Ngoại truyện 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày nọ, Daniel đột nhiên dùng vẻ mặt chân thành nói với Seongwu.

"Anh, thật ra em thật sự là Alpha có tài năng trời phú."

"Thế nào?"

"Mũi em đặc biệt khó chịu với những Omega khác, duy chỉ có anh, dù có cách xa ngàn dặm bên ngoài em vẫn có thể ngửi được."

"Cắt, em tự cho mình là cún nghiệp vụ sao?" Seongwu bật cười, mặt đầy vẻ không tin.

"Anh, đừng không tin, lần sau nếu như anh đi lạc cũng đừng sợ, bất kể anh đang ở nơi nào, em cũng sẽ theo mùi hương của anh để tìm anh."

"Liền nghe em tiếp tục khoác lác đi!" Seongwu cười, nhéo chóp mũi Daniel một cái, chỉ coi là câu nói đùa, cũng không nghiêm túc để trong lòng.

Cho tới sau này vào một đêm tuyết nào đó, Seongwu đột nhiên lạc đường về nhà, tuyết rơi dày đặc, những con phố quen thuộc bị bao phủ bởi tuyết trắng, khiến Seongwu không thể nhận ra phương hướng.

Seongwu tìm một ngõ hẻm để tránh gió lạnh, lấy điện thoại ra muốn gọi điện cầu cứu, nhưng phát hiện di động không có tín hiệu.

Đang suy nghĩ làm sao cho phải, Seongwu đã nhìn thấy Daniel đang bước qua nơi tuyết thật dày đi tới phía anh.

"Làm sao em biết anh ở chỗ này?" Seongwu ngẩn người chớp mắt.

"Không phải em đã nói rồi sao? Bất kể là anh đang ở đâu, em vẫn có thể ngửi được mùi hương của anh."

Khi đó, Seongwu mới thực sự bắt đầu tin tưởng năng lực đặc biệt của Daniel.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro