[Oneshot] [Trans] [Yulsic] Beginning, Loving, Acceptance, Betrayal and Official

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Part 1




Tôi lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ cứ như đang nguyền rủa cái ngày hôm nay đã mang đến cho tôi biết bao nhiêu là phiền phức. Một đứa nhóc đã nôn vào tay áo của tôi, người mẹ của nó thì liên tục làm phiền tôi với những lời xin lỗi và tệ nhất là cả hai mẹ con đó đều ăn cơm với một món mà tôi rất ghét, dưa leo.

Tiếp theo đó, tôi lại phải chờ hơn một tiếng mà vẫn chưa thấy người chú đến đón, chỉ nhận được tin báo là chú ấy có một cuộc hẹn khẩn cấp. Thế là tôi phải về nhà bằng xe lửa mà không phải bằng taxi vì nó quá tốn tiền.

Tôi đã ướt như chuột lột khi đứng chờ xe lửa. Tại sao hôm nay trời phải mưa chứ? Chỉ vài phút trước khi bước lên xe lửa, tôi đã tông phải một cô gái; cô ta làm đổ sữa sô cô la nóng lên áo và làm bẩn quyền sách của tôi. Tôi nguyền rủa cô ấy vì hành động hết sức vụng về và bỏ đi không thèm ngoái lại nhìn. 

Nhưng không ngờ đấy lại là một khởi đầu tốt cho tôi. Tôi thở dài trong khi nhìn thoáng qua cửa sổ một lần nữa, vừa nhìn vừa huýt sáo theo điệu nhạc trong Walkman của mình.

Xe lửa bắt đầu chuyển động, chợt có thứ gì đó rơi vào chân tôi và kéo theo chiếc Walkman lăn dài trên sàn. Một chiếc hộp đựng đàn violin nếu tôi không nhầm.

Tôi cúi gập người giúp đỡ cô gái và hỏi một cách lạnh lùng. “Bạn không sao chứ?”

Cô ấy đưa chiếc Walkman cho tôi và nhìn tôi một cách mơ hồ rồi trả lời bằng một giọng tiếng Anh cà lăm, “Ừhm, tớ-không-sao. À, tớ-có-thể-ngồi-chứ?” Cô ta chỉ vào chiếc ghế trống kế bên tôi.

Tôi cứ như đang thộn ra? Sao cô ấy lại cố gắng nói tiếng Anh trong khi cô ấy không thể nói lấy một từ chứ? Tôi định đánh đầu cô ấy một cái, nhưng chợt nhớ ra chính tôi là người hỏi cô ấy bằng tiếng Anh trước. Tôi lấy chiếc giỏ của mình ra khỏi chiếc ghế trống và miễn cưỡng gật đầu.

Cô ấy cứ liên tục lầm bầm điều gì đó nhưng tôi lại quá lười để cố gắng nghe giọng tiếng Anh của cô ấy. Tôi làm lơ cô ấy và lấy ra quyển sách mà con bé khi nãy làm bẩn. Ngoài những thứ vớ vẩn nãy giờ ra tôi chỉ nghe thấy tiếng thở hổn hển của cô gái ở bên cạnh, và đó cũng là điều duy nhất mà tôi hiểu.
“Bạn-khi nãy-sữa sô cô la-áo sơ mi-làm bẩn-sách-xin lỗi.” Cô ấy lại cà lăm với vốn tiếng Anh ít ỏi của mình.

Tôi ném cho cô ấy một cái nhìn sắc sảo, “Tớ có thể nói tiếng Hàn, vì thế cậu không cần phải khổ sở cố gắng nói tiếng anh thế đâu.

Tôi cứ tưởng những lời mình nói vừa rồi là những lời đe dọa nhưng không như mong đợi, cô ấy nở một nụ cười rất tươi mà tôi ít khi được thấy, và trả lời với một giọng điệu vô cùng dễ mến, “Owh, thật à? Tớ cứ tưởng cậu chỉ nói được tiếng Anh vì khi nãy cậu toàn nói tiếng Anh và cuốn sách của cậu cũng toàn là tiếng Anh. Tớ thật là ngớ ngẩn phải không? Haha… À, cho tớ xin lỗi vì cuốn sách bị bẩn khi nãy. Tớ không nhìn thấy cậu lúc tớ bước lên xe lửa.

Tôi lại quay sang đọc sách và trả lời cộc lốc, “Ừ, sao cũng được.”

Vài phút sau, tôi không thể nào tập trung đọc tiếp cuốn sách đó nữa vì cô gái ấy cứ liên tục nói về gia đình, nghĩa vụ, bạn trai,bạn gái, quê hương của cô ấy… Tôi hối hận vì đã nói với cô ấy là tôi biết nói tiếng Hàn, vì bây giờ cô ấy cứ liên tục nói cứ như thể tôi là bạn thân nhất của cô ấy. Khi xe lửa vừa dừng lại, tôi nhanh chân bước ra khỏi xe để mặc cô ấy nói chuyện một mình.



Part 2




Vài năm sau đó , tôi tình cờ gặp lại cậu ấy một lần nữa . Đó là khoảng thời gian chúng tôi được triệu tập đẽ chuẫn bị ra mắt trong một nhóm nhạc gồm chín thành viên trong những năm tiếp theo . Sẽ có sự thay đổi phòng , thật trớ trêu , tôi lại cùng phòng với cậu ấy . Tôi không biết tại sao cậu ấy lại kích động như vậy , có lẽ cậu ấy ăn nhầm gì đó vào buổi sáng hoặc là hít quá nhiều khí He-li . 

Từ ngày hôm đó , cậu ấy cứ bám lấy tôi và liên tục làm sao cho tôi cảm thấy khó chịu . Nhưng cảm giác đó dần tan biến , cậu ấy khiến tôi cười liên tục bằng những câu chuyện cười ngốc nghếch của cậu ấy và buộc tôi phải đánh giá cao cậu ấy , buộc tôi lắng nghe những câu chuyện của cậu ấy mỗi khi cậu ấy nhắc đến tình yêu , gia đình và cuộc sống của mình . Một phần nào đó liên quan đến cậu ấy lớn lên trong tôi .

Một ngày cậu ấy trở về nhà rất muộn , cả người thì ướt đẩm . Tôi chắc chắn rằng cậu ấy đả khóc vì tôi thấy mắt cậu ấy đỏ . Cậu ấy đi qua tôi và bước vào phòng đóng sầm cửa lại thật mạnh . Tôi không thế nói một lời nào cả . Tôi thật sự không biết cách an ủi người khác trước đây , nhưng bây giờ có lẽ đả khác rồi , và cậu ấy cũng chưa từng như thế này , trước đây . Tôi làm nhanh cho cậu ấy một cốc ca cao nóng và mang vào phòng cậu ấy , khi vừa mở cửa tôi đã nghe tiếng đàn Vio-lông vọng ra . Cậu ấy ngồi trên giừơng kéo đàn mà vẩn mặc bộ quần áo ướt . Quả thật , tôi luôn bị gây ấn tượng về tài nghệ Viô - lông của cậ ấy . Nhưng gần đây , những tiềng đàn phát ra mang giai điệu rất buồn . 

Tôi thật sự không biết tại sao nhưng đây là những hình ảnh thú vị nhất mà tôi đã từng thấy . Mái tóc ướt của cậu ấy đu đưa trên vai , những giọt nước nhỏ đang nhỏ giọt từ chiếc váy trắng của cậu ấy phô diển ra những bộ phận cơ thể mà người ta có thể chết vì nó . Tay cậu ấy di chuyển một cách mau lẹ để phát ra những âm thanh từ cây đàn . Mắt cậu ấy nhắm lại , những giọt nước mắt vươn lại trên má , toàn thân cậu ấy như toát ra một thứ ánh sáng kì lạ . 

Tôi đặt ly ca cao nóng xuống bàn , và ngồi xuống bên cạnh cậu ấy , tôi lưỡng lự có nên an ủi cậu ấy hay không . Mắt tôi đảo quanh cơ thể cậu ấy , chiếc váy trằng ướt sũng một phần nào làm hé lộ nhưỡng con số hoàn hảo trên cơ thể . Tôi quan sát vòng eo gợi cảm của cậu ấy , đường hàm phẳng , chiếc cổ áo hẹp và cả đôi môi quyến rủ cả cậu ấy .

Mọi thứ dường như hoàn hảo vào thời điểm đó . Chỉ có âm thanh của chiếc đàn Vio-lông và ánh sáng le lói trong căn phòng , tôi áp sát người mình lại gần cậu ấy và đưa tay chạy dọc theo phần sương đòn phía lưng cậu ấy . Đột nhiên cậu ấy dừng lại và quan sát tôi , cậu ấy thật sự bị kích động khi thấy mặt tôi quá gần với cậu ấy , trong ít phút đó , môi chúng tôi chạm nhau một vài phút cho đến khi tôi có cảm giác của lí trí . Tôi bật dậy và bắt đầu nói lắp bắp : " Oh...xin...lỗi , nó chẳng có ý...nghĩa gì cả. Uh..hm...tớ nghĩ cậu...nên thay đồ...trước khi bị...cảm lạnh , tớ có làm ca cao nóng...cho cậu đấy !" Tôi đưa cho cậu ấy cái cốc và lao vụt ra khỏi phòng . 


Part 3





Vài tháng tiếp theo là khoảng thời gian bất tiện giữa tôi và cậu ấy . Tôi không dám xuất hiện trước mặt cậu ấy , và không dám đối diện với cậu ấy dù bất cứ lúc nào . Tôi cảm thấy lo lắng khi đến gần cậu ấy , vì thế tôi cố phớt lờ và trốn tránh . Và sau đó theo sư sắp xếp , chín chúng tôi chuyển đến một kí túc xá , và ở cùng nhau , nhưng tôi không còn ở chung phòng với cậu ấy . Cậu ấy và Sunny-nữ hoàng aeygo ở cùng phòng , tôi và HyoYeon người nhảy tốt nhất nhóm cùng một phòng .

Tôi bắt đầu xây dựng một bức tường lớn giữa quan hệ của hai chúng tôi . Tôi dành nhiều thời gian hơn cho việc tập luyện và có rất ít thời gian tôi tiếp xúc với cậu ấy , tôi đang cố quên những gì trong tâm trí . Còn cậu ấy thì ngày càng hấp dẩn và gợi cảm hơn . Nhửng đường cong trên cơ thể , những động tác khiêu vũ và đặc biệt là những làn sóng gợi cảm của cậu ấy đang giết chết tôi . 

Tôi không thể ngừng khát khao một nụ hôn giữa chúng tôi , tồi tệ hơn khi tôi vẫn tiếp tục nghĩ về cậu ấy và không có gì có thể bình luận về cơ thể của cậu ấy . Tôi ghét bản thân mình khi có những ý nghĩ đó mỗi khi tôi nhìn thấy cậu ấy . Tôi giữ khoảng cách nhất định mỗi khi tôi tiếp xúc gần cậu ấy , đặc biệt khi chỉ có hai chúng tôi , tôi sợ nếu không như thế , tôi sẽ "ăn" cậu ấy mất . 

Một đêm tôi khong thể nào ngủ được vì có lẽ do thời tiết qúa nóng , và do người bạn cùng phòng của tôi , HyoYoen đang ngáy . Tôi đi tới nhà bếp và làm cho mình một ly nước ép cam , sau đó tôi trở ra phòng khách . 

Tôi thấy tivi vẫn còn bật mà không có ai ở đó . Tôi tiến lại gần hơn và thấy cậu ấy nằm trên ghế sofa . Một số cái cúc áo trên của cậu ấy không được cài lại , lộ ra một phần của chiếc áo nịt ngực . Tôi đoán cậu ấy cũng cảm thấy nóng , trong đêm đó . 

Tôi thật sự cảm thấy lo lắng nếu các thành viên khác thấy cậu ấy như thế này . Tôi ngồi xuống mép ghế sofe và cài lại cho cậu ấy . Đột nhiên cậu ấy mở mắt ra và bắt quả tang tôi , cậu ấy chộp lấy bàn tay tôi và hỏi một cách nghi ngờ : “ Cậu đang làm gì dậy ?” Tôi thật sự hiểu những gì cậu ấy đang nghĩ lúc đó , tôi cố gắng giải thích cho cậu ấy : “ Tớ chỉ…”

Trước khi tôi kết thúc câu nói , thì Yuri đã đè tôi xuống ghế và môi chúng tôi chạm nhau . Nhưng lần này thì khác , lần này là cậy ấy hôn tôi – mãnh liệt . Bàn tay cậu ấy vuốt ve đùi tôi trước khi trượt qua chiếc áo ngủ của tôi và làm cho tôi giật lùi cơ thể lại . Cậu ấy đặt tôi xuống , trong khi chúng tôi vãn không buông nụ hôn ra , những giọt mồ hôi ướt đẩm trán và cổ tôi , thời tiết nóng và nhiệt từ cơ thể chúng tôi càng làm cho cơ thể tôi tiết ra nhiều mồ hôi hơn . Cuối cùng , sau nụ hôn dài đó , cậu ấy buôn tôi ra và cả hai đều bắt lấy những hơi thở gấp gáp trong không khí . Cậu ấy chọc dọc tay từ cổ xuống tơi hông tôi , sau đó áp sát mặt vào tay tôi và thì thầm “ Sica yah , ở đây không quá nóng đúng không? “ Cậu ấy chậm rãi kéo chiếc áo ngủ của tôi và theo tiềm thức tôi bắt đầu cởi quần áo của cậu ấy . Cậu ấy uốn thấp người hơn và lau sạch tất cả mồ hôi ở trên cổ tôi bằng lưỡi của cậu ấy và đánh dấu chỗ đấy trong khi tôi rên rỉ vì sung sướng . Tôi có thể nghe thấy mình thều thào câu "I love you" trong khi đang rên rỉ. Nhưng quan trọng nhất, tôi nghe những từ mà tôi đã chờ đợi được nghe " I love you too, Sica" . 


Part 4





Nó cứ như là thiên đường cho chúng ta, cho tớ kể từ ngày hôm ấy. Tình bạn của tớ và cậu ngày càng bền chặt hơn. Tớ luôn nhớ khuôn mặt của Hyo Yeon mỗi lần chúng ta bảo cô ấy đổi phòng. Và cả khuôn mặt của Tiffany và Tae Yeon mỗi lần nhìn thấy những cử chỉ thân thiện của chúng ta, họ cứ suốt ngày đỏ mặt với nhau thôi.

Nhưng rồi, cảnh cổng thiên đường ấy bỗng từ từ đóng sập trước mặt tớ. Khi tớ bắt gặp cậu tỏ ra thân thiết với những-cô-gái-khác. Thời gian đầu, tớ cứ giả vờ không nhìn thấy những thứ đó, nhưng cậu lại đi hôn những cô gái khác trong nhóm như Tae Yeon, Tiffany, Hyo Yeon và cả Sunny trong phòng ngủ tập thể của chúng ta. Tớ bắt đầu đánh mất sự kiên nhẫn của mình. 

Nó làm tớ tổn thương khi mà cậu cười như chẳng có chuyện gì xảy ra cả, điều đó xảy ra tương tự với những người mà cậu đã hôn. Các người cứ tỏ ra như không có chuyện gì giữa các người cả. Tim tớ rất đau nhưng tớ không thể ép mình ghét cậu được. Nên tớ đã quyết định gặp cậu, và cần một lời giải thích cho những hành vi không thể chấp nhận được như thế.

“Sica ah~, cậu đưa tớ đến đây làm gì vậy?” Yuri nắm lấy tay tôi và hôn một cách lịch sự lên má tôi.

“Tớ chỉ muốn uống một chút với cậu thôi.”, tôi trả lời và đẩy ly rượu đến trước mặt cô ấy.

Yuri chỉ cười và đẩy cái ly ra chỗ khác, “Sica ah, tớ không biết uống, sao cậu lại-“

“Yuri ah, uống mừng một chút không được sao, mừng cho tình bạn của chúng ta, được chứ?” Tôi nắm lấy cái ly của mình trên không trung.

Yuri thở dài và cụng ly với tôi, cô ấy uống cạn cái ly thật nhanh.

“Yuri ah, tớ thật sự muốn hỏi cậu một chuyện.” Tôi nói trong khi cô ấy đang rót thêm một ít rượu nữa vào ly của mình.

“Hả?” Cô ấy đáp.

“À, ừ, à, tớ… tớ vào nhà vệ sinh một tí.” Tôi cười một cách giả tạo và bước vào toilet. Cố gắng hay đấy, Sica. Tôi tự đánh vào trán mình và nhìn vào gương.

Sau khi hít một hơi thở dài, tôi quay lại chỗ ngồi của mình và thật ngạc nhiên, Yuri đã không còn ở đó. Chỉ còn lại ly rượu của tôi và cái chai rỗng đang nằm lăn lốc. Tôi hỏi người pha rượu và anh ấy chỉ về phía sàn nhảy.

Tôi liếc sang phía đó và bắt gặp Yuri. Cô ấy đang nhảy giữa đám đông với một chàng trai đang nắm lấy cổ tay cô ấy. Sự tức giận bắt đầu nổi lên trong con người tôi khi tôi bước về phía Yuri và chàng trai quen thuộc ấy. Anh ta là một thành viên của FT Island, và được biết đến như một chàng trai chời bời nhất trong nhóm, Choi Jonghun.

Khi tôi còn chưa kịp gọi tên Yuri, cô ấy đã nắm lấy vai của Jonghun, kéo anh ấy lại gần và hôn. Tôi như tê cóng người khi chứng kiến hai người ấy làm thế đến vài phút. Tôi cảm thấy như mình bị phản bội, và tôi đã rời khỏi quầy bar đó một mình mà không có cô ấy.

-
-
-
“Jessica, cậu đi đâu đấy?” Hyo Yeon chặn tôi lại khi thấy tôi cho đồ vào vali.

“Tớ không biết, một nơi nào đó thật xa chỗ này,” Tôi vừa trả lời vừa tiếp tục với gói đồ của mình.

“Nhưng trong bao lâu chứ?” Tiffany bước vào với Tae Yeon đang đứng kế bên.

“Đúng rồi, trong bao lâu chứ, chúng ta còn phải chuẩn bị một số thứ khác cho album thứ hai nữa.” Tae Yeon vừa cúi đầu vừa lẩm bẩm.

Tôi mặc kệ câu hỏi đó và đi ngang qua cô ấy bước về phía cánh cửa. Bất ngờ cánh cửa đó chợt mở ra, suýt đập vào mặt tôi. Yuri đứng ngay ở đó, cười toe toét với tôi sau đó tiến lại gần. Cô ấy đẩy tôi xuống sàn nhà, nằm lên người tôi trước khi đưa đôi môi của cô ấy lại gần tôi.

Tôi cảm thấy bị phản bội nhiều hơn nữa vì những gì cô ấy vừa làm với Jonghun và bây giờ cô ấy lại dùng đôi môi ấy để hôn tôi sao? Tôi đẩy cô ấy khỏi người tôi và tát một cái tát trời giáng lên mặt, khiến cô ấy ngã lăn ra sàn.

“Jessica!” Những người khác la lên.

Yuri nhìn tôi với một ánh mắt mơ hồ trong khi tay cô ấy đang xoa xoa chỗ vừa bị tôi tát.

“Cậu có bị sao không? Tớ đã phát bệnh vì thấy cậu đi hôn người khác rồi. Sao cậu cứ phản bội tớ hết lần này đến lần khác chứ? Vừa nãy cậu đã hôn Jonghun và bây giờ là tớ sao? Cậu là loại người gì thế? Cậu rẻ mạt đến thế sao?” Tôi hét vào mặt cô ấy trước khi bước ra khỏi căn phòng đó.


Part 5







Tôi lấy chiếc vé máy bay ra khỏi giỏ của mình và hồi hộp bước về phía chiếc bàn check-in. Đủ rồi, Sica. Mày cần phải quên đi trước khi mày không thể rời xa cô ấy.

“Chuyến bay đến San Francisco, California sẽ bị hoãn lại vì trục trặc kỹ thuật. Chúng tôi rất xin lỗi vì sự cố này.” Tôi thề tôi sẽ giết gã thông báo đó vì cái thông báo bất ngờ chết tiệt này.

Tôi đi dạo vòng quanh sân bay trong khi chờ chuyến bay của mình. Tôi đã chờ mấy tiếng rồi.

Sao phải hoãn lại chứ? Vận may cứ đeo bám tôi mãi không thôi.

Lại thật không may mắn, một cô gái đã va phải tôi, làm đổ cốc cà phê lên áo khoác và làm bẩn cái vé máy bay của tôi.

Trời ơi, còn gì tệ hơn chứ?

Cô ta mặc chiếc áo khoác dài, đeo một cái kính râm rất to, đội một chiếc mũ nồi và quấn khăn choàng quanh cổ, có hơi che khuất miệng và má của cô ấy. Tôi thề là cô ấy trông như một kẻ đang chạy trốn hay che giấu gì đó nếu ăn mặc như thế.

Cô ta cúi đầu cả chục lần và nói với giọng như người bị viêm mũi, “Tôi xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, thật sự xin lỗi. Ôi tôi đã làm bẩn cái vé của bạn rồi, tôi phải làm sao đây?” 

Tôi quá mệt đã cãi nhau với cô gái này nữa rồi, thế nên tôi chỉ đáp ngắn gọn, “Thôi không sao.”

“Không, để tớ mua cho cậu cái khác.” Cô ấy lại tiến gần hơn đến tôi.

“Không sao mà, chả có gì đâu.” Tôi trả lời đồng thời quay người và tiến về phía quầy tính tiền.

Một bàn tay bỗng xuất hiện, nắm lấy cổ tay tôi và kéo tôi về phía chủ nhân của nó. Đôi bàn tay ấy nắm lấy cổ tay tôi và một cơ thể mịn màng áp vào lưng tôi.

“Vậy, cậu sẽ ở lại đây chứ?” Một giọng rất quen thuộc thì thầm vào tai tôi.

“Buông tớ ra. Tớ quá mệt mỏi khi phải ở chung với cậu rồi.” Tôi lách khỏi cái ôm chặt của cậu ấy.

“Sica ah, hãy nghe tớ nói. Hãy nghe tớ giải thích đi.” Yuri lại ôm tôi chặt hơn.

“Tại sao phải thế chứ? Để cậu có thể làm tổn thương tôi sao?” Tôi la lên.

“Không, Sica. Tớ xin lỗi đã không nói với cậu sớm hơn. Thật sự, tớ không hề muốn hôn người khác. Nó chỉ tự nhiên xảy ra, tớ-“

“Ồ , nó tự xảy ra sao? Chống chế hay đấy.” Tôi ngắt lời cô ấy.

“Để tớ nói xong đã. Tớ có một thói quen rất kinh khủng mỗi khi đã say rượu. Tớ bắt đầu hôn những người ở xung quanh tớ. Đó là điều mà ai cũng nói. Tớ không hề nhớ gì xảy ra khi tớ say. Vì thế nên tớ luôn từ chối lời mời rượu của cậu. Tớ rất dễ say và, vì cái thói quen đó.” 

“Thật đấy Sica ah. Cậu ấy biến thành một con quái vật đi hôn người khác mỗi khi say rượu. Cậu ấy hôn tớ đến những hai lần.”

Tae Yeon bỗng dưng xuất hiện.

“Còn tớ thì một lần.”, Hyo Yeon cũng đến.

“Tớ những bốn lần cơ.”, Tiffany châm biếm.

“Tớ còn không biết cậu ấy hôn tớ bao nhiêu lần nữa, bởi vì, cậu biết đấy, tớ và cậu ấy ở chung phòng mà.” Sunny vừa lẩm bẩm vừa cúi đầu.

“Cái quái gì thế?” Câu nói bỗng dưng tuột ra từ miệng tôi.

Yuri vừa cười khúc khích vừa thả tôi ra. Cô ấy xoay tôi lại, đối diện với cô ấy. “Bây giờ, cậu đã hiểu rồi đó? Cậu có tin tớ không? Cậu sẽ tha thứ cho tớ chứ? Sica yêu dấu.”

Mặt tôi nóng bừng lên khi tôi đang cố che dấu nụ cười của mình. Tôi giơ hai tay hình dấu X giữa ngực và nói thầm với yuri, “ Không, làm sao tớ biết cậu có say hay không khi ở bên tớ chứ?”

“Ừm, thế thì chúng ta sẽ đặt ra quy tắc nhé?” Yuri nói trong khi gỡ cái kính râm xuống.

“Ý cậu là sao?” Tôi hỏi.

Yuri lấy cái khăn choàng ra khỏi cổ và tiến lại gần tôi hơn. Cô ấy kéo tôi lại gần và áp môi cô ấy vào môi của tôi. Tôi có một thoáng do dự nhưng cuối cùng, tôi đã hôn lại cô ấy. Chúng tôi giữ như thế một vài phút cho tới khi…

“E hèm.” Cả hai chúng tôi tách nhau ra, và hướng về cái âm thanh đó.

“Ở đây là nơi công cộng nhé.” Hyo Yeon nhìn chúng tôi một cách ghê tởm.

“Và chúng ta là những con người lịch sự.” Sunny tròn mắt.

“Và nãy giờ có cả chục người nhìn chúng ta đấy.” Tae Yeon nhìn chúng tôi với ánh mắt sắc hơn cả dao cạo.

“Tae Yeon ah, chúng ta cũng làm thế đi.” Tiffany ngắt lời trong khi ôm lấy Tae Yeon.

Tae Yeon tròn xoe mắt nhìn Tiffany, “Này , không phải cậu bảo Yuri đã hôn cậu bốn lần sao, thế nên hôm nay sẽ không có cái hôn nào cho cậu cả, xem như trừng phạt đấy.”
Mọi người đều trợn mắt khi nghe Tae Yeon nói thế, kể cả Tiffany.

“Đừng đừng Tae Tae… Đừng làm thế với tớ.” Tiffany than khóc trong khi lay lay cánh tay của Tae Yeon.

“Sica ah, hành lý của cậu đâu, để bọn tớ cất lên xe cho.” Tae Yeon nhanh chóng chạy đến chỗ đống hành lý mà tôi chỉ; cố gắng thoát khỏi Tiffany nhưng thật khốn khổ khi Tiffany cứ ôm lấy cậu ấy. Hyo Yeon và Sunny cũng đến giúp một tay. 

Có tiếng chân chạy dồn dập đến chỗ chúng tôi…

“Họ không phải là Yuri và Jessica của SNSD đấy sao?”
”Họ đang cặp với nhau thật sao?”
”Này, nếu bạn không biết Yulsic là thật thì bạn là một tên gián điệp của Bắc Hàn đấy.”
“Nhưng họ vừa hôn nhau kìa.”
“Ừ, cái đó cũng thật bất ngờ đối với tôi. Nhưng vấn đề gì chứ, Yulsic là mãi mãi!”


“Vậy, cậu tin tớ chứ?” Yuri phá cái sự im lặng vụng về giữa chúng tôi.

“Tin cái gì chứ?” Tôi hỏi lại.

“Có nghĩa là những lần tớ hôn cậu không phải là vì tớ say? Hay-là cậu muốn tớ hôn cậu một lần nữa?” Yuri cười một cách ma mãnh và lại kéo tôi lại gần.

“Ahh, không được, ý tớ là, không phải ở đây. Mọi người vẫn nhìn chúng ta kìa.” Tôi đẩy cô ấy ra, cúi đầu xuống cố che đi gương mặt đang dâng trào cảm xúc của mình.

Yuri cười và đan ngón tay cô ấy vào ngón tay tôi. “Vậy thì sao? Cứ để họ biết chúng ta là Royal Couple có quy tắc của SNSD? Vậy, cậu có tha thứ cho tớ không?”

“Ừm, dĩ nhiên rồi. Sao tớ lại không tha thứ cho bạn trai hoàn hảo của mình được chứ? À, trừ cái thói quen say rượu kia ra. Hãy hứa với tớ là cậu không hôn người khác nữa. Được chứ?” 

“Cái đấy thì tùy. Nếu cậu hứa cậu luôn ở bên tớ thì tớ sẽ không bao giờ say rượu nữa.” Yuri đáp.

“Tớ hứa sẽ luôn ở bên cậu không những khi cậu say, mà là mọi lúc.” Tôi cười.

Yuri cười lại với tôi và vòng tay ôm lấy tôi. “Vậy môi của tớ là dành cho cậu mãi mãi. Tớ yêu cậu, Sica đáng yêu.”

“Tớ cũng yêu cậu, Kwon seobang.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro