Chương 459+460

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 459: Đến quỹ đạo Sao Hỏa




Sau khi Lục Trần rời khỏi phòng họp, liền đi tìm bố của anh là Lục Thiên Hành.

Trước kia Lục Thiên Hành đề nghị với anh, lại tìm ra hơn hai nghìn chiến binh, những người này đều là thành viên của gia tộc ẩn thế.

Trong vũ trụ tương lai, họ chắc chắn sẽ gặp nhiều nguy hiểm chưa biết trên đường đến Proxima Centauri b.

Cho nên Lục Trần sẽ huấn luyện hơn 2 nghìn chiến binh trở thành một lực lượng siêu cấp.

Và bố anh là ứng cử viên sáng giá nhất cho chức chỉ huy lực lượng này.

Bởi vì mấy người đó đều là do Lục Thiên Hành tìm đến, hơn nữa sau khi Lục Thiên Hành uống viên thuốc tiến hóa gen thì sức lực càng mạnh, những chiến binh này không thể không bội phục ông ấy.

Điều mà mọi người lo lắng nhất là liệu họ có chạm trán với người ngoài hành tinh hay không.

Khi Lục Trần và Lục Thiên Hành bàn bạc về việc huấn luyện lực lượng siêu cấp, thì Tạ Vĩ Hào và Vương Duy đang ra sức thành lập chính phủ mới, bọn họ tuyển dụng rất nhiều cốt cán, thành lập lên một bộ máy chính phủ đơn giản.

Bọn họ còn rất nhiều việc phải làm, nhưng vì tuyển dụng người đến Sao Hỏa khai thác khoáng sản, nên không thể không đặt những công việc khác sang một bên.

"Anh à, em tìm được việc rồi, chính phủ mới đang tuyển một lượng lớn công, công nhân có thể được ở trên tầng 3, tầng 3 có rất nhiều phòng đã được sửa chữa, đúng rồi, bọn họ bây giờ đang có thông báo tuyển người, anh có muốn đi thử không?" Trong chiếc lều bạt ở tầng 2, Châu Thần Thần đầy hưng phấn nói chuyện với Châu Tuân Phi.

Mặc dù hai người được Lam Linh đưa lên phi thuyền Hi Vọng, nhưng bọn họ không đủ tư cách để ở tầng 3, chỉ có thể ở trong lều bạt ở tầng 2.

Mỗi ngày đều cầm thẻ quân đội phát tập trung ở nhà ăn để ăn cơm, do thiếu hụt nguồn nước, nên những người ở tầng 2 không có nước tắm.

Là con nhà giàu, nhưng là con nhà giàu không có năng lực, nên Châu Tuân Phi khó có thể thích ứng với cuộc sống này ngay lập tức, vì vậy những ngày này hắn cảm thấy hơi suy sụp.

"Làm công nhân có lợi ích gì? Cũng ở phòng riêng sao?" Châu Tuân Phi lấy lại tinh thần rồi hỏi.

Mấy ngày nay chỉ ở trong lều, anh ta đã không chịu nổi nữa rồi.

"Có chứ, nhưng em nghe nói sau khi lên Sao Hỏa mới được sắp xếp." Châu Thần Thần gật đầu noi.

Châu Tuân Phi gật đầu, hắn ta đã nghe qua việc phía trên quyết định đến Sao Hỏa khai thác khoáng sản để bổ sung năng lượng, chỉ là lúc đó không có thông báo tuyển người.

Châu Tuân Phi và Châu Thần Thần cùng nhau lên tầng 3, liền nhìn thấy lối vào tầng 3 có hơn 10 binh lính đứng gác.

"Các người đến ứng tuyển phải không, đi xuống lối này, đừng có đi lung tung, ở đâu cũng có nhân viên điều khiển và giám sát, đến lúc đó bị bắt lại không bao giờ có cơ hội lên tầng 3 đâu." Một binh lính nói.

"Vâng, vâng, chúng tôi hiểu rồi, sẽ không đi lung tung." Châu Thần thần vội vã nói.

"Đi đi." Những binh lính gật đầu rồi để bọn họ đi.

Châu Thần Thần đã đến đây lần thứ 2, đương nhiên không thể đi sai đường, cô ta nhanh chóng đưa Châu Tuân Phi đến nơi tuyển người của chính phủ mới.

Hôm nay có hai địa điểm tuyển dụng, một dành cho nhân viên dân sự của chính phủ, và một là dành cho công nhân.

Điều kiện và chế độ đãi ngộ của hai bên đều được ghi rõ ràng.

Mặc dù đãi ngộ của nhân viên dân sự hấp dẫn hơn nhưng yêu cầu cũng khắt khe hơn, vì vậy ở những nơi tuyển dụng công nhân lại có nhiều người đến hơn.

Những công nhân này đều sẽ làm việc trên Sao Hỏa nên có yêu cầu cao về thể chất.

"Trước kia làm công việc gì trên trái đất?" Một người tuyển dụng nhìn Châu Tuân Phi hỏi.

"Tôi........" Châu Tuân Phi cười khổ, trong lòng nói rằng trước kia hắn ta chỉ ăn chơi lêu lổng, nhưng những lời này hắn không dám nói.

"Thưa anh, anh tôi trước kia học môn võ tán thủ, sức lực rất mạnh, nhất định có thể thích ứng được với công việc này." Châu Thần Thần vội vàng nói.

"Phải không?" Mấy người phụ trách tuyển dụng nhìn về phía Châu Tuân Phi. Châu Tuân Phi phản ứng lại, vội vã gật đầu.

"Điền thông tin vào đây, trước 12h trưa mai đến đây báo danh." Người tuyển dụng nhìn thấy Châu Tuân Phi gật đầu liền yêu cầu anh ta điền thông tin.

Phi thuyền Hi Vọng có hệ sinh thái trái đất mô phỏng. Mặc dù phi thuyền Hi Vọng sắp tiếp cận sao Hỏa nhưng nó vẫn sử dụng hệ thống tính thời gian trước đó.

Điền xong thông tin, Châu Tuân Phi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đã không còn là con nhà giàu nữa rồi, cho nên bây giờ, hắn phải dựa vào sự cố gắng của bản thân để thay đổi số mệnh của mình và em gái.

Hắn ngẩng đầu nhìn khu vực nhiều phòng ở phía xa, thầm thề trong lòng nhất định phải chiếm được một phòng trên tầng này.

Hắn nghe nói những ngôi nhà này tuy chỉ có hai tầng nhưng đều được xây dựng như những ngôi nhà bình thường trên trái đất, tuy không thể so sánh với những ngôi biệt thự trên trái đất nhưng trên phi thuyền Hi Vọng, và trong cuộc sống lâu dài ở vũ trụ, có thể nhìn thấy được căn phòng như này chính là một điều xa xỉ.

Trưa ngày hôm sau, Châu Tuân Phi đến nơi chỉ định ngày hôm qua đúng giờ, sau đó dưới sự sắp xếp của nhân viên, bọn họ đều được kiểm tra sức khỏe.

Châu Thần Thần không nói dối, Châu Tuân Phi trước kia luyện qua tán thủ, thể chất của hắn cường tráng hơn người thường rất nhiều, thậm chí hắn còn được coi là một võ sĩ tương đối giỏi.

Nếu không phải Châu Tuân Phi học qua tán thủ, thì hắn cũng không có khả năng bảo vệ Châu Thần Thần trong thời gian xảy ra bạo loạn.

Nhìn thấy số liệu khám sức khỏe của mình đều vượt yêu cầu, Châu Tuân Phi âm thầm nắm chặt tay.

Khi việc tuyển dụng và thành lập chính phủ mới đang diễn ra sôi nổi, Lục Trần và những người khác ở tầng 4 cũng không hề nhàn rỗi.

Phi thuyền Hi Vọng chỉ còn cách Sao Hỏa một ngày nữa, các nhà khoa học lần lượt phóng 16 vệ tinh nhân tạo lên sao Hỏa, lần đầu tiên sử dụng vệ tinh nhân tạo để thăm dò sao Hỏa ở cự ly gần.

Theo dữ liệu phân tích mà vệ tinh nhân tạo truyền về, trên Sao Hỏa thực sự có rất nhiều khoáng sản.

Một ngày sau, phi thuyền Hi Vọng tiến vào quỹ đạo Sao Hỏa, nhưng để đảm bảo an toàn, phi thuyền Hi Vọng đã xoay quanh Sao Hỏa bên ngoài bầu khí quyển của Sao Hỏa.

"Khởi động máy thăm dò để tiến hành kiểm tra đánh giá tại chỗ nơi này." Lục Trần nói với Đinh Đại Thành.

Mặc dù con người đã phóng một chiếc máy thăm dò lên sao Hỏa, nhưng dữ liệu cụ thể đều nằm trong tay NASA, và giờ đã bị phi thuyền Thiên Cung Thần Châu lấy đi, cho nên Lục Trần phải phóng chiếc máy thăm dò lên bề mặt Sao Hỏa một lần nữa.

Ngoài ra còn có một số robot đơn giản trên máy thăm dò, nó chỉ có thể phân tích dữ liệu đơn giản, cho nên công việc phía sau vẫn cần con người tự mình làm.

Vốn dĩ, công nghệ robot thông minh của Công nghệ Di Kỳ vốn đã rất tốt, nhưng vì virus D gây hại trên trái đất trong hai năm qua, nên phần lớn năng lượng của chúng đã được dồn để giải mã virus D, bao gồm cả công nghệ thông minh, v.v., đều bị cạn kiệt.

Sau khi phi thuyền Hi Vọng ổn định hơn, những công nghệ kỹ thuật này nhất định sẽ được nghiên cứu tiếp.

Trong tương lai, robot thông minh chắc chắn là lực lượng lao động tốt nhất trong vũ trụ các vì sao.

Nó cũng có thể bảo vệ con người.



Chương 460: Khắc ghi thời khắc lịch sử của nhân loại



Năm ngày sau, xe thăm dò sao hỏa gửi tới những con số vô cùng hữu dụng, cũng tìm được mấy mạch khoáng sản hiếm.

Trong đó có Monazit và Bastnasite.

Còn có Hematit, hay còn gọi là sắt oxit.

Sắt oxit có thể phân giải thành sắt tinh luyện và oxy, tác dụng của oxy quá lớn rồi, có thể làm thành các loại chất dẫn cháy, cũng có thể giảm thiểu tiêu hao nguồn năng lượng của hệ tuần hoàn không khí.

Sau khi nhìn những con số này, mấy người Lục Trần và Đinh Đại Thành vô cùng hưng phấn, đây chính là nguồn tài nguyên mà bọn họ đang tìm kiếm.

"Đã xác định là trên sao Hỏa không có sinh vật ngoài hành tinh nào đe dọa đến chúng ta rồi chứ?" Lục Trần hỏi Đinh Đại Thành.

"Phải, trên sao Hỏa chủ yếu toàn là cát bụi, các dạng sự sống mà chúng ta biết căn bản không thể tồn tại, cho nên điểm này thì chúng ta không phải lo, chỉ cần bộ đồ du hành vũ trụ không bị hỏng, thì sẽ không gây ra thương vong gì về con người cả." Đinh Đại Thành nói.

"Vậy được." Lục Trần gật đầu, ấn vào màn hình ba chiều của Đỗ Phi.

"Đội tiền trạm chuẩn bị xuất phát, cho các anh nửa tiếng chuẩn bị." Lục Trần hạ lệnh.

"Rõ!" Đỗ Phi gật đầu, sau đó tắt màn hình ba chiều.

Đỗ Phi nhìn rồi lựa chọn ra hai nghìn đội tiền trạm, biểu cẩm rất nghiêm túc.

"Mọi người, vừa nhận được mệnh lệnh của hạm trưởng, nửa tiếng nữa hai nghìn đội tiền trạm này sẽ hạ cánh xuống sao Hỏa, các anh sẽ trở thành những người mở đường đầu tiên trong nhân loại đặt chân đến một hành tinh ngoài trái đất, lịch sử nhân loại sẽ mãi mãi ghi nhớ thời khắc này, hi vọng các anh sẽ không để thuyền trưởng thất vọng, không để tất cả chúng tôi thất vọng.

Bây giờ, các anh đã sẵn sàng chưa?"

"Sẵn sàng rồi!" Hai nghìn đội tiền trạm dưới sự dẫn dắt của Sử Tiến, lớn tiếng hô vang.

"Rất tốt."

Đỗ Phi gật đầu, nói tiếp: "Trên tàu con thoi, có một máy liên lạc công suất cao, máy liên lạc công suất cao đó sử dụng công nghệ đỉnh cao chế tạo nên, công suất của nó cực kỳ lớn, trong bất cứ môi trường từ trường cao, bị phủ kín hay nhiễu sóng, đều có thể tiến hành liên lạc ngay lập tức với Hi Vọng mà không gặp trở ngại gì.

Nhưng có một điểm yếu vô cùng quan trọng, chính là bản thân nó sử dụng chương trình mã hóa lượng tử, do sự thiếu hụt về công nghệ, khiến cho chương trình mã hóa lượng tử này không thể bẻ khóa được, cho nên mỗi tàu con thoi đều sẽ có một chuyên gia mật mã đi cùng, các anh phải bảo vệ thật tốt chuyên gia mật mã này, nếu không sau khi tàu con thoi của các anh xảy ra chuyện, các anh sẽ không thể liên lạc được với tàu Hi Vọng, mà tàu Hi Vọng cũng sẽ không biết các anh xảy ra chuyện gì, không thể nào ngay lập tức tiến hành giải cứu được.

Được rồi, lên tàu bay thôi!"

Cũng vì virus D, mà Công nghệ Di Kỳ gặp trở ngại với việc phát triển công nghệ lượng tử, dẫn đến bây giờ vẫn còn nhiều thiếu sót.

"Rõ!"

Mọi người lần lượt gật đầu rồi đi lên tàu con thoi.

Tàu con thoi là một loại máy bay sau này mới nghiên cứu và phát triển ra để đi vào vũ trụ, công nghệ bắt nguồn từ công nghệ máy bay chiến đấu thế hệ 6.0 cải tiến và nâng cao, nếu như ở Trái Đất, cũng có thể coi là máy bay chiến đấu thế hệ 6.5.

Có điều tàu con thoi có thể chứa năm mươi người, không giống như máy bay chiến đấu chỉ chứa được mấy người.

Mỗi một vị trí đều có một bộ tranh phục du hành vũ trụ tinh chế, sau khi các binh sĩ bước lên tàu con thoi, lần lượt mặc bộ đồ du hành vũ trụ vào, thắt chặt dây an toàn, rồi chờ xuất phát.

"Cửa cầu tàu đầu tiên chuẩn bị đóng lại, những nhân viên đứng gần lập tức rời khỏi khu vực đó, sau 30 giây sẽ mở cửa khoang ngoài, tiến hành cân bằng áp lực..."

"Bệ phóng đầu tiên di chuyển tới quỹ đạo của cầu tàu, đang quét độ thông thoáng của đường ngoài quỹ đạo... độ thông thoáng 100%, khởi động hành trình nạp điện cho bệ phóng đầu tiên, dự kiến 30 giây sau sẽ hoàn thành..."

"Đếm ngược 30 giây đến khi phóng, 29, 28,..."

Lúc này trên con tàu Hi Vọng, một trăm nghìn người đều ra khỏi lều, ai nấy cũng nhìn chăm chú vào màn hình lớn trên tường, nhìn hình ảnh tàu con thoi đang từng chiếc từng chiếc phóng xuống sao hỏa.

Tất cả mọi người đều biết rằng đội tiền trạm là những con người đầu tiên đặt chân đến sao hỏa, đây là lần đầu tiên con người đặt chân đến một hành tinh khác ngoài trái đất.

Khung cảnh ngày hôm nay, sẽ mãi mãi được khắc ghi trong sử sách của nhân loại.

Lúc này tất cả mọi người đều đang âm thầm khấn vái và cầu nguyện, cầu nguyện theo các tín ngưỡng và tín niệm khác nhau, hi vọng tàu con thoi vận hành ổn định, hi vọng trên sao hỏa có thể tìm được tất cả tài nguyên, hi vọng tài nguyên ở đây có thể giúp tàu Hi Vọng bay đến Proxima Centauri b.

Bởi vì mọi người đều biết, Proxima Centauri b rất có thể sẽ là nơi con người sinh sống và phát triển trong tương lai.

Hiện giờ dưới sự thúc đẩy tốc độ cao của kỹ thuật hạt nhân có thể khống chế được, tốc độ nhanh nhất của tàu Hi Vọng đã gấp 0,5 lần tốc độ ánh sáng, trái đất cách Proxima Centauri b khoảng 4 năm ánh sáng, cho dù sau này tốc độ của tàu Hi Vọng có không tăng lên được, thì cũng chỉ mất tầm 8, 9 năm để con người có thể đến được Proxima Centauri b.

Thời gian 8, 9 năm, đối với cuộc đời của một con người mà nói thì có hơi dài, nhưng đối với việc tiếp diễn sự phát triển của loài người, thì vô cùng ngắn.

Cho nên lần khai thác tài nguyên trên sao hỏa này, chính là việc quyết định xem con người có thể ra khỏi hệ mặt trời hay không.



Có quá nhiều hi vọng, hi vọng của một trăm nghìn con người, tất cả đều tập trung vào từng chiếc tàu con thoi nhỏ bé, tất cả đều gửi gắm vào hai nghìn đội tiền trạm này, trọng trách nặng trình trịch.

Cuối cùng, 30 giây đếm ngược cũng kết thúc, tàu con thoi phóng ra một dòng điện phía đuôi tàu, sau đó bay theo quỹ đạo ra khỏi tàu Hi Vọng với tốc độ cực nhanh, tàu con thoi đi thẳng vào tầng khí quyển theo góc mà máy tính trung ương đã tính toán từ trước, một ngọn lửa bùng lên, tàu con thoi và tầng khí quyển ma sát mạnh tạo ra nhiệt, khiến cho cả con tàu như biến thành màu đỏ.

Hiện tượng này đã được các nhà khoa học tính toán cả rồi, cho nên vỏ tàu toàn bộ đều là dùng các vật liệu hiếm để chế tạo.

Nhưng những người bình thường không hiểu, bọn họ chỉ nhìn thấy một cảnh tượng đỏ rực, ai cũng cho rằng tàu con thoi có thể đã bị thiêu cháy rồi.

Tất cả những con người trên phi thuyền đều hồi hộp đến nín thở, nhưng sau đó không phát sinh vấn đề gì cả, tàu con thoi đâm xuyên qua tầng khí quyển, đi thẳng vào bên trong tầng khí quyển của sao Hỏa.

Vào lúc này, những nhân viên điều khiển tàu con thoi đã được huấn luyện lần lượt tiếp nhận quyền điều khiển, cùng lúc đó, hệ thống phản trọng lực của tàu con thoi khởi động, những chiếc tàu con thoi vốn đang hối hả rơi xuống bỗng dưng cân bằng trở lại, sau đó duy trì trạng thái song song, từ từ bay xuống bề mặt sao Hỏa.

Mà ngọn lửa bao quanh tàu con thoi đang định cháy bùng lên cũng vì con tàu giảm tốc độ mà lụi tắt.

"Thành công rồi!"

110 nghìn con người, thông qua chiếc camera giám sát bên ngoài tàu Hi Vọng, quan sát trạng thái song song của tàu con thoi, tất cả mọi người đều biết thời khắc nguy hiểm nhất của tàu con thoi đã qua rồi, trước mắt đã sử dụng hệ thống phản trọng lực, sẽ không có nguy cơ xảy ra tai nạn gì nữa, tất cả mọi người đều lập tức reo hò, có nhiều người thậm chí còn ôm nhau mà khóc, trong khoảnh khắc tàu Hi Vọng đã trở thành một biển niềm vui.

Còn những công nhân chuẩn bị lên sao Hỏa khai thác khoáng thạch thì nắm chặt nắm tay, thành công của đội tiền trạm đã cho bọn họ thêm lòng tin và dũng khí.

Vài tiếng sau, từng chiếc từng chiếc tàu con thoi cuối cùng cũng hạ cạnh an toàn xuống sao Hỏa, tất cả mọi người lại một lẩn nữa reo hò.

Lục Trần cũng giơ mạnh nắm đấm lên.

Con người, cuối cùng cũng đã đặt chân lên một hành tinh khác ngoài trái đất rồi!

Đây đúng là một thời khắc đáng được khắc khi trong lịch sử nhân loại!

Nhưng cũng chính vào lúc đó, Đinh Đại Thành đột nhiên kết nối với Lục Trần.

Lục Trần đang xúc động, nhưng vẫn ngay laaoj tức mở màn hình đa chiều lên, hình ảnh của Đinh Đại Thành liền hiện lên.

"Hạm trưởng, không hay rồi, toàn bộ tàu con thoi đều đồng loạt mất liên lạc, cũng có thể nói là, chúng ta trong chốc lát đã mất tín hiệu của bọn họ!" Đinh Đại Thành gấp gáp nói.

Lục Trần lại nhìn lên màn hìn hlớn, chỉ thấy hình ảnh của tàu con thoi vừa hạ cánh xuống sao Hỏa toàn bộ đều biến mất.

Sắc mặt của Lục Trần thay đổi, trong lòng bất giác dâng lên một dự cảm không lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro