Chương 17: "Phụng chỉ yêu sớm, rất cảm động phải không?"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Dĩ Hằng dùng một câu đổi lại một nắm đấm vừa nhanh vừa ác.


Anh bị Lệ Chanh đấm một quyền lên mặt, căn bản không kịp tránh, răng chạm phải khóe miệng, đầu lưỡi ném được mùi máu.


Rõ ràng là Lệ Chanh đánh người nhưng cậu lại ấm ức giống như bị đánh vậy. Cậu dùng cặp mắt vừa sáng vừa tròn kia hung hăng trừng Tiêu Dĩ Hằng, ngực phập phồng liên tục, làm nắm đấm cũng đùng đùng rung động theo.


"Tiêu Dĩ Hằng!" Lệ Chanh nghiến răng nghiến lợi, "Người dám cùng tôi đùa kiểu này, đều bị tôi đưa đi làm thái giám!"


"Tôi nói sai sao?" Tiêu Dĩ Hằng lau đi vết máu nơi khóe miệng, "Cậu tiết tin tức tố ra ngoài, nhưng bản thân lại không ý thức được, cái này rõ ràng là biểu hiện của omega khi tiến vào kỳ phát tình. Kỳ phát tình còn được gọi là kỳ động dục. Trong kỳ động dục, omega vì hấp dẫn bạn đời, tin tức tố bên trong cơ thể tiết ra sẽ tăng gấp bội, ảnh hưởng đến sinh lý lẫn tâm lý___đây là nội dung chương đầu tiên của <Lớp giáo dục sức khỏe Quốc Gia>, không phải cậu không biết đấy chứ?"


Vừa nói xong câu đó, Tiêu Dĩ Hằng liền ý thức được, chỉ sợ Lệ Chanh đúng thật là không biết.Dù sao ở văn phòng hiệu trưởng, Lệ Chanh đã yêu cầu hiệu trưởng cho cậu miễn lên lớp giáo dục sức khỏe, tuy hiệu trưởng không đồng ý.


Nhưng mà lấy tính cách của Lệ Chanh, cậu ngay cả lớp của chủ nhiệm khoa cũng dám cúp, thì vắng mấy tiết của lớp giáo dục sức khỏe là chuyện bình thường.


Qủa nhiên, Lệ Chanh cúp học bị đoán được, sắc mặt không nhịn được nữa rồi.


"Anh...anh thúi lắm!" Màu da yến mạch không che được ửng hồng trên gương mặt cậu, "Kỳ phát tình một năm có hai lần, điểm thường thức ấy tôi còn có! Kỳ phát tình lần trước của tôi mới qua không bao lâu, không có khả năng lại đến tiếp."


Trời ạ, rốt cuộc là tại sao cậu lại muốn thảo luận vấn đề kỳ phát tình của mình lúc nào đến với một tên alpha chứ?


Còn hết lần này tới lần khác là alpha cậu ghét nhất!


Tiêu Dĩ Hằng dùng ánh mắt như nhìn thiểu năng nhìn cậu: "...Cậu chưa nghe qua loại chuyện "Kỳ phát tình sớm" này sao?"


"..."


"..."


"..."


Lệ Chanh: "Đệt!"


Cậu xoay người chạy, thuận theo cái thang trượt một cái nhảy về trường học. Ngay cả một lời dư thừa cũng không để lại cho Tiêu Dĩ Hằng, chỉ có một bóng lưng hoảng hốt.


Tiêu Dĩ Hằng bị cậu vô cứ đánh cho một đấm, mắt thường cũng có thể nhìn thấy khóe miệng trở nên bầm tím.


Anh đưa tay chạm chạm khóe miệng, không nhanh không chậm lấy điện thoại di động ra, chụp lại cái thang ngay góc tường.


Gửi đi cho___Hiệu trưởng Từ Vạn Lý


Chưa tới một phút, Hiệu trưởng Từ gọi điện tới.


Tiêu Dĩ Hằng bắt máy, thânh âm bình tĩnh.


"Hiệu trưởng Từ, ừm, đúng vậy, phát hiện ở hẻm nhỏ bên ngoài trường học. Em xem qua, phía trên còn có dấu chân, chắc là gần đây có người sử dụng...Ừm, vâng, em cũng lo là kẻ trộm..Được, em ở đây đợi bảo vệ tới dọn thang đi."


Bên kia điện thoại hiểu trưởng nói gì đó.


Khóe miệng Tiêu Dĩ Hằng nhẹ giơ lên, nói khỏe: "Chỉ sợ tăng cường bảo vệ là không đủ, chỗ này là điểm mù, hôm nay dọn cái thang, ngày mai bọn chúng có thể đem cái thang mới đến."Thiếu niên nhìn về phía tường học cao cao.


Gạch đỏ ngói đen, dây leo bám đầy, trên đầu tường còn có một dấu chân màu xám to lớn.


"Em đề nghị," trong mắt anh đột nhiên lóe lên một tia ranh mãnh, "Vẫn là gắn một tấm lưới sắt ở chỗ này, rồi lắp camera đi."


...


Lệ Chanh giống như là bị lửa thiêu mông, vèo một cái bay về ký túc xá.


Trong ký túc xá không có ai, cậu đóng cửa lại, nhịp tim chưa kịp bình phục, lập tức gọi cho bác sĩ Vương ở đội bơi.


Cô Vương là một omega, cô không chỉ là bác sĩ của đội bơi ở trường học mà còn là vợ huấn luyện viên Ngô, hai nguời vợ chồng hòa hợp, tạo thành một đội ưu tú trong giới.


Điện thoại vừa được kết nối, âm thanh mềm mại của cô Vương liền truyền tới.


"Tiểu Lệ, sao vậy?"


Yến hầu Lệ Chanh lêm xuống, lắp bắp nói: "Sư mẫu, em, em giống như phát tình sớm."


Bên kia điện thoại lập tức truyền tới âm thanh lật văn bản.


"Em chắc không?" Cô Vương nói, "Căn cứ theo ghi chép ở chỗ cô, lần phát tình trước của em là hơn ba tháng trước, bình thường mà nói, khoảng cách tới kỳ phát tình tiếp theo của em còn khoảng hơn tháng nữa."


"Em..em hơi không chắc." Lệ Chanh khẩn trương nói, "Nhưng hôm nay lúc ưm huấn luyện thể lực có chút không theo kịp; gần đây em cũng luôn dễ dàng tức giận___đương nhiên bình thường em cũng rất dễ dàng tức giận; chủ yếu chính là, em vừa gặp một tên alpha, anh ta nói có thể ngửi được mùi tin tức tố trên người em, nhưng bản thân em lại không cảm giác được."


"Mẫn cảm, dễ giận, người mệt, lại thêm "vô ý thức thả ra tin tức tố". Cô Vương ghi lại đủ loại triệu chứng của cậu, ngồi bút xoạt xoạt trên giấy, "Nhìn như vậy thấy, thật sự giống triệu chứng của kỳ phát tình sớm."


Omega khó khăn nhất chính là kỳ phát tình, Mỗi một omega đều có thể chất khác nhau, một năm sẽ có hai đến ab kỳ phát tình, một lần liên tục từ ba đến mười ngày, kỳ phát tình đến đại biểu cho cơ thể dậy thì thành thục, trình độ thả ra tin tức tố trong thời gian ngắn sẽ tăng lên mức độ lớn.


Trước khi kỳ phát tình sắp xảy ra, omega không được an ủi sẽ càng dễ dàng tức giận, mẫn cảm, đa nghi, thể lực giảm sút, một ít người còn có thể xảy ra sốt nhẹ cùng với hành vi xây tổ.


"Sư mẫu, em làm sao bây giờ!" Lệ Chanh sắp điên mất, "Hôm nay huấn luyện viên còn nói với em, đầu tháng sau có thi đấu cấp tỉnh, đặc biệt quan trọng! Nếu em có thể đoạt quán quân thì có thể tới đội tuyển quốc gia tập huấn! Nhưng nếu gặp phải kỳ phát tình..."


Lệ Chanh là loại tuyển thủ toàn năng, nhưng am hiểu nhất là hạng mục bơi tự do. Cậu sức bật mạnh nhưng sức chịu đựng lại không đủ, cho nên cậu chuyển sang thi đấu hạng mục ngắn. 50, 100, 200 lại thêm lặn phối hợp toàn năng cá nhân, cậu hết thảy có bốn hạng mục muốn tham gia!


Nhưng tiền đề để thi đấu bình thường là cậu tuyệt đối không thể rơi vào kỳ phát tình.


"Tiểu Lệ, em đừng gấp." Cô Vương an ủi cậu, "Ngày mai em trước tiên đừng lên lớp, trực tiếp tới phòng y tế, cô kiểm tra cho em, nếu như xác định em vào kỳ phát tình sớm, chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp."


...


Một đêm này, Lệ Chanh không ngủ yên được, chuông báo ngày hôm sau vừa reo lên, cậu liền lộc cộc ngồi dậy, dọa ba bạn cùng phòng của cậu kêu to một tiếng.


"Lệ Chanh, sao mà dậy sớm thế?"


"Mặt trời mọc ở phía tây rồi hả?"


"Dậy sớm như thế, không phải là để lên lớp tự học sáng chứ?"


Lệ Chanh cười toe toét: "Tôi nghe nói hôm nay nhà ăn có đường tam giác số lượng giới hạn, muốn đi tranh."


"Đường tam giác?" Tiểu mập mạp nước bọt chảy đầy đất, "Vậy tui cũng muốn đi sớm một chút!"Lệ Chanh cùng bọn họ ra khỏi ký túc xá, thừa dịp ba vị cùng phòng chạy tới nhà ăn xếp hàng, cậu nhanh chóng rẽ tới phòng y tế.


Trong phòng y tế, cô Vương cùng huấn luyện viên Ngô đều có mặt, hai người thấy cậu tới, đồng thời vây lại.


Huấn luyện viên Ngô hít hít mũi: "Lệ Chanh, em đừng nghi thần nghi quỷ, tôi đâu có ngửi được mùi tin tức tố trên người em đâu?"


Cô Vương đập nhẹ vào bả vai ông: "Ông là một beta, đương nhiên không có độ mẫn cảm cao đối với tin tức tố AO, loại kỳ phát tình sớm như thế này, cũng có khả năng tin tức tố phát tán không có ổn định. Những cái này đều cần phải xét nghiệm mới có thể xác định chính xác được."


Lệ Chanh lập tức vén tay áo lộ ra hai múi cơ phình lên, không kịp chờ đợi nói: "Nhanh rút máu, nhanh rút máu."


Cô giáo Vương rút ra một ống máu, bỏ vào thiệt bị chuyên dùng để kiểm tra kỳ phát tình, chưa tới mười phút đã có kết quả.


__"Mức độ phát tán tin tức tố tăng cao rõ rệt." Cô giáo Vương vẻ mặt nghiêm trọng nói, "Hơn nữa, mức độ tăng cao kiểu này chỉ mới là khúc dạo dầu, tiếp theo sẽ bùng nổ, dự tính thời điểm kỳ phát tình bùng nổ cao nhất hẳn là vào đầu tháng sau."


Không may, vừa vặn trùng hợp với ngày thi đấu.


Điều này không tốt chút nào.


Huấn luyện viên Ngô nhìn học trò cưng của mình, thở dài nói: "Lệ Chanh, lần này không theo kịp, vậy em để..."


"Không có lần sau!" Lệ Chanh ngoan cường nói, "Đại hội thể dục thể thao học sinh trung học cấp thế giới bốn năm mới tổ chức một một lần, em không đuổi kịp lần này, thì sẽ không có lần sau!"


"Vậy cũng không việc gì" Ngô Húc an ủi cậu, "Không đến được đại hội thể dục thể thao học sinh, còn có đại hội thể dục thể thao sinh viên. Chờ em lên đại học, lấy năng lực của em, khẳng định có cơ hội tranh tài vì quốc gia."


"Cái này không giống." Thiếu niên nhìn chằm chằm ân sư của mình, "Chờ lúc đó em đi dự thi, chính là đại diện cho một trường khác; lúc em cầm huy chương đứng trên bục nhận giải, bọn họ cũng sẽ không nói__"Nhìn xem, học trò cưng mà Ngô Húc dẫn dắt nhận vô địch thế giới!"


Huấn luyện viên Ngô tuyệt đối không nghĩ tới, Lệ Chanh thế mà lại nói ra lời nói như thế.


Nhìn như cười toe toét, tiểu tử thúi lúc nào cũng chọc huấn luyện viên tới huyết áp tăng vọt làm trò vui, thật ra lại có một nội tâm mềm mại tha thiết chân thành như thế.


Cậu cũng không coi những thành tích mình đoạt được là thuộc về riêng của mình, tất cả thành tựu cậu đoạt được cũng chính là thành tựu của ân sư coi cậu như con ruột mà bồi dưỡng.


Lệ ca nhất trung không chỉ có thù tất báo, mà hơn thế có ân tất báo!


"Sư mẫu," Lệ Chanh nghĩ nghĩ hỏi, "Em nghe nói, một số vận động viên trước khi thi đấu gặp phải kỳ phát tình, có thể tiêm một loại thuốc? Kỳ phát tình sẽ không tới? Em cũng muốn tiêm!"Cô giáo Vương lập tức hiểu được cậu đang nói gì: "Em nói là có thể tiêm thuốc ức chế tin tức tố để trì hoãn kỳ phát tình ?"


Omega trong kỳ phát tình đặc biệt ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường, công việc, học tập, mặc kệ là bản thân omega hay alpha bên người bọn họ đều sẽ bị tin tức tố ảnh hưởng. Thế lài vài thập niên trước thuốc ức chế đã được nghiên cứu ra, một làn sóng thay đổi thế giới.


Tiêm thuốc ức chế trước kỳ phát tình thì có thể hoàn toàn trì hoãn lại. Đối với binh sĩ omega hay vận động viên omega chuyên nghiệp mà nói, phát minh thuốc ức chế thật sự làm giảm bớt gánh nặng sinh lý của họ, để bọn họ có thể toàn tâm toàn ý tập trung vào bộ môn của mình.


Cô Vương nói: "Tiểu Lệ, thuốc này không thể tùy tiện tiêm, em phân hóa muộn đã thuộc về nhóm thể chất mẫn cảm cao lại còn là vị thành niên, nếu lại tiêm thuốc ức chức sẽ ảnh hưởng rất lớn đến thân thể."


Lệ Chanh lại hệt như con trâu nhỏ bướng bỉnh: "Chỉ cần để em có thể tranh tài bình thường, ảnh hưởng gì em cũng chịu!"


Huấn luyện viên Ngô tức đến muốn đánh cậu: "Lệ Chanh, em để đầu tôi thanh tỉnh một chút! Tôi hiểu được tâm tình của em, muốn lấy được thành tích, nhưng mà em không thể dựa vào việc tiêu hao sức khỏe tương lai, tuổi thọ nghề nghiệp đổi thành giây phút huy hoàng ngắn ngủi!"


Đối mặt với liên thủ công kích của sư mẫu cùng huấn luyện viên, Lệ Chanh dừng lại hồi lâu, cười khổ.


"Huấn luyện viên, sư mẫu, em là omega. Từ ngày em tham gia trận đấu đầu tiên trở đi, liền có người nói cho em, cái bể bơi 50m này không dành cho omega.


Tất cả mọi người đều nói, omega thể năng chênh lệch, lượng cơ bắp phát triển thấp, trời sinh không có ưu thế tranh tài tốc độ trên sân thi đấu, thậm chí còn có người đề nghị em chuyển sang bơi nghệ thuật, hoặc là mặc kệ giới tính sang đội nhảy cầu.


...Nhưng mà chẳng có cách nào cả, em chính là thích đua bơi lội, em chính là muốn thành tích, muốn dùng cố gắng của mình nói với những beta cùng alpha xem thường em kia____'Nếu nói đấu trường không dành cho cái gì, thì chính là không dành cho những nguời không đủ cố gắng."Một lời này của cậu nói xong, huấn luyện viên Ngôn trầm mặc.


Ban đầu là huấn luyện viên Ngô tận lực bỏ qua dị nghị của mọi người, nhận Lệ Chanh vào đội bơi lội. Ông cũng không phải lần đầu tiên nhận tuyển thủ omega, như giống như Lệ Chanh nói, muốn làm quán quân trên đường bơi, omega so với beta cùng alpha phải bỏ ra hơn rất nhiều.Có vài người không chịu nổi, đổi hạng mục, thậm chí còn có vài người vĩnh viễn rời khỏi bể bơi.Chỉ có Lệ Chanh kiên trì được.


Thiếu niên omega cứng cỏi, trương dương, một mực tiến lên, tựa như một ngọn lửa bùng cháy dưới đáy biển mãi không vụt tắt.


Ai cũng sẽ hi vọng ngọn lửa này có thể bùng cháy hơn nữa, bá đạo hơn nữa.


Hai vợ chồng nhìn nhau, huấn luyện viên Ngô khẽ gật với vợ.


Qua hồi lâu, cô nói: "Tiểu Lệ, ý muốn lên trường đấu của em, chúng tôi đều cảm nhận được. Lão Ngô là huấn luyện viên của em, ông ấy ủng hộ lựa chọn của em. Nhưng cô là tổ y tế của đội bơi trường học, cô vô cùng không đồng ý em tiêm thuốc ức chế."


Lệ Chanh tội nghiệp xoắn lông mày thành một đoàn.


Cậu đưa tay bấm một cái trên chân mình, đang định ép ra hai giọt nước mắt, bỗng nhiên cô lại mở miệng.


Cô Vương nói: "Nhưng mà, còn có một biện pháp khác, an toàn lại không có tác dụng phụ, đề cử em sử dụng."


Lệ Chanh xém chút nhảy dựng lên, cảm giác đó tựa như là ngồi xe cáp treo vậy: "Người nói! Người nói! Chỉ cần để em bình thường lên đấu trường, biện pháp gì em cũng dùng!"


Cô Vương nói: "Thời gian cách trận đấu còn có nữa tháng, em nhanh nhanh tìm một alpha tâm đầu ý hợp, cho em một cái đánh dấu tạm thị, cái này so với tiêm thuốc ức chế có tác dụng hơn nhiều."


Lệ Chanh: "...hả?"


Thầy Vương vỗ vỗ vai cậu, hiền lành hỏi: "Phụng chỉ yêu sớm, rất cảm động phải không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro