Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

          Lão đã già, một mình một thuyền câu cá trên dòng Nhiệt lưu và đã tám mươi tư ngày qua lão không bắt lấy được một mống cá nào. Bốn mươi ngày đầu, thằng bé đi với lão. Nhưng sau bốn mươi ngày không câu được cá, cha mẹ thằng bé bảo nó rằng rốt cuộc bây giờ ông lão đã hoàn toàn salao, cách diễn đạt tệ nhất của vận rủi, rồi buộc nó đi theo thuyền khác và ngay trong tuần lễ đầu tiên chiếc thuyền ấy đã câu được ba con cá ngon lành. Điều đó khiến thằng bé buồn khi hằng thấy ông lão trở về với chiếc thuyền không, nó luôn xuống giúp lão mang khi thì dây cuộn, cái lao móc săn cá, khi thì cái sào hay tấm buồm cuốn quanh cột. Tấm buồm được vá bằng bao cột, cuộn lại trông như một lá cờ bại trận triền miên.

       Ông lão gầy gò, giơ cả xương, gáy hằn sâu nhiều nếp nhăn. Những vệt nám vô hại trên làn da má vô hại của lão do bị ung thư bởi ánh mặt trời phản hồi trên mặt biển nhiệt đới. Những vệt ấy kéo dài xuống cả hai bên má, tay hắn hằn những vết sẹo sâu bởi kéo những con cá lớn. Nhưng chẳng có vết nào trong số sẹo ấy còn mới cả. Chúng cũ kỹ như mấy vệt sói mòn trên sa mạc không cá. Mọi thứ trên cơ thể lão đều toát lên vẻ già nua, trừ đôi mắt; chúng có cùng màu với nước biển, vui vẻ và không hề thất bại.

       - Ông Santiago, - thằng bé nói khi hai người leo lên bờ nơi con thuyền được kéo lên. - Cháu có thể lại đi cùng ông. Chúng ta đã có ít tiền rồi

       Ông lão dạy thằng bé câu cá và nó quý lão.

       - Đừng, - lão nói. -Cháu đang đi với con thuyền may mắn. Hãy ở lại với họ.

      - Nhưng ông còn nhớ có hồi suốt tám mươi bảy ngày ta không bắt được cá nhưng sau đó trong ba tuần lễ ngày nào ta cũng vớ được cá lớn.

       - Ông nhớ, - ông lão nói.- Ông biết cháu đã không rời bỏ ông vì thiếu lòng tin.

       - Tại cha cháu bắt làm như thế. Cháu còn nhỏ, cháu phải nghe lời cha.

        - Ông hiểu,- ông lão nói. - Đấy là chuyện thường

        - Cha cháu chẳng tin đâu.

        - Phải, - ông lão nói. - Nhưng chúng ta tin, đúng không?

        Vâng,- thằng bé đáp. -cháu có thể mời ông một ly bia ở khách sạn Terrace trước khi chúng ta mang mấy thứ này về nhà chứ?

        - Tại sao lại không? - Ông lão nói. - Dân chài với nhau cả mà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro