581-600

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 581: Cô Thừa Nhận Việc Cô Bồi Ngủ Sao?

Nhạc Thính Phong bảo vệ cô để cô không bị đập trứng gà, Yến Thanh Ti nhớ lại hôm ấy, Nhạc phu nhân cũng vì muốn cứu cô mà bị Yến Minh Châu đâm bị thương.

Hai chuyện này giống nhau, đều là vì muốn bảo vệ cô cả.

Yến Thanh Ti không thể cứ mãi là người được bảo vệ như vậy, cô không muốn vì cô mà bất cứ ai khác lại bị hại, cô phải dũng cảm đối mặt với tất cả những khó khăn và phiền phức này, dù cho cô không thể sống trong giới giải trí này được nữa, cô cũng không được cúi đầu khuất phục.

Yến Thanh Ti nhìn chằm chằm về phía người ném trứng gà: "Tôi là một kẻ luôn ghi hận trong lòng, ai dám đắc tội với tôi, tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua cho người đó đâu."

Ánh mắt cô hung ác, đến nỗi đám phóng viên sợ quá không dán chen nhau nữa.

Một nữ phóng viên nói: "Cô Yến đã là người trưởng thành, người trưởng thành thì nên chịu trách nhiệm với những việc mình đã làm, người đến chết cũng không chịu hối cải sau này sẽ không có kết cục tốt đâu."

Yến Thanh Ti nhìn chằm chằm vào nữ phóng viên đó, khiến cô ta không dám ho he gì nữa.

Yên Thanh Ti cầm loa, nhìn cô ta nói: "Hôm nay tôi sẽ tỏ rõ thái độ ở đây luôn. Tôi không sai, tôi càng không biết nhận sai, chuyện hôm ấy nếu xảy ra một lần nữa, tôi cũng vẫn sẽ đánh cô ta, cô ta có giỏi thì đứng ra trước mặt tôi đây này."

Vỏ trứng và lòng trứng từ trên trán Nhạc Thính Phong rơi xuống, anh phất tay với nhân viên an ninh, hai nhân viên an ninh lập tức chen về phía người ném trứng gà.

Thái độ của Yến Thanh Ti ngày hôm nay khiến tất cả các phóng viên đều thấy kinh ngạc, họ đều là người làm giới truyền thông, từng quen biết không ít nghệ sĩ, năm nào cũng lén chụp rất nhiều những việc bí mật của các minh tinh. Nào là cặp bồ, ngoại tình, hút trích, uống rượu đánh người, hay cả việc li hôn, vân vân và mây mây... Nhưng những nghệ sĩ bị ống kính của họ chụp được sau khi phơi dưới ánh mắt công chúng, hoặc sẽ đau khổ khóc lóc nhận sai, hoặc sẽ trở thành người thu liễm hơn.

Nói tóm lại là tất cả đều sẽ rất NGOAN!

Chỉ duy nhất có mình Yến Thanh Ti luôn không giống ai, đối diện với nhiều ống kính như thế, mà cô còn dám ngang ngược, kiêu ngạo, ngông cuồng, tự đại.

Người như cô, hoặc là người thật sự không thấy hổ thẹn trong lòng, hoặc... là kiểu người muốn chết.

Nhạc Thính Phong thấy trán và cổ Yến Thanh Ti toàn là mồ hôi, tóc dính bết lên mặt, anh thấp giọng nói: "Đi thôi, ngoài này nóng lắm, vào trong trước đã."

Yến Thanh Ti thấy vẫn còn vỏ trứng trên đầu Nhạc Thính Phong, lòng đỏ trứng vỡ ra, dính lên tóc anh, cô cắn răng, hận

không thể giết chết cái đứa ném trứng gà.

Yến Thanh Ti gật đầu, nắm chặt tay Nhạc Thính Phong.

Các phóng viên thấy Yến Thanh Ti sắp đi vội vàng lại chen tới, đây là cơ hội tốt, bỏ lỡ là coi như mất luôn.

"Cô Yến, xin hỏi cô còn có thể quay tiếp Lãnh Hương được nữa không?"

"Cô Yến, nghe nói đoàn làm phim sẽ hủy bỏ hợp đồng với cô, cô thấy thế nào?"

"Cô Yến, vậy còn chuyện cô..."

Yến Thanh Ti vừa đi vừa nói: "Tất cả những vấn đề trên tôi sẽ không trả lời nữa, những gì nên nói tôi đều nói cả rồi, đừng có ai tới dạy bảo tôi. Tôi không sai, các người phỏng vấn tôi ở đây không bằng đi hỏi cái người được gọi là" người bị hại "kia xem họ nói thế nào, tôi cũng đang muốn nghe đây."

Có rất nhiều nhân viên an ninh của khách sạn ập tới, tách đoàn phóng viên ra, hộ tống Yến Thanh Ti và Nhạc Thính Phong vào trong.

Cửa tròn ở cửa khách sạn ở trước mắt, phía sau bỗng truyền tới một giọng nói. "Nếu cô Yến đã không trả lời những câu hỏi đó, vậy xin hỏi cô, những tin đồn cô ngủ với người khác, sử dụng quy tắc ngầm, bám lấy người có tiền trước đây bị tung trên mạng, cô cũng thừa nhận sao? Nếu không, một nữ diễn viên vừa mới debut như cô, lấy đâu ra tài nguyên như vậy?"

"Xin cô Yến hãy trả lời câu hỏi này, đây là câu hỏi mà tất cả cư dân mạng đều đang quan tâm nhất đấy!"

--- O ---

Chương 582: Đây LàBạn Trai Của Cô, Là Người Đàn Ông Duy Nhất Của Cô

Yến Thanh Ti dừng lại, quay lại nhìn phóng viên vừa đặt ra câu hỏi, một người đàn ông đeo kính, bộ dạng bình thường, nhưng lại hỏi ra một câu hỏi chua ngoa tới vậy.

"Các diễn viên khác phải đóng vai phụ mười mấy năm mới có thể có được một vai diễn, cô Yến vừa về nước đã có tài nguyên lớn như vậy, rất bất bình thường có đúng không?"

Hắn nhìn Yến Thanh Ti, như muốn nói: Mau thừa nhận đi, thừa nhận việc cô dựa vào việc ngủ với đàn ông, dựa vào quy tắc ngầm mới có được những thứ này.

Nhạc Thính Phong lạnh lùng nhìn, phóng viên truyền thông đôi khi thật sự là những kẻ khiến người chán ghét vô cùng, dư luận đúng là vũ khí khiến người ta tổn thương nhất.

Nếu anh dám đánh một phóng viên ở đây, ngày mai sẽ có hàng nghìn hàng vạn người không hiểu rõ sự tình tới công kích Yến Thanh Ti.

Yến Thanh Ti cười: "Tài nguyên của tôi nhiều thì có ảnh hưởng gì tới bát cơm của anh không? Nếu mắt anh không sáng ra được thì mù luôn đi. Nếu như tôi ngủ với bạn trai tôi, tiêu tiền của bạn trai tôi bị gọi là đeo bám nhà giàu, vậy được thôi, những lời anh nói tôi đều thừa nhận hết."

Trong đám người truyền tới một tiếng sụt sịt, Yến Thanh Ti nói vậy là thừa nhận việc cô có bạn trai rồi, hơn nữa, xem ra cũng là người có máu mặt.

Tay Nhạc Thính Phong ôm chặt Yến Thanh Ti, nghe thấy chính miệng cô nói ra những lời này, sao anh lại thấy sung sướng đến thế cơ chứ?

Nếu giờ không đội mũ, không đeo kính, không bịt khẩu trang có phải tốt không.

Anh muốn hôn cô một cái quá, làm thế nào bây giờ?

Kẻ đó vốn đợi Yến Thanh Ti bị xấu hổ, nhưng thay vào đó lại ngẩn ra: "Cô Yến thừa nhận rằng mình đang yêu?"

Yến Thanh Ti: "Đương nhiên là tôi đang yêu, từ lúc tôi về nước đã bắt đầu yêu rồi. Ai cũng có thể yêu, tại sao tôi lại không thể? Tôi không những yêu, mà chỉ yêu có một người, trước giờ chưa từng thay đổi."

Nhạc Thính Phong lòng càng như hoa nở, anh muốn hôn cô quá, làm sao đây?

"Nhưng trên mạng luôn đưa tin cô là kẻ thứ ba, cướp bạn trai của người khác, cô có gì muốn nói không?"

Yến Thanh Ti đảo mắt nhìn những phóng viên kia: "Trên mạng còn bảo tôi là hồ ly tinh cơ, anh hắt một bát máu chó lên người tôi, xem tôi có thể biến thân được không à? Bạn trai tôi tìm tài nguyên cho tôi, bỏ tiền đầu tư cho tôi chẳng lẽ không được sao? Anh ấy là người đàn ông của tôi, anh ấy vì tôi mà làm chút chuyện chẳng lẽ là không nên à? Nam nữ bình thường yêu nhau, bạn trai mua túi xách, mua vài bộ quần áo

cho bạn gái thì được, đến lượt tôi thì lại không được là thế nào? "

Yến Thanh Ti nói một tràng, bịt miệng đám phóng viên kia hết đường để nói, các nữ phóng viên ở đó chợt cảm thấy Yến Thanh Ti nói cũng đúng.

Khi yêu đương, để bạn trai mua đồ cho mình là chuyện rất bình thường mà?

Vị phóng viên nam kia rõ ràng không định bỏ qua dễ dàng cho Yến Thanh Ti, hắn lại hỏi: "Cô Yến vẫn luôn nói cô có bạn trai, vậy xin hỏi, bạn trai cô đâu? Hay đây chỉ là chuyện mà cô bịa ra, để lu mờ người nghe?"

Câu này hỏi nghe ghê tởm thật, Yến Thanh Ti cười ha hả: "Mắt anh mù à? Không phải là bạn trai tôi, anh ấy có thể ôm tôi chặt thế?"

Tất cả mọi người đều sững sờ, lúc này họ mới nhìn về phía Nhạc Thính Phong, dáng vẻ cao lớn, bao bọc rất kỹ, căn bản không thể nhìn rõ mặt, nhưng... dáng rất đẹp, tay cũng đẹp nữa.

Quan trọng là chiếc đồng hồ trên tay anh, chiếc đồng hồ đó... mẹ nó, người ta đeo cả một cái biệt thự ở Hải Thành này trên tay đấy, lại nhìn chiếc sơ mi rúm ró, giày da, đm... phú hào.

Tất cả ống kính của phóng viên đều chĩa về phía Nhạc Thính Phong, tách tách chụp không ngừng nghỉ.

Tâm trạng Nhạc Thính Phong bỗng trở nên phơi phới, tuy không nhìn rõ mặt nhưng được cô thừa nhận trước mặt mọi người, cảm giác này sao lại có thể vi diệu đến thế, anh lại muốn hôn thêm vài cái rồi.

Yến ThanhTi ngẩng đầu nhìn Nhạc Thính Phong, cô kiễng chân, ôm lấy cổ anh, cách lớp khẩu trang, hôn lên.

Đây là bạn trai cô, là người đàn ông duy nhất của cô trong bao năm nay.

--- O ---

Chương 583: Anh ChỉLà Của Một Mình Em Thôi

Cử chỉ của Yến Thanh Ti khiến tất cả các phóng viên đều nhốn nháo cả lên, tin tức này ngay lập tức có thể được đăng lên trang nhất, một mình Yến Thanh Ti cũng có thể chấp tất các bài post trang nhất lúc này, một tháng tới không sợ không có gì để viết rồi.

Tiếng máy ảnh chụp tách tách huyên náo ở cạnh tai.

Nhạc Thính Phong ôm chặt Yến Thanh Ti, tâm tình anh phơi phới, tim đập mạnh bất chấp mọi thứ, cả thế giới đều chỉ còn lại mỗi hình bóng của Yến Thanh Ti.

Nhạc Thính Phong cảm thấy thật ngọt ngào, ngọt từ tận tim lan tới miệng.

Nụ hôn cách lớp khẩu trang có lẽ sẽ là nụ hôn đẹp nhất trong cuộc đời này của Nhạc Thính Phong.

Đóng dấu, dán mác, sau này anh là người có thân phận rồi.

Sau này, anh chính là bạn trai quang minh chính đại của Yến Thanh Ti, anh sẽ không còn là người chỉ có thể trèo lên giường nữa, anh có thể quang minh chính đại ngủ với cô rồi.

Trong lòng Nhạc Thính Phong toàn là bọt bong bóng, ùng ục ùng ục, chỉ cần mở miệng ra là có thể tạo thành một chuỗi bong bóng mới mẻ dưới ánh nắng mặt trời, lại còn là màu hồng hết nữa.

Phóng viên ấn nút chụp đến tê nhừ cả tay.

Sau khi Yến Thanh Ti nói vậy, cô bỗng cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều, cô thừa nhận rồi, không sai, cô thừa nhận rồi, cô đã thừa nhận rồi.

Cô có bạn trai, phải, cô đang yêu. Đây chính là người đàn ông của cô.

Yến Thanh Ti buông Nhạc Thính Phong ra, cô nói với phóng viên: "Những gì mọi người muốn hỏi tôi đều đã trả lời rồi, giờ xin hãy tránh đường, tôi phải về nghỉ ngơi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát kiện các người tội quấy rầy thời gian nghỉ ngơi của tôi đấy."

Nhưng tên phóng viên ban nãy vẫn chưa chịu buông tha cho cô: "Cô Yến, nếu như cô đã thừa nhận đây là bạn trai cô, vậy sao không để chúng tôi được nhìn tận mắt xem bạn trai cô xem thế nào, cũng để chứng minh lời cô nói là đúng luôn?"

Lần này đừng nói Yến Thanh Ti, các phóng viên cũng bắt đầu nhìn hắn với ánh mắt khác, câu này có vấn đề?

Cái gì gọi là chứng minh lời bạn nói là đúng? Hôn rồi, ôm chặt như thế mà còn không phải thật hả?

Yến Thanh Ti châm chọc nhìn hắn: "Như vậy vẫn chưa đủ thật à? Hay anh phải chụp được cảnh hai đứa chúng tôi lăn lộn giường thì mới tính là thật? Có vẻ như nếu chụp được thật, chưa đến lượt tin yêu nhau được tung ra thì đã được đổi tên thành ảnh khiêu dâm rồi đấy nhỉ? Bạn trai tôi sao tôi phải để

anh nhìn chứ? Tôi yêu là tôi yêu cho mình tôi, đâu phải là để cho anh xem, anh muốn nhìn thì về mà nhìn bạn trai của anh ấy, đừng có mà nhìn bạn trai tôi. "

Cả đám phóng viên cười phá lên, bạn trai? Ha ha...

Mặt phóng viên nam kia đỏ bừng lên: "Yến Thanh Ti, cô không tôn trọng ký giả truyền thông chúng tôi, hay căn bản cô không hề thấy chột dạ? Thật ra cô không hề có bạn trai, đây chỉ là lá chắn của cô, căn bản cô chính là..."

Yến Thanh Ti ngắt lời hắn: "Thứ nhất, tôi chỉ không tôn trọng một mình anh, vì anh đang cố ý gây sự với tôi, chẳng có lý do gì mà tôi phải tôn trọng anh cả. Thứ hai, bạn trai tôi muốn có tiền thì có tiền, lại đẹp trai, tính tình tuy không tốt nhưng đó là với những người khác, còn đối với tôi, tôi nói gì nghe nấy, nghe lời răm rắp. Có bạn trai như vậy, dựa vào cái gì mà tôi phải cho anh thấy? Thời đại này không những phải đề phòng nữ tiểu tam mà còn phải phòng cả nam tiểu tam nữa, tôi phải bảo vệ bạn trai tôi, để anh ấy không bị cướp mất."

Tâm tình Nhạc Thính Phong bay phấp phới, anh biết anh tốt như vậy, Yến Thanh Ti sớm muộn gì cũng sẽ yêu anh.

Nhìn đi, trong lòng cô, anh hoàn hảo như vậy cơ mà! Yến Thanh Ti liếc mắt nhìn Nhạc Thính Phong, cô hất cằm nói: "Tất nhiên, người khác cũng đừng hòng cướp của tôi, ai bảo tôi là hồ ly tinh trong mắt các người chứ?"

Nhạc Thính Phong ôm chặt cô, nói: "Phải, anh chỉ là của một mình em thôi."

--- O ---

Chương 584: Yến ThanhTi Tốt Thế Nào, Tự Tôi Biết

Đám phóng viên khổ sở trong lòng, mẹ nó, đây rõ ràng là đang đánh chó mà!

Cô không biết hầu hết những người làm chó săn đều là FA à?

Giữa biển người, Nhạc Thính Phong nắm chặt tay Yến Thanh Ti, anh nhìn đám ký giả, nói: "Yên Thanh Ti tốt thế nào, tự tôi biết. Yến Thanh Ti có không tốt, cũng không cần các người phải tới chất vấn. Đợi tới khi chúng tôi kết hôn, sẽ để các người biết, người đàn ông của Yến Thanh Ti rốt cuộc là ai?"

Nhạc Thính Phong ném một quả bom, rồi ôm chặt Yến Thanh Ti vào cửa xoay, nhân viên an ninh và nhân viên trong khách sạn chặn cửa lại, xếp thành tường người không cho đám phóng viên chen vào.

Đám phóng viên ở bên ngoài đều không nỡ rời đi: "Cô Yến, cô Yến... Có thể hỏi cô thêm một câu nữa không?"

"Cô Yến..."

Yến Thanh Ti và Nhạc Thính Phong ôm nhau rời khỏi đó, đám ký giả than ngắn thở dài, có người đã nhanh chóng ngồi bệt xuống đất, lấy máy tính ra gõ bản thảo luôn rồi.

Hôm nay, Yến Thanh Ti tiết lộ quá nhiều tin tức, mẹ nó, viết bừa một bài cũng có thể chiếm trang nhất trong phút chốc luôn ấy ấy chứ, ngay đến cả tiêu đề họ cũng nghĩ ra rồi.

Vừa vào tới thang máy, Nhạc Thính Phong lập tức tháo khẩu trang, kính với mũ thì chẳng thèm cởi, nâng mặt Yến Thanh Ti lên rồi cúi đầu hôn cô.

Nhạc Thính Phong hôn rất mạnh bạo, hận không thể nuốt chửng Yến Thanh Ti.

Yến Thanh Ti thật sự không thể chịu nổi khí nóng toát ra từ mặt anh, cô đẩy anh vài cái.

Nhạc Thính Phong buông cô ra, nói: "Em đã thừa nhận anh là bạn trai em trước mặt mọi người rồi, nếu em dám nuốt lời hoặc sau này dám thay lòng đổi dạ, anh sẽ không tha cho em đâu. Anh mà điên lên thì chính anh cũng phải sợ đấy."

Nhạc Thính Phong hận không thể lập tức nói với tiểu lão thái thái nhà mình, con trai mẹ cuối cùng cũng được làm phù chính rồi (từ để chỉ từ thiếp lên vợ chính thời xưa), con trai mẹ cuối cùng cũng có thể thấy ánh mặt trời rồi, mẹ có thể yên tâm được rồi, con trai mẹ được dán mác bạn trai rồi nhé!

Yến Thanh Ti nhếch mép: "Biết rồi!"

Nhạc Thính Phong cởi mũ cả kính ra, nói: "Bịt kín chết anh rồi, ban nãy anh thật sự muốn đánh đám người đó một trận."

Yến Thanh Ti bĩu môi: "Phóng viên đấy, nếu mà đánh được, em chả đánh nhanh hơn anh..."

Dư luận, truyền thông đôi khi thật đúng là một con nhím.

Nhạc Thính Phong nắm tay Yến Thanh Ti: "Dư luận gần đây anh sẽ bảo công ty truyền thông dưới trướng Nhạc Thị lưu

tâm hơn một chút, để họ mở một cuội họp thảo luận xem có cách nào để gạt bỏ nguy cơ lần này không? Không có chuyện gì đâu, em đừng để trong lòng."

Yến Thanh Ti gật đầu: "Thuận tiện thì tốt, không cần miễn cưỡng can dự vào chuyện này. Có vẻ như hôm nay em phải làm ầm lên rồi, hôm nay em sẽ thêm dầu vào lửa, để họ cháy nhiệt luôn thể."

Yến Thanh Ti biết, những lời vừa xong của cô sẽ nhanh chóng được tung lên mạng, phỏng chừng sẽ dẫn tới một cơn chấn động không nhỏ đâu.

Nhưng, cô nghĩ tới những gì mình đã nói, phản ứng chắc sẽ không quá tốt.

Phỏng chứng toàn dân đang nghĩ, Yến Thanh Ti là một nữ vương chuyên đi tìm chỗ chết cũng nên!

Có điều, cô vui là được, cô quả nhiên sẽ không lùi bước, cô phải vạch ra một con đường máu trên đại chiến dư luận này.

Yến Thanh Ti bỗng bật cười: "Nếu em cứ làm loạn lên như vậy tiếp, nói không chừng có thể sẽ bị tổng cục phong sát* đấy..."

*Ám chỉ các cơ quan chức năng quản lý của nhà nước tiến hành các biện pháp cản trở, ngăn cấm các hành vi trái quy định.

Đánh người, đây chắc thành vết nhơ của nghệ sĩ rồi nhỉ? Chết cũng không hối cải, không nhận sai, không xin lỗi, tình cách thì ác liệt? Dù cho tổng cục có không phong sát, nói không chừng thiên quân vạn mã trên mạng cũng sẽ bắt tay lại với nhau để tẩy chay cô.

Yến Thanh Ti sờ cằm, cô như vậy là chọc giận nhiều người rồi đấy.

Thang máy lên tới nơi, Nhạc Thính Phong ôm cổ Yến Thanh Ti: "Phong sát, thế lại chẳng tốt quá, vừa hay có thể về nhà sinh con cho anh."

--- O ---

Chương 585: Không ThểĐể Người Ta Ức Hiếp Thanh Ti Nhà Bà Được

Yến Thanh Ti huých khuỷu tay vào người Nhạc Thính Phong: "Ai thèm sinh con, ước mơ ảnh hậu của em còn chưa thực hiện được kia kìa."

"Sinh con với ước mơ làm ảnh hậu của em không ảnh hưởng gì đến nhau cả."

"Sao lại không ảnh hưởng, mang thai mười tháng, sinh con xong, ai còn nhớ tới Yến Thanh Ti nữa?"

"Không phải có anh rồi à? Em ôm đùi anh, muốn nổi tiếng lúc nào mà chẳng được."

Hai người đang nói thì thấy Quý Miên Miên đi tới.

Quý Miên Miên nhìn thấy Yến Thanh Ti, lập tức chạy đến: "Chị, hai người quay lại rồi, ban nãy có đụng phải phóng viên không?"

Yến Thanh Ti gật đầu: "Ừm, có đụng, không sao... chắc một lát nữa là giải tán thôi."

Quý Miên Miên thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt, có nhiều phóng viên chặn ở trước cửa quá, em với Tiểu Từ đều không dám ra bằng cổng chính."

Nhạc Thính Phong đẩy cửa phòng, "Vào phòng trước đi đã."

...

Phía bên kia, Nhạc phu nhân nằm trong viện, không có sự quản thúc của Nhạc Thính Phong, bà lại cầm điện thoại lên lướt weibo. Sau đó thấy weibo Yến Thanh Ti đánh người, cũng thấy cả tấm hình Tăng Doanh Doanh chứng nhận có thương tích nữa.

Nhạc phu nhân xem xong, sắc mặt liền thay đổi, bà biết Yến Thanh Ti là người thế nào, nếu không phải người ta chọc vào cô, cô sẽ không làm hại người khác.

Nếu nhìn vào sẽ thấy Yến Thanh Ti là một người rất cường thế, rất xấu xa, nhưng cô không phải là người có tính chủ động công kích người khác,

Nhạc phu nhân thấy những weibo mắng chửi Yến Thanh Ti, bà tức tới nỗi đau cả ngực.

Lại mở một weibo khác ra, thấy Tăng Doanh Doanh đã báo cảnh sát rồi.

Nhạc phu nhân xắn tay áo chửi một câu thổ ngữ của Tô Thị, báo cảnh sát, báo cảnh sát á, mày tưởng bà đây ăn chay chắc?

Nhạc phu nhân gọi thẳng cho Tô Trăn.

Tô Trăn khi đó đang mở cuộc họp, thấy Nhạc phu nhân gọi tới, không dám nhiều lời, vội bắt điện thoại: "Alo, cô ạ, có chuyện gì không?"

Nhạc phu nhân: "Tất nhiên là có chuyện rồi."

Tô Trăn còn tưởng xảy ra chuyện gì lớn, vội đứng dậy nói: "Cô nói đi, con có giúp gì được cho cô không?"

"Ở trên weibo, có một nữ diễn viên nói con dâu cô đánh cô ta, muốn báo cảnh sát..." Nhạc phu nhân nói một chuỗi rất dài, rất là dài, đại khái hết rõ hết mọi chuyện.

Tô Trăn nghe xong, vò trán: "Cô à... chuyện này... chuyện này..."

Nhạc phu nhân vừa thấy Tô Trăn chần chừ: "Làm sao? Cô ta báo cảnh sát rồi, chẳng lẽ mấy đứa không quản được hả?"

"Không phải... Nếu như theo những gì cô nói thì tấm ảnh và đoạn clip chính là bằng chứng vô cùng xác thực, bọn con cũng không thể vờ như không thấy được." Tô Trăn nghe xong thật sự rất đau đầu, anh đại khái có thể hiểu tấm ảnh và đoạn video Yến Thanh Ti đánh người trong đoàn làm phim bị tung lên mạng, giờ đang chịu phải sự công kích của tất cả mọi người.

Tô Trăn nghĩ đến sự tàn nhẫn của Yến Thanh Ti, anh ta tin rằng đó quả thực là chuyện mà Yến Thanh Ti có thể làm ra.

Người phụ nữ này thật biết gây chuyện.

Một vụ kiện sự thật rõ ràng, có chứng có cớ thế này, anh ta cũng không tiện xử lý.

Nhạc phu nhân tức giận đập bàn: "Bằng chứng xác thực thì sao, mấy đứa đi điều tra rõ xem tại sao lại đánh cô ta? Con dâu cô không phải là người vô duyên vô cớ đi đánh người, chắc chắn là cô ta đã bắt nạt Thanh Ti nhà cô trước."

Tô Trăn âm thầm nghĩ, Thanh Ti nhà cô thì ai có thể bắt nạt được chứ?

"Cô à, cô đừng lo, đây là chuyện thuộc khu vực đồn cảnh sát xử lý, hơn nữa, là vụ kiện nhỏ, cùng lắm thì phạt tiền thôi, sẽ không bị phạt nặng gì đâu."

Nhạc phu nhân lập tức nói: "Bồi thường cũng không được, con dâu cô là một diễn viên nhỏ, nó làm gì có tiền. Cô mặc kệ, dù sao con cũng phải giúp cô, con không giúp cô, cô sẽ đi tìm ba con."

--- O ---

Chương 586: Có CútCũng Phải Ngẩng Cao Đầu Mà Cút

Tô Trăn... bỗng không còn gì để nói.

Anh nói: "Cô đừng cuống, con... để con gọi điện thoại hỏi xem thế nào?"

Chuyện này nếu thật sự chọc vào cha anh, chắc anh sẽ bị lột chức mà đá về nhà mất.

Nhạc phu nhân không yên tâm, lại dặn dò: "Con nhất định phải quản đấy nhé, con dâu cô không thể bị ức hiếp được."

Tô Trăn gật đầu: "Vâmg, cô, con nhất định... sẽ hỏi cho rõ, sẽ giải quyết chuyện thành thành án nhỏ nhất."

"Không phải tối thiểu hóa, nhất định không được để Thanh Ti nhà cô phải chịu thiệt đâu đấy."

"Cô yên tâm, sẽ không đâu..."

Dập điện thoại, Tô Trăn cảm thấy đầu càng đau tợn, họp xong anh liền tìm một người hỏi về vụ kiện của Yến Thanh Ti.

"Đúng là có người đã báo cảnh sát, nhưng cảnh sát khu vực vẫn chưa phái người đi tìm hiểu."

"Khỏi cần người khác nữa, cậu dẫn thêm hai người đi làm rõ cho tôi, tại sao Yến Thanh Ti lại đánh người?"

"Thế xong giải quyết thế nào, bất kể vì lý do gì thì cô ta cũng đánh người rồi, có chứng cứ xác thực."

Tô Trăn không nói gì, nhìn hắn.

Viên cảnh sát kia ngẩn ra một lúc mới nghĩ tới vấn đề mấu chốt trong đó: "Được, được, anh yên tâm, em sẽ đi điều tra rõ ràng..."

...

Không đợi tới hôm sau, một số tấm ảnh và video lúc Yến Thanh Ti được phỏng vấn đã bị tung lên mạng.

Mấy công ty truyền thông này có vẻ đã bàn bạc xong hết với nhau rồi, bọn họ định tạo một trận sóng gió lớn, tối hôm đó thì tung ra đoạn video đầu tiên chính là đoạn Yến Thanh Ti đang cãi nhau tay đôi với phóng viên, bị up lên kêu Yến Thanh Ti không tôn trọng, làm nhục người của truyền thông, tính tình kiêu căng ngạo mạn, không coi ai ra gì. Quả thật, chuyện này đã dẫn tới một làn sóng lớn, dân tình bắt đầu lao vào tham gia đội ngũ anti Yến Thanh Ti.

Nhưng ngay sau đó lại có người tung ra một đoạn clip vài giây ngắn, sau khi Nhạc Thính Phong bị người ta ném trứng gà, Yến Thanh Ti đã cướp mic nói với đám người đang chĩa ống kính, trên mạng dần dần lại có một số phản ứng có chiều hướng khác nhau.

Có một người có tiếng trong giới up weibo còn kèm theo hashtag #Mọi người đều anti Yến Thanh Ti, bảo cô cút khỏi làng giải trí, hình như cũng quên mất một chuyện đó chính là mâu thuẫn giữa cô và Tăng Doanh Doanh từ đâu mà có? Chắc

không phải vô duyên vô cớ mà đánh người ta chứ? Kể cả có bắt nạt người ta thì cũng phải có lý do chứ? Tôi quan tâm tới chuyện này hơn#

Lúc mới bắt đầu mọi người còn chưa chú ý tới stt này, nhưng sau khi Tần Cảnh Chi ấn like, lượng người share bài bắt đầu bùng lên.

Fan của Yến Thanh Ti vừa thấy có cơ chuyển ngoặt rồi, lập tức spam nhóm khắp nơi.

#Thấy nữ thần của tôi ngông cuồng như thế, sao tôi lại thấy sướng thế này nhỉ? #

#Tôi là fan não tàn của nữ thần, tôi tin nữ thần của tôi sẽ không vô duyên vô cớ đánh người, cầu được biết chân tướng#

#Không bao che, không trốn tránh, cầu được biết chân tướng, nữ thần của tôi có cút khỏi làng giải trí cũng phải ngẩng cao đầu mà cút#

#Nữ thần, chị đẹp trai quá, đẹp trai quá, em đã bị bẻ cong vì chị mất rồi..." Yến Thanh Ti ngủ dậy thấy Nhạc Thính Phong đang lướt điện thoại, cô xem cùng.

"Em đã bị chửi lên một tầm cao mới chưa?"

Nhạc Thính Phong vươn tay ôm cô vào lòng: "Sắp rồi..."

Sau khi hai người trở về liền tắm rửa rồi lăn ra ngủ. Hai người cũng chẳng làm gì, chỉ ôm nhau ngủ, ấm áp đến nỗi khiến Yến Thanh Ti cảm động.

Yến Thanh Ti lướt mìn mấy cụm từ hot đang được tìm kiếm, nói: "Không cần gấp, cứ cho bọn chúng tận hưởng được mấy ngày..."

Truyền thông muốn lấy cô ra thu hút sự chú ý khiến không ít người nghĩ rằng đây chỉ là làm trò. Yến Thanh Ti bĩu môi, cô không cần phải làm gì, lúc nào cũng có thể bị bôi nhọ lên trang đầu hết.

Ngược lại, bên phía Tăng Doanh Doanh rõ ràng là đang lấy chuyện này ra để tìm kiếm sự đồng cảm, muốn nhân cơ hội này để nâng cao độ nổi tiếng của cô ta.

Có điều cô không vội, không vội một chút nào hết, chuyện này càng kéo dài, cuối cùng thành quả phản kích của cô càng lớn.

--- O ---

Chương 587: Yến ThanhTi, Chúng Mình Sinh Con Đi

Yến Thanh Ti chưa tỉnh lại được bao lâu, Tăng Doanh Doanh đã lại up một đoạn clip lên weibo, trong đoạn clip đó cô ta để mặt mộc xuất hiện, trông rất tiều tụy.

Tăng Doanh Doanh cúi người nói trước: "Xin lỗi, tôi muốn xin lỗi mọi người tại đây. Tôi không ngờ chuyện nhỏ này của tôi lại khiến nhiều người quan tâm tới vậy, làm phiền mọi người thật hết sức xin lỗi. Còn về việc nguyên nhân mà tôi bị đánh là vì khi ấy tôi với chị Thanh Ti có chút mâu thuẫn nhỏ, là do tôi chọc giận chị Thanh Ti, cho nên chị ấy mới ra tay. Tại đây, tôi cũng xin lỗi chị Thanh Ti..."

Giọng Tăng Doanh Doanh khản đặc, nói một hồi rồi khóc nấc lên, cô ta lau nước mắt, vừa khóc vừa cố tỏ ra kiên cường nói: "Hi vọng chuyện này sẽ kết thúc tại đây. Tôi mong là chị Thanh Ti sẽ không vì tôi mà tức giận, mau trở lại đoàn làm phim, mọi người đều đang đợi chị."

Đoạn video này của Tăng Doanh Doanh không up lên thì thôi, vừa up một cái, dư luận lại bắt đầu lùm xùm lên.

Cô ta xin lỗi, nhưng rõ ràng từng câu từng chữ lại toàn là cạm bẫy.

Yến Thanh Ti cười xem hết, lại kích vào bình luận của stt đó, cô cười lạnh một tiếng.

#Sao tôi có cảm giác đoạn video này là bị người ta ép up lên thế nhỉ? Có phải Doanh Doanh bị uy hiếp không @Cảnh sát Hải Thành#

#Chọc giận? Không nói lời nào liền ra tay? Tí nữa thì đánh người ta chết luôn vậy đó hả? Nếu như vậy, tôi sớm đã bị bắt không biết bao nhiêu lần rồi#

#Rốt cuộc là ai đưa loại đê tiện như Yến Thanh Ti vào đoàn làm phim vậy#

#Doanh Doanh đừng khóc, bọn tôi luôn ở phía sau cô, quyết không để con tiện nhân nào đấy đạt được mong muốn#

#Đánh người mà còn kiêu căng như vậy# #À, Yến tiện nhân vẫn chưa quay lại đoàn làm phim à? Còn chưa quay lại đoàn làm phim à? Mặt cũng dày ghê, không biết lại đang bò lên giường của đại gia nào rồi đây, dám để cả đoàn làm phim đợi một mình cô ta#

#Yến Thanh Ti scandal cả đời, không giải thích#

Đoạn clip ngắn của Tăng Doanh Doanh vừa ấm ức lại bất lực, khiến mọi người liền liên tưởng tới việc cô ta bị bắt up lên, cố ý nhận hết trách nhiệm về bản thân mình, như vậy lại càng khiến cơn tức giận của quần chúng nhân dân không hiểu rõ sự tình nhưng vẫn muốn tỏ ra chính nghĩa tăng cao, cuối cùng còn chốt một câu chứng thực việc Yến Thanh Ti tự ý rời khỏi đoàn làm phim.

Yến Thanh Ti cười: "Sau lưng cô ta có chống lưng hả?"

Nhạc Thính Phong nắm lấy tay cô rồi hôn một cái: "Phải, chắc chắn phải có một đoàn đội có năng lực không tồi thao túng."

"Thấy bạn gái anh bị người ta bội nhọ như vậy, anh có suy nghĩ gì?"

Nhạc Thính Phong nghĩ một lúc, nghiêm túc trả lời: "Em bị bôi nhọ, không cần phải làm việc, có thời gian để ở bên anh, rất tốt..."

Yến Thanh Ti giật giật khóe miệng.

Vào lúc này, thân là bạn trai, đáng ra anh phải an ủi cô hay nên nói vài câu bá đạo nào đó chứ?

Yến Thanh Ti lườm Nhạc Thính Phong, đưa tay véo mặt anh một cái.

Nhạc Thính Phong ôm mặt nói: "Anh nói rất nghiêm túc, chẳng lẽ không phải à? Nếu không vì chuyện này, chắc chắn giờ em đang ở phim trường, làm gì có chuyện ngủ với anh ở đây chứ?"

Yến Thanh Ti...

Cô lật người xuống giường.

Nhạc Thính Phong theo sau: "Giận thật à, giận thật rồi à?"

Yến Thanh Ti rửa mặt, Nhạc Thính Phong ở bên cạnh quấy rối, cô không chịu nổi nữa liền đá anh một cái: "Đừng làm loạn nữa, mau tới viện với mẹ anh đi. Sao anh chẳng thuận hiếu với mẹ anh chút nào vậy hả?"

Nhạc Thính Phong dựa vào bồn rửa mặt, anh vén áo Yến Thanh Ti lên, nhìn vào khe rãnh sâu kia, mắt tối lại: "Nếu mẹ anh mà biết lúc này anh đang ở một mình với con dâu tương lai của bà, chắc chắn sẽ không cho anh tới đó. So với việc ở bên canh bà, bà càng mong tương lai có cháu nội ở cạnh bà hơn, đối với bà mà nói, đây mới là chuyện thuận hiếu nhất."

"Yến Thanh Ti, bọn mình sinh con đi."

--- O ---

Chương 588: Yến ThanhTi, Mày Có Tội, Mày Phải Chết

Yến Thanh Ti ném khăn lên mặt Nhạc Thính Phong: "Anh không đi thì em đi, em không thể để bác gái ở viện một mình được."

Nhạc Thính Phong từ phía sau ôm lấy eo cô: "Vậy bọn mình cùng đi."

"Cùng đi thì bỏ ra, anh không buông ra thì làm sao em đi được."

"Em ở trên người anh, anh khiêng em đi."

"Lại khiêng cho em choáng luôn ấy hả?"

Nhạc Thính Phong thấy Yến Thanh Ti vẫn còn có thể đùa lại anh, khóe môi lại nhếch lên.

Anh lo Yến Thanh Ti sẽ không vui mới cố tình chọc cho cô vui.

Yến Thanh Ti bị người ta chửi như vậy, sao cô có thể hoàn toàn thờ ơ được chứ, chỉ là anh không muốn tỏ ra quá để tâm tới chuyện đó trước mặt cô, nếu không, cô sẽ càng cảm thấy áp lực hơn nữa.

Tuy Yến Thanh Ti tỏ ra hoàn toàn không hề để tâm tới chuyện đó, nhưng... Sao có thể không quan tâm được đây? Làm gì có ai có thể hoàn toàn thờ ơ như vậy?

Lúc này, tất cả mọi người đều đang đối đầu với cô.

Dường như cả thế giới này đều đang nói: Yến Thanh Ti, mày có tội, mày đáng chết.

Chính vì lý do đó, anh càng không thể tạo thêm áp lực cho cô. Đôi khi, không quan tâm lại là một sự giải thoát.

Nhạc Thính Phong đã gọi điện bảo Khúc Kính tới nói chuyện với đạo diễn, Yến Thanh Ti đánh người, tự ý tách ly khỏi đoàn làm phim, chống đối lại đạo diễn, thực ra đây là một chuỗi liên hoàn, chỉ cần phá vỡ một cái ở giữa thì những cái khác đều sẽ không khó khăn nữa.

Trước khi dàn xếp xong phía bên đạo diễn, Nhạc Thính Phong sẽ không để Yến Thanh Ti trở lại đoàn.

Chỉ là hai người không hề hay biết, khi hai người đang ngủ, thì cảnh sát đã tới đoàn làm phim một chuyến rồi.

Đôi khi tin tức tiêu cực lại như lăn đi như một quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn. Hai người còn chưa tới bệnh viện, đã có một số người được gọi là những người biết rõ sự tình tiết lộ: Chuyện Yến Thanh Ti ức hiếp bạn diễn cùng đoàn không phải là lần đầu tiên. Trước đây khi quay bộ phim Tiêu Phòng Điện, cô cũng không ít lần ức hiếp các nữ diễn viên cùng đoàn, chỉ là giờ mới bung bét ra thôi.

Căn cứ vào sự tiết lộ của người biết sự tình, nữ diễn viên bị Yến Thanh Ti bắt nạt khi còn đóng Tiêu Phòng Điện là một tiểu hoa đán mới có tên Lư Vân Vân, còn một người khác tên Triệu Văn Kỳ.

Sau đó, có người còn phỏng vấn cả Lư Vân Vân nữa.

Đóa Bạch Liên Hoa Lư Vân Vân tự dưng không biết nên nói sao, cô ta cũng không thật sự nói Yến Thanh Ti đã bắt nạt cô ta, chỉ nói một cách không rõ ràng, nói Yến Thanh Ti ức hiếp Triệu Văn Kỳ.

Cái tên Yến Thanh Ti dường như ai ai cũng biết, thối không ngửi nổi, có người còn liên kết với nhau kêu phong sát cô vĩnh viễn đi.

Nhạc Thính Phong thấy sốt ruột lắm, anh muốn ra tay nhưng từ đầu tới cuối Yến Thanh Ti lại vẫn bình chân như vại.

Nhạc phu nhân ở viện đọc được những tin này tức đến nghiến răng nghiến lợi, bà cầm điện thoại lên không ngừng lướt tin tức, bà chắc chắn không thể để con dâu bà bị ức iếp như vậy được.

Vừa nghe thấy tiếng hai người bước vào, bà vội đặt điện thoại xuống. "Sao hai đứa lại đến đây, về đi, nghỉ ngơi cho tốt."

Nhạc Thính Phong vuốt ve cằm: "Con dâu tương lai không yên tâm vì mẹ nên cứ phải tới đây bằng được."

Anh ôm Yến Thanh Ti: "Em xem, anh đã bảo rồi mà, bọn mình hoàn toàn không cần phải tới đâu."

"Vẫn là Thanh Ti nhà mình có hiếu, cái lũ trên mạng con không phải để ý đến chúng nó đâu, chúng ta tin con mà..."

Yến Thanh Ti cười nói: "Con không sao, mấy chuyện đó con cũng chẳng để trong lòng."

Nhạc phu nhân gật đầu lia lịa: "Phải, không cần để trong lòng đâu. Con xem, giới giải trí có gì tốt đâu, còn không bằng về nhà kết hôn với Thính Phong."

Nhạc Thính Phong ôm cả hai người lại: "Mẹ, con trai mẹ cuối cùng cũng lên chức rồi, được phù chính rồi nhé. Mấy ngày nữa, mẹ có thể thấy bóng dáng đẹp trai của con mẹ ở trên mạng rồi."

Nhạc phu nhân nghi hoặc nhìn anh: "Sao mẹ thấy không tin được thế nhỉ? "

"Tốt xấu gì mẹ cũng phải tin con trai mẹ một chút chứ? Không tin, mẹ hỏi Thanh Ti mà xem, hỏi cô ấy xem có đúng là cô ấy đã thừa nhận con là bạn trai của cô ấy không?"

--- O ---

Chương 589: Người TôiMuốn Ngủ Cùng Là Em

Yến Thanh Ti tươi cười nhìn Nhạc phu nhân với Nhạc Thính Phong đấu võ miệng với nhau.

Những gì cô quan tâm nhất đều đang ở trước mắt rồi, còn những kẻ cô vốn không hề quen biết kia hợp lại mắng chửi cô đáng để cô quan tâm sao, những người không quan trọng có chửi ầm trời thì cũng có sao? Có thể làm tổn thương gì tới cô cơ chứ?

Tối hôm đó, Yến Thanh Ti ngủ lại ở viện, cô với Nhạc phu nhân hai người một giường, Nhạc Thính Phong ngủ trên sofa. Tất nhiên, tới nửa đêm, anh chàng vẫn lại trèo lên giường với Yến Thanh Ti.

...

Buổi tối, Quý Miên Miên đói quá xuống lầu mua thức ăn, vừa vào cầu thang máy, đạo diễn, phó đạo diễn và cả nhà chế tác đều bước vào. À, họ còn đi cùng một người nữa - Diệp Thiều Quang.

Quý Miên Miên thấy Diệp Thiều Quang liền nắm chặt tay.

Đây là cầu thang máy, có camera, ở đây còn có người, cô không thể ra tay được.

Đạo diễn thấy Quý Miên Miên liền tức giận, giọng điệu chẳng tốt đẹp gì: "Rốt cuộc thì bao giờ Yến Thanh Ti mới quay lại đoàn làm phim để bắt đầu quay đây? Cô ta có còn muốn đóng phim nữa không thế?"

"Không biết, ông đi mà hỏi chị ấy."

"Cô là trợ lý của cô ta, cô không biết còn ai biết? Bảo cô ta mau trở về, cô ta chống đối đạo diễn, đánh đồng nghiệp mà còn có lý nữa hả?"

Quý Miên Miên thở phì phò nói: "Có lý chính là có lý. Chị Thanh Ti của tôi không làm gì sai, chị ấy làm gì cũng đúng hết..."

Đạo điễn tức đến đỏ bừng cả mặt: "Một tiểu trợ lý như cô mà dám nói chuyện với tôi như vậy đấy hả, cô có còn muốn kiếm cơm nữa không?"

Quý Miên Miên khinh bỉ nói: "Sao tôi không thể nói với ông như thế? Ông cũng chẳng phải là ông chủ của tôi, ông cũng có trả lương cho tôi quái đâu, tôi cũng chẳng muốn làm đạo diễn, ông thấy ông giỏi nhưng trong mắt tôi ông chẳng là cái thá gì hết nhé!"

"Cô, cô... cô giỏi lắm, giống y như Yến Thanh Ti, có giỏi thì cô ta đừng bao giờ quay lại nữa."

Thang máy dừng lại ở tầng đạo diễn ở, ông ta tức tối xông ra ngoài, phó đạo diễn và nhà sản xuất liền chạy đuổi theo.

Quý Miên Miên tưởng Diệp Thiều Quang cũng sẽ đi, nhưng không ngờ anh ta lại vươn tay ấn nút đóng cửa.

Quý Miên Miên lập tức phòng bị nhìn anh ta: "Đừng tưởng đây là thang máy thì tôi không dám quật ngã anh."

Diệp Thiều Quang dần bước tới dồn Quý Miên Miên vào góc chết của thang máy: "Yến Thanh Ti đang gặp khó khăn như vậy, lần này lại rất khó có thể trở mình được, cô có biết không hả?"

Quý Miên Miên tức giận đáp: "Liên quan gì tới anh?"

Diệp Thiều quang nhếch mép: "Tất nhiên là có liên quan đến tôi rồi." Quý Miên Miên cảm thấy nguy hiểm: "Anh muốn làm gì?"

"Tôi muốn..." Diệp Thiều Quang cúi đầu, cánh môi mỏng như dán lên tai Quý Miên Miên: "Ngủ với tiểu trợ lý của cô ta."

Một giây sau, trong thang máy phát ra tiếng kêu kinh ngạc của Quý Miên Miên: "GÌ CƠ???"

Quý Miên Miên đẩy mạnh Diệp Thiều Quang ra, ngón tay chỉ chỉ anh ta run lên: "Anh... anh là đồ biến thái..."

Diệp Thiều Quang đứng vững, cởi cúc tay áo, xắn lên, "Phải, hôm nay tôi sẽ cho cô thấy biến thái rốt cuộc là bộ dạng như thế nào?"

Quý Miên Miên đau đớn nhìn anh ta: "Không ngờ anh lại muốn ngủ với Tiểu Từ. Tôi thật sự không ngờ anh lại là một kẻ lưu manh như vậy..."

Diệp Thiều Quang... con mẹ nó, Tiểu Từ là ai vậy?

Ting, thang máy mở cửa, Quý Miên Miên muốn ra ngoài, vừa mới bước được một bước đã bị Diệp Thiều Quang tóm lại, anh ta nhanh chóng ấn lên tầng cao nhất.

Anh ta ấn vào huyệt vị trên tay Quý Miên Miên, dồn cô trong thang máy, khóe miệng cười tà: "Lần trước cô đòi ngủ với tôi là vì muốn giúp Yến Thanh Ti? Lần này, cô có muốn giúp cô ta nữa không?"

Quý Miên Miên oán giận nói: "Phí lời, tất nhiên là tôi muốn rồi, nhưng anh không thể ngủ với Tiểu Từ được, tôi không kỳ thị đồng tính, nhưng..."

Diệp Thiều Quang cúi xuống cắn lên môi Quý Miên Miên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cô nàng ngốc nghếch, người tôi muốn ngủ cùng... là cô!"

--- O ---

Chương 590: Tôi HônCô, Cô Cũng Đâu Có Phản Ứng Gì?

Quý Miên Miên chỉ cảm thấy bên tai tê rần, sau đó một cơn nóng ập tới, nóng hầm hập, như thể bị người ta hắt nước sôi lên người vậy. Quý Miên Miên dựng đứng tai, mở to mắt nhìn Diệp Thiều Quang.

Mắt Quý Miên Miên vốn không nhỏ, lại tròn xoe, cộng thêm gương mặt bầu bĩnh đang kinh ngạc nhìn Diệp Thiều Quang, trông đáng yêu vô cùng.

Diệp Thiều Quang thật muốn đưa tay lên véo mặt cô, nhưng tiếc là tay anh ta đang nắm tay cô, nếu buông, chẳng cần đến một giây, người bị quăng ra ngoài sẽ là anh ta mất.

Diệp Thiều Quang cúi đầu, môi cố tình lướt qua tai Quý Miên Miên, lập tức Quý Miên Miên liền run lên.

Diệp Thiều Quang nói: "Tôi có thể tẩy trắng cho Yến Thanh Ti, có thể khiến tất cả những điều bôi nhọ, nói xấu cô ta biến mất, cô thấy thế nào?"

Quý Miên Miên hung hăng chà xát tai, cô vẫn nhìn Diệp Thiều Quang bằng ánh mắt kinh ngạc: "Anh... chắc chắn chứ?"

"Chẳng phải cô có thể làm mọi chuyện vì cô ta sao? Lần này, chúng ta chỉ làm nốt chuyện lần trước chưa chưa làm xong thôi."

Diệp Thiều Quang đứng từ xa quan sát Yến Thanh Ti lại phát hiện ra bông hoa nhỏ ở bên cạnh cô ta cũng rất đáng yêu.

Diệp Thiều Quang còn đang định xem xem cô ngốc này sẽ làm ra phản ứng thế nào? Nếu cô thật sự đồng ý ngủ với anh ta, lần này, anh ta uyệt đối sẽ không thả cô đi nữa.

Quý Miên Miên vẫn truy hỏi: "Anh thật sự, thật sự chắc chắn chứ?"

"Nếu không chắc chắn, cứ thử thì biết ngay thôi." Thang máy tới nơi, Diệp Thiều Quang tóm Quý Miên Miên ra khỏi cửa.

Diệp Thiều Quang một tay lấy thẻ phòng, quẹt một cái trước cửa phòng, cạch một tiếng, cửa phòng mở ra, lôi Quý Miên Miên vẫn chưa hết ngạc nhiên đi vào phòng.

Sau khi vào phòng, Diệp Thiều Quang cắm thẻ lên, cả phòng được kết nối điện, lập tức sáng lên.

Diệp Thiều Quang ngoảnh lại nhìn Quý Miên Miên đang nghiêm túc nhìn hắn.

Diệp Thiều Quang cảm thấy hơi nguy hiểm, bất giác lùi lại, tránh lại bị Quý Miên Miên quật ngã thêm lần nữa. Nhưng khi anh buông tay Quý Miên Miên ra lại bị cô tóm trở lại.

Diệp Thiều Quang chưa kịp phản ứng lại, trước mắt đã tối đen, ánh sáng bị Quý Miên Miên chặn lại.

Sau đó, Quý Miên Miên nhanh chóng buông hắn ra.

Diệp Thiều Quang thấy Quý Miên Miên nhấc tay lên, lập tức hét lên: "Đợi một chút, nếu cô thật sự khăng khăng..."

Anh ta còn chưa nói xong, Quý Miên Miên bỗng nhiên nói: "Tôi không kỳ thị đồng tính, nếu anh đã để ý tới Tiểu Từ, tôi cũng sẽ không nói gì anh cả. Nhưng anh không thể vì muốn lấp liếm sự thật anh là đồng tính mà cố tình tìm một cô gái để thay thế thế này. Anh xem, vừa rồi khi tôi hôn anh, căn bản anh cũng có cảm giác gì đâu?"

Diệp Thiều Quang vừa nghe thấy vậy liền không biết nên nói gì nữa.

Con mẹ nó, anh còn có thể phản ứng như thế nào đây, hôn nhanh như vậy, lại còn bất thình lình lao tới, anh còn chưa kịp chuẩn bị gì mà, còn chưa đợi tới khi kịp định thần lại thì cô đã buông anh ra rồi, thánh mới phản ứng nổi.

Diệp Thiều Quang sầm mặt, anh cũng muốn có phản ứng lắm, nhưng cô đã cho anh ta thời gian chưa?

Quý Miên Miên vươn tay nghiêm túc vỗ bộp bộp lên vai Diệp Thiều Quang: "Nếu anh sớm nói anh là gay, lần trước tôi cũng sẽ không chạy tới chỗ anh la hét muốn ngủ với anh rồi. Chẳng trách lần trước anh sống chết cũng không chịu, giờ thì tôi đã hiểu rồi, anh vẫn là người rất có nguyên tắc, cố gắng mà giữ gìn nhé."

Nguyên tắc, giữ gìn? Diệp Thiều Quang thật muốn cắn lưỡi đứt Quý Miên Miên ra luôn.

Như thế nào là vĩnh viễn không cần nghe cô ta nói bất cứ thứ kỳ kỳ lạ, trời ơi đất hỡi cả?

Diệp Thiều Quang buồn bực, Tiểu Từ ở đâu ra vậy? Anh ta nhắc tới Tiểu Từ hồi nào mà con nhỏ ngốc nghếch Quý Miên Miên này cứ đinh ninh như vậy?

Diệp Thiều Quang lạnh lùng nói: "Quý Miên Miên, cô có thể ngậm miệng lại được không?"

--- O ---

Chương 591: Người MàTôi Muốn Vẫn Luôn Là Cô

Quý Miên Miên không nói nữa nhưng hai mắt vẫn mở thật to nhìn Diệp Thiều Quang, tựa như muốn nói: Nhìn đi, nhìn đi, thẹn quá hóa giận! Rõ ràng anh có ý với Tiểu Từ, thật không ngờ anh là loại cầm thú như vậy.

Trong lòng Quý Miên Miên nghĩ, mẹ nó, khẩu vị quá nặng!

Diệp Thiều Quang oán hận nhìn Quý Miên Miên. Bây giờ anh ta không những muốn cắn nát đầu lưỡi của Quý Miên Miên mà còn muốn móc mắt cô ta ra.

Cô nàng này ngu xuẩn đến độ thuốc tiên cũng không chữa được. Người khôn khéo, mưu mô như Yến Thanh Ti vì sao lại có thể giữ loại hàng như này bên người? Hay là cô ta đang thay trời hành đạo - thu nhận Quý Miên Miên.

Diệp Thiều Quang ép sát Quý Miên Miên: "Quý Miên Miên, rốt cuộc cô làm cách nào mà sống được tới giờ này vậy?"

Quý Miên Miên ngây thơ nói: "Tôi cũng không biết nha, làm sao mà biết được mình sống bằng cách nào? Cơ mà ba ba tôi từng nói, tôi nhất định chết vì ngu."

Diệp Thiều Quang cười lạnh một tiếng: "Ba của cô nói đúng rồi đấy." Cô nàng này nếu không chết vì ngu chỉ có thể chết vì quá ngu.

Quý Miên Miên từ từ lui về phía sau: "Tôi không khinh bỉ anh, cũng sẽ không xem thường anh, tuy rằng khẩu vị của anh có hơi nặng một chút cũng không sao, tình yêu chân thành không có tội mà. Cái đó... nếu anh thật sự có thể giúp nữ thần của tôi..."

Quý Miên Miên vỗ ngực một cái: "Vậy để tôi đi nói giúp anh với Tiểu Từ, nói là vì nữ thần để cậu ta lên giường với anh, chắc cậu ta cũng không từ..."

Quý Miên Miên chỉ thiếu một chữ nữa mới có thể nói hết câu, có điều Diệp Thiều Quang đã không muốn nghe thêm lời nào của cô nữa nên sấn tới, thắng thắn cúi đầu chặn cái miệng của Quý Miên Miên lại.

Anh không muốn nghe thấy bất cứ âm thanh nào phát ra từ miệng của cô gái này, trừ phi là... âm thanh trên giường.

Quý Miên Miên trợn to mắt, mẹ kiếp, cái thể loại đâu mà một lời không hợp liền lập tức hôn?

Rõ ràng là thích Tiểu Từ, tại sao cứ đi hôn cô? Bà đây cũng không phải loại đàn bà tùy tiện, nếu bị người ta nói Quý Miên Miên chạy đi cướp đoạt đàn ông của một người đàn ông thì cô còn mặt mũi nào mà sống hả?

Quý Miên Miên giơ tay, túm lấy cái tay đang đặt bên hông cô của Diệp Thiều Quang.

Đang muốn ném anh ta, chợt cô nghe thấy âm thanh phát ra khi hai đôi môi rời khỏi nhau.

"Quý Miên Miên, nếu cô còn dám quăng tôi một lần nữa thì cô có tin hay không, tôi sẽ khiến cho Yến Thanh Ti càng thêm khốn khổ? Cô không muốn kiếm chuyện phiền phức cho nữ thần yêu quý của cô chứ?"

Hai người bọn họ gần như sát rạt vào nhau, âm thanh dường như chỉ có hai người bọn họ nghe thấy.

Quý Miên Miên vừa tức giận vừa sốt ruột: "Diệp Thiều Quang, tên khốn khiếp nhà anh, anh không trèo được lên giường Tiểu Từ thì thôi, sao lại tức với tôi? Anh dám động vào nữ thần, có tin hay không tôi lập tức giết chết anh?

Đột nhiên trên môi Quý Miên Miên truyền đến cảm giác đau xót, cô hét lên: "A..."

"Người mà tôi muốn ngủ cùng là cô, ngay từ đầu đã là cô!"

Càng nghĩ Diệp Thiều Quang càng hối hận về chuyện đêm đó, tại sao anh lại dễ dàng để cho cô đi như vậy?

Quý Miên Miên đần mặt, đôi mắt mở to hết cỡ nhìn Diệp Thiều Quang.

Môi dưới của cô bị cắn rách một chút còn dính lại ít máu đỏ, sắc đỏ thẫm của màu máu lại khiến Quý Miên Miên trở nên xinh đẹp hơn, khuôn mặt mọi khi chỉ thấy vẻ đáng yêu, hiện tại lại có phần gợi cảm.

Diệp Thiều Quang híp mắt lại, che giấu đi ánh sáng tàn nhẫn đang lóe lên, xem ra tối nay không thể tha cho cô nàng được rồi. "Cô có muốn cứu Yến Thanh Ti hay không?"

Quý Miên Miên đang ngẩn người, đột nhiên xoay người như đang tìm kiếm cái gì đó.

Diệp Thiều Quang nhịn không được, hỏi: "Cô đang tìm cái gì?"

Diệp Thiều Quang đoán chắc Quý Miên Miên muốn tìm một con dao, không chừng muốn giết anh ngay tại nơi này.

"Đương nhiên là tìm phòng ngủ, tìm giường chứ còn gì, không phải chỉ là làm thôi sao? Không có giường thì làm cái khỉ gì?"

--- O ---

Chương 592: Anh TựCởi Hay Tôi Cởi Cho Anh?

Quý Miên Miên liếc Diệp Thiều Quang một cái: "Muốn làm tôi sao anh không nói sớm, lãng phí nhiều thời gian như vậy, hại tôi còn cho rằng anh một mực chung tình với Tiểu Từ?"

Quý Miên Miên vừa nghe thấy Diệp Thiều Quang muốn ngủ với cô chứ không phải là Tiều Từ thì thậm chí còn thở phào nhẹ nhõm. Cô không dám cam đoan chỉ vì nữ thần mà Tiểu Từ có thể cam tâm hiến thân cho một người đàn ông khác đâu, cậu ta cũng là con trai mà, tất nhiên sẽ có áp lực tâm lý.

Huống hồ Tiều Từ còn hay xem mấy cuốn JAV kia, chứng tỏ cậu ấy là một chàng trai thẳng đến không thể thẳng hơn. "

Nhưng với cô thì không sao, cô một lòng vì nữ thần của mình, chuyện gì cũng có thể làm được!

Diệp Thiều Quang há mồm... Mẹ nó, tự nhiên đếch muốn làm nữa là thế nào?

Tại sao Quý Miên Miên ngu xuẩn này lúc nào cũng có những phản ứng khác thường đến quỷ dị như vậy? Cô ta không thể giống như mấy cô gái bình thường khác, phải biết chống cự một chút, ít nhất có thể thỏa mãn lòng tự trọng của một thằng đàn ông như anh ta được không, như vậy anh ta mới có thể sung sướng mà hạ miệng chứ? Bây giờ nhìn bộ dạng chờ không kịp của Quý Miên Miên, Diệp Thiều Quang lại có loại ảo giác Quý Miên Miên mới là người muốn đè anh ra ngủ vậy.

Rốt cuộc Quý Miên Miên cũng tìm được phòng ngủ: "Nhanh lên nhanh lên, đừng lãng phí thời gian..."

Diệp Thiều Quang cảm giác bước chân nặng như đeo chì, hoàn toàn không muốn đi vào. Cảm giác rạo rực vừa rồi cũng biến mất hết trơn... Quý Miên Miên này khẳng định là thánh phá không khí.

Quý Miên Miên đứng đó cởi nút áo: "Ê, anh tự cởi hay muốn tôi cởi cho anh?"

Diệp Thiều Quang mắt nhìn Quý Miên Miên đã cởi hết nửa hàng cúc, lộ ra một mảng da bụng.

Da Quý Miên Miên rất trắng, bụng trắng nõn, cái rốn nho nhỏ, nhìn vô cùng đáng yêu. Diệp Thiều Quang nheo mắt lại, hứng thú vừa mới bị đạp cho cho chạy biến giờ đang tung tăng dắt nhau trở lại.

Quý Miên Miên dừng lại, chống eo nhìn Diệp Thiều Quang: "Ê, anh có muốn làm không vậy? Anh nói thật hay chỉ thuận miệng nói bừa thế?"

Diệp Thiều Quang: "Tôi..."

Quý Miên Miên khoát tay: "Anh không cần nói, nghe tôi nói cho xong đã. Dù cho anh thật sự là gay tôi cũng không khinh thường anh. Tôi là một người rất biết tôn trọng người khác, nếu anh thích Tiểu Từ tôi cũng không xem thường anh, nhưng nếu anh chỉ vì không dám đối mặt với tính hướng của mình mà đem tôi ra làm cái cớ thì tôi hoàn toàn khinh bỉ anh. Dù tâm hồn anh có là phụ nữ hay là một người đàn ông thẳng tưng thì cũng đừng mượn cớ lừa gạt chính mình, thử xem kỹ lại một chút được không?"

Diệp Thiều Quang nghiến răng ken két, giờ anh không muốn ngủ với Quý Miên Miên nữa, anh phải bóp chết cô ta.

Có phải khi còn nhỏ ngày nào đầu cô ta cũng bị cửa kẹp 300 lần đúng không?

Diệp Thiều Quang âm u nói: "Quý Miên Miên, cô còn dám nói một chữ nữa thì đừng trách tôi ngay bây giờ, ngay tại đây sẽ gọi điện đem toàn bộ những chuyện xấu của Yến Thanh Ti đưa ra ánh sáng."

Quý Miên Miên lập tức lấy tay che miệng, lắc lắc đầu liên tục. Cô không nói, cô nhất định không nói gì nữa, dù có muốn nói cũng không nói.

Diệp Thiều Quang hít sâu một hơi, đi tới trước mặt Quý Miên Miên, dùng tay kéo vạt áo của cô, những ngón tay xinh đẹp lướt qua phần bụng trắng nõn, da thịt mềm mại, tươi non, tản ra sức sống của thiếu nữ thanh xuân, dường như có thể cảm nhận hương thơm của máu thịt bên dưới lớp da mềm mịn ấy.

Quý Miên Miên run lên một chút, cô chỉ cảm thấy hông mình như tê dại, sức lực hình như bị hút đi một ít.

Diệp Thiều Quang nhếch miệng cười: "Quý Miên Miên, có lúc tôi thật muốn hỏi cô, cô đang giả ngu hay là bị ngu thật sự?"

"Ông đây đương nhiên là đang giả ngu, anh thấy ai tự nhận mình ngu bao giờ chưa, từ khi đi theo nữ thần chỉ số thông minh của tôi đã tăng đột biến rồi."

--- O ---

Chương 593: Anh CóĐổi Ý, Tôi Cũng Không Bỏ Qua

Diệp Thiều Quang cười một cách châm chọc, tăng đột biến? Đúng là không nhìn ra.

"Nếu Yến Thanh Ti biết cô đang làm cái gì, tôi rất muốn nhìn xem biểu tình cô ta như thế nào?"

Diệp Thiều Quang còn chưa dứt lời đã đột ngột ôm lấy Quý Miên Miên.

Quý Miên Miên kêu lên một tiếng, theo phản xạ mà ôm lấy cổ Diệp Thiều Quang.

Tới tận lúc bị Diệp Thiều Quang đặt lên giường, cô mới phản ứng được. Má ơi, đây là lần đầu tiên trong đời cô được người ta bế kiểu công chúa nha.

Quý Miên Miên nằm ở trên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn, tròn xoe vẫn còn đang đầy vẻ kinh ngạc.

Diệp Thiều Quang nâng cằm cô lên, nói: "Quý Miên Miên, quả nhiên cô không lên tiếng vẫn là tốt nhất."

Diệp Thiều Quang cảm thấy bản thân là một thợ săn vô cùng có kiên nhẫn. Từ trước, mỗi lần Diệp Thiều Quang muốn đối phó với ai đều kiên nhẫn tỉ mỉ nghiên cứu kỹ càng, anh ta biết phải xoa dịu đối phương, rồi đem đối phương phân tích triệt để, sau đó... mới ra tay.

Diệp Thiều Quang cũng không vội, anh nhìn lướt qua gương mặt của Quý Miên Miên, một khuôn mặt ngây thơ, đôi mắt tròn xoe trong sáng dường như không cách nào nhiễm bẩn nó được. Diệp Thiều Quang đột nhiên rất muốn thử đem đôi mắt trong suốt kia lưu lại dấu vết của tình dục, đem ánh mắt ngây thơ kia xé nát thì sẽ trông như thế nào?

Quý Miên Miên đang nằm, bộ ngực càng trở nên đầy đặn, thân hình gợi cảm hoàn toàn tương phản với khuôn mặt thánh thiện kia.

Diệp Thiều Quang dường như bị kích thích một chút, anh ta đưa tay lướt qua bộ ngực của Quý Miên Miên, chút nữa đã quên mất, cô nàng này thân hình rất được nha.

Dịch xuống một chút là cái bụng trắng nõn, lại dịch xuống một chút nữa là nhìn thấy chiếc quần quần short bò mà Quý Miên Miên mặc hôm nay, một đôi chân trắng nõn lộ ra bên ngoài.

Quý Miên Miên hình như không quan tâm đến việc chăm sóc cơ thể của mình cho lắm, trên đôi chân kia có vết muỗi đốt hồng hồng sưng sưng, cũng có vết sẹo do vết thương để lại.

Diệp Thiều Quang cau mày, sắc mặt vô cùng kém khi nhìn thấy những vết tích kia.

Cô gái này rốt cuộc có phải con gái không vậy? Tất cả những người phụ nữ mà Diệp Thiều Quang từng gặp, cô nào cũng hận tại sao không thể bảo hộ làn da kỹ càng hơn, có bị chút thương cũng sợ lưu lại sẹo, đổ một đống tiền để xóa sẹo.

Quý Miên Miên chờ một lúc, cũng không thấy Diệp Thiều Quang làm gì, cô nằm mãi cũng mệt, bắt đầu ngáp không

ngừng.

Quý Miên Miên rốt cuộc chịu không nổi, nói: "Diệp Thiều Quang, anh có phải đàn ông không? Muốn làm hay không, rề rà cái mẹ gì?"

"Quý Miên Miên, rốt cuộc cô có biết cái gì gọi là xấu hổ với rụt rè không?"

Quý Miên Miên chớp mắt mấy cái: "Mẹ nó, anh xấu hổ thì nói từ đầu đi. Tôi không xấu hổ, tôi tới là được rồi. Thật là một người đàn ông thì xấu hổ cái nỗi gì, sớm hay muộn đều chả phải làm, nhanh cởi ra đi."

Quý Miên Miên kéo Diệp Thiều Quang một cái: "Tôi tới, tôi tới... tôi cởi quần áo rất chuyên nghiệp đó..."

Diệp Thiều Quang...

Rốt cuộc là cái chuyện khỉ gió gì đang diễn ra vậy? Thế quái nào mỗi lần đều trở nên như vậy? Còn có thể yên tâm mà làm được sao?

Diệp Thiều Quang bị Quý Miên Miên đẩy nằm xuống giường, cô đưa tay cởi nốt áo, để lộ ra bộ đồ lót thể thao mùa hè.

Quý Miên Miên vừa cởi đồ vừa nói: "Đúng rồi, ngày hôm qua tôi chưa tắm, cũng chưa gội đầu. Tôi ngửi qua rồi cũng không thấy hôi lắm, anh thấy chịu được không? Hừ, thích sạch sẽ cũng mặc kệ, dù sao cũng chỉ ngủ một lần, cũng không phải mỗi ngày đều làm."

Diệp Thiều Quang cản tay Quý Miên Miên lại: "Đủ rồi, cô bỏ tay ra..."

Quý Miên Miên đè lại tay Diệp Thiều Quang, vẻ mặt phòng bị, nói: "Làm gì, anh muốn đổi ý? Lần này anh có hối hận cũng đừng hòng tôi bỏ qua."

--- O ---

Chương 594: Tôi CóBán Cô, Cô Cũng Không Biết

Diệp Thiều Quang cảm thấy răng đau ê ẩm: "Tôi có thể đi tắm không?"

"Cũng được, cùng nhau tắm..."

Diệp Thiều Quang gạt phắt móng vuốt của Quý Miên Miên ra: "Cám ơn, tôi không có thói quen tắm chung với người khác."

Quý Miên Miên hừ một tiếng: "Đúng là đồ yêu quái nhiều chuyện."

Diệp Thiều Quang cắn răng, anh cảm thấy bản thân phải đi tĩnh tâm một chút, suy nghĩ xem quyết định như này là đúng hay sai?

Quý Miên Miên ở trên giường lăn lộn một vòng, nói: "Ê, anh nhanh lên một chút, tôi chờ không nổi."

Diệp Thiều Quang suýt chút nữa trượt chân ngả ngửa xuống đất: "Cô im miệng."

Quý Miên Miên làm mặt quỷ với Diệp Thiều Quang. Hừ, yêu quái lắm chuyện.

Diệp Thiều Quang vào phòng tắm rồi vẫn không yên tâm, sợ Quý Miên Miên đột ngột xông vào nên khóa trái luôn phòng tắm.

Thế giới rốt cuộc cũng yên tĩnh rồi, bên tai cuối cùng cũng yên tĩnh rồi, Diệp Thiều Quang hạnh phúc đưa tay xoa xoa trán.

Anh cho rằng sau hai lần, hẳn là đã có thể quen với sự ngu ngốc của Quý Miên Miên, nhưng ai mà ngờ anh đã đánh giá thấp năng lực của Quý Miên Miên, đồng thời cũng đánh giá cao sức chịu đựng của bản thân mình.

Quý Miên Miên... là một... là một...

Diệp Thiều Quang cũng không biết phải hình dung như thế nào về cô gái này, nếu toàn thế giới chỉ xuất hiện người có thể bức anh ta hóa điên, vậy thì... chắc chắn chính là Quý Miên Miên.

Trong cuộc đời lạnh lùng, tàn nhẫn của Diệp Thiều Quang, những người mà anh ta tiếp xúc đều là những người lắm mưu nhiều kế, duy nhất một người không giống họ, chính là cô gái ngu đến không đỡ nổi này.

Từ lần trước, Diệp Thiều Quang cảm thấy thật không ngờ anh lại có thể ngu ngốc bỏ qua một cô gái tự mình đưa tới cửa như vậy. Hơn nữa, dạo gần đây quá nhàm chán, Quý Miên Miên lại là người khiến anh có rung động thực sự, anh muốn chơi đùa một chút.

Nhưng...

Con mẹ nó, bây giờ là anh đang chơi Quý Miên Miên hay là cái đứa ngu ngốc ngoài kia đang chơi anh?

Diệp Thiều Quang bóp bóp sống mũi, thật sự đáng lo. Cô ta có há miệng, anh đây cũng không muốn cắn lấy.

...

Quý Miên Miên đợi bên ngoài một hồi cũng không thấy người đi ra, cô lại ngáp không ngừng, ngáp nhiều quá thành ra nước mắt cứ chảy ra. Quý Miên Miên nhảy xuống giường, đi gõ cữa phòng tắm

"Diệp Thiều Quang, Diệp yêu quái, anh ở bên trong tắm thật chứ hay là bị táo bón? Anh có ra không hả?"

Diệp Thiều Quang tự nhủ, không được trả lời cô ta, không được trả lời cô ta.

Quý Miên Miên gõ một hồi, chả có ai lên tiếng, cô nói: "Anh nhanh lên đi, tôi cởi quần áo rồi, lát anh tắm xong thì cứ nude mà đi ra, đỡ phí thời gian."

Quý Miên Miên sảng khoái ném lại một câu, Diệp Thiều Quang lại âm thầm nghiến răng...

Quý Miên Miên cởi quần short, chỉ mặc đồ lót, trèo lên giường nằm: "Thật thoải mái... phòng của người có tiền thật thích."

Giường rất êm ái, Quý Miên Miên thì đang mệt, không bao lâu liền ngủ mất.

Lúc Diệp Thiều Quang đi ra thì thấy Quý Miên Miên tạo dáng hình chữ "Đại", nằm ngủ say trên giường, bên khóe môi còn có chất lỏng khả nghi.

Diệp Thiều Quang trông thấy thế ngược lại thở phào, may quá, không cần tiếp tục nghe cô ta nói.

Diệp Thiều Quang cười nhạo một tiếng: "Chắc bây giờ tôi làm gì cô, cô cũng chẳng biết đâu, có đem cô bán thì cô cũng chẳng biết."

Một người con gái, rốt cuộc là dây thần kinh phải to như thế nào mới đạt được trình độ này, vô tư ngủ trong phòng một người đàn ông, thậm chí... chỉ mặc mỗi đồ lót?

--- O ---

Chương 595: Nữ Thần,Em Là Fan Não Tàn Của Chị

À... cô còn có lòng muốn ngủ với anh nữa.

Nhưng có điều Diệp Thiều Quang rất để ý, có đúng là dù ngủ với bất cứ người đàn ông nào, Quý Miên Miên cũng không có băn khoăn gì hay không?

Diệp Thiều Quang vuốt ve da thịt trên người Quý Miên Miên. Mỗi một tấc anh đều sờ qua, anh không cảm thấy tội lỗi gì, cũng không có cảm giác áy náy, trong lòng chỉ nghĩ có nên cứ như thế này mà làm cô ta luôn không.

Diệp Thiều Quang suy nghĩ hai phút rồi đưa tay cởi đồ lót của Quý Miên Miên. Bản thân anh ta là một người không có bất cứ một ranh giới hạn chế nào, còn là loại người độc ác tàn nhẫn, giống như Yến Thanh Ti từng nói, đều là người dính máu tanh sao có thể sạch sẽ.

Anh muốn xé nát sự đơn thuần trên người Quý Miên Miên, để anh ta nhìn xem cô có thể sạch sẽ được bao lâu?

Ánh mắt Diệp Thiều Quang u tối, nóng bỏng, vóc người Quý Miên Miên đẹp biết bao, chính mắt nhìn thấy mới hiểu được, lúc cô ta ngậm mồm lại thì Diệp Thiều Quang hoàn toàn không có cách chống sự lại sự hấp dẫn ấy.

Diệp Thiều Quang cúi đầu, hôn lên môi của Quý Miên Miên. Đột nhiên, Quý Miên Miên nỉ non kêu một tiếng: "Nữ thần..."

Động tác của Diệp Thiều Quang dừng lại, cảm giác trong lúc này từ miệng cô ta nghe được tên một người phụ nữ còn sôi máu hơn khi nghe tên một thằng đàn ông khác, thật làm người ta tức phát điên.

Diệp Thiều Quang oán hận nói: "Yến Thanh Ti cho cô uống mê hồn dược hay sao, mà cô lại sống chết vì cô ta đến vậy?"

Quý Miên Miên lại lẩm bẩm nói: "Nữ thần, em là... fan não tàn... của chị."

Diệp Thiều Quang châm chọc cười một tiếng: "Cô không phải là não tàn, cô đến não còn không có thì lấy gì mà tàn."

Diệp Thiều Quang cũng không muốn lại nghe được cô nói thêm câu nào, đơn giản đưa tay bịt miệng.

Môi Quý Miên Miên cử động môi một chút, từng phiến môi mềm mại trượt trong lòng bàn tay Diệp Thiều Quang.

Diệp Thiều Quang vốn đang mỉm cười, đột nhiên cong người nhảy dựng lên bước lùi liên tục về sau, cả người giống như bị điện cao thế đánh trúng, anh ta hung hăng vẫy vẫy tay vừa bị giật trúng kia.

Lòng bàn tay vẫn còn lưu lại cảm giác vừa rồi, nóng bỏng, tê dại kịch liệt, giống như là có dòng điện chạy qua.

Cho tới tận bây giờ, Diệp Thiều Quang hoàn toàn không biết lòng bàn tay của mình lại là nơi nhạy cảm như vậy, anh trợn mắ nhìn bàn tay mà không dám tin.

Anh ta nâng lên một bàn tay khác che miệng, thử hôn hôn một chút nhưng không có cảm giác giống vậy.

Diệp Thiều Quang nhìn về phía Quý Miên Miên... chần chừ đưa tay ra áp lên môi cô nàng...

Lại cái cảm giác kịch liệt như bị điện giật ấy, Diệp Thiều Quang thở dốc một tiếng, nằm chất đống bên cạnh Quý Miên Miên.

...

Đến nửa đêm, Yến Thanh Ti thừa biết Nhạc Thính Phong lại leo lên giường của cô rồi. Cô mệt muốn chết nên cũng chả buồn phản ứng lại anh, dù sao quan hệ cũng biến thành như vậy rồi, muốn leo thì leo đi.

Chẳng qua là Nhạc phu nhân vẫn đang nằm ở giường bên cạnh, suy nghĩ một chút liền cảm thấy da mặt nóng lên.

Trời sáng, Yến Thanh Ti bị điện thoại của chị Mạch đánh thức.

Yến Thanh Ti mơ mơ màng màng ấn nhận điện thoại, nghe thấy giọng chị Mạch: "Thanh Ti, thời gian tới em đừng có ra khỏi cửa, đừng đi đâu cả, nhất là những nơi công cộng càng không được xuất hiện."

Yến Thanh Ti tỉnh táo lại một chút, muốn ngồi dậy nhưng Nhạc Thính Phong đang ôm chặt lấy hông cô, không cho cô nhúc nhích: "Chuyện gì vậy?"

Yến Thanh Ti trừng Nhạc Thính Phong một cái ra hiệu anh bỏ tay ra.

Nhạc Thính Phong hoàn toàn không thèm nhìn cô, cọ mặt lên ngực cô một cái, ngủ tiếp.

Yến Thanh Ti nhéo lỗ tai Nhạc Thính Phong một cái, liền nghe tiếng cười khẽ vang lên ở bên cạnh, nhìn sang thì chỉ thấy Nhạc phu nhân nằm giường bên cạnh ôm chăn, cười hết sức mập mờ.

--- O ---

Chương 596: Ông ChủLà Trai Bao Hay Ghen Tỵ

Trong nháy mắt, mặt Yến Thanh Ti đỏ bừng hết lên.

Chị Mạch nói: "Em chọc công chúng nổi giận rồi đấy. Em nói xem làm sao bây giờ? Tiểu tổ tông của tôi ơi, đợi qua việc này rồi, em đi nhà thờ cầu nguyện, đi chùa thắp hương giải đen ngay cho chị, lần này mà vượt qua được thì sau này chuyện lớn cỡ nào cũng không sợ, có to cũng chẳng to được như lần này."

"Được ạ, vậy chờ xong việc rồi tính."

"Chờ Lãnh Hương quay xong thì tạm dựng hoạt động trong nước, hạ nhiệt một chút. Gần đây bận rộn thời gian dài như vậy cũng có chút thành quả, để chị nhận hoạt động quốc tế cho em. Chúng ta không thể chỉ lăn lộn trong nước mãi được, cứ ba ngày lại bị bôi đen một lần, không chừng một ngày đẹp trời nào đó bị thêm vài sao quả tạ chiếu nữa thì hay. Vì miếng cơm sau này nên mở rộng phạm vi hoạt động đi, mỗi bên đều kiếm một tí."

Trong lòng Yến Thanh Ti thấy ấm áp, gần đây chị Mạch rất ít quản lý cô, Yến Thanh Ti cho rằng chị bận bịu ở phòng làm việc, không nghĩ tới là chị lại chạy đi tìm tài nguyên quốc tế cho cô.

Yến Thanh Ti nói: "Vâng, nghe chị hết."

Nhạc Thính Phong đột nhiên từ trong ngực Yến Thanh Ti ngẩng đầu lên, lạnh giọng nói: "Khi nào em mới có thể nói với anh một câu: Vâng, nghe anh hết?"

Nhạc Thính Phong vừa mới tỉnh ngủ, giọng nói có chút khàn khàn, hơn nữa lại cách điện thoại, chị Mạch không nghe rõ, ở đầu bên kia hô lên: "Ai đang nói đấy? Yến Thanh Ti, chả lẽ lúc này em vẫn còn tâm trạng đi bao trai lạ sao? Nếu để ông chủ nhỏ hay ghen kia phát hiện ra, em còn mạng mà sống hay không?"

Khóe miệng Yến Thanh Ti khẽ giật một cái.

Nhạc Thính Phong đoạt lại điện thoại từ tay Yến Thanh Ti: "Yên tâm, cô ấy đang sống rất tốt, rất dễ chịu, trai bao của cô ấy chính là ông chủ nhỏ hay ghen kia."

Chị Mạch muốn thổ huyết rồi, tại sao lại là ông chủ, lần trước đã nhầm một lần sao vẫn có lần thứ hai chứ?

"Ông... ông chủ, ông chủ, ông chủ..."

Nhạc Thính Phong cúp điện thoại trong thanh âm hối lỗi của chị Mạch. Nhạc phu nhân rốt cuộc không nhịn được nữa, bật cười rõ to.

Nhạc Thính Phong nhìn chằm chằm mớ tóc bù xù vào sáng sớm Nhạc phu nhân, yếu ớt nói: "Mẹ... vết thương ở bụng không sợ nứt ra à?"

Nhạc phu nhân ôm bụng: "Ai ui, đau... bụng đau."

Yến Thanh Ti vội vội vàng vàng nhảy xuống giường: "Bác gái, hít thở sâu, đừng cười nữa..."

Nhạc phu nhân hít thở sâu tầm mấy lần, mới bình tĩnh lại một chút, bà nói: "Không có cách nào nhịn được, vừa nhìn thấy điệu bộ ngu ngốc kia của nó, bác không nhịn được cười..."

Nhạc Thính Phong hừ một tiếng: "Mẹ... nếu miệng vết thương có bị bị rách ra, con cũng không thấy thương mẹ."

Nhạc Thính Phong ấm ức ngồi dậy, mới sáng sớm đã bị nói là trai bao, tâm tình của anh ta không tốt một chút nào.

Yến Thanh Ti ngoắc ngoắc tay.

Nhạc Thính Phong thối mặt đi đến, Yến Thanh Ti nhón chân hôn lên cằm anh một cái: "Ngoan, anh đi mua bữa sáng đi."

Tai Nhạc Thính Phong đỏ lên, hất mặt nói: "Một lúc nữa Tô Tiểu Lục sẽ mang tới, bên này nữa, hôn đi."

Yến Thanh Ti đẩy mặt Nhạc Thính Phong ra: "Không đi mua bữa sáng còn hôn cái gì mà hôn, đi ra chỗ khác."

Nhạc phu nhân lại được thêm một trận cười nữa, mặt Nhạc Thính Phong lại đen hơn.

8 giờ sáng, Tô Tiểu Lục đưa cơm tới, nhìn thấy Yến Thanh Ti thì ngượng ngùng cười cười, lúng túng gọi: "Chị dâu..."

Tô Tiểu Lục làm người khôn khéo như vậy, làm sao mà không nhìn ra địa vị của Yến Thanh Ti ở Nhạc gia rất vững chắc. Nếu anh ta dám gọi "Yến tiểu thư" trước mặt Nhạc Thính Phong, anh họ không đánh chết anh ta ngay tại chỗ thì cô cũng đánh chết ngay lập tức.

Bản thân Tô Tiểu Lục không ghét Yến Thanh Ti, trái lại còn cảm thấy cô rất được, vì vậy cậu mới cố ý tiết lộ một chuyện.

"Cô, ông bà nội cũng nghỉ ngơi tốt rồi, chắc trong buổi trưa sẽ qua đây thăm cô."

--- O ---

Chương 597: DiệpThiều Quang, Chúng Ta Đã Ngủ Với Nhau Rồi?

Nhạc phu nhân kéo tay Yến Thanh Ti nói: "Đúng lúc quá, vừa lúc để cho Thanh Ti ra mắt bọn họ. Tiểu Lục nhanh về bảo ông bà nội chuẩn bị lễ ra mắt đi, nếu không đủ nặng cô sẽ dỗi đấy."

"Dạ, vậy để cháu về nói với ông bà." Lúc gần đi, Tô Tiểu Lục lại liếc nhìn Yến Thanh Ti một cái.

Chờ Tô Tiểu Lục đi rồi, Yến Thanh Ti mới nói: "Bác gái... cháu thấy bây giờ cháu không nên gặp hai cụ..."

"Có gì mà không được, bọn họ đến gặp được cháu mới là tốt nhất."

"Bác gái, cháu bây giờ không được..." Yến Thanh Ti nghiêng đầu liếc nhìn Nhạc Thính Phong.

Nhạc Thính Phong gật đầu: "Đúng rồi, bây giờ Thanh Ti không nên gặp ông bà ngoại, cô ấy bây giờ đang dính vào mấy vụ phiền toái ngoài kia kìa, mọi người đều không tin cô ấy. Ông bà ngoại chưa từng gặp Thanh Ti, nếu họ đã biết những tin đồn kia thì cũng khó tránh khỏi bị ảnh hưởng, hay là chờ việc này qua đi đã..."

"A... thì ra là như vậy. Được rồi, Thanh Ti đừng sợ, có bác ở đây, con không cần lo bên Tô gia."

Yến Thanh Ti ôm nhẹ Nhạc phu nhân: "Vâng, có bác con chẳng sợ gì cả."

"Vậy để Thính Phong đưa con về khách sạn, không cần lo cho bác, dù sao cha mẹ bác cũng sắp tới rồi."

Nhạc Thính Phong gật đầu, thấy thời gian cũng không còn sớm liền dẫn Yến Thanh Ti về khách sạn.

...

Lúc này trong khách sạn.

Quý Miên Miên tỉnh dậy, chỉ thấy tinh thần sảng khoái, thoái mái vươn người một cái, cũng vì từng học võ nên biên độ động tác của cô rất lớn, tay duỗi một cái, chân đạp một cái, sau đó... "BỊCH", hình như có cái gì đó rơi xuống đất thì phải.

Quý Miên Miên dừng động tác, sửng sốt nhìn về phía bên cạnh, trên giường trống không mà, có cái gì đâu?

Quý Miên Miên ngồi dậy khiến chăn bị tuột xống, cảm giác có chút lạnh lạnh thì cúi đầu dòm xuống... trên người cô hoàn-toàn-khỏa-thân!

Quý Miên Miên gãi đầu một chút, cô nhớ rất rõ ràng, tối hôm qua tên yêu quái kia muốn ngủ với cô, sau đó anh ta đi tắm, rồi cô ngủ quên mất, cái gì cũng không biết.

Quý Miên Miên sờ ngực một cái, hình như có một chút xíu đau đau, bên trên còn có những mảng hồng hồng giống như bị con côn trùng nào đó cắn.

Ở phía dưới, quần lót cũng không thấy đâu.

Quý Miên Miên cắn răng mắng: "Cái đồ chết tiệt Diệp Thiều Quang, ngủ cùng bà xong rồi phủi đít chạy. Muốn ngủ miễn phí hả? Không có cửa đâu, không giải thích rõ ràng thì bà đây chỉnh chết hắn."

Quý Miên Miên thở phì phò định xuống giường, kết quả hai chân còn chưa chạm đất đã nhìn thấy Diệp Thiều Quang đang nằm dưới sàn nhà.

Quý Miên Miên còn cho rằng Diệp Thiều Quang chạy rồi, kinh ngạc nói: "Ê, tại sao anh lại nằm đất thế này?"

Diệp Thiều Quang ôm đầu ngồi dậy.

Ngủ cái em gái cô ý mà ngủ, cả một buổi tối kêu gào nữ thần, cả một đêm đều đá chăn, anh còn phải kéo chăn cho cô ta cả đêm đấy. Quý Miên Miên đã không cảm ơn thì thôi, đằng này mới sáng sớm đạp người ta xuống giường.

Diệp Thiều Quang không muốn để ý tới cô ta, đứng dậy vào phòng vệ sinh.

Quý Miên Miên quấn ga trải giường đi theo phía sau: "Diệp Thiều Quang, chúng ta ngủ với nhau rồi, anh mau giúp nữ thần của tôi."

Diệp Thiều Quang quay phắt lại: "Quý Miên Miên cô có phải đàn bà hay không? Tôi đã làm gì cô chưa cô cũng không biết hay sao?"

Quý Miên Miên tung người một cái, nhảy lên ôm chặt lấy lưng của Diệp Thiều Quang: "Biết cái gì? Tôi mặc kệ, kể cả chỉ có đắp chăn tới trời sáng thì vẫn là ngủ với anh, anh không giúp nữ thần của tôi, đừng mong tôi xuống khỏi người anh."

--- O ---

Chương 598: Chẳng LẽCậu Giấu Phụ Nữ Ở Trong Phòng?

Diệp Thiều Quang...

Anh cảm thấy nếu tức mà có thể hộc máu thì hiện tại chắc chắn đã mất máu mà chết rồi.

Thế quái nào loại mặt hàng này lại có thể tồn tại ở trên đời?

Diệp Thiều Quang thật muốn thay trời hành đạo một lần, toàn bộ công lực của anh khi đứng trước con người này... hoàn toàn không có đất dụng võ.

Diệp Thiều Quang nghiến răng, tức giận mắng: "Quý Miên Miên, tôi phát hiện cô không những là não tàn mà còn siêu cấp vô lại."

Quý Miên Miên ngây thơ vô tội nói: "Vô lại thì cứ vô lại đi, chính anh nói chỉ cần ngủ một giấc sẽ giúp nữ thần của tôi. Bây giờ chúng ta đắp chung một cái chăn, ngủ chung một cái giường từ tối tới sáng, anh còn muốn đổi ý? Ngủ có rất nhiều cách, ai bảo anh chọn cách kia."

Diệp Thiều Quang hít thở sâu mấy cái, nếu anh ta biết Quý Miên Miên vô lại như vậy tối hôm qua đã không thiện tâm mà tha cho cô ta, nên đem cô ta... đem cô ta...

Diệp Thiều Quang phát hiện mình ngày càng vô dụng, mỗi lần đều đợi xảy ra chuyện rồi mới hối hận.

Tất cả thủ đoạn của anh ta, tất cả những toan tính thâm độc kia đứng trước Quý Miên Miên đều trở thành vô dụng

Quả nhiên, dùng thủ đoạn đùa bỡn kẻ ngu ngốc không khác gì đem đàn mà gảy tai trâu.

Trên người Quý Miên Miên chỉ bọc ga trải giường, sau một loạt động tác mạnh, ga trải giường đã sớm tuột xuống tận đâu đâu, bộ ngực dán sát vào lưng Diệp Thiều Quang. Theo cử động của Quý Miên Miên, Diệp Thiều Quang có thể cảm nhận rõ rệt được sự mềm mại của chỗ đó truyền tới.

Diệp Thiều Quang lạnh mặt: "Đi xuống..."

Quý Miên Miên càng ôm chặt, cánh tay siết lấy cổ Diệp Thiều Quang: "Không xuống, nếu anh dám táy máy tay chân tôi sẽ quăng anh, sẽ quăng anh đó, anh có tin không?"

Quý Miên Miên đã nói dù có gì xảy ra cũng quyết không bỏ qua cho Diệp Thiều Quang, lãng phí nhiều thời gian như vậy, mặc kệ có làm hay không chỉ cần cô cảm thấy đã làm là được.

Diệp Thiều Quang bị siết đến hít thở cũng khó khăn, anh chống tay vào khung cửa, thở hổn hển.

"Không đợi cô quăng tôi, tôi đã bị cô siết cổ chết rồi biết không hả?"

Quý Miên Miên nới lỏng tay một chút: "Nếu anh dám đổi ý, ngay bây giờ tôi sẽ chạy ra ngoài kêu: Diệp Thiều Quang thích đàn ông còn lừa tôi ngủ với anh..."

"Cô còn dám nói một chữ nào, tôi lập tức làm chết cô, đem chuyện tối hôm qua chưa kịp làm đều làm hết."

Quý Miên Miên chớp mắt mấy cái...

Diệp Thiều Quang không nghĩ tới, cô ta sẽ nói: "Cũng được, dĩ nhiên có thể làm mà, dù sao tôi cũng đang rảnh..."

Diệp Thiều Quang tức ngực, đau răng, nhức đầu...

Tiếp theo Quý Miên Miên lại quẳng thêm một câu: "Nhưng mà trước đó ảnh phải giải quyết xong chuyện của nữ thần đã, nếu không thì không phải anh làm tôi mà là tôi làm chết anh."

Diệp Thiều Quang đỡ khung cửa, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cô... được... nếu cô muốn như vậy thì tôi làm, xuống đi đã, cô như vậy làm sao tôi gọi điện được."

Quý Miên Miên lập tức nhảy xuống, ga trải giường trên người cũng tuột xuống đất lộ ra toàn bộ cơ thể, trong nháy mắt, ánh mắt của Diệp Thiều Quang lại trở nên u oán.

Đột nhiên anh đem Quý Miên Miên kéo vào trong ngực, cúi đầu hôn một cái.

Nhưng mà...

Còn kém 0.01cm là có thể chạm môi rồi thì có người gõ cửa "Cốc... cốc..."

"Thiều Quang, muộn như thế này rồi sao chưa dậy, nhanh dậy đi tôi tìm cậu có chuyện?"

"Sao chưa lên tiếng, không lẽ chơi gái trong phòng sao?"

Diệp Thiều Quang nghe tiếng đã biết người đến là Du Hí, phản ứng đầu tiên của anh là đem Quý Miên Miên nhét vào phòng tắm, cũng ném theo toàn bộ quần áo giày dép của cô.

--- O ---

Chương 599: Ngu XuẩnĐến Độ Người Ta Không Bỏ Mặc Được

Diệp Thiều Quang nắm lấy cằm Quý Miên Miên nói: "Không được đi ra ngoài, cũng không được lên tiếng, đừng để cho người ta phát hiện."

Quý Miên Miên đang trần truồng, ôm lấy quần áo của mình, chớp chớp mắt, ngây thơ hỏi: "Tôi làm như vậy anh sẽ giúp nữ thần sao?"

Diệp Thiều Quang bị tức đến bật cười, vỗ vỗ má của Quý Miên Miên nói: "Còn xem biểu hiện của cô..."

Quý Miên Miên nhỏ giọng nói sau lưng Diệp Thiều Quang: "Tôi sẽ biểu hiện thật tốt mà, mau giúp nữ thần nha."

Diệp Thiều Quang cắn răng, xoay người lại nói: "Trừ nữ thần, trong lòng cô có có những thứ khác sao?"

Quý Miên Miên quả quyết lắc đầu: "Không có!"

"Coi như tôi chưa hỏi."

Diệp Thiều Quang đóng mạnh cửa lại.

Quý Miên Miên bĩu môi, cô đang rất nghiêm túc trả lời anh ta nha, thực sự trong lòng cô ngoài nữ thần thì không có ai khác.

...

Diệp Thiều Quang mở cửa phòng nhìn thấy Du Hí đang đứng bên ngoài, anh cũng không để cho anh ta vào phòng liền hỏi: "Cậu tới làm gì?"

"Đương nhiên có việc." Du Hí đẩy Diệp Thiều Quang ra cố chen vào.

"Cậu, muộn như vậy còn chưa dậy..., thành thật đi, Diệp Thiều Quang, có phải đang giấu phụ nữ bên trong không? Con bà nó, hình như là thật... tôi ngửi được mùi vị của phụ nữ."

Diệp Thiều Quang nắm quả đấm trên cửa, đóng lại: "Nói đi, có chuyện gì?"

"Người phụ nữ đó đâu, nhanh để tôi gặp một chút?"

"Đi rồi." Diệp Thiều Quang biết Du Hí cái gì cũng không rành, chỉ rành đàn bà, nếu anh ta đã ngửi được mùi đàn bà, không lừa được vậy thừa nhận thôi.

Du Hí bĩu môi: "Thật mất vui, tôi còn muốn nhìn xem là ai mà có thể khiến cậu không nhịn được mà ăn mặn đây?"

"Cậu có nói hay không?"

Du Hí nhìn một vòng quanh phòng cũng không thấy người phụ nữ nào, nhàm chán nói: "Nói, đương nhiên nói... Ê, cậu nói xem, bây giờ Yến Thanh ti đang gặp rắc rối lớn như thế, nếu tôi giúp cô ta một lần liệu cô ta có thể cảm động tới rơi nước mắt không, sau đó ngoan ngoãn bò lên giường của tôi?"

Diệp Thiều Quang đảo mắt một cái nói: "Anh nghĩ nhiều rồi, cô ta không thiếu người giúp đỡ đâu."

Du Hí khinh thường nói: "Ý cậu là Nhạc Thính Phong sao? Mẹ, câu luôn nói hắn ta lợi hại mà tôi có thấy hắn ta lợi hại chỗ khỉ

gió nào đâu, bị người đàn bà của mình chửi là chó, hắn ta còn chả thèm quan tâm. "

"Không phải anh ta không quan tâm, mà là cảm thấy chưa cần thiết. Cậu thành thật một chút, đừng quên những gì mẹ cậu đã nói với cậu."

Trong nháy mắt Du Hí ỉu xỉu: "Tôi biết, tôi không thể làm cái gì sao?" Du Hí đứng lên: "Mượn phòng vệ sinh chút."

Diệp Thiều Quang mặt không đổi sắc ngăn lại: "Phòng vệ sinh hỏng rồi, còn chưa gọi người sửa."

Anh mắt Du Hí sáng lên: "Không sao, tôi chỉ rửa tay, à không... dùng bồn cầu thôi."

Du Hí có thể chắc chắn trăm phần trăm, Diệp Thiều Quang đang giấu phụ nữ trong phòng vệ sinh, nghĩ một chút thôi đã thấy hưng phấn rồi.

Diệp Thiều Quang lạnh mặt: "Vòi nước cũng hỏng rồi."

"Không sao, tôi dùng khăn cũng được."

"Tôi không muốn anh vào đó."

"Tôi muốn không được sao?"

Diệp Thiều Quang nhất quyết không thể để Du Hí đi vào, tên phong lưu mê gái này và đứa ngu xuẩn trong kia, tuyệt đối không thể để họ gặp nhau.

Ngay tại thời điểm hai bọn họ không ai nhường ai, cửa phòng tắm lặng yên không một tiếng động mở ra, Diệp Thiều Quang nắm chặt tay, đồ ngu ngốc này muốn ra thì cũng phải mặc đồ cho tử tế chứ!

Ai ngờ đâu, Quý Miên Miên giơ tay nhanh gọn lẹ chặt xuống, Du Hí không kịp nói tiếng nào, ngã sấp sang một bên.

"Cách tốt nhất để không bị phát hiện chính là đánh ngất anh ta! Tôi rất thông minh đúng không?" Quý Miên Miên vênh mặt, điệu bộ: mau khen tôi đi mà.

Diệp Thiều Quang đột nhiên cúi người xuống hôn Quý Miên Miên, nhỏ giọng nói: "Cô... nhiều lúc ngu xuẩn đến độ..." khiến người ta không bỏ mặc được.

--- O ---

Chương 600: Sao Cô HáMồm Là Làm, Mà Ngậm Mồm Vào Cũng Là Làm?

Du Hí mơ màng mặt nằm trên mặt đất, mí mắt không mở ra được, chỉ có thể nghe âm thanh mơ hồ của ai đó đang nói. Du Hí muốn chửi mẹ nó, nhưng mà đầu đau quá, rốt cuộc cũng chịu không nổi nữa, ngất đi.

Trước khi bất tỉnh, Du Hí vẫn nghĩ, Diệp Thiều Quang, cậu chờ đấy... cậu giấu đàn bà thì cứ giấu đi, sao phải đánh ông đây?

Giữa Diệp Thiều Quang và Quý Miên Miên là Du Hí đáng thương đang nằm bất tỉnh nhân sự.

Diệp Thiều Quang khom người xuống cúi đầu hôn Quý Miên Miên, trong lòng cũng không nghĩ bậy gì cả, chỉ cảm thấy trong giờ khắc này, anh ta chỉ muốn hôn cô gái này một chút.

Lần này Quý Miên Miên không phản kháng, tròng mắt đảo tới đảo lui, tính xem hôn mất bao lâu rồi, chờ đếm tới 10, cô túm lấy cổ áo Diệp Thiều Quang đẩy ra, "Hôn xong rồi có phải anh nên giúp nữ thần rồi đúng không?"

Diệp Thiều Quang... nháy mắt bị đáng bại. Tại sao cứ mỗi lúc chuẩn bị tiến vào cao trào lại nhắc đến Yến Thanh Ti, nhắc đến nữ thần...

Diệp Thiều Quang chăm chú nhìn cặp mắt trong trẻo của Quý Miên Miên: "Quý Miên Miên, cô nói cho tôi biết, có phải cô bị Yến Thanh Ti bẻ cong rồi đúng hay không?"

Quý Miên Miên lập tức gật đầu: "Đúng đúng, anh thật lợi hại, ngay cả vấn đề này cũng biết. Đúng là tôi bị nữ thần bẻ cong rồi, nữ thần của tôi đẹp trai nhất, vĩ đại nhất, lợi hại nhất."

Diệp Thiều Quang lại nghiến răng: "Vậy cô đi mà ngủ với nữ thần của cô đi."

Quý Miên Miên trợn mắt: "Sao anh lại thấp kém như vậy, cái gì mà ngủ hay không ngủ? Đối với tôi, nữ thần là tuyết trắng của tiết tháng ba, tình cảm của tôi đối với cô ấy là... mà thôi, dù sao anh cũng không hiểu. Đối với ai tôi cũng có thể thô tục, chỉ có đối với nữ thần là không được, anh còn nói như vậy tôi sẽ giận đấy."

Diệp Thiều Quang không chỉ muốn ói ra máu, anh còn muốn đem Quý Miên Miên ném qua cửa sổ, cho cô nàng ngã chết luôn đi.

Diệp Thiều Quang sắc mặt lạnh đến dọa người: "Vậy còn tôi, cô mở mồm cũng là ngủ với tôi, đóng mồm cũng là ngủ với tôi, sao cô thô bỉ với tôi như thế?"

Quý Miên Miên không thèm suy nghĩ nói luôn: "Anh với nữ thần sao có thể giống nhau được, sao anh giống mấy mẹ già vậy, làm đàn ông thì sảng khoái chút, quần áo tôi cũng cởi ra rồi, anh có làm hay không?"

Diệp Thiều Quang bây giờ thật sự có muốn làm cũng làm không nổi. Xin lỗi, đối mặt với loại hàng đặc sắc như Quý Miên Miên, thằng nhỏ của anh không cứng nổi.

"Cút ra ngoài." Diệp Thiều Quang chỉ ra cửa.

Diệp Thiều Quang một khi đã lạnh mặt thì thực sự đáng sợ, màu da anh ta vốn trắng như tuyết, lúc này lại như phủ thêm một tầng sương, đôi mắt kia lại vừa đen vừa sâu đến không nhìn thấy đáy.

Quý Miên Miên chưa từng thấy Diệp Thiều Quang như vậy bao giờ, cô cảm thấy cả người lạnh lẽo, giống như đang bị đóng băng lại vậy.

Quý Miên Miên ôm lấy thân mình, xoa xoa cánh tay.

Nhưng mà đừng hy vọng thần kinh Quý Miên Miên sẽ nhạy cảm như vậy, cô ta chỉ cảm thấy Diệp Thiều Quang hình như có chút thay đổi, mặt kinh ngạc nói: "Anh sao có thể như vậy? Nói không giữ lời? Từ tối hôm qua đến bây giờ đầu lưỡi tôi cũng sắp lột da ra rồi, bây giờ anh lại bắt tôi đi, sao tối qua anh không đuổi tôi đi luôn? Ông đây nói cho anh biết, Quý Miên Miên này không phải là hạng dễ trêu như thế, hôm nay phải làm cho xong, anh..."

Diệp Thiều Quang lạnh giọng cắt lời Quý Miên Miên: "Chuyện của Yến Thanh Ti, tôi giúp cô, còn bây giờ cô lập tức cút ra ngoài."

Hiện tại giây phút này Diệp Thiều Quang một chút cũng không muốn nhìn thấy Quý Miên Miên, anh cảm thấy nhìn nhiều thêm một giây thôi cũng khiến anh không nhịn được mà giết chết cô.

Quý Miên Miên khiêu chiến tất cả cực hạn của anh.

--- O ---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hiendai