Chương 1.6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh mắt thâm thúy của hắn khẽ lóe lên một tia sáng thích thú, miệng rộng khẽ mở ra, đói khát ngậm chặt lấy một trái anh đào tham lam mà cảm nhận sự mềm mại, ngọt ngào của anh đào, đôi bàn tay như có lửa của hắn nhanh chóng di chuyển trên khắp cơ thể nàng.

“Không. . . . . . A!” Nàng nói đứt đoạn từng tiếng một, ở nơi sâu kín của nàng bắt đầu bị xâm nhập, một luồng điện từ nơi đó truyền đi làm cho cả người nàng run rẩy không dứt.

Nàng kinh hoàng đẩy cái đầu đang gục ở trên ngực nàng làm loạn, “Không được, Tề Ngạo Vũ, ngươi như thế nào có thể. . . . . .A. . . . . ” nàng cả người chấn động, hai chân theo phản xạ kẹp chặt lại. Nhưng bàn tay tà ác của hắn lại lần nữa di chuyển đến nơi sâu kín đó, khẽ xâm nhập vào bên trong.

“Ngươi nên câm mồm lại, đừng quên ngươi là đến đây để gán nợ, ta muốn như thế nào thì như thế đó, ngươi không tư cách cự tuyệt!” Hắn nói một cách vô tình, ngón trỏ của hắn chăm chú thăm dò vào nơi cửa mình nữ tính ướt át của nàng, tà ác đè ép, xoay tròn. Hắn nhìn chằm chằm vào nàng, nàng đang mê loạn, hai tròng mắt hắn như có dục hỏa, khuôn mặt hắn nóng lên, hơi thở gấp gáp, trên trán có vài giọt mồ hôi rịn ra.

“A. . . . . . Cầu. . . . . . Cầu. . . . . . Ngươi. . . . . .” Nàng đã mất dần ý thức, nàng chỉ cảm thấy máu huyết như sôi lên, trào dâng ngứa ngáy khắp cả người, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vẻ mặt mê loạn, khát vọng sâu kín được đánh thức, nàng cảm thấy vừa nôn nóng lại vừa bất lực, toàn thân phảng phất như có liệt hỏa đang thiêu đốt.

“Cầu ta? Cầu ta cái gì?” Khuôn mặt hắn cũng đỏ bừng lên, hắn khẽ di chuyển xuống phía dưới, áp mặt lên vùng bụng mềm mại của nàng. Hắn di chuyển đến đâu là để lại dấu hôn ở đó đồng thời châm lên ngọn lửa dục vọng. Hắn dần dần tiến quân đi xuống phía dưới. . . . . .

“Ta. . . . . . A, cầu. . . . . . Cầu ngươi. . . . . .” Nàng căn bản không biết chính mình đang cầu cái gì, toàn thân cảm thấy mềm nhũn bất lực và có chút bất an. Cảm giác trên miệng hắn như có lửa, đi đến đâu tàn sát cơ thể nàng đến đó/ lúc thì hắn cắn, lúc thì liếm, mút……, nàng chỉ có cách duy nhất là cắn chặt môi dưới, cố nén từng trận đau đớn trong lòng cùng khoái cảm.

“Thật đáng thương, Vân Nhu Y!” Không cần nàng cầu, thân thể hắn giờ đây cũng nhức nhối lắm rồi. Nhanh chóng cởi toàn bộ quần áo ra, đưa tay tách hai đùi trắng tuyết của nàng, hắn nhanh chóng cử động thân dưới mạnh mẽ tiến vào trong nàng, vừa lúc đó hắn ôn nhu hôn lên đôi môi như cánh hoa của nàng, cái vật đàn ông to lớn mạnh mẽ của hắn xâm nhập vào nơi nữ tính của nàng, mạnh mẽ như muốn xé đôi nàng ra. . . . . .

Nàng đột nhiên cứng đờ, đau đớn bao phủ sở hữu ý thức, bây giờ nàng chỉ cảm thấy cả người giống như bị xé rách.

Hắn nôn nóng gầm nhẹ, hắn muốn cho nàng chút thời gian để nàng thích ứng với nhưng cảm giác thỏa mãn sung sướng khi ở bên trong nàng khiến hắn không thể nào kiên nhẫn chờ đợi, dục vọng điên cuồng đã chiếm mất ý thức của hắn.

Hắn nhanh chóng chuyển động, mạnh mẽ nắm chặt lấy phần thắt lưng của nàng, không cho nàng giãy dụa, một lát sau, dục vọng trong cơ thể nàng từ từ được hắn khơi dậy. . . . . .

“A. . . . . . Đau. . . . . .” Nàng cắn chặt môi, dường như nàng muốn thét lớn nhưng lại như cũ, nàng cố gắng chịu đựng, bàn tay nhỏ bé của nàng bấu chặt lấy hắn , “Đau quá. . . . . . Dừng lại. . . . . . Cầu ngươi dừng. . . . . .”

Trong giờ này khắc này, hắn giống như con sói bị bỏ đói quá lâu, thầm muốn nhanh chóng đem nàng ăn sống nuốt tươi, bây giờ hắn chỉ biết toàn thân hắn đang thèm khát nàng, đòi hỏi nàng nhiều hơn nữa, cho nên, Tề Ngạo Vũ hắn căn bản không nghe được tiếng cầu xin của nàng, nhanh chóng nắm lấy bàn tay bé nhỏ đang kháng cự của nàng, giữ chặt lại. Nửa thân dưới vội vàng chuyển động, tham lam cướp đoạt ngọt ngào của nàng, càng ngày càng cuồng dã, càng ngày càng mạnh mẽ . . . . “A. . . . . . Không được. . . . . . Ta đau quá. . . . . . Van cầu ngươi, không. . . . . .”

Vân Nhu Y đau muốn chết, khóc lóc cầu xin, nước mắt đã tràn ra cả khuôn mặt nhỏ nhắn. Thân thể như bị kéo giãn đến cực hạn, rốt cuộc không thể nhẫn nại được nữa, hét lên một tiếng, cả người ngất đi.

Có thể bất tỉnh ngay lúc này, có lẽ là ân điển lớn nhất mà ông trời ban cho nàng.

Cường đại dục vọng khiến cho hắn điên cuồng chỉ biết thỏa mãn chính mình, căn bản không thể bận tâm người ở dưới thân hắn như thế nào, hắn dường như đã mất đi ý thức, chỉ biết nhiệt liệt chuyển động, đêm càng khuya, càng cuồng dã. . . . . . Càng không ngừng đem chính mình chôn thật sâu vào trong thân thể mảnh mai, ấm áp và ngọt ngào của nàng. . . . . .

Rốt cục, hắn điên cuồng hét lên một tiếng, đem tất cả tinh lực đưa hết vào trong người nàng, sau đó lập tức gục ngã lên trên người nàng. . . . . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro