tình yêu không thể đi đến điểm kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

một ngày nào đó, khi ngày ấy đến, em không đặt người ấy ở nơi đầu trái tim mình nữa.
dăm hạt mưa xuôi theo những mái tôn rơi xuống đất mà róc rách. nấp trong căn phòng chỉ le lói chút ánh sáng kia, em quyết định được rồi, kì ạ.
rằng ngày ấy đã đến, ngay thời khắc này, em gói chút mảnh vụn vặt kỉ niệm và tình cảm vốn nhỏ nhoi kia của chúng ta lại, để chúng vỡ vụn và biến mất, một góc tâm trí không còn dành cho đoạn tình cảm ấy nữa.
thời gian không xoá nhoà đi nỗi đau ấy, nhưng nó cho em cơ hội bước tiếp. em yêu dáng vẻ hồi mẫn kì vì em mà cười, những cái cau mày của mẫn kì khi em không chịu ăn đủ bữa. mẫn kì, anh biết không, hồi ấy anh yêu em nhiều lắm.
dạo này mình cho nhau một khoảng riêng mà suy nghĩ kĩ, anh cũng liên lạc với em nhiều hơn. mẫn kì luôn xin lỗi, mong rằng em vì những gì mình đã cùng nhau mà cho mối tình này thêm một cơ hội.
mẫn kì, em đã thử, đã cố
nhưng không được.
em cảm thấy tim mình như bị ghim vào cả nghìn mũi kim, rút ra rồi đâm vào. trái tim em không ngừng rỉ máu, rồi bị xé toạc ra.
em biết rằng mẫn kì và cô gái ấy chưa bước tới một mối quan hệ xác định nào cả, nhưng tâm trí anh đã xuất hiện thêm một người làm anh nhung nhớ, đắng cay làm sao khi hình bóng của em cũng vì thế mà phai mờ, kì ơi.
em đem cả sự sống mà yêu anh, yêu những vết chai sần trên đôi bàn tay gầy gò ấy, yêu từng hơi thở của anh. tình yêu em dành cho anh, lớn lao mà hèn mọn vô kể.
nhưng nếu bỏ qua việc ấy, em cũng chẳng thể tha thứ cho chính mình. hoặc cái lí tưởng về một tình yêu chung thuỷ vĩnh cửu cao đẹp ngự trị trong tâm hồn sẽ chẳng thể tha thứ cho em. nó sẽ dày vò em cả đêm lẫn ngày khi người con trai mình yêu đem lòng tương tư một kẻ khác.
mẫn kì, anh sẽ hiểu cho em chứ?
nào việc chi đắng cay bằng để kẻ đầu ấp tay gối bên mình không còn coi mình là trân quý nữa?
những ngày mình lỡ hẹn, những buổi anh bỏ đi giữa chừng, những khi mình bên nhau nhưng trong đầu anh là dòng suy tư về cô gái ấy, rồi ai sẽ bù đắp lại những đắng cay thiệt thòi mà em đã chịu.
mẫn kì, anh nên và sẽ phải trải qua sự trừng phạt của bản án đến chính từ lương tâm mình. anh sẽ không còn em để ấp ôm qua những ngày tháng, anh sẽ bị tâm can mình đay nghiến vì những giây phút lỡ làng rồi để người khác bước vào trái tim mà anh đã từng thề chỉ nguyện chứa đựng em trong đó, anh sẽ phải suy sụp vì chính tay mình đem tình yêu này vứt bỏ đi.
em, sẽ không tha thứ cho sai lầm này của anh.
nhưng sau những đau thương ấy, em vẫn hi vọng mẫn kì đứng dậy và vững bước. em vẫn hi vọng đó là nỗi đau anh đem theo bên mình mà trưởng thành. để ngày nào đó khi ta gặp lại nhau, chúng ta có thể mỉm cười.
vậy nên thôi, anh về đi, kì.
trời mưa to lắm.
em đã không còn để hình bóng của anh nơi đầu trái tim mình.
(*) Onsra: từ diễn tả cảm giác đau đớn khi biết rằng tình yêu sẽ chẳng được dài lâu [tiếng Boro].
_____________
hoàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro