Just the two of us

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mày đáng lý không nên có trên đời. Tao đáng lẽ không nên nuôi nấng mày, đồ con hoang"

"Appa, đừng đánh nữa mà!! Đừng đánh nữa"

"Omma đừng bỏ con, đừng bỏ con"

"Appa đừng đi mà!! Đừng đi, đừng bỏ con"

"Haha lêu lêu đồ không cha không mẹ! Mẹ mày thì bị đánh chết, cha mày cũng bỏ mày mà đi. Lêu lêu đồ con hoang"

"Đừng chơi với nó, nó là đứa con hoang của mẹ nó với người đàn ông khác đó . Vì vậy mới khiến cha nó đánh chết mẹ nó rồi bị bắt bỏ tù. Nó không tốt lành gì đâu. Đừng đến gần nó thì hơn"

"Nó làm tao thấy sợ quá, chả phải con nhà gia giáo gì, tốt nhất nên tránh xa"

----------------------------------------------

*Reng reng*

Tiếng chân chạy vội vã của một thiếu nữ xinh đẹp trên hành lang vắng vẻ. Ah ra là trễ học rồi. Do quá quá hối hả nên khi đến một khúc rẽ, Tiffany đâm sầm vào 1 người khiến cả hai cùng ngã xuống. Là nàng đâm vào người ta nên khiến tư thế ngã của cả hai khá là ám muội, cả người của nàng đè hẳn lên người kia. Nhanh chóng nhận ra được là mình vừa đâm phải người kia khiến cho người đó ngã, Tiffany liền ngồi dậy xin lỗi

"Ahh mình thật xin lỗi. Tất cả là do mình hấp tấp quá. Bạn gì ơi, có sao không?"

Nàng hỏi thăm, đồng thời cũng là lúc nàng được ngắm kỹ khuôn mặt của người kia. Làn da trắng bóc, lại còn rất mịn nữa, đôi mắt nâu to tròn và trong veo ấy cùng sóng mũi cao vút ấy. Nhìn như một cục bột đích thực

Đẹp quá

"Ah không sao, tôi không sao. Nhưng em.. uh có thể đứng dậy được không?"

Người đó lên tiếng khiến nàng sực tỉnh, nhận ra bản thân nàng vẫn còn ngồi trên bụng người ta. Tiffany đỏ mặt, nhanh chóng đứng dậy, đồng thời đưa tay giúp kéo người kia đứng dậy. Nàng cảm thấy như có 1 luồn điện xẹt qua khi vừa chạm vào tay người kia.

"Cảm ơn, em chắc hẳn là sinh viên mới có phải không? Đây là lần đầu tôi thấy em đó, lại còn hối hả tìm lớp học nữa"

"Vâng ạ, em vừa chuyển trường vì một số vấn đề cá nhân. Vậy chị là tiền bối ạ? Em xin lỗi vì đã nhầm lẫn cách xưng hô như lúc nãy"

Người kia nghe xong liền cười khiến cho tim của Tiffany đập nhanh liên tục

"Tôi là Kim Taeyeon - hội phó Hội học sinh, mấy việc nhầm lẫn này tôi gặp nhiều rồi ấy mà, đừng bận tâm. Giờ thì cũng trễ rồi, em cho tôi tên và lớp đi để tôi đưa em vào. Không cần phải mất công đi tìm nữa"

Nghe thấy vậy, Tiffany liền vui sướng, nở nụ cười đồng thời khoe cả mắt cười của mình. Kim Taeyeon trong đời rất ít khi thích 1 ai đó, thích cũng chỉ là thích về tính cách người đó, chưa bao giờ cảm nắng ai đó vì ngoại hình của người đó. Nay lại vì một nụ cười này, đôi mắt cười này làm đổ gục. Với cô, nụ cười cùng với đôi mắt này chính là nụ cười của một thiên thần.

"Tiền bối? Tiền bối Kim?"

Tiffany huơ huơ tay trước mặt Taeyeon khiến cô ấy sực tỉnh. Lo ngắm con gái nhà người ta mà quên mất bản thân phải làm gì, còn cái mặt thì trở nên ngáo ngơ. Cô hắng giọng lấy lại vẻ nghiêm chỉnh của mình

"Vậy tên của em là...?"

"Như vậy có phiền tiền bối lắm không ạ? Ý em là em vẫn có thể tự tìm lớp, không cần tốn gian của chị đâu "

"Haha em dễ thương thật đấy! Trách nhiệm thôi, tốn thời gian cái gì chứ"

Nghe Taeyeon vừa khen mình dễ thương, Tiffany đã đang đỏ mặt nay càng đỏ hơn, không khác gì trái cà chua cả. Tiffany thật dễ ngại nha

"Vâng ạ. Em là Tiffany Hwang Miyoung, học lớp 2A"

"Được rồi, đi nào. Lớp 2A là thầy Jung Yunho chủ nhiệm, thầy dạy tốt nhưng khắc khe lắm. Tôi sẽ giúp em xin vào lớp cho, đừng lo"

Nói rồi Taeyeon cầm lấy tay của Tiffany mà dắt đi. Kim Taeyeon thật là vô tư, cứ thế mà nắm lấy tay con gái nhà người ta mà không biết đang làm người ta ngại gần chết.

"Đến lớp rồi! Em tạm đứng ở đây, tôi vào xin thầy giúp em nhé"

Dứt lời, Taeyeon liền bỏ tay ra và đi vào lớp. Tiffany sực tỉnh, tiếc nuối bàn tay nhỏ nhắn nhưng vô cùng ấm áp đó. Trách đi gì mà nhanh thế, nắm tay chưa có đã gì hết.

Tiffany thấy Taeyeon bước ra và đi đến phía của mình. Cô đột nhiên lấy tay xoa đầu Tiffany nói

"Thầy cho phép rồi, em vào lớp đi. Lần sau cố gắng đừng đi trễ nữa nhé. Tôi sẽ không phải lúc nào cũng có thể diện lý do giúp em được nữa đâu. Được rồi, Tiffany-sshi, tôi đi đây. Tạm biệt"

Tay Taeyeon vừa bỏ xuống và chuẩn bị quay bước đi thì như một phản xạ tự nhiên, Tiffany nắm chặt lấy tay áo của cô khiến cô quay lại nhìn nàng khó hiểu. Biết mình vừa làm gì, Tiffany lập tức buông Taeyeon ra và giải thích

"Em chỉ muốn cảm ơn tiền bối Kim thôi ạ"

"Không có gì đâu, chỉ là trách nhiệm thôi. Nếu em cần gì, cứ việc đến phòng hội học sinh tìm tôi. Tôi sẽ rất sẵn lòng giúp đỡ em"

Nói rồi, Taeyeon quay lưng đi khiến Tiffany cứ nhìn mãi theo bóng lưng của cô cho đến cô rẽ đi mất. Nàng lẩm bẩm rồi mỉm cười nhẹ

"Kim Taeyeon... cái tên thật đẹp"

--------------

*reng reng*

"Được rồi, hôm nay là ngày đầu nên ta chỉ học đến đó thôi."

Tiffany có vẻ vẫn thẫn thờ lắm, nàng có vẻ không hề chú tâm vào bài giảng, miệng cứ liên tục lẩm bẩm "Kim Taeyeon... Kim Taeyeon" rồi lại mỉm cười một mình. Bỗng cô bạn ngồi bàn trên Tiffany quay xuống bắt chuyện với nàng

"Nè, nè cậu là Tiffany phải không? Tớ là Kwon Yuri, rất vui được làm quen với cậu. Hi vọng sau này chúng ta sẽ giúp đỡ nhau"

Nói rồi, Yuri chìa tay ra ý muốn bắt tay, Tiffany lúc đầu có hơi ngại ngùng nhưng cũng vui vẻ bắt lấy tay của Yuri.

"Hi vọng được cậu giúp đỡ Yuri-ssi"

"Này không cần kính ngữ đâu, tớ gọi cậu là Tiffany còn cậu gọi tớ là Yuri là được rồi. À mà nè, cậu có quen với hội phó sao? Lúc nãy tớ thấy chị ấy vào lớp xin cho cậu"

"À không phải đâu, do sáng tớ đi trễ tình cờ va phải chị ấy nên chị ấy mới dắt tớ đến lớp rồi vào xin dùm tớ thôi"

Yuri nghe xong liền mặt đăm chiêu, tay xoa cằm suy nghĩ

"Cậu có chắc là không quen không? Mọi người chưa bao giờ thấy hội phó xin vào lớp giúp ai cả, chỉ giúp đưa đến lớp là cùng, kể cả những học sinh mới đi trễ khác. Có cậu là đặc biệt thôi. Tớ cứ tưởng cậu quen hội phó"

Tiffany nghe xong lòng như nở hoa, có pháo bông. Liền nhanh chóng hỏi Yuri

"Thế tớ muốn hỏi chị ấy có người yêu chưa ấy nhỉ? Đẹp thế cơ mà?"

"Người yêu á? Hmm... tớ không chắc nữa, tớ không thấy chị ấy thân với ai ngoài hội trưởng Jung cả"

"Vậy sao? Cảm ơn cậu Yuri"

"Thôi nào, chúng ta đi ăn trưa đi. Nhanh lên kẻo cantin hết chỗ ngồi đấy."

Nói rồi, Yuri kéo tay Tiffany nhanh chân đi xuống cantin. Không biết do lúc nãy được nắm tay của Taeyeon nên Tiffany đã sinh ra cảm giác "thích nghi" hay không nhưng nàng bây giờ cảm thấy không thoải mái khi nắm lấy tay người khác, như nắm tay Yuri nè. Tiffany nhanh chóng giật lấy tay của mình lại khiến Yuri khá là bất ngờ, nàng liền giải thích

"Cậu chạy nhanh quá, tớ đi không kịp. Tay tớ đầy mồ hôi rồi này."

"À ừ... dù gì cũng tới rồi. Chúng ta đi lấy đồ ăn thôi. Chaaa!! Đông người thật đấy. Nhanh nào Tiffany!"

Nói rồi, Yuri phải chen vào đám đông ấy rồi mất dạng luôn

"Yuri-ah đợi tớ"

Tiffany cũng định chen vào đám đông ấy để mua đồ ăn nhưng đột nhiên có một bàn tay ấm áp quen thuộc lại nắm lấy tay nàng, nàng không giật tay ra, chỉ cảm thấy lại như có luồng điện xẹt khiến nàng muốn bất động. Tiffany xoay lại thì thấy Taeyeon đang mỉm cười tỏa nắng với mình

"Chào Tiffany, chúng ta lại gặp rồi"

"Em chào tiền bối Kim ạ" Haiz nàng lại đỏ mặt rồi, nhìn vào là biết Tiffany đã bị Kim Taeyeon cho đổ cái rầm ngay lần đầu gặp mặt

"Tiffany-ah em không phải định chen vào đó đấy chứ?"

"Vâng ạ, sáng giờ em chưa có gì lót bụng hết. Nếu không ăn trưa thì có lẽ lát nữa em sẽ học không nổi mất"

Nói rồi Tiffany xụ mặt, bĩu môi khiến tim của TaeYeon như muốn nổ tung. Hai tay cô béo nhẹ lấy cái má phúng phính của nàng, cưng chiều bảo

"Hay là bây giờ tôi lấy đồ ăn cho em nhé, em thế này chen vào nổi sao. Em đứng đây đợi tôi, tôi ra ngay thôi. Em ăn cái gì nào?"

"Uh...e...em..em ăn gì cũng được ạ. Chỉ cần là tiền bối lấy là em thích rồi" Tiffany chưa có hết sốc nên ăn nói rất là lắp bắp

Thế là Taeyeon xoay người, đi vào đám đông. Cô kều kều người đang ở ngoài cùng, nói cái gì đó với cô gái đó thì ngay lập tức mọi người đều dạt ra hai hàng cho cô đi vào.

Lấy xong TaeYeon liền quay về chỗ của Tiffany đang đứng và đưa thức ăn cho cô ấy

"Cảm ơn tiền bối ạ"

"Đi nào"

"Đi đâu ạ?"

"Thì lấy đồ ăn rồi thì đến bàn ăn để ăn chứ. Đi nào"

Họ đi đến chỗ của một cô gái tóc màu hạt dẻ, có một gương mặt lạnh lùng xinh đẹp. Taeyeon lên tiếng

"Jessica tớ về rồi. Đây, đồ ăn của cậu"

"Cậu lại dùng tên của tớ để được ưu tiên lấy đồ ăn nữa à?"

Jessica lên tiếng mắng Taeyeon nhưng mà trong câu lại không hề chứa ý tứ mắng mỏ tý nào. Taeyeon bĩu môi

"Thì gì cũng là lấy cho cậu mà, phàn nàn cái gì?"

"Sao cũng được. Còn đây là ai?"

Nói rồi Jessica nhìn Tiffany với ánh nhìn lạnh lùng. Không phải Jessica ghét Tiffany hay gì nhưng thật ra đối với ai cô nàng cũng như thế. Chả thân hay trò chuyện với ai ngoài Taeyeon cả nên gặp người lạ thì có chút không thoải mái.

"Đây là Tiffany"- Taeyeon nhanh chóng giới thiệu cũng đồng thời nắm lấy tay Tiffany kéo xuống ngồi cạnh mình.

Có vẻ chưa hài lòng với câu trả lời của Taeyeon, Jessica hỏi thêm

"Và..?"

Câu hỏi khiến Taeyeon nhướng mày khó hiểu

"Uh... và...? Và gì cơ?"

"Haizz mặc kệ cậu"

Jessica có vẻ không quan tâm nữa, cô ấy chú tâm vào bữa ăn của mình. Tiffany nãy giờ chỉ im lặng, nàng chỉ là đang quan sát, suy nghĩ Taeyeon và Jessica, thực ra hai người này có mối quan hệ như thế nào. Taeyeon đột nhiên quay qua nhìn nàng mỉm cười khiến Tiffany giật mình, quay về thực tại.

"Tiffany-ah đây là Jessica Jung, là hội trưởng hội học sinh đấy. Nhà cô ấy thực ra là có nhiều đóng góp cho nhà trường. Nhờ cô ấy mà chúng ta mới có thể lấy đồ ăn nhanh chóng được đó"

"Em xin chào hội trưởng ạ"

Tiffany chào Jessica liền khoe ra ngay đôi mắt cười. Lần đầu tiên đôi mắt cười của Tiffany không có tác động lên một người. Jessica nhìn Tiffany rồi lại nhìn Taeyeon, ánh nhìn ấy thật xa xăm và khó hiểu, mãi hơn mười mấy giây sau Jessica mới lên tiếng, nói 1 chữ đơn giản duy nhất.

"Chào"

Rồi lại quay lại bữa ăn của mình, cô cứ lâu lâu lại liếc nhìn hai con người đang trò chuyện vui vẻ ấy, cô cảm thấy có cái gì đó không ổn.

----------

"Tiffany- ah đến giờ vào lớp rồi. Chào em nhé"

Taeyeon lại cưng chiều xoa đầu Tiffany làm nàng ngại gần chết. Có lẽ là quá rõ ràng cho chúng ta là Kim Taeyeon thực sự rất thích Tiffany, từ nụ cười đến đôi mắt, giọng nói đến cách xử sự lễ phép của nàng. Đối Taeyeon thì Tiffany cứ như là 1 thiên thần vậy. Chứ chả ai mới gặp một người mà cứ tìm cách nói chuyện rồi xoa đầu con gái người ta như họ Kim nếu như không thích người đó cả. Họ Kim chắc chắn là có ý đồ tán tỉnh con gái nhà người ta rồi. Còn về Tiffany trước khi chuyển trường đã không gần gũi với bất kỳ và cũng không ai bắt chuyện, làm bạn với nàng. Những gì họ làm, nàng đều không muốn nhớ lại... Khi lần đầu gặp Taeyeon vào sáng nay, nàng không chỉ bị cô ấy thu hút về ngoại hình, mà còn bị thu hút về cách cô ấy nói chuyện với nàng, quan tâm giúp đỡ nàng. Tiffany hiểu đó là trách nhiệm của một hội phó hội học sinh, nhưng nàng thấy ánh mắt của Taeyeon nhìn nàng có chứa sự biết bao sự chân thành. Và nàng cũng thích lúc Taeyeon trở nên ngáo ngơ khi nhìn nàng nữa. Thật sự là đáng yêu lắm.

"Vâng, chào tiền bối ạ, cảm ơn về bữa trưa"

"Tiffany này, tôi thấy thích em lắm. Vì vậy đừng gọi tôi là tiền bối, tôi thấy như vậy xa cách lắm, cứ gọi là Tae là được rồi"

"Vâng cảm ơn tiề- ah... Tae"

"Thôi được tôi đi đây, hẹn gặp lại"

"Hẹn gặp lại, Tae"

-----------------

"Tiffany cậu đã ở đâu cả giờ trưa vậy? "

Yuri đột nhiên xuất hiện sau Tiffany vỗ vai nàng khiến nàng giật mình

"À tớ xin lỗi, Taeyeon đã giúp tớ lấy thức ăn và tớ đã ăn cùng chị ấy. Tớ xin lỗi đã không báo cậu trước"

"Taeyeon? Ý cậu là hội phó Kim. Các cậu rõ ràng là có quen rồi"

"Cậu có thế nói như vậy."

"Theo tớ thấy chị ấy rất thích cậu đó. Đi vào lớp thôi"

Yuri nói xong liền vào lớp, chỉ còn Tiffany ở ngoài lớp đứng nhìn xa xăm, môi cong lên một khoảng nhỏ, miệng lẩm bẩm

"Thích... thích sao?"

----------------------------

Đã đến giờ tan trường, học sinh đã lần lượt đi về hết. Chỉ còn hai dáng nữ sinh trên sân thượng trường và một trong những người đó là Kim Taeyeon. Ngưòi còn lại thì đầu cứ cúi xuống đất, hai tay nắm chặt

"Taeyeon-ah, tớ thật sự rất thích cậu"

"Uh... JiHyun-ssi, thật ra là tớ đã biết rồi"

"Cậu biết sao?"

"Ừm, cậu thể hiện khá rõ ràng. Nhưng tớ thật xin lỗi, tớ không có tình cảm với cậu. Hi vọng điều này không khiến cậu đau lòng"

Đột nhiên Taeyeon vừa dứt lời thì JiHyun bay đến ôm chặt lấy Taeyeon và không ngừng khóc thảm thiết, van xin cô

"Taeyeon- ah, không... cậu đừng như thế. Tớ biết chí ít cậu cũng có một chút cảm giác với tớ mà. Cậu đừng đi, tớ không sống nổi nếu thiếu cậu mất. Tớ... tớ thực sự rất yêu cậu mà"

Taeyeon trở nên cực kỳ khó xử, nhưng mấy trường hợp như thế này cô cũng đã gặp không ít nên đã không ngần ngại gỡ tay của JiHyun ra khỏi người mình

"Tớ xin lỗi. Tớ không thể, tạm biệt JiHyun"

Nói rồi Taeyeon bỏ đi, để lại cô gái đáng thương lụy tình ngồi gục khóc nức nở trên sân thượng. Nhưng có vẻ, ở đó không chỉ có Taeyeon và JiHyun, có người đang đứng sau cánh cửa đã được che khuất và nghe, thấy hết mọi chuyện, sau khi Taeyeon rời khỏi không lâu thì bóng đen đó cũng nhanh chóng rời khỏi nơi đó

---------------

Tiffany đang hối hả chạy đến trạm xe, hôm nay nàng quên mất là đã chuyển trường, phải đi lại bằng xe buýt. Nàng đã đến nơi nhưng đã muộn mất rồi, xe cũng vừa đi mất. Tiffany thở dài, đành phải chờ chuyến sau thôi. Bỗng

*keng keng*

Là tiếng chuông xe, xe kem sao? À không chỉ là Kim Taeyeon đạp xe ngang rồi dừng lại trước mặt Tiffany thôi

"Chào Tiffany, ta lại gặp nhau rồi"

"Chào Taeyeon, Tae về trễ vậy?"

"À tôi phải giải quyết một số chuyện của hội học sinh và vấn đề cá nhân thôi. Fany-ah em chờ xe buýt sao? Giờ này thì xe đã mất rồi, muốn chờ chuyến sau cũng phải 3-4 tiếng nữa lận. Nếu em không chê, lên đây tôi đèo về cho"

"Thật ạ? Thế thì hay quá. Cảm ơn TaeTae"

Dứt lời, Tiffany liền nhảy lên yên sau xe đạp của Taeyeon. Còn Taeyeon vừa nghe cái tên kỳ quặc mà Tiffany đặt cho mình thì hỏi

"TaeTae?"

"Em thấy vậy sẽ dễ thương hơn là chỉ kêu 1 chữ Tae.Nếu Tae không thích thì em sẽ không kêu nữa."

"À không tôi chỉ thắc mắc thôi, em gọi tôi như thế nào tôi đều thích. Vậy tôi chở em, chỉ đường nha."

Taeyeon dứt lời liền lấy hai tay của mình nắm lấy hai tay của Tiffany rồi quấn quanh eo của cô.

"Ôm vào, đừng để té, tôi sẽ xót lắm đấy"

Chiều hoàng hôn hôm nay thật đẹp, có hai con người đèo nhau trên chiếc xe đạp cũ kỹ. Một người thì đỏ hết cả mặt lên còn người kia thì mặt hớn ha hớn hở không tả được.

---------

Cứ thế, dù chỉ mới gặp nhưng người ta có thể dễ dàng nhìn ra Kim Taeyeon và Tiffany có tình ý với nhau. Kể từ hôm đó, hành động của Taeyeon đối với Tiffany cứ lặp đi lặp lại. Cô lấy cơm cho nàng, chở nàng về thậm chí sau một tháng còn đòi đến nhà đưa Tiffany đi học mặc dù nhà của cả hai ngược hướng với nhau. Chưa ai tỏ tình với ai nhưng người ta nhìn vào là sẽ mặc định cả hai đang quen nhau. Các bạn nói Taeyeon chủ động nhiều quá, còn Tiffany thì sao? Ừa thì hằng ngày nàng đều qua phòng hội học hoặc phòng học của Taeyeon để hỏi bài, thực chất chỉ kiếm cớ gặp và nói chuyện với người ta thôi.

Sau 4 tháng quen biết nhau, Kim Taeyeon đã quyết định tỏ tình với Tiffany, thực sự không ngạc nhiên gì khi Tiffany đồng ý mà không suy nghĩ. Thật ra thì Taeyeon mà không nói, thì sớm muộn gì Tiffany cũng tỏ tình với cô mà thôi.

"Tiffany, Tae yêu em. Từ lần đầu gặp em thì trong lòng đã nảy sinh ra cảm giác kỳ lạ. Tae cứ nghĩ về em, cứ nhớ em khi không gặp được em. Nhớ giọng nói của em, đôi mắt của em và cả nụ cười thiên thần của em nữa. Ở gần em làm tim của Tae đập rất nhanh, ở gần em làm Tae như trút được những căng thẳng, mệt mỏi. Tae đã không thế ngừng suy nghĩ về em cho nên đã cố gần gũi và làm bạn với em mấy tháng qua. Em à, em có đồng ý làm bạ-"

Taeyeon chưa kịp "trả bài" xong câu tỏ tình mà mình đã chuẩn bị mấy ngày nay thì Tiffany đã nhảy bổ vào Taeyeon, dùng hai chân quặp vào hông cô ấy, hai tay ôm chặt lấy cổ cô và hét lớn như tuyên bố quyền sở hữu

"Em đồng ý, TaeTae"

"Ahh e..em buông ra đã, Tae khó thở quá"

Tiffany cuối cùng cũng buông Taeyeon ra trông luyến tiếc

"Taeyeon à, Tae bây giờ là của em rồi. Em cần Tae hứa với em một điều"

"Điều gì nào?" Taeyeon vui vẻ mỉm cười

"Hãy hứa, Tae sẽ không bao giờ, không bao giờ rời bỏ em, không bao giờ ngừng yêu em"

"Huh? Chỉ có vậy thôi sao? Được thôi, Kim Taeyeon xin hứa với Tiffany Hwang là sẽ luôn luôn yêu em, sẽ luôn ở bên em dù bất cứ chuyện gì xảy ra."

Vừa nói Taeyeon đưa ngón út của mình móc với ngón út của Tiffany. Sau đó cô đưa hai tay kéo nhẹ lấy hai má của nàng, cưng chiều hỏi

"Hứa như vậy có được chưa, tiểu bảo bối?"

"Chỉ hi vọng Tae đừng thất hứa với em, không thì hậu quả sẽ khó lường lắm"

Dứt lời Tiffany hai tay bưng mặt Taeyeon, kéo lại gần mình. Môi nàng áp lấy môi cô, một nụ hôn đột ngột và đầy sự chiếm hữu làm Taeyeon tưởng chừng như trời đất đảo lộn, tim đập nhanh đến mức như muốn nổ tung. Đầu óc cô trống rỗng, tay chân thì bủn rủn. Haiz dù gì cũng là nụ hôn đầu của Taeyeon, không trách cô được đâu. Tiffany làm chủ, một tay vòng quay cổ ôm lấy Taeyeon, tay kia cầm lấy tay cô đặt lên eo của mình. Biết phải làm gì, Taeyeon đã đưa hai tay lên và ôm sát eo của Tiffany để tiếp tục nụ hôn. Nhưng mọi thứ trở nên nóng bỏng hơn khi Tiffany quyết định dùng lưỡi để đưa nụ hôn đi xa hơn. Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau không rời. Khi thấy Taeyeon gần như không thở được nữa thì Tiffany mới luyến tiếc ngừng lại.

"Kim Taeyeon, Tae nghe đây, tốt nhất là đừng có bắt cá sau lưng em. Em sẽ biết hết đấy vì Tae là của em rồi, không quay đầu lại được đâu"

Lần này Tiffany lại nở nụ ấy, cũng là đôi mắt cười mà Taeyeon yêu thích ấy nhưng lần này có vẻ thật khác...

--------------------------

Đã được gần 1 tuần kể từ khi Taeyeon và Tiffany chính thức thành một cặp. Tin hội phó lạnh lùng xưa nay bùm 1 cái có người yêu lan nhanh khắp trường. Trước nay bất cứ ai tỏ tình với Taeyeon đều bị từ chối cách thẳng thừng, còn có tin đồn là hội trưởng Jung cũng đã từng nói ra cảm xúc của mình với hội phó nhưng cũng đã bị từ chối. Nhưng tin đồn đó chưa bao giờ được khẳng định. Dù sao thì người yêu thì khỏi đoán mọi người cũng biết là ai, là cô gái mà ngày Taeyeon cũng đi học rồi tan trường lại chở về nhà. Hai thân thiết từ khi gặp mặt thế cơ mà, không thành đôi thì uổng lắm.

Hôm nay là đến lượt Taeyeon trực nhật và cô cũng phải xử lý một số công việc nên cô đã nói Tiffany chịu khó bắt xe buýt một bữa. Lúc đầu nàng ấy kiên quyết không chịu, bảo muốn có thể ở cùng vờ cô nhưng cũng phải nghe theo lời Taeyeon vì sự kiên định của cô ấy. Trong lúc Taeyeon đang trực lớp thì bỗng

"Taeyeon-ah"

Cô giật mình, quay lại thì thấy JiHyun đang đứng trước mặt mình

"JiHyun? Đã trễ rồi cậu còn chưa về sao?"- Cô thắc mắc

"Tớ có chuyện muốn nói với cậu"

"Uh... vậy thì cậu nói đi, tớ còn công việc"

"Về cô gái nhỏ của cậu, Tiffany Hwang"

Taeyeon nghe liền lập tức dừng tay, cô xoay lại nhìn JiHyun một cách thất vọng và nói

"JiHyun này, tớ xin lỗi vì đã từ chối cậu. Nhưng cũng đừng vì thế mà cậu lôi Tiffany vào việc giữa hai ta"

"Taeyeon- ah cậu hiểu nhầm tớ rồi. Đúng tớ rất đau khổ khi cậu từ chối tớ. Và còn đau hơn khi nghe tin của cậu và Tiffany, nhưng vì muốn cậu hạnh phúc, tớ cũng cam tâm. Nhưng sự thật là cậu đã quá chìm đắm trong hạnh phúc với cô ấy mà đã không nhìn ra được sự khác thường ở cô gái của cậu. Tớ đã làm một tí điều tra ở Tiffany, cô ấy thực sự không như cậu nghĩ đâu"

"Huh? Cậu điều tra em ấy?" - Taeyeon bắt đầu cau mày khó chịu

"Cũng chỉ muốn tốt cho cậu thôi. Cô ấy chuyển trường là có lý do. Cô ấy từng có những hành vi bạo lực với bạn cùng lớp, nó thật sự rất dã man, nạn nhân bị 1 con dao rọc giấy đâm vào phần gần tim nhưng sau đó may mắn được cứu sống. Khi cảnh sát vào cuộc, họ chỉ cho đó như một hành vi tự vệ của Tiffany vì nạn nhân kia đã tấn công cô ấy bằng cách buông lời nhục mạ về gia cảnh của cô. Tiffany đã không bị tống vào tù mà chỉ bị đuổi học, không bị đánh dấu học bạ nên không ai biết được việc này. Sau đó cô ấy mới có thể chuyển trường dễ đến như vậy. Taeyeon à, hãy tỉnh táo đi. Cô người yêu bé nhỏ của cậu đã tấn công người bằng dao đó, đó là một nhát rất sâu. Tâm lý của cô ấy lại có vẻ không được bình thường..."

Taeyeon từ đầu đến giờ chỉ im lặng, cô rất sốc trước những gì JiHyun nói. Tuy nhiên, cô quyết định chọn tin tưởng Tiffany của mình

"Cậu cũng nói là cảnh sát cho Tiffany chỉ đang tự vệ, em ấy theo bản năng nên mới chống trả một cách mạnh nhất. Tớ là người yêu của Tiffany thì tớ sẽ chọn tin tưởng em ấy. JiHyun, cậu đừng làm tớ có ánh nhìn xấu về cậu. Nếu cậu đã nói xong thì hãy về đi. Đã trễ rồi, tớ còn công việc"

Đến đây, JiHyun không kiềm được mà chạy đến ôm lấy Taeyeon khiến cô ấy khá hốt hoảng

"TaeYeon, cậu đúng là yêu đến mù cả mắt. Hãy coi như đây là lần cuối tớ được ôm cậu"

Taeyeon thấy cũng buồn thay cho sự lụy tình của JiHyun nên cũng không nỡ đẩy cô ấy ra, cô chỉ nhẹ nhàng dùng 1 tay vỗ vai cô ấy

"Tớ xin lỗi"

Rồi đưa tay lên gỡ tay của JiHyun ra. Taeyeon cũng không muốn tình huống trở nên khó xử nên đã vờ như mình đã trực nhật xong, xách cặp ra về thật nhanh, để lại Jihyun ở đó khóc nức nở. Còn việc ở hội đồng học sinh thì kệ luônn, giao hết cho Jessica xử lý, đền bù sau cũng được.

-----------------

Sáng hôm sau, các học sinh tìm thấy xác của JiHyun trên sân thượng, đã bị dã man đâm nhiều nhát vào ngực trái, thậm chí còn bị cắt rách nát cả miệng. Các cảnh sát buộc phải vào cuộc điều tra. Họ kiểm tra tất cả các camera an ninh ở hành lang nhưng đều không có dữ liệu ghi lại. Có lẽ đã bị vô hiệu hóa trước đó, rồi bị xóa hết các dữ liệu. Theo nguồn tin từ những lời khai của các học sinh ra về sau cùng, họ thấy JiHyun chạy vội vã vào lớp và Taeyeon thì đang trực nhật ở đó. Nhưng sau đó thì không ai biết gì nữa vì tất cả đều đã ra về hết.

Cảnh sát tìm đến Taeyeon buộc cô kể lại tất cả nhưng vẫn không thể buộc tội được Taeyeon vì camera duy nhất còn hoạt động và còn dữ liệu là camera ngoài cổng trường. Nó ghi lại cảnh Taeyeon lấy xe đạp và đi ra ngoài với bộ quần áo sạch sẽ, không một chút máu. Họ cũng đã lục soát học tủ và nhà, phòng của cậu nhưng không thể tìm được chứng cứ buộc tội.

-------------

Taeyeon và Jessica đang trong phòng hội học sinh để làm việc. Nhưng chỉ có Jessica là làm thôi còn Taeyeon có vẻ vẫn chưa qua nổi cơn sốc, điều đó khiến Jessica nhìn cậu với ánh mắt lo lắng.

"Taeyeon này, có một chuyện tớ cần cho cậu biết"

Taeyeon vẫn nhìn về một nơi xa xăm, ánh mắt khá hoảng loạn với những gì vừa xảy ra

"Thực ra trước khi đến gặp cậu, JiHyun đã đến tìm tớ và hỏi tớ xem có nên cho cậu biết về những gì cô ấy điều tra được hay không"

Lúc này có vẻ Jessica đã thành công lấy được sự chú ý của Taeyeon

"H..huh?"

"Và tớ đã đồng ý với cô ấy là nên nói vì tớ cảm thấy những gì cô ấy nói là sự thật, những cảm nhận của JiHyun về Tiffany... cô ấy là một mối nguy hiểm"

Lần này Taeyeon nổi cơn thịnh nộ, đây là lần đầu tiên Jessica thấy Taeyeon giận đến như vậy, cô quat lớn

"CẢ CẬU SAO? TẠI SAO CÁC NGƯỜI KHÔNG THÔI NGHI NGỜ EM ẤY ĐI. TÔI YÊU TIFFANY VÀ TÔI SẼ TIN TƯỞNG EM ẤY"

Nói rồi lên Taeyeon đứng dậy, đùng đùng bỏ đi và đóng cửa 1 cách mạnh bạo.

-----------

Vào khoảng 2 tiếng sau, chủ tịch một câu lạc bộ đã vào phòng hội học sinh để nộp đơn thì phát hiện Jessica đang bất tỉnh giữa một vũng máu, có vẻ như đầu bị va đập mạnh, liền lập tức gọi cấp cứu. Taeyeon nghe tin Jessica vào bệnh viện nên đã lập tức chạy đến, bỏ Tiffany ở nhà ăn tối một mình. Khi Taeyeon đến thì đã thấy người nhà của Jessica và các cảnh sát đang lấy lời khai của nhân chứng vụ việc.

Một lần nữa các học sinh trong trường nói là Taeyeon là người cuối cùng ở cùng và nói chuyện với Jessica. Sau đó thì cãi vã xảy ra, ở ngoài còn nghê được, họ còn thấy Taeyeon đi ra ngoài một cách vô cùng giận dữ. Nhưng may thay, Taeyeon có chứng cớ ngoại phạm là bác bảo vệ vf Taeyeon đã giúp bác ấy khiêng những dụng cụ vào kho. Và có cả hai học sinh nữ cho lời khai là trước khi có người phát hiện nạn nhân bất tỉnh 30 phút, họ thậm chí còn vào hỏi thăm Jessica nên Kim Taeyeon không thể nào là kẻ gây án.

Taeyeon thở phào nhẹ nhõm khi biết Jessica bị va đập nên chỉ hôn mê, chưa nguy hiểm đến tính mạng. Có lẽ phải hơn cả tuần sau thì cô mới có thể tỉnh dậy được. Cô cũng muốn điều tra ra kẻ đã gây ra điều này cho Jessica và JiHyun lắm nhưng đã bị cảnh sát xem là kẻ tình nghi nên vẫn không thể nhúng tay vào. Sự bất lực là những gì cô cảm thấy bây giờ.

Mấy ngày sau đó, Taeyeon phải vùi đầu vào việc của hội học sinh. Vì không có Jessica nên lượng công việc như tăng lên gấp đôi. Khi thấy Taeyeon như vậy, Tiffany cũng chỉ biết ngồi nhìn cô ấy một cách bất lực.

Chẳng những phải gánh công việc ở hội đồng học sinh, Taeyeon còn đồng ý luôn gia sư một học sinh mà bấy lâu may Jessica vẫn hay giúp đỡ học tập. Cô nghĩ là lỗi của cô mà Jessica bị như vậy, nếu đã không tức giận bỏ đi thì chuyện đã không xảy ra

--------------

Cô nữ sinh mà Taeyeon sẽ gia sư giùm cho Jessica là SoYeon, một người tuy đẹp nhưng khá lẳng lơ. Cô ta cũng từng ve vãn Jessica nhưng đã bị cô ấy phóng băng làm cho ả trắng mặt và từ đó cũng không bao giờ có hành động như thế nữa. Nay lại được Taeyeon kèm, ngại gì mà không thử. Cô ta không ngại việc Taeyeon đã có Tiffany đâu.

"Tae à, khúc này em vẫn chưa hiểu. Có thể chỉ lại giúp em không?"

SoYeon chồm người về phía Taeyeon, cổ áo sơmi thì cố tình mở 2 nút đầu để lộ 1 phần ngực phía trong. Taeyeon nhìn thấy nhưng mặt vẫn không có một chút biểu cảm, cô cơ bản là không hứng thú với mấy thứ này nên cũng mặc kệ, kiên nhẫn giảng bài lại cho Soyeon.

Nhưng có lẽ cô ta vẫn không phục nên đã đi qua ngồi sát bên cạnh Taeyeon, ôm lấy tay cô ấy, thậm chí còn dùng ngực để áp vào người Taeyeon. Lần này, Taeyeon không chịu nổi được hành vi ấy nên đã không ngại đẩy cô ấy ra khỏi người mình, phun ra một câu lạnh lùng khiến cô ta sợ xanh mặt

"Đừng rẻ tiền như thế, Soyeon. Tôi còn có việc, tôi về trước"

---------------

Sự việc một lần nữa xảy ra khi sáng hôm sau ba mẹ của SoYeon phát hiện xác của cô ấy bị đâm dã man nhiều nhát ở phần ngực ngay tại phòng ngủ của cô ấy, hai cánh tay thì bị cắt ra khỏi thân. Trước cảnh tượng máu me và kinh hoàng đó họ lập tức gọi cảnh sát. Ba mẹ của Soyeon được cảnh sát lấy lời khai. Họ nói tối qua thấy SoYeon đưa một người về nhà, còn bảo người này là gia sư, sẽ thay thế người trước đó. Người đó tự xưng là Kim Taeyeon. Sau đó cả hai đều vô phòng của Soyeon, khoảng 2 tiếng sau thì thấy Taeyeon ra về. Sau khi Taeyeon ra về, họ có gọi Soyeon ra ăn tối, lúc đó cô ấy vẫn còn sống nên Taeyeon không thể là người giết Soyeon. Khi họ đến tìm Taeyeon, một lần nữa cũng không thể buộc tội cô vì cô có chứng cứ ngoại phạm. Cô sau khi rời khỏi nhà của Soyeon thì đã đến thăm và chăm sóc cho Jessica cả tối, camera của bệnh viện đã ghi lại hình ảnh của Taeyeon ở đó khi vụ án xảy ra.

---------------

Tại sở cảnh sát

"Những nạn nhân của các vụ mưu sát gần đây đều có 1 điểm chung, đó là người cuối cùng được nhìn thấy đi với họ trước khi vụ án xảy ra là Kim Taeyeon..."

Một cảnh sát dõng dạc tuyên bố nhưng ngay đó bị bác bỏ

"Cô ấy không phải có chứng cứ ngoại phạm hết sao?"

"Phải, nhưng tôi tin sự trùng hợp này không phải là ngẫu nhiên đâu. Cô ấy tuy có chứng cứ ngoại phạm nhưng không bác bỏ được việc cô ấy là nghi phạm đầu tiên. Chúng ta không còn cách nào khác"

"Vậy ý của Sếp là...?"

"Chúng ta phải bắt giữ và tạm giam Kim Taeyeon"

-------------------------------

"Các người làm gì vậy?? Tôi không có giết họ, các người không có bằng chứng"

Hai người cảnh sát vạm vỡ xách hai bên tay của Taeyeon và lôi cô ấy vào phòng tạm giam

"Cô đừng la hét nữa, chúng tôi chỉ làm theo lệnh của cấp trên. Cũng vì 3 vụ án xảy ra gần đây đều liên quan đến sự có mặt của cô nên chúng tôi buộc phải làm thế. Mong cô thông cảm, đợi 1 nạn nhân hiện đang hôn mê trong bệnh viện tỉnh lại thì sự việc sẽ sáng tỏ cả"

Nói xong, họ đóng và khóa cửa sắt lại. Trong phòng chỉ có 1 tên đứng giữ cửa và có chìa khóa. Taeyeon cũng đành ngồi im lặng, ngoan ngoãn trong phòng tạm giam.

Nói mới nhớ, sau vụ việc của Soyeon cô đã chưa gặp được Tiffany, chắc hẳn nàng ấy vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra. Cô rất nhớ nàng nhưng không thể liên lạc với nàng lúc này được. Cô lim dim ngủ một giấc.

Bỗng được 1 lúc lâu sau, có tiếng hét thất thanh của một giọng nam, sau đó càng lúc càng nhiều hơn, lớn hơn và rõ ràng hơn khiến Taeyeon sực tỉnh giấc. Cô mở mắt, mọi thứ còn hơi mơ hồ nhưng cô thấy được gương mặt Tiffany, người cảnh sát canh giữ Taeyeon thì đang nằm trong một vũng máu đỏ tươi. Cô sợ hãi, cô lại thấy nụ cười ấy, cũng đôi mắt cười ấy nhưng.... lần này nó thật khác, nó thật giống nụ cười của ác quỷ. Tiffany lấy chìa khóa từ người cảnh sát và mở cửa sắt đi đến bên Taeyeon- người đang đứng hình, chưa tin vào những gì vừa xảy ra. Nàng nhẹ nhàng ôm lấy Taeyeon bằng 1 tay, tay còn lại thò vào túi áo, lấy ra một cái khăn tay đã tẩm thuốc đưa lên bịt mũi cô lại khiến cô một lần nữa rơi vào giấc ngủ

--------------

Taeyeon mơ màng tỉnh dậy trong một căn phòng, là phòng ngủ nhưng không phải là phòng của cô. Taeyeon ngồi dậy, cảm thấy thân người hơi nhức nhối, chợt nhớ lại sự việc vừa xảy ra ở sở cảnh sát, cô như đóng băng, cảm thấy sợ hãi... vậy thì những gì JiHyun và Jessica đã cảnh báo cô là đúng. Cô đã không tin, chính cô đã gián tiếp hại họ. Người cô yêu là một kẻ giết người không gớm tay sao...?

"Taetae, Tae tỉnh rồi sao?"

Là giọng nói đó, là giọng nói mà hằng ngày cô đều mong nhớ để nghe nhưng sao bây giờ chất giọng husky ấy lại đáng sợ đến như vậy.

Taeyeon quay đầu ra cửa thì thấy Tiffany đang cầm một khay đồ ăn, là trứng rán thịt hun khói với sữa, là món cô yêu thích. Nàng lại cười, nụ cười này lại có chứa bao nhiêu chân thành và tình yêu thương nhưng đã làm Taeyeon sợ nay càng sợ thêm. Thấy Taeyeon không nói gì với mình, lại còn có vẻ đề phòng thì Tiffany liền đặt khay thức ăn lên bàn, đi đến bên giường ngồi cạnh Taeyeon.

Taeyeon hít một hơi thật sâu rồi thở dài, lấy hết can đảm của mình để hỏi Tiffany

"Fany-ah, JiHyun và Soyeon là do em giết có phải không? Cả Jessica nữa, có phải cũng là do một tay em làm, có phải không?"

"Taetae à, em-"

"CÓ PHẢI KHÔNG?"- Taeyeon đột nhiên hét lớn nhưng Tiffany vẫn không trả lời, nàng chỉ cuối đầu nhưng một sự thừa nhận.

Taeyeon nắm lấy hai vai của Tiffany, nước mắt không kiềm được mà chảy xuống

"Tại sao em lại làm như vậy? Tại sao?"

"Vì họ xứng đáng như thế, họ đang cố tình chia rẽ hai ta. Và em sẽ không bao giờ để điều đó xảy ra. Em sẽ không tha thứ cho ai động đến Taeyeon. Taeyeon là của em, chỉ của em thôi"

Tiffany nói với tông giọng nhỏ nhưng lạnh lùng, khiến Taeyeon nổi cả da gà. Đột nhiên Tiffany ngước mặt lên nhìn Taeyeon với đôi mắt vô hồn, hỏi

"Taetae à, có phải Tae vẫn sẽ yêu em không? Có phải Tae vẫn luôn ở mãi bên em không?"

Taeyeon nhìn Tiffany một cách kiên định, cô trả lời

"Phải, Tae vẫn sẽ yêu em, sẽ luôn luôn yêu em"

Nói rồi cô áp môi của mình vào môi của Tiffany. Dần dần những cái nhấp môi nhẹ trở nên cuồng nhiệt hơn, hai chiếc lưỡi của họ quấn lấy nhau. Tiffany ôm lấy cổ của Taeyeon và đè cô ấy xuống giường. Cả hai tách nhau khi Taeyeon có vẻ như cần không khí, Tiffany ngồi trên bụng Taeyeon, hai chân kẹp chặt hông của cô và cười khúc khích khiến Taeyeon nhướng mày khó hiểu

"Tae có còn nhớ không? Lần đầu tiên gặp chúng ta cũng đại khái như thế này?

Nhớ lại điều đó khiến Taeyeon mỉm cười, khi Tiffany trong đầu Taeyeon vẫn là một cô gái đáng yêu, dễ dàng xấu hổ. Dòng suy nghĩ của Taeyeon bị Tiffany cắt đứt bằng một chất giọng husky vô cùng quyến rũ, 1 tay của nàng lấy tay của Taeyeon đặt lên 1 bên ngực của mình

"Tae à, em muốn Tae"

--------------

Bây giờ là khoảng 3h30 sáng, có hai cơ thể trần trụi đang ôm ấp nhau.

Taeyeon nhẹ nhàng gỡ tay Tiffany ra, đi đến sàn và mặc lại quần áo của mình. Cô đến bên Tiffany vẫn còn đang ngủ say, hôn nhẹ vào trán của nàng và thì thầm bằng hơi thở

"Tae sẽ luôn luôn yêu em, nhưng không thể ở mãi bên em được rồi. Tae phải đi rồi, Tae yêu em, Tiffany"

Cô đi ra phòng khách, lấy điện thoại nhà của nàng và gọi cho đồn cảnh sát

"Tôi là Kim Taeyeon, tôi muốn đi đầu thú. Từ việc giết hại Song JiHyun và Kim Soyeon, đến làm Jessica Jung bị thương đều là do tôi. Tôi đã vượt ngục vì sợ tội và giết tất cả các cảnh sát có mặt ở đó."

Taeyeon nói như vậy vì biết Tiffany thế nào cũng đã vô hiệu hóa camera ở đồn cảnh sát. Cô nói xong liền cúp ngay máy. Cô định mở cửa đi đến đồn cảnh sát thì bỗng

"Taetae à, Tae đi đâu vậy?"

Taeyeon chết đứng, thân người trở nên run rẫy và đông cứng

"Taetae à, Tae định bỏ em đi có phải không?"

Taeyeon im lặng, mặt vẫn hướng về phía cửa, không động đậy

"Taetae định thất hứa với em sao? Tae đã hứa rằng sẽ luôn bên em cơ mà, sẽ không bao giờ rời bỏ em mà. Không lẽ Tae định xa lánh em, bỏ đi như appa và omma của em sao?"

Lúc này Taeyeon quay lại nhìn Tiffany với khuôn mặt điềm tĩnh đến lạ

"Tae xin lỗ-"

Một con dao sắc nhọn từ đâu đâm ngay vào bụng của Taeyeon khiến cô gục trên vai của Tiffany, nàng ôm lấy thân người Taeyeon với vẻ mặt trách móc

"Em đã nói gì với Tae rồi, hậu quả sẽ nghiêm trọng lắm mà"

Taeyeon dù đau lắm nhưng vẫn cố, dùng hết hơi thở cuối cùng của mình để nói

"Fany..ah, T..Tae x..xin lỗi. T..Tae yêu em"

-----------

Khoảng 2 tiếng sau cuộc gọi của Taeyeon, cảnh sát cuối cùng cũng ập tới nhà của Tiffany. Cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt họ đó chính là 1 cái xác không đầu, xung quanh chỉ có máu me be bét. Theo bên khám nghiệm tử thi thì xác định đó chính là xác của Kim Taeyeon. Cùng lúc ấy Jessica trong bệnh viện cũng cừa mở mắt tỉnh dậy và ngay lập tức nói câu đầu tiên

"Là Tiffany"

---------------

Chiều hôm đó, trên một con du thuyền nhỏ đi ra ngoài biển, Tiffany ôm lấy "Taeyeon" và thì thầm

"Chiều hoàng hôn lại thật đẹp có phải không Tae?"

"Cuối cùng cũng chỉ có hai chúng ta mà thôi. Em yêu Tae"

End.
-----------------

Khúc cuối lấy cảm hứng từ bộ anime khốn nạn tên "School days" :))
Sắp tới tớ phải thi Ielts rồi, coi như tạm thời chưa thể update chap mới của "TKTG,CTN" thi xong tớ sẽ quay lại viết ngay

Cái này xem như đền bù vậy :)))

Các cậu có gì để nói không =)))))






























































































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro