[ONESHOT] Tôi Và Vấn Đề Chia Tay..., YulSic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre: ssvn

Chào mọi người

Ngày đẹp nên mình có hứng lảm nhảm tí mà

Đọc giải trí cho vui nhà vui cửa

Writer : L.W

Pairing : YulSic

Rating : ai cũng có thể đọc được

Warning : em nó rất là quằn quại, héo úa

-------------

Tôi Và Vấn Đề Chia Tay...

…………..

“Tôi thích đi với ai thì kệ tôi, không cần cậu quản!”

“Cậu nói vậy mà nghe được hả ?”

“Tôi nói vậy đó, rồi sao?”

“Tôi chịu hết nổi cái thái độ cậu rồi!”

“Cậu tưởng tôi cũng chịu đựng nổi cái bản tính của cậu chắc ?”

“Chịu không nổi nữa vậy thì chia tay đi !”

“Được thôi ! Tùy cậu! Chia tay thì chia tay chứ ! Tôi cũng mệt mỏi lắm rồi!”

Trời ạ, cậu ấy tưởng cậu ấy là ai chứ ? Tối ngày cứ õng à õng ẹo, hở tí là dỗi, hơi tí là giận, động tí là ghen, đi chơi với abc xyz người thì chả sao, vậy mà cứ quản thúc tôi như bà ngoại vậy! Tôi đi chơi với MinHo thì đã sao ?? Lâu lâu không được gặp bạn bè à ? Chứ cậu ấy đi uống trà đá với Taecyeon thì sao ? Tôi có mở miệng nói câu nào chưa ? Tôi thích đi với ai kệ tôi ! Giờ lại còn đòi chia tay. Đúng kiểu công chúa ! Lại muốn tôi dỗ dành chứ gì đúng không ? Ơ, ….. mà cậu ấy đang khóc hả ? Trời ơi, sao chưa gì mà con lại trở nên bối rối thế này ! Ơ, đừng nhìn tôi với đôi mắt đẫm nước như thế =.=” tôi sẽ không cầm lòng mà quỳ xuống (lạy) năn nỉ mất. Không, mắc gì tôi phải năn nỉ cậu ta? Ơ, đừng, đừng bỏ đi mà. Trời ơi, tớ sẽ chạy đến ôm chầm lấy cậu mất …Không, không được yếu đuối như vậy! Argggg…. Này! Cho tớ suy nghĩ một chút, tớ sắp quyết định được xem có nên dỗ cậu hay không rồi! Khoan, ba mươi giây nữa, không mười giây thôi…Cuộc tình đôi ta không đáng mười giây sao ??… Nè, lúc nãy tớ chỉ lỡ lời thôi. Tớ thật tình không muốn. Nhưng mà tớ không có sai….Khoan đã Sica, tớ có điều muốn nói. Tớ xin….Khoan, đừng đi. Sicaaaaaaaaaaa ……

“Xin …..l….lỗi…..c….cậu….”

*nói lí nhí*

RẦMMMMMMMM !!!!!!!!!!

“SICAAAAA, TỚ XIN LỖI MÀ!!”

*gào thét tuyệt vọng trong tiếng sập cửa lạnh lùng*

Chúa ơi, khônggggggg, khôngggggggggg, đừng chia cắt con với cậu ấy…

Khôngggggggggggggggggggggggggggggggggggg, con không muốn chia tay T.T

………

Tin tôi đi, tối hôm đó, dù có lăn qua lăn lại hàng trăm lần, tôi vẫn không tài nào ngủ được. Cứ mỗi lần nhắm mắt, hình ảnh gương mặt cậu ấy với đôi mắt đẫm nước đầy tổn thương lại hiện lên, và bóp nát trái tim bé bỏng của tôi. Lẽ ra tôi nên…. Giá như tôi không…. Ước gì tôi đã…. Tôi thầm nguyền rủa cái lòng tự trọng chết tiệt của mình không biết bao nhiêu lần. Và tôi thề là, nếu lần này tôi đánh mất cậu ấy, tôi sẽ…. Không, tôi không thể đánh mất cậu ấy! Không, cậu ấy ắt hẳn là vẫn còn cần tôi! Cậu ấy chỉ giả vờ thế thôi, rồi sẽ sớm nhõng nhẽo lại với tôi đòi làm lành thôi mà ! Đúng, phải như thế chứ! Không có việc gì phải lo cả !

Nghe chưa Kwon Yuri, không có việc gì phải lo cả !!!

*Brrrr….Brrrrr…..*

*Bạn có một tin nhắn mới*

“From Soo Young, my “bạn nhậu” :

Kwon Yuri ! Cậu khôn hồn thì sáng mai đừng có đụng mặt tớ ! Không là tớ sẽ giết chết cậu ! CẬU ĐÃ LÀM GÌ JESSICA HẢ ? Tại sao cậu lại đối xử như thế với cậu ấy ? Cậu có biết là cậu ấy yếu đuối và dễ tổn thương thế nào không hảaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa, cái đồ ngốc này !”

*Brrrr…..Brrrrrr….*

“From Fany, my babe Tiffany :”) :

Cậu đã làm gì Jessie vậy, Yureee ? Cậu ổn chứ hả ? Hai cậu làm tớ lo lắng quá ! Thôi, ngày mai tớ sẽ giúp bọn cậu làm lành với nhau, nhé ^^!

Ngủ ngon, my herooooooooooo”

*Brrrrr….Brrrrrrrr…..*

“From Tae Yeon, my byunie :

Nghe đây, Kwon Yuri ! Tối nay Fany của tớ mà mất ngủ vì cái chuyện không đâu của hai cậu thì ngày mai cậu liệu hồn mà tránh mặt tớ nhé !

Hừ, có tí việc cũng làm lớn chuyện ! Đúng trẻ con !”

*Brrrrrr….Brrrrrrrrrrrrrrrrr…..*

“From Hyo Yeon, my “bạn già” :

Tớ vừa gossip bên Soo Young xong ! Hai cậu có cần “không gian” để nói chuyện không ? Ngày mai tớ dẫn lũ nhóc đi chơi, để nguyên cái dorm lại cho hai cậu. Không, đừng từ chối ;___;”

*Brrrrr……Brrrrrrrrrrrrrrrrrr….*

“From Sunny, my cutie:

Này, tớ không muốn xem drama đâu nhé ! Hai cậu tính sao thì tính nhé !

....

P.s : trái tim của Tae Woo oppa vẫn luôn có một chỗ trống dành cho cậu ♥ ~”

*Brrrrrr……Brrrrrrrrrrrr……*

“From Seo Hyun, my sweetie :

Unnie ổn không ? Em biết, sẽ rất đau khổ khi mất đi một ai đó. Nhưng nếu unnie thực sự yêu một người nào đó, hãy để họ ra đi. Vì nếu tình yêu đó là chân thật, nó sẽ trở lại với unnie. Còn nếu không, người ấy chưa và không bao giờ thuộc về unnie…..blah blah blah….”

*Brrrr…….Brrrrrrrrrrrrrrr….*

“From YoonA, my dear :

....

Unnie ơi, LÀM ƠN TẮT GIÙM EM CÁI ĐIỆN THOẠI !

Nó rung hoài sao em ngủ ???!!!!!”

...

Vậy đấy !

Buổi tối hôm đó của tôi đã diễn ra như thế đấy !

Nhưng thực sự, nó chẳng là gì so với những thứ tôi phải đối mặt trong n ngày sắp tới ~

.....

------------------

Nếu tôi gọi Ni (với i=1,2,3,4……n) đại diện cho số ngày thứ i tiếp theo mà tôi phải đối mặt, tính từ sau buổi tối hôm ấy, thì tôi sẽ có :

N1

Mắt cậu ấy sưng T.T

Tóc cậu ấy hơi rối T.T

Trái tim tôi tan nát. Hoàn toàn tan nát T.T

Và cậu ấy tránh mặt tôi. Hoàn toàn tránh mặt tôi T.T

À không, cậu ấy có liếc nhìn tôi 1 lần duy nhất lúc tôi (cố tình) đụng phải cậu ấy khi cậu ấy xuống nhà bếp lấy sữa. Ôi không, mắt cậu ấy đỏ hết lên rồi. Tôi nên làm gì đây. Nên làm gì đây ? Làm gì đây ? Này, đừng đi về phòng nhanh quá. Có nên ôm cậu ấy và nói xin lỗi không ? Nhưng mà tôi đâu có sai ! Không, tôi sai rồi. Tôi không nên quát tháo cậu ấy. Tôi không nên lớn tiếng với cậu ấy. Loài mèo thích được vuốt ve và đối xử dịu dàng. Mà cậu ấy đâu phải mèo. Ê, khoan đã, chờ tớ với….

N2

Fany lắc đầu khi tôi chưa kịp mở miệng hỏi.

Tae lùn vỗ vai ra chiều thông cảm.

Soo Young vẫn còn ý định muốn giết tôi.

Bộ lòng tôi đau đớn.

Kwon Yuri à, cậu ấy nói chia tay là để mày dỗ ngọt, không phải để mày đồng ý, hiểu chưa ?

Hiểu chưa T.T

N3

Hyo Yeon thở dài khi bàn ăn thiếu cậu ấy.

Sunny ái ngại dò hỏi tôi có ổn không.

Hyunie bắt đầu rinh về một đống các thể loại sách, kiểu như “99 cách chia tay thanh lịch mà không mất lòng nhau”, “999 cách để yêu lại từ đầu”, “Liều thuốc cho trái tim tan nát”, “Vượt qua đổ vỡ”, “Bỏ lại nỗi đau”, “Đánh rơi nỗi buồn”, “Thấu hiểu nỗi khổ”, ….rồi nhờ YoonA đem qua chất đầy phòng tôi.

Tâm trí tôi rối bời

….

N5

Tôi nhắn tin. Cậu ấy không trả lời.

Tôi gọi. Cậu ấy tắt máy.

Tôi gõ cửa phòng. Soo Young ra bảo cậu ấy không muốn gặp.

Tôi sắp phát điên lên vì thiếu cậu ấy T.T

N7

Tôi cười. Cậu ấy làm ngơ trên stage.

Tôi đưa tay ra. Cậu ấy lượn đi chỗ khác.

Tôi cố bắt chuyện. Cậu ấy lơ đi.

Sica, cậu có thể nói cho tớ biết là tớ phải làm gì đi, được không hả T.T

N10

Tôi thề là nếu không có cái cam nào ở đó, nếu không có bất cứ một fans nào ở đó, nếu không có bất cứ một manager,staff, stylist, người qua đường….nào ở đó thì tôi sẽ nhảy vào ôm chầm lấy cậu ấy, bất kể hậu quả.

Nhưng nói chung là, nếu có người chứng kiến, và cậu ấy đẩy tôi ra, thì sẽ mất mặt Kwon Yuri này lắm ;__;

N15

Dạo này tự dưng trông cậu ấy vui ghê ;__;

Sao vậy ? Có thể quên tôi nhanh đến thế cơ à ?

Có người khác rồi à ?

Không phải là có người khác rồi chứ ?

.

.

.

Nói chung là đừng ai ghẹo tôi vào những ngày này!

Bất cứ ai, ngoại trừ cậu ấy

...

N20

Cậu ấy duỗi tóc thẳng rồi kìa ~

Dễ thương quá T.T

Không phải dễ thương bình thường mà là dễ thương đến muốn ôm ngay vào lòng ấy T.T

Mà không ôm được thì tức đến phát điên, bực đến phát bệnh luôn ấy T.T

Có ai khổ như tôi không ?

…..

Được rồi, tôi thừa nhận, tôi hoàn toàn thừa nhận một điều rằng tôi đang rất là khổ tâm. Nhưng vấn đề ở đây là tại sao chỉ có mình tôi phải vật vờ, quằn quại, trong khi cậu ấy thì có vẻ khá là sung sướng và thỏa mãn vì một điều gì đó mà có Chúa mới biết. Tất nhiên là bạn sẽ cảm thấy đau khổ sau khi chia tay với người mình yêu (à, ở trường hợp của tôi là tạm thời), nhưng chắc chắn là bạn còn cảm thấy héo úa hơn gấp trăm lần như thế nếu cái con người kia, sau một khoảng thời gian cùng quằn quại với bạn, thì bây giờ bỗng nhiên trở nên hí ha hí hửng, cười cười nói nói (với người khác) trong khi bạn phải vật lộn với hàng đống dấu chấm hỏi, chấm cảm, ba chấm…Cái gì mà “Chỉ cần người ấy hạnh phúc thì mình cũng hạnh phúc” ? Trời ơi, bạn bị lừa rồi, tin tôi đi, không có đâu !

Ít ra là…. không dễ như vậy đâu !

Lấy ví dụ từ chuyện của tôi nhé!

Một trong những vấn đề của tôi là cậu ấy ngày một đáng yêu, còn tôi ngày một kém hấp dẫn. Lý do cậu ấy đáng yêu là vì cậu ấy đang yêu (không, không phải một ai khác, làm gì mà có một ai khác ngoài tôi được. Ý tôi là yêu đời, yêu cuộc sống nói chung!). Lý do tôi ngày một kém hấp dẫn là vì cậu ấy ngày một đáng yêu (!) Để hiểu điều này các bạn cần phải qua trải nghiệm hoặc có trí tưởng tượng ở mức vừa phải. Bạn có thể lấy tôi ra làm hình mẫu. Giả sử bạn thích tôi – Kwon Yuri, và bạn không chạm vào tôi được, thì mức độ đau khổ của bạn chỉ lên đến một điểm nào đó, rồi ngừng. Nhưng nếu bạn thích tôi, và tôi cũng thích bạn, và chúng ta thích nhau, rồi yêu nhau, rồi abc xyz với nhau….rồi đùng một cái bị chia cắt, rồi đùng một cái tôi ngày một đáng yêu, quyến rũ, nhưng bạn chỉ có thể đứng nhìn, mà không thể chạm vào được, thì chắc chắn ngoài đau khổ ra, bạn sẽ bị ức chế kinh khủng, bạn sẽ cảm thấy như bị hành hạ. Tại sao lúc trước tôi từng thuộc về bạn, tại sao lúc trước tôi với bạn đã yêu nhau quằn quại, nhưng bây giờ, chỉ chạm vào thôi cũng không chạm vào được. Vậy thì làm sao mà hạnh phúc đây ? Chưa kể đến việc bạn không chạm vào được, nhưng đứa khác lại chạm vào được, thì còn khủng khiếp hơn. Đấy, vấn đề nằm ở chỗ đó đấy!

Với lại….ôi không, Chúa ơi, cậu ấy vừa mới đi lướt qua tôi. Trời ơi, tôi đang ở đâu thế này. Từ từ nào, à, tôi đang ở phòng khách. Xem nào, phòng khách, và ….và cậu ấy đáng yêu quá điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii T.T Tôi phải lặp lại câu này bao nhiêu lần nữa cho đủ đây.

Không có bỏ bữa nữa. Mập lên một tí rồi. Thấy cưng quá !

Không có khóc nữa. Mắt to tròn, hết quầng thâm. Thấy cưng quá !

Không có mất ngủ nữa. Má phúng phính, hồng hào rồi. Thấy cưng quá !

À, cái bộ đồ ngủ quá khổ này là quà tặng sinh nhật lần trước của cậu ấy. Mỗi lần cậu ấy mặc nó là cứ như bơi trong đó vậy haha. Đã xăn tay áo, ống quần lên rồi mà còn rộng thùng thình luôn. Dễ thương lắm. Y như con nít ấy. Thấy cưng quá !

Ủa mà khoan ! Khoannnn ! Cái này là quà của tôi tặng mà. Khoannnnnnnnnnn. Bộ này là QUÀ.TÔI.TẶNG

Chờ chút nào, cho tôi 10 giây bình tĩnh,…

Ơ mà cậu ấy đang nhìn tôi. Cậu ấy đang uống sữa….đang đứng trước tủ lạnh….đang đứng dưới bóng đèn. Không, xin lỗi, tôi nói lan man quá. Cậu ấy đang uống sữa, và sữa đang dính trên mép môi cậu ấy, và cậu ấy đang nhìn tôi bằng đôi mắt long lanh ;__; Không, tôi không có mơ. Tôi không có mơ đâu.

Nếu bây giờ tôi hôn cậu ấy như trong phim thì cậu ấy có tát tôi không. Nếu cậu ấy không tát tôi thì cậu ấy có căm thù tôi đến chết không. Hay cậu ấy sẽ không nhìn mặt tôi nữa. Hay cậu ấy sẽ tạt cả ly sữa vào mặt tôi. Hay cậu ấy sẽ rút dao từ trong bếp mà lụi cho tôi một nhát chết thẳng cẳng. Hay cậu ấy sẽ….hay….hay….

....

Hay cậu ấy sẽ hôn lại tôi ?

o_____________0

Không, không có đâu.

Tôi nên làm gì đây nhỉ ? Tôi nên làm gì đây nhỉ ? Trời ơi, chưa tính xong mà tôi đã bước đến gần cậu ấy rồi. Không, dừng lại ngay Kwon Yuri. Tao chưa tính xong mà. Từ từ, nói gì với cậu ấy đây. Làm sao đây. Này, dừng lại ngay !

Nhưng bạn biết đó, rất khó để bắt con tim chạy theo lý trí ~

“Tớ mượn ly sữa của cậu một chút nhé !” – tôi nhẹ nhàng (kèm theo chút run rẩy) lấy ly sữa ra khỏi tay cậu ấy.

“Để làm gì ?” – sau n ngày im thin thít và lặng mất tăm với tôi, đây là câu nói đầu tiên của cậu ấy. Ơn Chúa, cậu ấy vẫn dùng chất giọng ngọt ngào của mình. Vậy là tôi có cơ hội rồi, tôi có cơ hội rồi đúng không ?

“Để…để cậu sẽ không tạt sữa vào mặt tớ khi nghe những gì tớ sắp nói”

“Haha”

Cậu ấy cười kìa. Cậu ấy cười thật kìa. Làm thế nào nữa đây. Nói gì nữa đây. Tại sao IQ của tôi không hoạt động vào những lúc như thế này….

“Cậu muốn nói gì ?”

“Ừm, tớ….thực ra là tớ….tớ…cậu” *vò đầu*

“Cậu làm sao ?”

“Tớ….” *bứt tóc*

“Cậu cái gì ?”

“Tớ….”

“Cậu không nói, tớ đi ngủ à !”

“Không, Sica, thực ra là tớ….”

Và cậu ấy đi thật.

Hình như là cho đến khi cậu ấy đã về đến trước cửa phòng, tôi mới chạy theo.

Và hình như là tôi đã nói gì đó....

Và hình như là lý trí ép tôi quên mất mình nói cái gì rồi T.T

….

...

“Đồ ngốc, cậu đã nói là “Sica, tớ nhớ cậu. Sica, mấy ngày nay tớ nhớ cậu đến phát điên. Sica, tớ sẽ lập một hội “Những người phát cuồng vì chìm nghỉm trong nỗi nhớ dành cho Jessica Jung” nếu cậu muốn.”

“….”

“Rồi sau đó cậu ôm chầm lấy tớ, và nói “Nhưng làm ơn, cậu đừng muốn điều đó. Tớ sẽ chết chìm trước khi lập cái hội này vì nhớ cậu. Sica, lúc ấy tớ đã nói dối. Tớ nói thật đó. Không, ý tớ là, tớ hoàn toàn không muốn chia tay. Tớ không nên nổi cáu với cậu. Tớ không muốn tổn thương cậu, nhưng tớ đã làm, và tớ xin lỗi. Đừng như vậy với tớ nữa được không ?”"

“….”

“Chưa kịp để tớ phản ứng thì cậu đã nhảy vào miệng tớ và tiếp tục “Sica, nếu bây giờ cậu chưa yêu một ai khác ngoài tớ, thì cậu có thể làm người yêu của tớ không ? Argg, tớ đang nói gì vậy nè. Ý tớ là chúng ta bắt đầu lại từ đầu. Không phải, chúng ta đã bắt đầu rồi mà. Và ngay từ đầu, tớ đã yêu cậu. Cậu hãy xem những chuyện xảy ra là một điểm dừng, rồi sau đó, chúng ta tiếp tục được không ?”. Đấy, cậu nhớ chưa ?”

“….”

“À, rồi sau đó hai người đóng phim Hàn Quốc bằng cách hôn nhau quên trời đất ngoài cửa, mà không để ý đến việc bọn nhóc chúng tôi đã về đến dorm, và đang trợn tròn mắt nhìn hai người….”

“À thì tại vì…”

“Rồi sau đó hai người chưa hỏi ý tôi mà đã đuổi cổ tôi ra khỏi phòng, và mần gì trong đó để rồi ngủ thẳng cẳng cho đến tận trưa. Rồi sau đó hai người lại tiếp tục gây ô nhiễm bàn ăn bằng việc bồng bế, ôm ấp, hôn hít nhau mặc kệ thiên hạ ….”

“Được rồi mà Soo Young….”

“VÀ BÂY GIỜ THÌ HAI NGƯỜI CÓ BIẾT LÀ MÌNH ĐANG Ở ĐÂU KHÔNG HẢ ?????”

.

.

Tôi giật nảy người vì tiếng quát phát ra từ phía cánh cửa phòng chờ. OMG, chúng tôi đang ở trong phòng chờ, và cậu ấy thì đang nằm cuộn tròn trong lòng tôi, và chúng tôi đang nằm trên chiếc ghế salon, và bàn tay tôi đang đặt ở…., trời ơi, may quá, ở lưng thôi. Làm gì phản ứng ghê vậy, hehe ~

Và tiếng quát với âm lượng khủng bố đó đã làm cậu ấy giật mình. Và theo bản năng tự nhiên (của loài người ?), cậu ấy hất tôi té thẳng cẳng xuống đất. Vuốt lại mái tóc vừa bị tôi làm cho rối bù, chỉnh lại tư thế ngồi ngay ngắn, cậu ấy liếc cái người vừa phá đám một cái sắc lẻm. Tiffany phút trước còn đứng chống nạnh quát tháo, phút sau đã lỉnh đi mất. Tôi lồm cồm bò dậy, chưa kịp than thở câu nào đã thấy biểu hiện hậm hực, môi thì chu ra, lông mày nhíu lại, gương mặt thì xụ một đống của cậu ấy nên đành phải thở dài, ôm cậu ấy vào lòng, nhẹ nhàng dỗ dỗ.

"Jessica, thôi mà, tớ xin lỗi…."

Mà thật ra vì sao cậu ấy giận, tôi không biết =.=

Mà thật ra cậu ấy có đang giận tôi không, tôi cũng không biết =.=”

Mà thật ra tôi nói xin lỗi vì điều gì, tôi cũng không biết…. =.=”

Có ai khổ như tôi không =.="

END.

-----

đừng thấy mình hiền mà ném gạch mình

có thể dìm hàng fic thoải mái, nhưng đừng dìm hàng au dưới mọi hình thức  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro