Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô nói:
" Nè anh, tôi kêu anh đưa tôi đến chỗ cho thuê phòng trọ cơ mà, sao lại đưa tôi đến đây, tôi không có tiền để ở biệt thự đâu."
" Đây là nhà của tôi, từ nay em sẽ ở đây, thì tôi đã nói em sẽ không phải tốn tiền mà. Không phải em nói đói bụng sao, vào đi, cứ tự nhiên." Anh thản nhiên nói.
" Thật là có thể vào sao??? Vậy thì tôi không khách khí nữa." Nói xong, cô liền xách balo của mình bước vào nhà.
Cửa của ngôi biệt thự dần mở ra, cô ngạc nhiên thốt lên ba chữ:" Oh My God".
Bên ngoài đã tráng lệ như vậy rồi, vào bên trong mới thấy mình như đang ở trong cung điện hoàng gia.
Nghe tiếng cửa mở, một ông lão gần 55,60 tuổi bước ra, cung kính nói:
" Chào thiếu gia, tiểu thư."
" Cho người chuẩn bị cơm tối đi." Anh nói.
"Vâng, thưa thiếu gia." Quản gia nói xong, quay mặt hướng về phía nhà bếp đi tới.
Anh nói với cô:
" Đó là quản gia Triệu, nếu em có việc gì thì kêu bác ấy."
Cô nghe xong liền hỏi anh:
" Tại sao anh lại tốt với tôi vậy, chúng ta không có quen biết nhau mà."
" Nếu tôi nói tôi thích em, à không, tôi đã yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên thì sao??"Anh dịu dàng nói với cô.
"Tôi....tôi..." Cô đỏ mặt, ấp úng nói.
"Thưa thiếu gia, cơm tối đã chuẩn bị xong." Đúng lúc đó, quản gia từ nhà bếp bước ra, cung kính nói.
" Được rồi, đi ăn cơm thôi." Anh vừa nói vừa kéo tay cô đi tới.
' Haizz, cảm ơn bác quản gia.' Cô thầm nghĩ trong lòng.
Bước vào phòng ăn, nhìn món ăn trên bàn, toàn là sơn hào hải vị, món gì cũng có, Hàn Tử Nhi nhìn không chớp mắt, nước miếng trong miệng chảy ra hồi nào không hay, không biết.
" Lau nước miếng của em đi, nơi này sắp thành hồ bơi rồi đấy." Lâm Nhật Hoàng cười nói.
" Ai nha, sao nước miếng lại nhiều thế này, xấu hổ chết mất." Cô vừa lau nước miếng trên miệng vừa nói.
Anh nhìn cô cười cười không nói gì rồi cả hai người ngồi vào bàn bắt đầu bữa tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro