chap 19: Nhượng lại...?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Soojin được tham gia buổi tiệc này cũng nhờ tấm thiệp mời của Jungtae mà thôi.

- Jisoo, chiếc váy đen dài này thật sự rất tuyệt, rất tôn da.

Kim Soojin tiếp tục nói....

Jisoo thái độ rất hững hờ...

Đứng quanh Jisoo có bạn thân thiết, có kẻ hầu người hạ...

- Sợi này thế nào?

Cô bạn thân giúp Jisoo đeo lên cổ một sợi dây trân châu.

Jisoo ngắm nhái rồi lắc đầu.

- Trân châu nhìn già dặn quá.

- Vậy đeo vàng nhé !

Bạn thân lại lên tiếng.

- Vàng thì thích hợp với lứa tuổi mẹ tôi đeo ý, tui đeo không hợp.

Jisoo lại lắc đầu.

Bạn thân và người hầu lục tìm trang sức.

Gu thẩm mĩ của Jisoo cao nên cô ta đã sưu tầm không ít đồ trang sức đẹp, đắt tiền.

Hôm nay là sinh nhật nên Jisoo muốn trang điểm thật lộng lẫy, người hầu đã tìm hết đồ trang sức...

Đồ đẹp nhiều không kể hết...

Nhưng tìm mãi vẫn không tìm được món gì đặc sắc thích hợp với chiếc váy đen này.

Nhìn chiếc cỗ trống trơn, không đồ trang sức, hai hàng lông mày Jisoo cau lại.

Bạn thân và người hầu của cô đều không tìm được món gì đẹp hơn.

- Cổ trống không thế này, chiếc váy dù đẹp nhưng không có trang sức kết hợp thì cũng không ra làm sao cả...

Jisoo đứng trước gương, gương mặt buồn bã...

Soojin nắm lấy thời cơ, cười:

- Jisoo, cô có chiếc cổ thật thanh thoát, đẹp tựa như cổ thiên nga...nhưng không đeo trang sức nhìn cũng thật đơn điệu...

Lông mày Jisoo càng lúc càng cau chặt lại.

Cô bạn thân đứng bên cạnh lên tiếng:

- Nếu vẫn không được thì Jisoo à, cậu chỉ có cách đổi chiếc váy khác thôi...

- Ôi Jisoo mặc bộ lễ phục này đẹp như vậy, sao nỡ đổi bộ khác được chứ ?

Nói rồi chớp lấy thời cơ, rát ra chiếc hộp đựng sợi dây chuyền cười nói với Jisoo:

- Tớ có sợ dây kim cương này, rất hợp với bộ lễ phục của cậu đấy, hơn nữa sợi dây đắt giá này cũng rất xứng với cô công chúa xinh đẹp nhất đêm nay...

Nói rồi, mở chiếc hộp ra.

Ánh sáng chói loá của Kim cương toả ra, sợi dây chuyền xuất hiện trước mắt Jisoo.

Jisoo rất thích, bản thân cô đã từng xem qua rất nhiều đồ trang sức quý giá, từ nhỏ đến lớn cô cũng nhận được rất nhiều món đồ trang sức giá trị.

Nhưng kiểu dáng của sợi dây chuyền này thì cô nới lần đầu thấy.

Không nói đến giá trị của Kim cương, chỉ nói về kiểu dáng đơn giản mà không dơn điệu, phóng khoáng trẻ trung, thật khiến người khác nhìn thấy là bị mê hoặc ngay.

Sợi dây của Kim Soojin mang đến vốn chỉ là hàng giả, chất lượng kim cương và màu sắc đều không thể so sánh với sợi dây thật.

Nhưng vì kiểu dáng quá đẹp của sợi dây nên Jisoo vừa mới nhìn thây đã thích ngay.

Kim Soojin tiếp tục:

- Jisoo à sợi dây này cũng là món quà người khác tặng tớ nên không thể nhượng lại cho cậu được. Nhưng cho cậu mượn đeo một đêm, đeo với bộ trang phục này cho đẹp thì được.

Jisoo cũng không có ý định đòi hỏi một món quà đắt giá đêm vậy nên nếu mượn dùng trong một đêm thôi thì cũng đủ rồi.

Bởi cô ta rất thích chiếc váy này, sợi dây chuyền lại quá hợp với chiếc váy như vậy.

Nhưng cô ta vẫn muốn hỏi lại:

- Những viên kim cương trên này đều là thật chứ? Tối nay là sinh nhật tôi, nó rất quan trọng! Tôi không muốn đeo một món trang sức vớ vẫn trên người đâu đấy.

- Cậu cứ yên tâm đi, đây chắn chắc là kim cương thật, đảm bảo 100% luôn.

Kim Soojin vỗ ngực bảo đảm.

Jisoo thấy sợi dây này độc đáo, mới mẻ như vậy, trong lòng cũng không còn chút nghi ngờ...

___________🌸

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro