp cái trừng mắt của Tiffany khi vô tình nhắc lại tai nạn đêm hôm đó.


-          « ..Ý tôi là nếu tôi lấy được bản hợp đồng Kwon thị thì tổng giám đốc sinh con cho tôi nhé.. »


-          « Lần cuối : ra ngoài !! »


-           « Thôi được rồi, một tuần thôi. Cho tôi đúng một tuần. »


Tiffany nhếch miệng. Đùa sao. Bản hợp đồng Kwon cô đã miệt mài theo đuổi mấy năm còn thất bại. Một nhân viên bình thường như Kim Taeyeon mà thuyết phục được bên đó trong vòng một tuần à. Cô không tin. Vậy cũng được, chịu đựng thêm một tuần rồi cô sẽ bỏ cái thai này đi. Dù gì cũng là con của cô ta nên cho cô ta một cơ hội dù cơ hội thành công chỉ một phần trăm. Tiffany cười nửa miệng tỏ vẻ như "cô sẽ thất bại thôi" nhìn Taeyeon.


-          "Được, cho cô một tuần!"


-          "Chúng ta làm hợp đồng kẻo sau này tổng giám đốc chối!"


-          "Yah Kim Taeyeon!"






Nhưng Tiffany tính không bằng trời tính. Đúng một tuần sau, Tiffany hồn phách bay tứ tung khi Taeyeon bước vào với nụ cười trên môi rộng ngoác cả tới mang tai.


-          "Tiffany, sinh con cho Tae. Tae lấy được hợp đồng rồi."


............................................................................................................


Mang thai con của Kim Taeyeon, có những chuyện rất phiền phức...


Tiffany uể oải bước vào căn hộ. Hôm nay công việc chất đống, buổi trưa lại ăn không ngon. Từ ngày mang thai thể trạng cô yếu hẳn đi, bây giờ cô chỉ muốn ngủ một giấc thật sâu. Vừa vào đến cửa thì nghe tiếng động trong bếp, bước nhanh vào thì cô há hốc trước con người đang tự tung tự tác trong bếp của cô.


-          "Tiffany về rồi hả, em tắm đi rồi ra ăn cơm."


-          "Kim Taeyeon, cô làm cái gì ở đây!!"


-          "Từ giờ Tae dọn qua sống với em, bầu bì vậy làm sao ở một mình được. Huống hồ gì con của Tae đang trong bụng em."


-          "..."


-          "Cũng đừng làm việc nhiều quá, cứ giao hết cho phó giám đốc hay nhân viên đi. Em qua nếm thử coi canh vừa chưa."


-          "Kim Taeyeon, sao cô vào được nhà tôi!!"


-          "Ban chiều vất vả lắm Tae mới cạy cửa được, Tae thay ổ khóa luôn rồi."


-          "..."


Chưa hết đâu...


-          "Tiffany, cẩm nang mang thai nói ngủ tư thế này không tốt cho em bé"


-          "Yah Kim Taeyeon, để tôi ngủ!!"


-          "Nằm nghiêng lại rồi ngủ, không được nằm ngửa"


-          "Rồi, giờ cho tôi ngủ!!"


-          "Có muốn Tae ôm không?"


-          "..."


Rồi từ đó, tối nào bà mẹ tương lai ấy đều trong vòng tay của Taeyeon ngủ ngon lành.


Nhưng nhắc lại, mang thai con của Kim Taeyeon, rất là phiền...


-          "Tiffany, ăn sáng rồi mới được đi làm!"


-          "Tiffany, không được mang giày cao gót!"


-          "Tiffany, không được ăn cay!"


-          "Tiffany, phải ngủ đúng giờ!"


-          "Tiffany..."


-          "Kim Taeyeon, nhắc lại mấy thứ đó nữa thì biết tay em!"


À không biết từ bao giờ, cũng đã tập xưng "em" với con người đáng ghét ấy...


Nhưng mang thai con của Kim Taeyeon, cũng rất là an tâm...


Tiffany mặt mày xanh xẩm bước ra khỏi toilet lần thứ n trong ngày. Cô ốm nghén nặng. Nhưng bên cạnh đó còn có tên ngốc lo lắng hơn. Hết tìm trong cẩm nang mang thai, trên Internet rồi nhấc điện thoại đi hỏi mẹ, Kim Taeyeon tìm đủ mọi cách để làm giảm bớt triệu chứng hành hạ cô suốt mấy tháng nay. Từ đó tối nào cũng mát xa cho cô trước khi ngủ, chiều chuộng cô để cô bớt căng thẳng rồi rủ rỉ rù rì bên tai cô "em thật giỏi quá đi, Tae làm sao hết yêu em đây."


Nhắc lại, rất là an tâm luôn...


Tiffany vừa đi làm về thì thấy một người phụ nữ trong bếp nét mặt phúc hậu đang trò chuyện vui vẻ cùng Taeyeon. Quay sang thấy Tiffany, bà kéo cô lại ghế ngồi.


-          « Con vất vả rồi, ngồi xuống ăn đi con. Hôm nay mẹ nấu nhiều món lắm ! »


-          « Dạ...mẹ ? »


-          « Tiffany, mẹ bắt Tae đói meo bụng chờ em về mới được ăn đó ! » Taeyeon bĩu môi.


-          « Cái đứa con trời đánh này, gia đình phải đủ thành viên mới được ăn nghe không ? »


Gia đình, cô có gia đình thứ hai rồi...


Mang thai con của Kim Taeyeon, cũng có những niềm vui...


-          « Coi kìa, cái tay, cái tay bé tí. »


Tiffany phì cười trước nét mặt vui sướng của Taeyeon nhìn vào hình ảnh siêu âm hiển thị trên máy. Cô nhìn vào hình ảnh đó cũng vui lây. Thiên thần bé nhỏ của cô kia rồi. Là một bé gái.


-          "Đồ ngốc, vui vậy sao!" Tiffany nắm lấy tay Taeyeon.


-          "Đương nhiên rồi, em ngoan lắm." Taeyeon hôn lên môi Tiffany một cái thật sâu.


Mang thai con của Kim Taeyeon, dần dà có những hạnh phúc...


Taeyeon xoa bụng Tiffany rồi áp sát tai vào ra vẻ thích thú. Đó cũng là thói quen mỗi tối của Taeyeon.


-          "Seohyun ngoan nhé, không được quậy umma Tippany."


-          "Yah! Nói sai rồi mốt con học bậy!"


-          "..."


-          "Mốt umma sẽ dạy con học, không được học theo appa."


-          "..."


-          "Sao lại cười ngố?"


-          « Em nói em là umma, Tae là appa! »


-          « Ngốc ! » Tiffany mỉm cười trong lòng Taeyeon.


Và mang thai con của Kim Taeyeon, cô mới biết được tình yêu cô dành cho đứa bé ngày càng lớn...và cả tình yêu cho tên ngốc đáng yêu của cô.


Taeyeon nhíu mày nhìn đồng hồ. Đã mười một giờ khuya, đang mang thai mà cô cứ nhất quyết đi làm việc, giờ còn chưa về. Nghe thấy tiếng động cơ dưới nhà, Taeyeon nhìn ra cửa sổ rồi siết chặt nắm tay. Tiffany bước xuống xe của một người đàn ông, cười nói vui vẻ, mặc chiếc đầm khá quyến rũ, rồi lại đôi giày cao gót dưới chân. Bần thần nhớ lại, hình như thời gian qua cô với cậu cũng chỉ làm theo hợp đồng. Sau này, cậu cũng phải rời đi. Cậu khẽ thở dài một tiếng.


-          "Sao Tae chưa ngủ?"


-          "Mẹ đem thuốc bổ cho em, dặn em phải uống!" Taeyeon mặc dù kiềm chế giọng nói nhưng vẫn không giấu được nét tức giận trong đôi mắt.


-          "Tae hung dữ vậy em không uống đâu..."


-          "Là cho Seohyun, không phải cho em! Em thì tối nay ăn đủ thứ bên ngoài đủ bổ dưỡng rồi. Tae đâu cần lo!"


Tiffany bất ngờ trước phản ứng của Taeyeon khi thấy cậu bỏ vào phòng. Uống nhanh chén thuốc bổ trên bàn rồi cô thay quần áo chui tọt vào chăn với cậu. Tiffany từ đằng sau ôm lấy Taeyeon.


-          "Hôm nay appa Taeng không chơi với mẹ con em hả?"


-          "..."


-          "Tae..."


-          "Trước giờ em làm theo bản hợp đồng thôi đúng không? Sau khi sinh, em sẽ trở lại cuộc sống trước đây đúng không?"


-          "Kim Taeyeon! Nói gì vậy!"


-          "Nhìn em lúc nãy, Tae mới nhận ra rằng em vẫn là cô tổng giám đốc trước đây, một người phụ nữ của công việc. Rồi Tae mới nhớ đến bản hợp đồng của chúng ta: em sinh con cho Tae sau đó Tae không làm phiền đến cuộc sống của em nữa. Thực tế là vậy. Dù sao Tae vẫn muốn em biết là Tae yêu em, và Tae cám ơn em vì đã sinh con cho Tae. Còn về phần Seohyun, Tae sau này sẽ cố tìm cho con một người mẹ để nó không phải thắc mắc...á sao mặt em lại đáng sợ vậy..."


Chỉ biết rằng sau đó, đầu tóc của Taeyeon đã bị Tiffany nắm chặt rồi bứt, rồi kéo, rồi hành hạ khi nghe cậu nói cậu sẽ tìm người phụ nữ khác. Kim Taeyeon chắc quên điều quan trọng trong cẩm nang mang thai: phụ nữ trong giai đoạn này rất nhạy cảm, đừng nói linh tinh với họ.


À mà cũng đêm hôm đó, nhân viên quèn Kim Taeyeon cũng biết đã được tổng giám đốc Hwang yêu cậu say đắm không biết từ lúc nào.    


......................................................................................


28/6/2014,


Taeyeon hạnh phúc nhìn đứa bé vừa mới sinh đang nằm trong nôi. Cậu mỉm cười sung sướng rồi đi sang phía Tiffany hôn nhẹ lên trán vợ mình.


-          "Em giỏi lắm, cám ơn em!"


-          "Mới sinh mà đã nhìn con trước vợ, thương con hơn vợ!"


-          "Coi vợ tôi ghen tị kìa với con của mình kìa." Taeyeon mút lấy môi của Tiffany.


-          "..."


-          "Tiffany?"


-          "Hmm?" Tiffany cố nói giữa những nụ hôn có phần mãnh liệt của Taeyeon.


-          "Đến lúc em đền bù rồi, chín tháng mười ngày qua, Tae đã phải tắm nước lạnh biết bao nhiêu tối khi nằm bên cạnh em, em biết không?"


-          "..."


-          "Vậy nhé, bắt đầu từ tối em xuất viện."


Sinh con xong cho Kim Taeyeon, cũng rất là đau khổ và phiền phức...nhưng cuối cùng, rất hạnh phúc và rất vui.


END.

   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro