Aein (애인): NGƯỜI YÊU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhân vật:
Moon "Oner" Hyeon-joon

Lee "Faker" Sang-hyeok

Lee "Gumayusi" Min-hyeong

Ryu "Keria" Min-seok

Choi "Zeus" Woo-je

Bae "Bengi" Seong-ung

Kim "Moment" Ji-hwan

Kim "Asper" Tae-gi

Choi "Polt" Seong-hun

Sin "Nuclear" Jeong-hyeon

_______________
Nghe thoạt có vẻ khó xảy ra, nhưng Faker và Oner bằng một cách nào đó họ đã xác định mối quan hệ với nhau trong thời gian họ ở Iceland.

Có thể mối quan hệ được xác định trong cuộc chạy riêng vào sáng hôm Oner từ chối ghi hình, hoặc có thể cũng là những lúc họ duo với nhau đến gần sáng và kết thúc bằng việc họ đi ăn cùng nhau. Bằng cách nào đó, Faker đã lấy hết can đảm để rủ Oner đi chơi vào buổi sáng cuối cùng họ chạy bộ cùng nhau dưới ánh cực quang xinh đẹp, ngay trước khi họ quay về Hàn Quốc.

"Ở bên cạnh anh được không? Không phải chỉ là đồng đội hay anh em."

Faker chưa bao giờ nói bất cứ điều gì về mối quan hệ của họ với người khác, vì vậy Oner nghỉ rằng anh muốn một mối quan hệ bí mật. Có một điều chắc chắn, họ đã trở nên không thể tách rời, nhưng mọi người cũng không quá ngạc nhiên vì họ gần như đã không thể tách rời kể từ trận play-off Summer Split đầu tiên.

Người đi rừng để ý thấy Faker chỉ thể hiện tình cảm của mình một cách bí mật. Cách Faker kéo cậu để hôn đằng sau những chậu cây xung quanh trụ sở hay cách anh nắm tay cậu dưới bàn của quán cà phê. Oner cũng không bao giờ phàn nàn gì về điều này. Thành thật mà nói, trái tim cậu luôn loạn nhịp khi Faker làm điều gì đó khác thường trước mặt cậu, chỉ mình anh ấy.

Những người duy nhất biết về mối quan hệ này là các huấn luyện viên, vì những lý do đặc biệt và cần thiết. Nhưng các huấn luyện viên tôn trọng quyết định giữ bí mật của họ và không bao giờ can dự vào mối quan hệ này. Ngoại trừ những lúc các huấn luyện viên muốn trêu chọc và muốn nhìn thấy sự ngượng ngùng của họ.

Vì vậy, trong thời gian gần đây, Faker đôi khi sẽ trêu chọc Oner bằng cách làm gì đó mạo hiểm sau lưng một ai đó, thường sẽ là Zeus hoặc Gumayusi và Oner sẽ cố gắng che giấu sự bối rối của mình, khiến Faker phải bật cười khúc khích khiến người đi rừng càng bối rối hơn. Mặt khác, Oner sẽ hành động một cách đáng ngờ, theo cách nhìn của anh, người đi rừng sẽ tỏ ra quá lịch sự với anh trước mặt những người chơi khác, nhưng cậu vẫn luôn sẵn sàng bảo vệ và đứng về phía anh khi những người khác trêu chọc.

"Thật đáng yêu." - Faker từng khẳng định như vậy.

Đó là, cho đến khi Oner bị ốm giữa mùa giải.
________________________________
Faker đã hối hận vì đã không hành động ngay khi nhận ra điều gì đó không ổn với bạn trai của mình.

Bữa sáng hôm nay gần như diễn ra như thường lệ. Hầu hết các tuyển thủ đều ngồi cùng nhau tại căng tin, vừa ăn vừa tranh luận về buổi phát sóng LCK ngày hôm qua. Tuy nhiên, Faker nhận thấy rằng Oner không tranh cãi với đồng đội như thường lệ. Cậu cũng chỉ chăm chú chọc vào đĩa thức ăn của mình, điều này thật kỳ lạ khi cậu vẫn đang cố gắng tăng cân trong những ngày này.

"Kỳ quặc." - Faker nghĩ khi nhìn chằm chằm vào người đi rừng.

"Chuyện gì vậy anh? "

Oner hỏi khi cảm thấy Faker đang nhìn vào mình.

"Em không sao chứ Hyeonjoon? Hôm nay em quá im lặng."

Câu hỏi này thu hút sự chú ý của các thành viên khác một cách hiệu quả, vì vậy tất cả đều im lặng để nhìn vào người đi rừng của đội.

Faker có thể nhận thấy sự căng thẳng từ Oner trước sự chú ý của các thành viên.

"Anh có ý gì? Em vẫn ổn."

Oner trả lời và nở nụ cười trấn an với các thành viên.

Faker không thể rũ bỏ sự nghi ngờ của mình, nhưng anh vẫn bỏ qua nó để giải tỏa sự chú ý của mọi người với người đi rừng. Dần dần, những người chơi khác mất hứng thú với người đi rừng và tiếp tục cuộc trò chuyện bị gián đoạn của họ. Faker thấy Oner thở phào nhẹ nhõm.

Khi những người khác ăn xong và lần lượt rời khỏi bàn, Faker lén lút nắm lấy tay của Oner dưới gầm bàn, ra hiệu cho cậu ở lại thêm một chút nữa. Má của Oner chuyển sang màu đỏ, giống như khi người đi đường giữa làm điều gì đó bí mật hơn như thế này. Faker để ý thấy bàn tay của cậu ấm hơn bình thường một chút.

"Aein.. Cậu có chắc là bản thân vẫn ổn chứ?"

Faker lo lắng hỏi sau khi những người khác đã đi hết.

Người đi rừng nhìn chằm chằm vào người đi đường giữa một lúc trước khi nở một nụ cười trìu mến.

"Em thực sự ổn mà anh. Chỉ hơi mệt, nhưng không sao. Anh không cần quá lo lắng đâu."

Faker thở dài nhìn người yêu của mình.

"Nếu em đã nói vậy.... Thì bây giờ em cần phải ăn nhiều hơn."

Faker nói và chỉ vào đĩa ăn dở của Oner.

"Hay là muốn anh đút cho em ăn?"

Anh trêu chọc cậu, khiến cậu trở nên bối rối.

"Không cần đâu! Em có thể tự mình làm lấy! Em sẽ- Em sẽ lấy thêm một ít chuối để ăn trên đường, được chứ?!"

Oner lắp bắp, má đỏ như chiếc áo thi đấu của họ, khi cậu nhanh chóng đứng dậy rời khỏi căng tin. Nhưng trước đó, cậu vẫn bước lại bàn buffet để lấy một vài quả chuối. Faker chỉ có thể bật cười trước sự đáng yêu của người đi rừng khi cậu cố gạt đi sự lo lắng của anh.
___________________________________
Thông thường, Faker sẽ ngồi ở hàng ghế đầu tiên trên xe khi đi đến LOL Park. Tuy nhiên, hôm nay, anh lại yêu cầu đổi chỗ để bản thân ngồi ở hàng ghế phía sau. Oner nhìn anh ấy một cách kỳ lạ khi Faker di chuyển đến ngồi cạnh cậu.

"Anh đang làm gì thế?"

Oner nhìn anh nghi ngờ hỏi.

"Hôm nay anh chỉ muốn ngồi đây. Có vấn đề gì không?"

Faker tỏ vẻ mặt vô tội nói.

Oner nheo mắt nói:

"Được, nhưng không cần như vậy. Em biết -"

Oner không thể nói hết câu khi bị cắt ngang bởi tiếng hét của người đi đường trên.

"Anh! Đó là chỗ ngồi của em!"

Zeus bĩu môi phàn nàn khi bước vào xe.

"Ngồi chỗ khác đi, la hét cái gì."

Oner bắn trả. Faker nhướng mày nhìn Oner và phải nhịn cười trước việc Oner dù đang cố gắng phớt lờ anh nhưng vẫn đáp trả Zeus. Bất cứ điều gì Oner định nói giờ đã bị lãng quên từ lâu.

Oner chìm vào giấc ngủ yên bình sau hai phút đi xe. Khi Faker nhìn vào khuôn mặt của bạn trai mình, gần như phải thốt lên rằng bạn trai của mình quá dễ thương.

"Minxi, tối qua mấy giờ bạn và Oner ngủ vậy? Anh chưa từng thấy Oner ngủ trong xe bao giờ."

Gumayusi hỏi hỗ trợ của mình khi nhận ra rằng người đi rừng không nói chuyện như bình thường.

"Huh? Tớ đã ngủ trước khi Hyeonjoon về.. Nhưng hôm nay Hyeonjoon dậy muộn."

Câu trả lời của Keria càng khiến Faker lo lắng hơn.

"Aein cậu thực sự ổn chứ?" - Faker nghĩ trong đầu khi nhìn bạn trai đang ngủ của mình.

Faker thấy đầu của Oner đang cúi xuống một cách khó chịu, vì vậy anh nhẹ nhàng hướng đầu bạn trai tựa vào vai mình, và nhận thấy hơi nóng bất thường tỏa ra từ người đi rừng. Sau khi nhìn xung quanh để đảm bảo rằng không có ai trong xe đang chú ý đến họ, Faker nắm lấy tay Oner và hôn lên mu bàn tay cậu trước khi đặt nó lên đùi mình để nghịch ngợm.

10 phút sau.

"Chúng ta đã đến nơi."

Người tài xế thông báo.

Faker dù trong lòng nặng trĩu, những vẫn nhẹ nhàng lay Oner tỉnh giấc. Oner từ từ cựa quậy nhưng anh ngay lập tức căng thẳng khi nhận ra vị trí của mình. Má cậu đỏ bừng lên, cậu nhanh chóng rời khỏi vai anh.

"Ah em xin lỗi vì đã ngủ quên trên người anh."

Oner xin lỗi, cậu giơ tay xoa sau gáy.

"Anh không phiền đâu. Có vẻ như em cần nó."

Faker nhún vai khi nhìn thẳng vào Oner. Oner cố gắng hết sức để phớt lờ những cái nhìn của anh và nhanh chóng thoát khỏi xe.

Faker thở dài trước sự bướng bỉnh của bạn trai mình trước khi theo chân cậu vào LOL PARK.
________________________________
Oner bắt đầu căng thẳng vì ánh nhìn của Faker không rời khỏi cậu kể từ khi họ đặt chân đến phòng chờ. Oner cố gắng phớt lờ Faker nhiều nhất có thể bằng cách mở máy tính và làm nóng tay, nhưng cậu vẫn có thể cảm thấy ánh nhìn chằm chằm vào lưng mình khá mạnh mẽ.

Một mặt, Oner rất biết ơn vì bạn trai đã lo lắng cho mình. Mặt khác, cậu không biết phải làm thế nào về việc bạn trai không tin tưởng mình. Cậu biết rằng anh có thể đưa ra hướng xử lý việc này. Nhưng dù sao cũng là lỗi của cậu, không cẩn thận mà bị bệnh. Cậu vẫn muốn cố gắng tự mình sửa chữa tất cả.

"Hyeonjoon -"

"Em ổn!"

"Được rồi....?"

Oner quay đầu lại, cậu nhìn thấy khuôn mặt bối rối của huấn luyện viên Moment. Cậu ngay lập tức có một ánh nhìn đầy hối lỗi nhìn huấn luyện viên, cảm thấy tồi tệ vì đã hét vào mặt huấn luyện viên một cách vô lý.

"À, xin lỗi huấn luyện viên. Em chỉ.... Có một chút hơi mệt."

Oner nói xin lỗi với Moment.

"Tốt rồi. Em đang nghĩ gì thế Joonie?"

Huấn luyện viên Moment nhẹ nhàng hỏi khi cậu đã hoàn hồn sau sự ngạc nhiên.

"Không biết có gì nghiêm trọng. Sanghyeok hyung hiện giờ đang.... Có vẻ hơi mất tập trung."

Một người nhỏ giọng chia sẻ để Faker không thể nghe thấy họ từ chiếc ghế dài.

"Nghe chẳng giống Sanghyeok chút nào."

Huấn luyện viên tỏ ra ngạc nhiên.

Moment nhìn người đi rừng trông có vẻ mệt mỏi một lúc trước khi đề nghị:

"Em có thể muốn anh nói chuyện -"

"KHÔNG!"

Oner ngay lập tức cắt ngang câu nói của anh.

"Sẽ tốt thôi. Sẽ không ảnh hưởng đến hiệu suất của em trong trò chơi, em hứa. Em sẽ tìm anh khi em không thể chịu được."

Huấn luyện viên Moment nhìn người đi rừng trước khi gật đầu đồng ý.

"Anh hiểu rồi. Nhất định phải nói cho anh biết nếu em cần bất kỳ sự giúp đỡ nào, được chứ?"

Huấn luyện viên vỗ nhẹ vào lưng Oner trước khi để cậu ấy yên.

Oner thở phào nhẹ nhõm khi huấn luyện viên rời đi, nhưng sự nhẹ nhõm chỉ tồn tại trong thời gian ngắn, vì giờ đây Faker là người tiếp cận cậu từ chiếc ghế dài.

"Aein à."

Việc anh sử dụng biệt danh khiến Oner mất cảnh giác. Faker hiếm khi gọi cậu như vậy khi trong phòng với người khác trừ khi đó là điều gì đó nghiêm trọng. Và nó đủ để ngăn Oner trốn chạy ngay lập tức.

Faker dùng bàn tay ôm lấy mặt của Oner và xoay nó để người đi rừng có thể trực tiếp nhìn thấy sự lo lắng trong mắt của Faker.

"Hãy nhìn anh. Nói thật -"

Ánh mắt cầu xin từ người đi đường giữa.

Sự tuyệt vọng trong giọng nói của Faker khiến Oner không thể bào chữa thêm. Người đi rừng nhìn bạn trai của mình trước khi hạ thấp mọi phòng tuyến và tựa đầu hoàn toàn vào tay Faker.

Cả hai không quá lo lắng về việc bị bắt gặp vì máy tính luyện tập được đặt ở một góc khuất trong phòng. Ngay cả khi ai đó nhìn về hướng của họ, chiếc ghế lớn vẫn sẽ che chắn cho Oner khỏi tầm nhìn của họ.

"Em nghĩ mình không nên đến phòng tập thể dục sau buổi tập tối qua. Em nghĩ mình có thể bù đắp thời gian bị bỏ lỡ cho buổi quay quảng cáo, nhưng -"

"Không phải em đã hoàn thành buổi quảng cáo lúc 4 giờ sáng hôm qua sao?"

"Đúng -"

"Và hôm qua mấy giờ anh về nhà?"

"... 6 -"

"Aein à -"

"Các người chơi. Đã đến lúc ra đấu trường."

Một nhân viên LCK cắt ngắn cuộc trò chuyện của họ.

Faker vẫn nhìn Oner lo lắng khi cậu đang kiểm tra mọi thứ. Anh không chắc liệu để bạn trai mình chơi như thế này có phải là ý tưởng tốt nhất hay không.

"Aein.. Có thể để Minseok đi rừng -"

Người đi đường giữa bị ngắt lời trước khi anh có thể nói ra suy nghĩ, Oner ngay lập tức đứng dậy khỏi ghế và tạo ra khoảng cách giữa họ.

"KHÔNG! Anh, em nghiêm túc đấy. Em có thể thi đấu. Tình trạng của em không tệ đến thế."

"Nhưng -"

Người đi rừng nhìn vào mắt Faker với vẻ mặt kiên quyết.

"Anh.... Làm ơn tin tưởng em. Em có thể làm được."

Oner nhấn mạnh trước khi bước ra đấu trường.

Faker chỉ có thể nhìn Oner rời khỏi phòng.
_______________________
Faker nhận thấy Oner không cởi áo khoác trước khi bắt đầu ván đấu.

"Hyeonjoon-ah, uống chút nước trước khi trận đấu bắt đầu đi."

Người đi đường giữa lên tiếng nhắc nhở.

"Hửm? Được."

Oner trả lời ngắn gọn, nhấp một ngụm từ chai nước của mình.

"Hãy thư giãn và chơi cẩn thận cho ngày hôm nay nhé mọi người. Tiết kiệm năng lượng cho các ván tiếp theo."

Oner biết rằng câu nói đó anh dành cho cậu, nhưng Oner vẫn cố phớt lờ anh.

Faker sau đó đã yêu cầu thêm túi giữ nhiệt từ nhân viên, và đặt chúng lên bàn của người đi rừng. Oner gửi cho anh ta một cái nhìn.

"Mọi người, xin hãy tập trung vào chính mình."

Faker biết rằng lời nói của Oner là nhắm vào anh, cậu bảo anh tập trung hơn.

Trái tim của Faker hơi đau một chút, nhưng anh biết rằng có một số ẩn ý trong lời nói của Oner. Anh thậm chí còn chưa bắt đầu khởi động và chỉ còn một khoảng thời gian ngắn. Vì vậy, anh đã lùi lại và tập trung vào trò chơi.
_________________________
Mặc dù có một số sai lầm trong giai đoạn đầu của trò chơi, nhưng vẫn T1 giành được chiến thắng một cách áp đảo trong trò chơi. Tuy nhiên, Faker đã nhận ra rằng shot-call của Oner dần trở nên im ắng và ít thường xuyên hơn trong suốt trận đấu. Anh cũng đã nghe thấy đôi khi Oner thở dài qua mic, ngụ ý rằng cậu đang gặp khó khăn.

Khi họ đứng dậy khỏi ghế để di chuyển vào phòng dành cho huấn luyện viên để nhận phản hồi, chân của Oner đột nhiên khuỵu xuống. Nếu không nhờ phản xạ phi phàm của Faker và Zeus thì Oner đã ngã sấp mặt xuống đất rồi.

"AEIN!"

"Anh ơi!"

Zeus và Faker đồng thanh hét lên. May mắn thay cho người đi đường giữa, giọng nói của anh ấy đã bị che lấp bởi giọng nói to hơn của người đi đường trên.

Faker có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển và tiếng thì thầm lo lắng từ khán giả phía sau họ.

"Em không sao, em không sao. Xin lỗi -"

Oner cố trấn an mọi ngýời một cách yếu ớt. Cậu đang run và đổ mồ hôi, và Faker có thể cảm thấy rằng Oner nóng hơn trước rất nhiều. Cơn sốt đã trở nên tồi tệ hơn.

"Anh đưa em trở lại phòng chờ."

Quyết định được đưa ra từ người đi đường giữa.

"Chúng tôi sẽ phản hồi lại trong phòng chờ."

Faker nói với huấn luyện viên Polt và đã gật đầu đồng ý.

Khi họ rời khỏi đấu trường, trước những ánh mắt lo lắng của khán giả, Oner ngay lập tức cố gắng để thoát khỏi nửa gánh của Zeus và Faker và không thành công.

"Không sao đâu. Em có thể đi bộ bằng -"

"Cứ ở yên nhé?"

Faker nói và có vẻ anh đang tức giận. Màn thể hiện cảm xúc hiếm hoi này đã ngăn chặn bất kỳ cuộc đấu tranh nào của người đi rừng, và cậu để bộ đôi đường trên nửa cõng nữa khiên mình vào phòng chờ.
_______________________
"Huấn luyện viên Polt, anh có thể nói với trọng tài rằng chúng ta sẽ thay người được không?"

Faker hỏi ngay khi họ đến phòng chờ.

"Cậu phản ứng là ngay lập tức."

"Cái.. cái gì? Anh! Chúng ta không cần thay người!"

Oner kêu lên vì sốc. Cậu mạnh mẽ thoát khỏi Zeus và Faker bước lên vài bước run rẩy để đối mặt với người đi đường giữa.

"Anh không thể như thế này. Minseok làm sao có thể bao quát rừng -"

"Míneok đã luyện tập cho loại tình huống này và em cũng biết điều đó."

Faker phản bác trong khi lườm bạn trai mình. Tuy nhiên, điều này không ngăn được Oner phản đối.

"Nhưng đi rừng là vai trò yếu nhất của Minseok!"

"Nhưng em không thể chơi trong tình trạng như thế này! Anh không quan tâm nếu chúng ta thua mà không có em, em cần phải nghỉ ngơi!"

Faker bắt đầu cao giọng, khiến bầu không khí trong phòng trở nên lạnh lẽo.

"Em ổn! Tin em đi. Em có thể làm được. Em sẽ không để cả đội phải thất vọng thêm một lần nào nữa."

"Anh đã tin tưởng em, để em đánh giá khả năng của chính mình trong trò chơi đầu tiên và em xem nó diễn ra như thế nào?"

"Nhưng -"

"Là cấp trên của em, tôi ra lệnh cho em phải được thay thế!"

Faker đã hối hận về những gì mình đã nói ngay khi câu nói vừa rời khỏi miệng.

Không một tiếng động nào được phát trong phòng, mọi âm thanh như bị đóng băng. Đối với các cầu thủ trẻ, đây là lần đầu tiên họ thấy thủ lĩnh của mình mất bình tĩnh. Đây cũng là lần đầu tiên các thành viên trong đội nghe thấy anh sử dụng quyền lực của mình.

Faker, người đã cảm thấy tội lỗi về hành động của mình, anh có thể cảm nhận trái tim mình tan nát trước ánh nhìn của Oner dành cho anh. Đôi mắt của người đi rừng tràn ngập sự kinh ngạc, và anh có thể cảm nhận được cảm giác bị phản bội trong mắt cậu. Cả hai nhìn nhau lâu hơn một chút cho đến khi mắt Oner bắt đầu ngấn lệ.

Có thể thấy, ngay khi Oner và Faker bắt đầu hẹn hò, Oner đã nói với Faker rằng cậu không thoải mái với ý tưởng hẹn hò với 'sếp' của mình. Cậu không chắc chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ cãi nhau. Vì điều này, Faker đã hứa rằng anh ấy sẽ không bao giờ sử dụng địa vị của mình để khiến Oner làm bất cứ điều gì mà cậu không muốn làm.

Faker biết rằng anh vừa thất hứa trong hôm nay.

"Hyeonjoon -"

Faker khẽ gọi khi Oner đang bước nhanh ra khỏi phòng chờ. Người đi đường giữa cũng có thể cảm thấy mắt mình rưng rưng, ​​nhưng anh nhanh chóng lau đi những giọt nước mắt và thể hiện một khuôn mặt không cảm xúc. Rốt cuộc, họ vẫn phải không ở một mình trong phòng.

"Huấn luyện viên Polt, bạn có thể vui lòng nói với trọng tài rằng Hyeonjoon sẽ được thay thế bởi Asper trong ván thứ hai không? Míneok sẽ chơi Jungle trong khi Asper sẽ chơi hỗ trợ."

Faker tuyên bố đầy tự tin.

"Hãy yên tâm và chơi tốt nhất có thể nhé? Yaaaaa, khởi động một chút đi. Em cũng vậy Minseok đi thử dọn rừng đi -"

Faker không ngừng nói luyên thuyên trước khi cảm thấy có một bàn tay đặt lên vai mình.

"Sanghyeok, đi đi. Tôi có thể xử lý mọi thứ khác bây giờ. Chỉ cần nhớ trở lại trước trận đấu."

Huấn luyện viên Moment nhẹ nhàng nói để tuyển thủ của mình bình tĩnh lại. Faker nhìn huấn luyện viên một cách biết ơn và gật đầu trước khi rời khỏi phòng để tìm bạn trai của mình.
____________________________
Faker đứng khựng lại ngay sau khi bước ra khỏi phòng chờ. Chính xác thì anh có thể sẽ tìm thấy Oner ở đâu? LOL Park thực sự không nhỏ và anh không có nhiều thời gian để tìm Oner.

Lẽ ra anh nên suy nghĩ về điều này thấu đáo hơn.

"S- Sanghyeok?"

Faker thoát khỏi trạng thái mê man và nhìn về nơi phát ra giọng nói thì thấy Nuclear đang ngồi trên giường của mình.

"Phải, anh ấy đang sống ở Lol Park." - Faker vẫn chưa quen với ý tưởng này. Anh cúi đầu nhẹ và mỉm cười với Nuclear như một phép lịch sự.

"À, chào Jeongyeong. Bạn có khỏe không?"

Faker lịch sự nói.

"Tôi ổn. Uh- Có phải anh đang tìm kiếm Hyeonjoon không?

Faker ngay lập tức nhìn anh ấy khi nghe thấy điều này.

"Bạn có thấy cậu ấy đi đâu không?"

Anh hỏi đầy hy vọng.

"Tôi thấy cậu ấy chạy về phía cầu thang thoát hiểm. Mọi việc ổn chứ? Tôi đã thấy những gì xảy ra sau trận đấu đầu tiên."

Nuclear có vẻ lo lắng hỏi.

"Vâng, mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát. Cảm ơn bạn đã cho tôi biết cậu ấy đã đi đâu."

Faker hơi cúi đầu trước khi chạy về phía cầu thang thoát hiểm.

Khi Faker mở cửa cầu thang thoát hiểm, ngay lập tức anh có thể nghe thấy âm thanh của ai đó đang sụt sịt nhẹ. Faker đi về phía lan can của cầu thang và nghiêng người, để tìm thấy Oner đang ngồi ở bên cạnh bậc thang ở tầng dưới, tay ôm đầu gối và vùi mặt vào. Anh nhẹ nhàng bước xuống cầu thang để không làm người đi rừng giật mình.

"Hyeonjoon -"

Faker gọi khi chỉ còn cách cậu vài bước chân.

"....."

Không nhận được câu trả lời.

"Aein?"

Điều đó nhận được một phản ứng từ người đi rừng.

"Anh không không chuẩn bị sao?"

Oner lầm bầm, rời mắt khỏi Faker, người ngồi cạnh anh ta.

"Aein -"

Faker đưa tay lên để chạm vào bạn trai của mình nhưng anh đã do dự vào giây cuối cùng. Mặc dù không thể nhìn thấy mặt của Oner, nhưng Faker có thể thấy cậu đang lén lau nước mắt trên mặt. Nó khiến trái tim của Faker tan nát hơn nữa.

Oner hắng giọng và cố tỏ ra bình thường.

"Chỉ cần đi thôi. Em không muốn anh mất tập trung vào trò chơi. Anh cần phải giành được chiến thắng.

Lần này người im lặng là Faker.

"Anh còn chờ gì nữa? Anh cần chuẩn bị sẵn sàng. Kỉ lục chiến thắng của chúng ta đang còn chờ anh chạm đến."

Oner nói với giọng run run của mình.

"Chết tiệt trò chơi."

Oner bị sốc bởi những gì Faker nói, đến mức cậu ngay lập tức quay đầu lại nhìn bạn trai của mình. Faker bây giờ có thể thấy mắt của Oner đỏ như thế nào và những vệt ướt trên má cậu. Thấy bạn trai trông thật đáng thương, Faker kéo Oner về phía mình và ôm chặt lấy cậu.

Oner cố gắng đẩy Faker ra, nhưng cậu quá mệt và yếu để làm điều đó. Oner, người đang cố kìm nước mắt, lại bắt đầu khóc trong vòng tay của Faker. Oner cố gắng giấu khuôn mặt của mình vào cổ của Faker nhưng Faker không để cậu làm được điều đó. Anh nâng niu khuôn mặt của Oner trong tay và bắt đầu hôn lên những giọt nước mắt trên má cậu. Họ cứ như vậy một lúc cho đến khi Oner bình tĩnh lại.

Cặp đôi để sự im lặng bao trùm họ trong giây lát trước khi Faker phá vỡ nó.

"Aein, anh xin lỗi vì đã hét vào mặt em..... Và vì đã thất hứa. Lẽ ra tôi không nên mất bình tĩnh như vậy."

"KHÔNG."

Câu trả lời của cậu khiến Faker bối rối.

"Đó là lỗi của em. Anh nói đúng, em không nên chơi trong tình trạng này. Đó là lỗi của em khi em không thể giữ cho mình khỏe mạnh và bây giờ, nó có thể khiến đội của chúng ta phải trả giá. Em xin lỗi -"

Lời nói lan man của Oner bị cắt ngang khi Faker bất ngờ đánh vào sau đầu anh ta.

"Anh ơi!"

Oner thốt lên vì sốc khi nhìn vào khuôn mặt vô cảm kỳ lạ của Faker. Mặc dù anh ấy biết rằng khuôn mặt này thường có nghĩa là Faker đang cảm thấy khó chịu.

"Dừng lại. Ngừng đổ lỗi cho bản thân vì điều gì đó mà em không thể kiểm soát. Điều này có thể đã xảy ra với bất cứ ai. Đó không phải lỗi của em."

Người đi đường giữa nói.

"Nhưng -"

Hai người chơi căng thẳng khi nghe thấy tiếng cửa cầu thang được mở ra.

"Sanghyeok anh có ở đây không?"

Faker và Oner có thể cảm thấy sự căng thẳng rời bỏ họ khi nghe thấy giọng nói của huấn luyện viên Moment.

"Ừ, chúng tôi ở dưới tầng."

Faker gọi lớn, không hề rời mắt khỏi Oner.

"Hãy quay lại phòng chờ càng sớm càng tốt. Chúng tôi vẫn cần tóm tắt trước trận đấu tiếp theo. Gần hết giờ nghỉ rồi."

Lời nhắc nhở của huấn luyện viên từ trên lầu vọng xuống.

"Chút nữa chúng tôi sẽ lên. Cảm ơn huấn luyện viên đã thông báo."

Faker hét lại.

"Được rồi."

Faker nhanh chóng đứng dậy và đưa tay giúp Oner đứng dậy. Tuy nhiên, người đi đường giữa không ngay lập tức buông tay của Oner và chọn cách nắm chặt nó.

Faker nhìn vào bàn tay đang nắm chặt của họ trước khi đề xuất một thỏa hiệp.

"Thế này thì sao. Bây giờ hãy nghỉ ngơi và nếu chúng ta thua ván này và em cảm thấy tốt hơn, em có thể quay lại ở ván 3."

Oner gửi cho anh ta một nụ cười nhỏ trước khi trả lời.

"Thỏa thuận."

Faker nhìn bạn trai của mình và nhẹ nhàng vuốt ve má cậu.

"Chúng ta sẽ nói nhiều hơn về điều này sau trận đấu."

Anh nói khi họ rời khỏi phòng chờ.
___________________________
Mặc dù đây là một ván đấu khó khăn hơn nhiều so với những gì họ muốn, nhưng T1 đã giành được chiến thắng trong ván thứ hai sau 40 phút. Tuy nhiên, Faker không thực sự quan tâm đến điều đó. Anh nhanh chóng thu dọn đồ đạc và đi nhanh về phía phòng chờ, nơi bạn trai anh đang đợi.

"Cậu ấy đã bất tỉnh sau khi mọi người rời đi. Cậu ấy không ngủ khi tôi bảo, nhưng tin tốt là tôi nghĩ cậu ấy đã hết sốt rồi."

Bengi nói với anh ngay khi anh bước vào phòng chờ.

"Cảm ơn vì đã để mắt đến cậu."

Bengi chỉ gật đầu nhẹ với điều đó.

Faker quỳ xuống trước chiếc ghế sofa nơi Oner đang ngủ và bắt đầu nhẹ nhàng xoa đầu người đi rừng. Faker cảm thấy nhẹ nhõm ngay lập tức khi anh xác nhận được rằng cơn sốt người đi rừng đang giảm dần.

Faker thở dài khi nhìn người bạn trai đang say ngủ của mình một cách trìu mến.

"Anh phải làm gì với em đây, Aein?"

Anh nói với chính mình một cách nhẹ nhàng.

"Aein?!?"

"Em biết mà! Em biết thính giác của mình không tệ mà Trước đây anh đã gọi cậu ấy là Aein mà!

Faker quay đầu về phía lối vào phòng để nhìn thấy khuôn mặt sửng sốt và vui mừng một cách đáng ngờ của các thành viên.

"Ah -"

Faker có thể cảm thấy má mình nóng lên. Anh biết rằng anh vừa bị bắt quả tang.

Tuy nhiên, những gì xảy ra tiếp theo không phải là điều anh mong đợi.

"Mọi người trả tiền đi!!"

Keria vui vẻ thông báo trong khi đưa tay cho Zeus và Gumayusi.

"Điều đó không đúng! Chúng ta vẫn không biết liệu họ có phải bắt đầu mối quan hệ từ tại CKTG hay trong mùa giải không! Anh! Anh và Hyeonjoon gặp nhau ở chung kết thế giới hay sau đó?"

Zeus hỏi với ánh mắt đầy hy vọng.

"Tụi em cũng có một vụ cá cược nữa! Ai là người đã thổ lộ?!?"

Gumayusi cho biết thêm

Trước khi Faker trả lời bất kỳ câu hỏi nào, anh nhận thấy chuyển động đến từ bạn trai mình.

"Huh? Hyeookie?"

Oner bối rối nói, vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.

"Yah Hyeonjoon ah! Không cần phải đe dọa chúng tôi bằng ánh mắt của mày khi chúng tôi hỏi về Sanghyeok nữa. Nó đã được công khai ngay bây giờ!"

Gumayusi trêu chọc người bạn đồng niên với khuôn mặt tự mãn. Oner chỉ chớp mắt nhìn về phía anh, cậu vẫn chưa hoàn toàn hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

"Bây giờ bạn cần phải nói cho chúng tôi biết bạn và Sanghyeok quen nhau khi nào!"

Keria thúc giục.

Oner, người đang dần nhận ra rằng mối quan hệ của họ đã bị phát hiện, cậu nhìn bạn trai của mình để tìm lời giải thích.

"Anh.... Vô tình."

Faker giải thích một cách đầy hối lỗi.

"A -"

Mặt của Oner lập tức đỏ lên vì xấu hổ, cậu nhanh chóng dùng gối sofa giấu mặt đi. Faker bật cười trước trò hề của bạn trai trước khi trả lời những người đồng đội tò mò.

"Mọi người hãy để Hyeonjoon nghỉ ngơi thêm một chút. Anh hứa chúng tôi sẽ kể mọi thứ khi Joonie cảm thấy tốt hơn, được chứ?"

Faker kiên nhẫn nói.

"Nhân tiện, bây giờ mày cảm thấy thế nào?"

Gumayusi lo lắng hỏi. Bây giờ vụ náo động đã qua, mọi người đều được nhắc nhở rằng Oner đã bị ốm nặng ngay trước trận đấu cuối cùng.

"Ừ. Anh khỏe hơn chưa?"

Wooje hỏi thêm.

Oner nằm yên một lúc trước khi từ từ đẩy người lên tư thế ngồi và hít một hơi thật sâu.

"Tôi xin lỗi mọi người."

Mọi người trong phòng đều ngạc nhiên trước sự thay đổi của bầu không khí. Oner giờ đang nhìn xuống tay mình trong khi cố gắng kìm nước mắt. Chứng kiến ​​diễn biến bất ngờ, Faker nhanh chóng di chuyển đến ngồi cạnh cậu trên ghế sofa và đặt tay lên tay Oner, để cậu nghịch nghịch tay anh giúp mình thư giãn.

"Huh?"

Keria là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng.

"Mày nói cái gì hả thằng ngu?"

Gumayusi bối rối hỏi khi anh nhìn Zeus.

"Chết tiệt. Lẽ ra tôi nên chăm sóc bản thân mình tốt hơn. Tôi gần như đã đánh mất chuỗi chiến thắng của chúng tôi bằng cách vô trách nhiệm. Tôi xin lỗi."

Cả căn phòng một lần nữa trở nên im lặng sau khi Oner kết thúc lời xin lỗi run rẩy của mình. Trong một lúc, tất cả những gì bạn có thể nghe thấy trong phòng là tiếng thở gấp gáp của cậu khi cậu cố gắng trấn tĩnh bản thân.

"Anh Sanghyeok."

Một lần nữa, Keria lại là người phá vỡ sự im lặng.

"Thằng ngu này làm gì mà khiến anh phải lòng cậu ta vậy?"

Keria nghiêm mặt hỏi.

"Biến!"

Oner hất đầu và lườm bạn cùng phòng với đôi mắt đờ đẫn. Keria, người hiểu rõ về những người bạn cùng phòng của mình, chỉ lè lưỡi để chọc tức Oner hơn nữa.

"Sao lại xin lỗi đồ ngốc? Bạn bị bệnh, có nghĩa là bạn là con người. Nó bình thường."

Gumayusi nói với giọng lười biếng. Sau đó, cậu bước đến phía còn lại và ngồi cạnh Oner, trước khi vỗ vào lưng Oner, khiến cậu ấy cũng phải lườm cậu.

"Nhưng -"

Zeus ngắt lời cậu trước khi Oner có thể tiếp tục câu nói của mình.

"Anh. Anh chưa bao giờ giận em khi em bị ốm trong những ngày huấn luyện của chúng ta. Anh thậm chí còn chăm sóc em mà không bao giờ phàn nàn. Tại sao bây giờ anh lại tự trách mình? Không sao đâu anh! Chúng em chỉ muốn thấy anh khỏe mạnh."

Zeus nói với sự trìu mến và chân thành đến nỗi Gumayusi nhìn cậu chằm chằm và sửng sốt.

"Vâng. Wooje à. Anh không biết em có thể rất ngọt ngào tình cảm như vậy? Tại sao em không tiếp tục dịu dàng với anh?"

"Chậc. Anh mơ."

"Nhân tiện, Hyeonjoon-ah"

Polt lên tiếng sau khi quan sát toàn bộ sự việc trong im lặng từ góc phòng.

"Anh đã nói với em mỗi khi chúng ta thi đấu rằng chuỗi chiến thắng không quan trọng. Em đã không nghe cuộc họp giao ban của anh sao???"

Anh nói đùa.

"Lần sau cẩn thận hơn nhé? Không chỉ vì chúng tôi cần em giành chiến thắng, mà vì chúng tôi muốn thấy em khỏe mạnh."

Anh nói thêm vào khi Asper đứng gật đầu từ phía sau anh.

"Nhìn thấy? Không ai đổ lỗi cho em khi em bị ốm."

Faker nhẹ nhàng nói khi đưa tay lên xoa đầu người đi rừng.

"Đó không phải lỗi của em, Aein. Đừng bao giờ tự trách mình vì điều gì đó mà em không thể kiểm soát nữa, được chứ?"

Oner khẽ quay đầu nhìn bạn trai. Người đi rừng nhìn chằm chằm vào đôi mắt trìu mến của anh trước khi nở một nụ cười nhẹ.

" Được rồi."

Faker, người vẫn đặt một tay lên đầu cậu, đặt nó sau cổ của Oner để kéo cậu đến gần sao cho trán của họ chạm vào nhau. Anh để nó chạm vào một lúc trước khi chuyển sang hôn lên trán Oner, khiến những thành viên khác có mặt trong phòng có những phản ứng khác nhau.

"Ồ ghê quá."

"Dễ thương!!!"

"Tôi không đăng ký để xem những thứ ngớ ngẩn này."
________________________
Đêm đó, Faker đưa ra quyết định rằng Oner sẽ ngủ với anh trong phòng của anh. Cả hai đang ôm nhau trên giường của Faker, cánh tay của Oner vòng qua eo Faker từ phía sau, khi Faker quyết định nói.

"Anh xin lỗi vì đã phơi bày mối quan hệ của chúng ta một cách bất ngờ."

"Ý anh là gì vậy?"

Oner hỏi khi ngẩng đầu lên để nhìn vào mặt Faker.

"Em biết bạn chưa sẵn sàng để nói với người khác về chúng ta."

Oner chớp mắt hai lần trước khi bối rối trả lời.

"Anh em tưởng anh là người không muốn họ biết chứ?"

"Cái gì?"

"Chà, anh luôn chỉ thể hiện tình cảm của mình khi chúng ta ở một mình.. nên em cho rằng anh muốn che giấu điều đó."

Oner giải thích.

Faker quay người về phía Oner để nhìn bạn trai mình rõ hơn.

"Anh đã làm điều đó bởi vì em có vẻ rất xấu hổ về điều đó, ngay cả khi chúng ta ở một mình. Anh nghĩ rằng em không phải là loại người muốn công khai."

Faker giải thích lại.

"Vậy.... Anh đồng ý với việc chúng ta công khai chứ?"

Oner hỏi lại một lần nữa để chắc chắn.

"Anh thực sự không quan tâm. Anh chỉ nghĩ rằng em muốn là người nói với họ."

Nói xong lời này, trên mặt Faker đột nhiên tràn đầy hưng phấn, làm cho Oner có chút đề phòng.

"Điều này có nghĩa là anh có thể ôm ấp em bất cứ lúc nào trong ngày? Hôn em ở bất cứ đâu?"

Faker hào hứng hỏi, đôi mắt ánh lên niềm hạnh phúc khiến Oner mỉm cười thích thú.

".....Cứ làm bất cứ điều gì anh muốn."

Oner ngại ngùng trả lời trong khi Faker cười rạng rỡ.

"Em biết đấy, anh luôn muốn ôm ấp trên chiếc ghế dài trong ngay ra mắt máy nghe nhạc Samsung."

"Từng bước một thôi, anh!"

__END__

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro