OOT - dammei

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1

Nước Mỹ, New York.

Tòa nhà Nghiêm gia, trong phòng sách lầu ba đang trình diễm tiết mục làm cho tôi muốn khóc.

“Anh có bạn gái?” Nghiêm Liệt Nghiêm thiếu gia đang ngồi trên bàn học hỏi tôi, sắc mặt cực kỳ không hờn giận.

“Đúng vậy, thưa thiếu gia.”

Không biết như thế nào, hôm này khi đối mặt cậu ấy, tôi lại có chút sợ hãi, trời mới biết có chuyện gì xảy ra, cậu ấy mới mười tuổi, so với tôi nhỏ hơn mười tuổi. “Cô ấy là người Đài Loan, là giáo sư trong trường đại học ở Đài Bắc, tên là Âu Dương Thiến Văn.”

Cậu ấy lành lùng “Hừ” một tiếng, trong mắt đã có rõ ràng cơn lửa giận.

“Nếu không phải tôi phát hiện anh sau lưng tôi gọi điện thoại cho cô ấy, anh có phải sẽ còn tiếp tục gạt tôi?”

Tôi không có lên tiếng trả lời.

“Cô ấy gọi là Âu Dương Thiến Văn đúng không?”

Tôi kiên trì gật gật đầu, nhìn ra được thiếu gia cực kỳ chán ghét Thiến Văn. “Thiếu gia không thích Thiến Văn sao?”

“Vô nghĩa!”

“Thiến Văn là một cô gái tốt, nếu thiếu gia nhìn thấy cô ấy cũng sẽ thích cho xem.” Một người là chủ nhân mà tương lai tôi cả đời cống hiến, một người là cô ấy tôi yêu thích, tôi không hy vọng bọn họ có mâu thuẫn.

“Tôi sẽ không thích cô ấy, tôi hận không thể cho cô ấy biến mất trên thế giới này.”

Ngữ khí sát ý đầy lãnh đạm của cậu ấy làm người ta phát run cũng khiến cho tôi kinh ngạc vạn phần.

“Vì sao?!”

Chẳng lẽ Thiến Văn trước kia đã đắc tội qua với thiếu gia sao?

“Sai lầm của cô ấy là đã làm bạn gái của anh.”

Tôi trố mắt đương trường. Tôi không rõ.

“Huyền, anh đã nói cái gì đều nghe theo tôi hết, phải không?”

“Đúng vậy.” Tôi nói rồi, sẽ vĩnh viễn nghe theo mệnh lệnh của cậu ấy.

“Như vậy anh bây giờ cùng người đàn bà kia chia tay đi.” Ngữ khí của cậu ấy rất lạnh, mang theo mệnh lệnh mạnh mẽ cùng ý tứ hàm xúc.

“Thiếu gia, tôi…”

Tôi lần đầu tiên trong đời nói không nên lời, thiếu gia vì sao lại hạ mệnh lệnh với tôi như vậy? Tôi luôn luôn đối với thiếu gia nói gì nghe nấy, cậu ấy muốn cái gì liền có cái đó nhưng lần này đã quá đáng lắm rồi.

Tôi rất thích Thiến Văn, cùng cô ấy một chỗ khiến tôi vui vẻ nhiều, tôi không muốn chia tay với cô ấy.

“Không muốn?” Cậy ấy nhẹo mắt lại, cặp mắt trở nên thập phần thâm trầm, làm cho tôi không khỏi hoảng hốt không thôi. Trời ạ, cậu ấy chỉ là đứa nhỏ mười tuổi thôi mà?

“Thiếu gia vì sao bắt tôi làm vậy?”

“Bởi vì từ hôm nay trở đi, sẽ không có một người đàn bà nào trở thành bạn gái của anh, mọi thứ của anh đều thuộc về tôi, tôi muốn anh cùng tôi đính hôn, làm vị hôn thê của tôi.”

“Đính… đính hôn…” Lời của cậu ấy dọa tôi, “Tôi… tôi chính là… nam nhân…”

“Mặc kệ anh là nam hay nữ, tôi đều phải có được anh.” Cậu ấy đứng lên, từ bàn học đi ra, hướng tới gần tôi.

Tôi nhịn không được liên tục lui về phía sau.

Cậu ấy tuy rằng không cao đến ngực tôi, khí thế của cậu ấy lại làm cho chân tôi mềm nhũn. Cứ lui lui nữa, kết quả tôi ngã ở trên ghế sô pha.

“Huyền, anh lần đầu đến bên cạnh tôi, tôi liền quyết định phải có được anh. Vốn tôi nghĩ đợi vài năm nữa tôi lớn lên rồi nói sau, bất quá hiện tại tôi cảm thấy không nên đợi nữa.”

“Không nên… đợi lát nữa.” Tôi theo bản năng lập lại lời của cậu ấy.

“Đối, tôi muốn trước hết đưa anh xuống dưới nhà, để cho tất cả mọi người biết anh là người của tôi. Tôi bây giờ còn quá nhỏ, không có biện pháp ôm anh, anh nếu cùng tôi đính hôn liền không ai dám có ý kiến.”

Hơn nửa ngày, tôi mới nghe hiểu được lời của cậu ấy, trên mặt nhất thời nóng lên, bất quá…

“Không, tôi rất thích Thiến Văn, thiếu gia, cầu người buông tha tôi đi.” Tôi lần đầu tiên vi phạm ý nguyện của cậu ấy, “Hơn nữa… hơn nữa tôi đối với nam nhân không có hứng thú.”

“Vì người đàn bà kia anh cư nhiên phản kháng tôi!”

Tôi lập tức không lên tiếng, không dám nói gì nữa.

“Tôi nghĩ vẫn chưa xảy ra chuyện gì nên không có động thủ, con người đều như nhau. Nếu anh không muốn cùng cô ấy chia tay, tôi có thể giúp anh.”

Trong mắt của cậu ấy hiện lên lệ khí làm cho lòng tôi kinh hoảng.

“Để sở hữu được anh, tôi sẽ bài trừ những chướng ngại vật. Có lẽ có một ngày, anh sẽ nghe được tin tức từ báo chí về người đàn bà Đài Loan kia.”

“Không cần!” Tôi kinh hoảng giữ chặt cậu ấy lại, “Không cần xuống tay với Thiến Văn, van cầu người, thiếu gia.”

Cậu ấy cúi đầu nhìn tôi, không nói một câu, tôi biết cậu ấy đang chờ lời hứa của tôi.

“Tôi… đáp ứng cậu.” Tôi thống khổ đưa ra quyết định. “Tôi sẽ cùng Thiến Văn chia tay, làm… vị hôn thê của cậu.”

Cậu ấy lộ ra nụ cười thỏa mãn, “Tốt lắm.”

Thế giới của tôi ở năm hai mươi tuổi đều hỏng hết.

Cậu ấy con trai độc nhất, là người đứng đầu Nghiêm bang phái —- Nghiêm Liệt. Mà tôi là người được Đỗ trưởng lão chọn lựa để chăm sóc cậu ấy —- Đỗ Huyền.

Khi đó, cậu ấy liền đối với tôi thập phần ỷ lại, chỉ cần tôi rời khỏi cậu ấy quá nửa giờ, cậu ấy liền không lớn không ngừng, cho đến khi tôi trở lại bên cạnh cậu ấy.

Mấy ngày đầu, tôi chân tay luống cuống. Lúc đó tôi dù sao cũng chỉ là đứa nhỏ mười tuổi, làm sao có thể chiếu cố một đứa trẻ đây?

Tôi ở Nghiêm gia chỉ khoảng nửa tháng, đã bị bang chủ đưa đến Đài Loan đi học võ thuật cùng vài thứ khác. Liền vào lúc ấy, tôi quen được Âu Dương Thiến Văn —- giáo sư đại học ôn nhu ngọt ngào.

Trước ngày tôi đi, cậu ấy phảng phất có cảm giác như muốn khóc lớn, bàn tay nhỏ bé nắm chặt quần áo của tôi không chịu buông ra. Mọi cách rơi vào đường cùng, tôi chỉ hoa tai hồng ngọc của mẹ để lại cho tôi, tôi luôn đeo trước cổ, giờ đưa nó vào bàn tay nhỏ bé kia. Mấy ngày này tôi có khi bất đắc dĩ rời khỏi cậu ấy thật lâu, chỉ có hoa tai này có thể làm cậu ấy an tĩnh lại.

Hiện tại, miếng ngọt đó còn đeo trên cổ cậu ấy.

Trước đó vài ngày, cũng chính là gần một tháng trước kia, tôi về tới Nghiêm bang. Bang chủ cho rằng cái gì nên học tôi cũng đã học rồi, còn lại chỉ cần kinh nghiệm tích lũy. Vì thế, cách xa nhau mười năm, tôi về tới bên cạnh Nghiêm Liệt.

Mười năm trước tình hình lại lần thứ hai diễn ra, cậu ấy ít cho phép tôi rời khỏi tầm mắt trong phạm vi của cậu ấy.

Cậu ấy hiện tại chỉ có mười tuổi, khí thế của cậu ấy cũng không như đứa trẻ thường. Chỉ số thông mình siêu cao, cậu ấy bắt đầu bỏ lệnh giới nghiêm giúp bang hội xử lý công việc.

Ở trong Nghiêm bang, chỉ có tôi gọi cậu ấy là thiếu gia, những người khác đều gọi cậu ấy là Thiếu chủ. Địa vị của tôi chi3 có bang chủ biết, cha là dưới trướng của hắn. Bang chủ nói, tôi là người thân cận nhất bên cạnh thếu gia. Vốn bang chủ muốn tôi gọi thẳng tên của cậu, đối với người mặc kệ ra sao tôi cùng thiếu gia thân cận như thế nào đều phải tuân thủ bang quy, bang chủ rơi vào đường cùng đành phải để tôi gọi cậu ấy là thiếu gia.

Không biết là do tôi rời khỏi cậu ấy trong lúc còn nhỏ nên để lại trong lòng cậu ấy một dấu ấn. Sau khi trở về, cậu ấu khống chế tôi một cách mạnh mẽ đáng sợ.

Nửa năm trước, tôi ở Đài Loan quen Thiến Văn đến nay.

Trực giác của tôi cho biết, thiếu gia sẽ không thích Thiến Văn, cho nên tôi chưa từng nói cho cậy ấy biết sự tồn tại của Thiến Văn. Nhưng mà, cậu ấy rốt cuộc vẫn phát hiện ra.

Như thế nào cũng không nghị tới sự tình lại phát triển theo hướng này, tôi trăm triệu lần không ngờ thiếu gia coi trọng tôi. Mặc kệ cậu ấy trưởng thành sớm như thế nào, cậu ấy dù sao chỉ là đứa nhỏ mười tuổi, huống chi tôi còn là nam nhân, một nam nhân so với cậu ấy lớn hơn mười tuổi.

Thông qua điện thoại tôi và Thiến Văn chia tay, ngay khi có thiếu gia giám sát bên cạnh.

Tôi đờ đẫn lập lại lý do mà thiếu gia đã giúp tôi chuẩn bị, nghe giọng Thiến Văn không cố ý áp chế vẫn không che dấu được tiếng khóc, lòng tôi cũng một mảnh trắng xóa.

Đặt điện thoại xuống, tôi cả người như khúc gỗ.

Thật xin lỗi, Thiến Văn, anh chỉ có thể làm vậy. Là anh vô năng, không thể bảo hộ em.

“Như thế nào, đau lòng?” Ngón tay trắng nõn mãnh khãnh chế ngụ cằm tôi nâng lên.

Tôi không có lên tiếng.

“Tôi sẽ giúp anh quên cô ấy.”

Cậu ấy nói.

Hôm nay tôi đính hôn, chiếc nhẫn trên tay tỏ rõ thân phận tôi từ hôm nay trở đi chính thức trở thành vị hôn thê của thiếu gia, là Thiếu chủ phu nhân tương lai của Nghiêm bang.

Tôi vốn không có cảm tưởng gì, lễ đính hôn diễn ra, trừ bỏ cảm kích một số ít người ngoài đến, không ai không biết tôi. Sự tình đến nước này, đã không hể vãn hồi.

Mặc kệ sự tình sau này phát triển đến hướng nào, tôi đều không thể thoát khỏi cái thân phận này.

Yến tiệc đến khuya mới chấm dứt, tôi cùng thiếu gia sau khi tiễn khách liền quay về phòng nghỉ ngơi.

“Thiếu gia.”

Cậu ấy vì sao đưa tôi đến phòng của cậu ấy?

“Phòng của tôi ở bên cạnh.” Tôi nhắc nhở cậu ấy.

Vài giây sau, khi cậu ấy mở đèn phòng, tôi kinh ngạc không thể nói thành lời.

Trừ bỏ cái giường lớn, cái bàn trong phòng có đủ đồ vật trong phòng tôi, đây là…

“Từ hôm nay trở đi, anh ngủ cùng phòng với tôi.”

“Chính là, chúng ta còn không có…” Chính thức kết hôn, bốn chữ này còn chưa nói ra, đã bị cậu ấy đánh ngang lời nói.

“Với tôi mà nói, anh hiện tại đã là vợ của tôi. Nếu phải vì tuổi tôi còn nhỏ, hôm nay tôi và anh không đơn giản là lễ đính hôn mà thôi.” Cậu ấy nói, “Anh sớm muộn gì cũng là người của tôi, chờ thêm vài năm, tôi sẽ đưa anh đến Hà Lan để kết hôn.”

Tôi không nói thêm gì nữa. Cậu ấy cho tới bây giờ đều thích mọi chuyện phải theo ý mình, hơn nữa, vô luận thân phận của tôi là thủ hạ của cậu ấy còn là vị hôn thê của cậu ấy, tôi đều nhất định không thể vi phạm lời nói của cậu ấy.

“Còn có, anh phải gọi tên tôi, gọi tôi là Liệt, không được gọi là thiếu gia nữa, biết không?”

“Đã biết.”

Sau lễ đính hôn, Liệt đối với tôi vô cùng độc chiếm làm tôi sợ hãi.

Cậu ấy không hề cho phép tôi ra ngoài đi dự họp của Nghiêm bang, mọi việc tôi làm đều là quản lý lặc vặt. Ví dụ như phái người nào ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, hoặc là đọc các văn kiện xem chuyện gì xảy ra trong bang.

Loại công việc này chút nội dung công tác cũng không có, hiện tại đó là tất cả việc tôi phải làm.

Ai dự đoán được Đỗ Huyền tiếng tăm lừng lẫy trên đường phố lại sợ một đứa bé, lúc đối mặt với cậu ấy, tôi quả thật có một loại khiếp ý nói không nên lời, ngay cả mình cũng không biết là chuyện gì xảy ra.

Nói thật ra, tôi căn bản không thể tưởng tượng được bang chủ sao lại giải quyết cho hôn sự của chúng tôi. Bị Liệt lôi kéo, tôi không tình nguyện đến phòng sách nói với bang chủ chuyện chúng tôi kết hôn. Bang chủ chính là hơi hơi sửng sốt một chút, liền cười đồng ý, Liệt chính là con trai độc nhất của bang chủ a!

Nếu như không có chuyện ngoài ý muốn này, bây giờ Thiến Văn đã là vị hôn thê của tôi rồi, mà không phải vị hôn thê của Liệt.

Nghĩ đến Thiến Văn, lòng lại bắt đầu co rút đau đớn.

Chương 2

Từ sân bay Đài Loan Thiến Văn tiễn tôi, không ngờ đó là lần gặp mặt cuối cùng. Liệt đối với tôi rất độc chiếm, cậu ấy chắc là không muốn tôi gặp lại Thiến Văn. Thiến Văn, em có thể tưởng tượng được không? Nguyên bản tính toàn cùng em cả đời nắm tay nhau mà bây giờ anh lại thành vật độc chiếm của người khác, mà người này còn là một đứa nhỏ chỉ mười tuổi.

“Suy nghĩ về Âu Dương Thiến Văn?”

Thanh âm lạnh lùng từ trên đầu tôi truyền đến, nguyên bản ngồi trên bàn đọc sách đã không biết Liệt đến khi nào.

Tôi cả kinh, chột dạ không dám nhìn cậu ấy.

“Không… không có…”

“Tốt nhất là vậy.” Ngữ khí của cậu ấy lộ ra ý tứ không tin, chính là giống như vài lần trước vậy, cậu ấy cũng không có hỏi thêm điều gì. Điều này làm cho tôi thoáng nhẹ nhàng thở ra.

Liệt thật là người thông minh, không có khả năng không nhìn ra tôi đang suy nghĩ gì nhưng mà cậu ấy lại… lại… lại… bỏ qua cho tôi. Tôi có chút cảm động, cậu ấy từ nhỏ đã được phủng trong lòng bàn tay mà lớn lến, luôn luôn là người khác chịu thiệt vi cậu ấy. Tuy rằng cậu ấy chia rẽ tôi và Thiến Văn nhưng cậu ấy đối với tôi thật sự rất bao dung rồi.

“Huyền, tôi không muốn trong lòng hiện tại còn có vị trí cho người đàn bà kia, bất quá, tôi không biết tôi còn có thể chịu được bao lâu.” Cậu ấy vuốt ve da sau cổ tôi. “Anh bây giờ là vợ của tôi, tôi sẽ cho anh thời gian để quên đi cô ấy, bất quá đừng làm cho tôi chờ lâu.”

“Tôi biết.”

Cuộc sống của tôi bị Liệt chặt chẽ khống chế, tính cả thể xác của tôi. Nếu tôi đã không thể thay đổi vậy cũng chỉ có thể nhận mệnh.

Liệt nở nụ cười, cậu ấy cúi đầu.

Nụ hôn ngây ngô, mang theo tràn đầy quý trọng. Tôi cảm giác được, tâm hồn bị cậu ấy đào khoét trống rỗng dần dần lại bị cậu ấy nhồi nhét vào.

Trong phòng sách của cậu ấy, nhận thư từ bộ tinh anh giáo dục không phải cho một đứa nhỏ như cậu ấy nên xem. Cậu ấy nhìn đại bộ phận đều là quản lý các bộ dáng, còn có một bộ sách chuyên nghiệp.

Chúng tôi đính hôn đã được hai năm, cậu ấy bây giờ con hơn một chút nhưng chỉ tới cằm của tôi.

Tôi quyết định quyên đi Thiến Văn như cậu ấy muốn, quan hệ chúng tôi từ lúc đó có nhiều biến hóa kỳ diệu. Cụ thế thế nào, tôi cũng không nói rõ được. bất quá, rõ ràng nhất chính là mọi người xung quanh đều nói Liệt trở nên thân thiết hơn so với trước kia.

Đại khái là từ quan hệ hắc đạo sinh hoạt, hơn nữa Liệt chỉ số thông minh cực kỳ cao lại thành thục sớm. Hai năm trước, mới mười tuổi cậu ấy tâm cơ sâu đậm ngay cả người trưởng thành cũng so ra kém hơn cậu ấy. Trừ bỏ đối với tôi và bang chủ, cha thì cón có khuôn mặt tươi cười, đối với những người khác cậu ấy chỉ lạnh lùng.

Còn nhắc đến Thiến Văn tôi đã không còn đau lòng nữa. Giống như cô ấy chính là giấc mộng ngọt ngào xa xoi6. Tôi duy nhất vướng bận chính là hạnh phúc của cô ấy.

Nguyên bản hứa hẹn cho cô ấy hạnh phúc, tôi đã vô pháp thực hiện lời hứa của mình, tôi hy vọng cô ấy có thể tìm được người có năng lực bảo hộ, trân trọng, làm bạn cả đời với cô ấy.

Đây là phương thức tôi cùng cậu ấy ở chung. Cậu ấy đọc sách, tôi một bên xem văn kiện.

“Cốc Cốc” Tiếng gõ cửa truyền vào.

“Vào đi.” Liệt cao giọng nói.

Người vào là Tân Bối trong bang vô cùng nổi bậc, cũng là bằng hữu của tôi —- Lệ Tân Bối

“Lệ Tân Bối, chuyện gì?” Liệt hỏi.

Lệ Tân Bối cầm trong tay một túi tư liệu, hắn đem túi tư liệu giao cho Liệt. “Đúng vậy, là chuyện Thiếu chủ phu nhân quan tâm nhất.”

“Lệ Tân Bối, ngươi…”

Ta còn thói quen xưng hô này, việc này cũng đã xảy ra hai năm nay. Trong bang những người khác đều gọi tôi là Huyền ca hoặc là Đỗ tiên sinh. Chỉ có Lệ Tân Bối thích gọi tôi là Thiếu chủ phu nhân, giống như nhìn bộ dáng tôi không được tự nhiên làm cho hắn cảm thấy thật thú vị vậy.

“Tốt lắm, Lệ Tân Bối.” Liệt giải vây cho tôi, trong bang trừ bỏ Lệ Tân Bối không ai gọi tôi là Thiếu chủ phu nhân cũng là Liệt bận tâm tâm tình của tôi nên đặc biệt phân phó. “Đừng chọc Huyền.”

Lệ Tân Bối nhướng nhướng mi, “Che chở dữ nha, thỉnh thoảng cũng cho tôi khi dễ một chút chứ. Hắn tôi luôn ra bộ dáng ôn hòa.”

“Huyền là của tôi, chỉ có tôi mới có thể khi dễ anh ấy.”

Nghe một chút. Nói cái gì, làm như tôi là gì để cho cậu ấy trêu đùa vậy.

“Các người…” Tôi quả thật không biết nói cái gì cho phải.

“Lệ Tân Bối, anh ra ngoài trước. Tôi cùng huyền có việc phải nói.”

“Được rồi.” Lệ Tân Bối xoay người ra khỏi phòng.

“Huyền, lại đây.” Cậu ấy hướng tôi vẫy tay, “Có muốn nhìn xem không?”

Tôi theo lời đi qua, “Cái gì?” Tôi có chút ngạc nhiên.

“Anh nhất định sẽ thích.”

Theo từng tờ tư liệu lật qua, tôi quả thật không thể tin được vào hai mắt mình.

Trong Ảnh chụp Thiến Văn cùng một nam nhân anh tuấn gắn bó, làm cho nội tâm tôi không thể khống chế được vui sướng, mà hai người cùng bước trên tấm thảm đỏ cùng chụp ảnh ở một nơi càng làm cho tôi nhất thời không nói nên lời.

“Liệt, này…”

Cậu ấy từ phía sau ôm lấy tôi, “Đừng cho là tôi không biết anh đang suy nghĩ gì. Từ nay về sau, tôi muốn anh quên cô ấy hoàn toàn, giao trái tim cùng tâm tư đều đặt trên người của tôi, anh làm được không?”

Tôi đem tư liệu và ảnh bỏ vào trong túi, “Tôi sẽ cố gắng.”

Thiến Văn tìm được một nửa hạnh phúc của cô ấy, tôi đối với cô ấy vướng bận cũng không còn, sau này trong lòng tôi đều dành hết cho cậu ấy.

Hơn nữa, Liệt đối với tôi thật sự rất tốt.

“Tôi đã mười hai tuổi rồi. Tiếp qua sáu năm tôi muốn lấy anh vào nhà, bất quá, chờ sinh nhật mười sáu tuổi của tôi, tôi muốn anh đưa tôi nhất kiện lễ vật.”

“Lễ vật gì?”

Tôi không nghĩ ra cậu ấy còn thiếu cái gì.

“Anh.” Cậu ấy nói: “Trong ngày sinh nhật mười sáu tuổi của tôi, tôi muốn anh đem chính mình tặng cho tôi.”

“Tôi?” Lòng tôi cả kinh, giả ngu nói: “Tôi không phải đã là vị hôn thê của cậu sao?”

“Đừng giả bộ hồ đồ với tôi, Huyền. Anh biết ý tôi nói gì mà.” Cậu ấy đẩy cơ thể tôi qua, đem tôi đẩy một bên trên ghế sô pha, “Tôi muốn nhanh chóng có được anh, tôi mun tâm anh trở thành người của tôi.”

“Cậu… đột nhiên như vậy, tôi chuẩn bị tâm lý một chút đều không có…”

Cậu ấy cười, cúi đầu nói: “Đừng sợ, Huyền. Anh còn có thời gian bốn năm.”

Bốn năm? Nghe vẫn thấy lâu. Cho dù yêu cầu của cậu ấy hiện tại, tôi nói không làm được nhưng đến lúc đó tôi cảm thấy được tôi hẳn có thể làm. Dưới ánh mắt nóng bỏng đầy hy vọng, tôi gật gật đầu.

Tôi vốn tưởng rằng thời gian bốn năm đủ dài, đủ lâu, đủ để cho tôi hoàn toàn chuẩn bị tâm lý cho thật tốt. Nhưng mà hiện tại xem ra, thời gian bốn năm vẫn là quá ngắn.

Mỗi năm sinh nhật của Liệt, theo ánh mắt nóng bỏng của cậu ấy, tôi biết cậu ấy chờ mong ngày nào đó đến cỡ nào.

Bốn năm trôi qua, cậu ấy bây giờ cơ hồ cùng tôi khó phân biệt chiều cao, người trưởng thành, cũng bắt đầu muốn những chuyện khác. Mới trước đây cậu ấy chỉ là ôm tôi mà thôi. Bây giờ đã bắt đầu động tay động chân với tôi, thừa dịp tôi chưa chuẩn bị liềm trộm ăn đậu hủ tôi, làm cho tôi cực kỳ bất đắc dĩ cùng ngượng ngùng.

Cho đến hôm nay, tôi đối chuyện nam nhân làm tình hoàn toàn không biết gì cả, cho nên liên quan đến chuyện này cũng có chút sợ hãi.

Tôi chỉ biết nam nhân trong lúc làm tình khẳng định đều là do người chủ động dẫn dắt, không cần nghĩ cũng biết, tôi và Liệt trong lúc đó người chủ động không phải là tôi. Còn cụ thể nên làm thế nào tôi tuyệt không biết.

Không biết làm sao, gần đây Liệt không giống mọi khi thường dán bên cạnh tôi, chính tôi không hiểu được lén lút làm cái gì, còn cậu ấy không cho tôi biết.

Như vậy cũng tốt, tôi củng có thời gian làm chuyện khác.

“Lệ Tân Bối, tôi có chút chuyện hỏi anh.”

Đợi đến một ngày tôi không biết tung tích của Liệt, tôi tránh đi tai mắt của mọi người, một mình đến chỗ của Lệ Tân Bối.

“Chuyện gì?” Hắn hỏi.

“Tôi nghĩ hỏi anh…” Tôi thật sự ngượng ngùng hỏi ra miệng.

“Muốn hỏi tôi cái gì?”

Tôi ấp úng nửa ngày, cơ hồ đem tính nhẫn nại của hắn làm cho hoàn toàn biến mất.

“Tôi nói cậu hôm nay là làm sao vậy, muốn nói cái gì thì nói đại đi, lề mề như vậy?”

“Tôi muốn hỏi anh có biết nam nhân trong lúc yêu nhau làm thế nào không?”

Tôi nhắm mắt cắn răng, rốt cuộ cũng nói ra được mục đích của mình. Lời vừa ra khỏi miệng, tôi chỉ cảm thấy mặt như bị thiêu cháy.

Lệ Tân Bối hoảng sợ, trừng mắt nhìn tôi một lát mới cười khổ nói: “Hai vợ chồng các người tại sao có thể như vậy. Một ngày trước, Thiếu chủ còn bức tôi tìm cho cậu ấy một đống tạp chí và phim xxx.”

Lúc này đến phiên tôi giật mình.

Lệ Tân Bối đi tới ngăn tủ, ở tầng dưới chót lấy ra một cái đĩa đưa cho tôi, “Này cậu lấu về nhà xem sẽ hiểu, đừng nói cho Thiếu chủ là tôi đưa cho cậu, bằng không Thiếu chủ sẽ bị mất hứng.”

Liệt sẽ mất hứng? “Tại sao?”

“Chờ cậu xem xong cái đĩa thì sẽ hiểu.”

Tôi đem cái đĩa hảo giấu trong người, trở lại phòng của tôi và Liệt.

Liệt vẫn chưa về, tôi khóa trái phong, đia đĩa cho vào máy. Ân, có điểm khát, tôi uống một ly nước lạnh.

Ách… đây là…

Trong màn hình truyền đến hình ảnh làm cho nước đá vừa chảy vào miệng toàn bộ đều phun ra hết.

Một thiếu niên thanh tú nằm úp sấp quỳ trên giường, người nam nhân tinh tráng không ngừng luật động, phân thân của thiếu niên thì…

Một giọi mồ hôi lạnh chảy xuống.

Hình ảnh đó giống như tôi và Liệt, tôi căn bản không thể tưởng tượng Liệt sẽ tiến vào nơi kia để vào trong thân thể tôi sẽ là cảnh tượng gì.

Bây giờ tôi rốt cuộc biết Lệ Tân Bối vì sao muốn tôi đừng nói là do hắn đưa cái đĩa.

Tay chân luống cuống lấy cái đĩa ra, tắt đi TV và đầu đĩa, tôi vội vàng chạy đến trả đĩa cho Lệ Tân Bối.

Nghe hắn nói, hắn tìm không ít đĩa đưa cho Liệt, đều là loại phim xxx này, đến khi tôi từ chỗ Lệ Tân Bối trở về, Liệt vẫn chưa về nhà.

Chẳng lẽ nói, mấy ngày nay Liệt thường xuyên lét lút không cho tôi biết chính là chuyện phim xem xxx sao?

Trời ạ, tôi thật có chút…

“Huyền, tôi về rồi.” Tiến vào phòng, cậu ấy ôm lấy tôi làm cho tôi thiếu chút nữa không hít thở nỗi bởi nụ hôn sâu.

“Đừng… ngô…”

Chương 3

Trốn không xong tôi chỉ có thể thừa nhận nụ hôn mạnh mẽ đoạt lấy các cảm xúc của mình.

Hơn nửa ngày, Liệt rốt cuộc buông tôi ra.

Tôi xụi lơ trong lòng ngực của cậu ấy, căn bản vô lực chống đỡ thân mình, chỉ có thể thở phì phò dồn dập.

“Huyền, tôi nhớ… anh quá.” Cậu ấy nói nhỏ bên tai tôi.

Thân mình tôi cứng đờ, trong đầu chiếu chậm những hình ảnh đã xem qua vừa rồi, không khỏi khẩn trương vạn phần. Nơi kia nhỏ như vậy làm sao có thể dung nạp Liệt, nhất định sẽ đau đến chết.

“Đừng sợ, Huyền. Tôi chỉ nói thôi mà.” Cậu ấy vuốt ve đầu tôi, “Tôi nói rồi, thời gian chỉ còn có một tháng.”

Tôi thoáng nhẹ nhàng thờ ra.

“Đi tắm rửa một cái đi, đã không còn sớm, chúng ta nên nghỉ ngơi.”

“Ân.”

Một ngày lại một ngày.

Trong bang đã bắt đầu chuẩn bị sinh nhật cho Liệt.

Có lẽ đối với đứa trẻ bình thường, sinh nhật mười sáu tuổi cũng không có gì quan trọng, nhưng đối với Liệt mà nói, ngày này đánh dấu cho cậu ấy bắt đầu tiếp nhận các chuyện và sự vụ của Nghiêm bang, còn có thể đạt thành tâm nguyện của cậu ấy.

Cậu ấy dường như phát hiện ra bất an của tôi, mấy ngày nay cậu ấy vẫn an phận, chính là ôm tôi một cái, ngẫu nhiên hôn trộm tôi vài cái, cũng không có nhiều hành động quá phận gì.

Mặc dù như thế, cảm giác của tôi càng ngày càng khẩn trương, hình ảnh trong đĩa cứ thường xuyên hiện lên trong đầu tôi.

“Ngày mi anh chính là của tôi, Huyền.” Cậu ấy gắt gao ôm tôi nằm trên giường.

Bức màn rất nặng tạo nên âm thanh, bên trong một mảnh hắc ám.

Tắt đèn, tôi nhìn đồng hồ, đã 11 giờ 30.

Cậu ấy như bạch tuộc gắt gao quấn lấy thân thể tôi, làm tôi không thể động đậy.

“Liệt, cậu có biết nên làm thế nào không?” Tôi thử hỏi xem.

“Yên tâm, anh chỉ cần yên tâm đem mình giao cho tôi, tôi sẽ không làm anh đau.” Cậu ấy thoáng siết chặt cánh tay, “Tôi đã sai Lệ Tân Bối tìm rất nhiều tư liệu về chuyện này.”

Tôi bây giờ muốn làm nhất chính là hôn.

Cậu ấy mấy ngày nay đúng là xem phim xxx, cậu ấy thật sự muốn đem mặt kia gì ứng ứng dụng lên người của tôi sao?!

Sinh nhật Liệt cuối cùng đã đến.

Tôi trong đời làm chuyện dọa người nhất —- lâm trận bỏ chạy.

Đối với chuyện sắp đến, tôi vẫn không thể nào tiếp thu được.

Trong Party sinh nhật của Liệt lúc gần kết thúc, ma xui quỷ khiến, tôi theo tổng bộ Nghiêm bang trốn khỏi đó.

Liệt khẳng định phát hiện tôi chạy mất, cậu ấy sẽ rất tức giận.

Ô, bây giờ tôi có chút hối hận. Tuy rằng tôi so với Liệt lớn hơn mười tuổi, chính là còn có chút sợ cậu ấy.

Kỳ thật tôi chò dù chạy cũng không biết chạy đến đâu, tôi đến một khách nhà không lớn. Lấy năng lực của Liệt, đại khái không quá hai ngày sẽ tìm ra tôi thôi.

Như vậy, hiện tại tôi là chờ cậu ấy bắt trở về, vẫn là tự mình quay về sao? Hảo hao tổn tâm trí.

Tại đêm nay, vốn nên trên giường cùng Liệt, tôi lại một thân một mình trong khách sạn trải qua một đêm.

Không có cậu ấy ôm nên có chút tĩnh mịch, có chút cô độc. Ai, tư vị lần đâu tiên khó ngủ đã đến, từ khi chúng tôi đính hôn đến giờ, cậu ấy không cho phép tôi ngủ nơi không có cậu ấy.

Ai, bất tri bất giác, cậu ấy đã làm tôi trở thành thói quen không có cậu ấy liền ngủ không ngon giấc.

Tôi có thể tưởng tượng ra cậu ấy mà chuyện tình huống này chắc chắn cao hứng cỡ nào.

“Ai…”

Âm thanh thở dài cứ quanh quẩn trong căn phòng im ắng.

Trằn trọc hồi lâu, tôi rốt cuộc đã ngủ được. Cính là trên giường lạnh quá, tôi quấn cái mền vẫn không thể cảm thấy ấm áp chút nào.

Nhiều ngày thần kinh khẩn trưởng làm cho tôi mệt mỏi, tính cảnh giác có chút giảm xuống, hơi ấm bên cạnh mà tôi cũng không có tỉnh lại, chính là theo bản năng đến gần hơi ấm làm cho tôi an tâm.

“Liệt…”

Đang lúc nửa ngủ nửa tỉnh, tôi gọi tên của cậu ấy.

“Ngô…”

Nụ hôn như mưa to gió lớn áp xuống trên môi tôi, tôi sợ tới mức vội mở mắt.

Trong bóng đem, chút ánh sáng lòe loẹt tỏa ra trong cặp mắt tôi, không phải là Nghiêm Liệt đây hay sao?

Cậu… cậu ấy làm sao tìm được đến đây? Quá nhanh đi.

Bất quá, cậu ấy kích động hôn nên tôi không có thời gian để hỏi, ngay giây phút này đem tôi cuốn vào người khiến mắt tôi hoa cả lên, đầu thì choáng quan, không biết thế giới xung quanh mình ra sao nữa.

“Ân… ngô…”

Trước sau như một, khi nụ hôn chấm dứt, tôi chỉ có thể thở dốc.

“Theo tôi trở về.” Cậu ấy nói.

Tôi mặc xong quần áo, ngoan ngoãn theo sát cậu ấy ra khỏi khách sạn, ngồi vào bên trong xe chờ.

Dọc theo đường đi, Liệt cũng không nói chuyện, mặt không chút thay đổi, không biết đang suy nghĩ gì, tôi cũng không dám hỏi.

Trở lại Nghiêm bang, cậu ấy siết nhanh thắt lưng đem tôi đến lầu ba.

“Không có mệnh lệnh của tôi, từ vây giờ trở đi, ai cũng không được phép quấy rầy tôi.”

“Dạ biết.”

Cậu ấy muốn là chuyện gì, trong lòng tôi đại khái đã hiểu rõ, nhưng tôi vẫn còn sợ hãi.

Tiến vào phòng ngủ, cậu ấy lập tức khóa trái cửa.

“Vì cái gì muốn chạy trốn?” Cậu ấy sinh khí chất vấn tôi: “Đừng quên là anh đáp ứng tôi.”

“Tôi… tôi cũng không biết… vì cái gì…” Cho tới bây giờ chưa thấy qua cậu ấy tức giận như vậy, tôi không biết nên làm gì bây giờ.

“Anh đã đáp ứng tôi rồi, tối nay tôi nhất định phải có được anh.”

Tôi còn chưa kịp phản ứng, áo khoác đã xả xuống, tôi luống cuống.

“Liệt… không cần…”

Tôi kích động giãy dụa, hiện tại Liệt sinh khí đã không có khả năng nghe tôi. Cậu ấy thoạt nhìn xinh đẹp tinh tế, khí lực lại khỏe hơn tôi.

Tôi từng hoài nghi cậu ấy cố gắng luyện tập.

“Anh sẽ thích.”

Cậu ấy căn bản không cho tôi cự tuyệt, cởi quần áo của tôi liền đem tôi đẩy ngã lên giường. Tiếp theo, cậu ấy đứng bên giường bắt đầu cởi quần áo của mình.

Tôi không ngừng lui về phía sau, nghĩ muốn cách xa Liệt một chút. Cậu ấy mất khống chế như vậy tôi chưa từng thất qua, cậu ấy đối với tôi vẫn ôn nhu kiên nhẫn.

“A… không cần… buông…” Trong cơn giận dữ, cậu ấy làm tôi thật sợ hãi.

Tôi không thể ngăn cản cậu ấy, bị cậu ấy đặt dưới thân, lực hơn hẳn tôi, tôi chỉ có thể làm cũng chỉ có bất lực.

Cậu ấy bắt lấy tay tôi cố định trên đỉnh đầu, môi duyện cắn trên người tôi tạo một cái hồng ngân.

“Liệt, không cần… tôi…”

Nhiều ngày tích lũy khiếp sợ rốt cuộc hóa thành nước mắt trượt xuống khuôn mặt.

Liệt ngừng lại, hôn mềm nhẹ lên nước mắt của tôi.

Cậu ấy khôi phục lại như bình thường hay làm với tôi, sự ôn nhu làm tôi cảm thấy thật an tâm. Thật tốt.

“Thật xin lỗi, tôi có chút không khống chế được, làm anh sợ.”

Tôi hàm chứa nước mắt lắc đầu, “Là tôi không tốt.” Là chính mìn đáp ứng cậu ấy, rồi lại chạy mất, cậu ấy sinh khí là chuyện bình thường.

Cậu ấy không làm cái gì cả, chỉ lẳng lặng ôm lấy tôi.

“Thật xin lỗi, Liệt, tôi không nên chạy trốn.”

Cậu ấy hỏi tôi, “Vì cái gì muốn chạy trốn?”

“Tôi…” Trong đầu lại hiện ra hình ảnh làm tôi kinh hách không thôi.

“Tôi biết, là liên quan đến cái đĩa Lệ Tân Bối đưa cho anh đúng không.”

Tôi giương mắt nhìn cậu ấy, cậu ấy sao lại biết?

“Lệ Tân Bối đều nói hết cho tôi biết.”

Tôi ngập ngừng một chút, mới nói: “Tôi thật sợ, nhất định sẽ rất đau.”

Cậu ấy thở dài, bắt đắc dĩ nói: “Anh nha, tôi nói rồi, sẽ không để anh không thoải mái, anh không tin lời tôi nói sao?”

“Tôi tin.” Lời cậu ấy nói tôi cho tới bây giờ đều không hề hoài nghi, chính là cái ấn tượng kia lưu quá sâu trong đầu tôi cứ xuất hiện mãi, làm tôi bị dọa. “Tôi chỉ là… chính là…”

“Xem cái đĩa kia nên sợ, đúng không?” Cậu ấy ôn nhu cười hỏi tôi.

Tôi gật gật đầu, khuôn mặt lặng lẽ nóng lên.

“Đừng sợ, Huyền, tôi sao lại làm anh đau được?” Thân thủ cậu ấy hạ thấp lấy ra một tuýp gel, “Nhìn xem, đây là gel bôi trơn tốt nhất, có cái này, anh sẽ dễ dàng tiếp nhập tôi hơn, sẽ không đau đâu.”

“Thật sao?”

Hình ảnh kia lại hiện lên rõ ràng làm tôi không dám nhìn nữa, bất quá, nếu Liệt nói vậy, tôi cũng không có lý do không tin.

“Huyền, tôi muốn anh.” Cậu ấy chờ tôi cho phép.

Tôi nhẹ nhàng vuốt cằm, đem mình giao cho cậu ấy.

“Ân…” Mới quen tình dục, tôi bị cậu ấy vỗ về chơi đùa hạ thể nóng bỏng không thể khống chế làm cho mặt mình đỏ lền cùng tiếng rên rỉ.

Toàn thân cao thấp đều bị Liệt chạm qua, trên da được trải rộng bởi hoa hồng.

Khi tôi ý loạn tình mê, tiểu huyệt phía sau có vật xâm lấn vào.

Tôi sợ tới mức nhất thời thanh tỉnh không ít.

“Liệt…”

“Thả lỏng, bảo bối.”

Không thể, cảm giác đau đớn muốn bài xích, loại cảm giác này thật kỳ quái.

“Chớ khẩn trương, bảo bối, đến, thả lỏng.”

Tôi nghe lời thả lỏng thân thể, nhìn ra được cậu ấy đã dục hỏa khó nhịn, nhưng cậu ấy vẫn là lấy cảm thụ của tôi ưu tiên trên hết, cũng không có vội vả tiến vào tôi.

“Có thể sao? Huyền.” Động tác của cậu ấy có chút vội vàng.

Chương 4

Tôi thân thủ ôm lấy cậu ấy, nếu cậu ấy có thể cho tôi sự nhẫn nhịn lâu như vậy, cho dù sẽ đau một chút, tôi cũng không sợ.

Được sự cho phép của tôi, cậu ấy năng chân tôi lên, đặt dục vọng nóng rực phía sau tôi.

Tôi còn có chút sợ hãi.

“Đừng sợ, Huyền, thả lỏng thân mình, tôi sẽ không làm anh bị thương đâu.” Cậu ấy hôn tôi, dùng sức đỉnh nhập vào thân thể tôi.

Sự đau đón đều bị cậu ấy ngăn cản, nước mắt như dây hạt chây bị cắt đứt, cứ lăn xuống từng hạt hai bên gò má, dính ướt vào áo gối. Bị xỏ xuyên qua đầy đau đớn làm tôi không ngừng nức nở, cảm giác như bị xé rách khi cậu ấy hoàn toàn tràn ngập vào trong thân tôi, đã chuẩn bị tâm lý sao còn thống khổ như vậy, cậu ấy cơ hồ muốn đem tôi xé nát.

Mà cậu ấy cũng không dám cử động nào vì thấy nước mắt của tôi, một bên không ngừng hôn nước mắt mà hướng chỗ sâu nhất trong cơ thể tôi đẩy mạnh một cái.

“Không cần… Liệt… ô… đau quá… hảo sâu… a…”

Tôi không ngừng cầu xin, nhưng cậu ấy vẫn tiến vào chỗ sâu trong cơ thể tôi mới chịu ngừng lại.

“Bảo bối, bình tĩnh lại, lập tức sẽ không đau.”

Cậ ấy chậm rãi đợi tôi thích ứng, đối với lần đầu tiên như tôi làm sao có thể nhanh chóng thích ứng được. Xuyên thấu qua hơi nước mênh mông, tôi nhìn thấy trong mắt cậu ấy đầy lo lắng, “Liệt… không cần làm… cầu ngươi…”

Tôi kêu lên một tiếng đau đớn, trong cơ thể vật nóng rực dường như trướng lớn hơn, cường ngạnh va chạm vào nội vách, huyệt đạo nhỏ hẹp không thể thừa nhận cậu ấy bá đạo xâm chiếm.

Cậu ấy chiếm toàn bộ không gian bên trong tôi, tôi cảm giác được huyệt đạo hẹp hòi cực hạn phải dung nạp cậu ấy, đau đớn làm cho tôi không tự giác siết chặt nội vách, nhưng lại làm cho cậu ấy thêm trướng to, thêm hưng phấn. Trong cơ thể bị lấp đầy, vật trướng to không ngừng làm tay chân tôi luống cuống.

“Anh sao lại hối hận rồi? Bảo bối, đây chính là anh đã đáp ứng tôi mà.”

Cậu ấy cười tà, trên người tôi cứ hạ ấn ký, đỉnh đầu hạ thân dùng sức trừng phạt.

“Ngô…” Chỗ sâu nhất trong cơ thể bị hung hăng va chạm tạo ra cảm giác ức chế, kinh suyễn.

“Tôi muốn động, bảo bối, bình tĩnh lại.”

Cậu ấy chậm rãi rời khỏi thân thể tôi, lúc tôi tức giận lại cảm thấy trong lòng có chút trống trãi muốn va chạm hơn.

“A… không cần… ân…”

Đau quá. Tôi lại nịn không được rớt xuống nước mắt, nhưng lần này Liệt không có dừng lại.

Không biết khóc bao lâu, Liệt rốt cuộc phóng thích trong cơ thể tôi.

Tôi mệt mỏi quá, ngã phịch dưới thân cậu ấy, ngay cả ánh mắt đều không mở ra được, Liệt còn không rời khỏi cơ thể tôi.

“Liệt… đi ra ngoài…”

Ngay khi tôi nói lời này, cảm giác trong cơ thể lại khác thường, tôi kinh hoàng thất thố nhìn về phía cậu ấy, trong mắt cậu ấy rõ ràng đầy dục vọng.

“Từ bỏ… Liệt… tôi mệt mỏi quá…” Tôi giãy dụa muốn chạy trốn nhưng cậu ấy làm động tác áp chế ngăn cẳn thân thể vô lực của tôi, “Ô… thả tôi….”

“Đây là trừng phạt với anh tôi dám chạy trốn.” Cậu ấy nói.

Cậu ấy không để tôi cự tuyệt mà triển khai một lần nữa đoạt lấy tất cả.

Không có khí lực kháng cự, tôi chỉ có thể bất lực thừa nhận, nhớ không rõ lần thứ mấy nơi chất dịch nóng rựa kia phựt ra, tôi rốt cuộc nhịn không được cầu xin.

“Không cần… Liệt… dừng… dừng lại…”

Liệt rời khỏi tôi, đem thân tôi xoay qua để tôi úp sấp quỳ trên giường, một tiếng gầm nhẹ vài vùi vào trong cơ thể tôi.

Chỗ kết hợp chết lặng, cuối cùng chịu không nổi tình cảm mãnh liệt, nước mắt của tôi rơi càng nhiều, nhưng thiếu niên kia chỉ lo thỏa mãn cho cơ thể mình cư nhiên xoay người một cái làm tôi khóa ngồi trên người của cậu ấy.

“Không cần… không cần…” Hảo sâu, tôi sợ hãi kêu lên.

Cậu ấy năng tôi lên, lại hung hăng áp xuống nơi nóng rực. Tôi thét chói tai, động tác của cậu ấy lại càng thêm mãnh liệt.

Đây chính là đêm đầu tiên của tôi, bị một thiếu niên mười sáu tuổi cưới đi lần đầu tiên.

Vô luận tôi khóc lóc kể lể cầu xin thế nào, cậu ấy vẫn hành tôi suốt đêm, cuối cùng ngay cả khí lực cầu xin cũng không có, chỉ có thể theo cậu ấy đùa nghịch.

Mỗi khi tôi mệt mỏi muốn ngủ, cậu ấy sẽ dùng kích thích cuồng nhiệt xâm chiếm cho tôi tỉnh lại, cuồng yêu tôi cùng cậu ấy mây mưa.

Thật không biết tinh lực cùng dục vọng cậy ấy lại tràn đầy như vậy, trời đã sáng, cậu ấy rốt cuộc thỏa mãn buông tôi ra, mà lúc này, ngay cả mở mắt tôi đều thấy mệt mỏi.

“Muốn tắm rửa không?” Cậu ấy duyện cắn trên đôi môi sưng đỏ không chịu nổi của tôi mà hỏi.

Tôi cố sức mở mắt ra, dùng ánh mắt tỏ vẻ tôi muốn, hiện tại tôi ngay cả nói chuyện cũng không có khí lực. Trên người lại là dấu vết tình ái, thật là khó chịu.

“Hảo, tôi đi pha nước, anh nghỉ ngơi một chút đi.”

Cậu ấy xuống giường đi vững vàng vào nhà tắm. Hảo không công bằng, vì sao tôi mệt thành cái dạng này, cậu ấy lại tinh lực dư thừa?

Tôi thật sự quá mệt mỏi, lúc cậu ấy vừa vào nhà tắm tôi liền lâm vào mộng đẹp.

Tôi bị nhiệt làm cho tỉnh, mở mắt ra, Liệt ngồi phía sau lưng ôm tôi trong bồn tắm lớn, tôi ngồi trên đùi cậu ấy. Tư thế này làm tôi thấy thẹn thùng, bất qua tôi ngồi hay đứng đều không được, cũng không còn cách nào hơn.

“Anh cuối cùng đã thuộc về tôi.” Cậu ấy phía sau duyện cắn vào cổ tôi.

Nước ấm thoáng giảm bớt mệt mỏi, tôi không còn khí lức cử động.

Dần dần, tôi cảm thấy không khí thay đổi, cậu ấy duyện hôn càng ngày càng có mùi vị tình dục, tay trên người tôi cũng dao động. Trời ạ, sao cậu ấy sáo có thể còn muốn…

Tôi gắng gượng nói cho cậu ấy biết đáp án của tôi.

“Liệt… tôi mệt mỏi… không cần… lại… ân…”

Tôi ngay cả một câu trọn vẹn đều nói không được. Tôi muốn… khóc quá, vì sao đụng trúng người lúc này cũng tràn đầu tinh lực dục vọng, tôi mệt mỏi quá.

“Ngoan, Huyền, làm một lần nữa tôi sẽ cho anh nghỉ ngơi.”

Cậu ấy không để cho tôi phản kháng, nâng thân thể tôi lên, để huyệt khẩu nhắm ngay dục vọng sớm thẳng đứng, đè xuống.

Đột nhiên bị lấp đầy đau đớn cùng khoái cảm, tôi chỉ kinh hô một tiếng, loại phương thức tiến vào đầu làm cậu ấy tiến đến chỗ sâu nhất từ trước tới nay trong cơ thể tôi.

Tôi căn bản là giãy không ra, chỉ có thể tùy ý cậu ấy thao túng cơ thể lần lượt xỏ xuyên qua tôi.

“Ân… không… ngô…”

Rốt cuộc, cậu ấy lại một lần nữa trong cơ thể tôi đạt tới cao trào.

“Huyền, thật là tuyệt, chúng ta làm lần nữa đi.”

Tôi nghe nói như thế, trong lòng kinh hãi. Gạt người, cậu ấy nói chỉ làm một lần rồi bỏ qua cho tôi mà.

Vật nóng rực trong cơ thể lại trở nên nóng hơn, trướng to hơn, xem ra tôi trốn không thoát rồi.

Lần này tôi thật không có chút khí lực đáp lại, khi cậu ấy phóng thích trong cơ thể tôi, tôi cuối cùng đỡ không nỗi nhắm hai mắt lại.

Cậu ấy bên trong cơ thể tôi lui ra, tôi nhẹ nhàng thở ra.

Đột nhiên, ngón tay của cậu ấy sáp nhập vào bí huyệt phía sau. Tôi hoảng sợ.

“Đừng sợ, tôi chỉ giúp anh tẩy trừ một chút. Ngủ đi, việc còn lại cứ giao cho tôi.”

Tôi yên lòng, nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ đen thẳm mà ngọt ngào. Ngủ lần này chính là một ngày một đêm.

“Ân…”

Mông lung, tôi mở ra mắt, nhất thời nảy lên cơ đau làm cho tôi thống khổ nhăn mi lại.

Thật là khổ sở, toàn thân đau đớn, một chút khí lực cũng không có. Thắt lưng hảo toan, cánh tay cũng nâng không nỗi, mà tiểu huyệt phía sau vừa đau vừa rát, còn liên tiếp co rút đau đớn.

Tôi làm sao vậy? Vì sao đau như vậy?

“Tỉnh?” Bên tai truyền đến thanh âm mang theo tiếng cười quen thuộc, tiếp theo đôi môi mỏng ôn nhuận cướp đi hô hấp của tôi.

Sớm đã quen bị đánh lén, tôi nhắm mắt lại mặc cậu ta hôn.

Hồi lâu, cậu ấy buông tôi ra. “Cảm giác thế nào? Thân thể còn không thoải mái sao?”

Tôi mờ mịt nháy mắt mấy cái, đột nhiên mặt “Oanh” một tiếng đốt nhiệt.

Đem qua nóng bỏng triền miên hiện lên trong đầu tôi, Liệt thật hiện nguyện vọng của cậu ấy, tôi đã là người của cậu ấy. Tôi rốt cuộc nhớ tới vì sao lại khó chịu như vậy.

“Huyền, lúc anh mắc cỡ thật là đẹp.”

“Ngô… cậu…” Cậu ấy vừa nói xong liền như chịu không nỗi sự hấp dẫn cúi đầu che lại môi tôi.

Nụ hôn này không đơn giản chỉ là hôn chào buổi sáng, tay cậu ấy cũng bất hảo vuốt ve cơ thể tôi. Tôi không khỏi âm thầm kêu khổ, không thể nào, chẳng lẽ lại muốn làm lần nữa? Cho dù cậu ấy có thể, tôi bây giờ không thể phụng bồi.

Tay cậu ấy càng ngày càng xuống dưới, tôi sốt ruột lên, muốn giãy dụa lại không có khí lực.

Ngay khi ngón tay của cậu ấy thâm nhập vào huyệt nóng, tôi đau đớn “Hừ.” một tiếng. Lần đầu tiên tiếp nhận dục vọng nam nhân, cơ thể tôi căn bản không thể thích ứng, hiện tại tiểu huyệt rất đau, không thể lại thừa nhận một lần nữa bị lấp đầy.

“Làm sao vậy?” Cậu ấy vội buông tha môi tôi, hỏi.

“Đau.” Tôi khinh nhíu mi tâm, nói: “Nơi đó đau quá, Liệt, cho tôi nghỉ ngơi một chút, được không?”

Lời vừa ra khỏi miệng, ngay cả bản thân cũng giật mình. Trong lời nói rõ ràng mang theo chút ý tứ làm nũng, ngũ khí nhu nhượng như vậy tôi chưa từng nói qua.

Cậu ấy nở nụ cười: “Hảo, lần này tha cho anh một mạng.”

Tôi nhẹ nhàng thở ra, lẳng lặng tựa vào ngực cậu ấy nhắm mắt lại.

“Mệt muốn chết sao, bảo bối?” Cậu ấy hôn lên trán tôi.

“Mệt chết đi được.” Tôi bất mãn lườm cậu ấy một cái, “Chỉ lo cho bản thân mình thoải mái, gọi cậu ngưng cũng không ngưng.”

“Ai bảo tiểu huyệt của Huyền chật như vậy, nóng như vậy chứ…”

Tôi mặt như bị thiêu cháu, thân thủ che cái miệng cậu ấy lại, “Không cho nói.”

“Không nói, không nói.” Cậu ấy kéo tay tôi xuống khẽ hôn, “Mau ngủ đi, bằng không chúng ta liền…”

Trong mắt cậu ấy không có hảo ý, không nghĩ cũng biết cậu ấy muốn nói cái gì. Tôi vội vàng nhắm mắt lại, mặt vùi vào trong ngực cậu ấy. Cậu ấy nở nụ cười, đem chăn đắp đến cổ, buộc chặt hai cánh tay ôm lấy tôi.

Đêm đầu làm tôi không thể xuống giường.

Hai ngày đầu, tôi ngay cả ngồi khí lực đều không có, chỉ có thể nằm trên giường, ngay cả việc đơn giản như mặc quần áo, ăn cơm đều phải do Liệt giúp cả.

“Bang chủ? Cha?”

Đẩy cửa đi vào không chỉ có Liệt, còn có bang chủ và cha của tôi.

Tôi còn mặc áo ngủ, không thể che được dấu hôn trên cổ.

“Liệt nói thân thể con không khỏe, ta cùng Thu tới thăm con một chút. Thế nào? Có thấy đỡ hơn chút nào không?” Bang chủ hỏi.

“Không có gì, con đã khỏe hơn nhiều. Cám ơn bang chủ quan tâm.” Tôi nghĩ muốn đứng dậy, cánh tay vẫn là nhũn ra.

Liệt đi đến, nâng tôi dậy, để tôi dựa vào người cậu ấy.

Chương 5

So với hai ngày trước, tôi hiện tại tốt lên rất nhiều. Tuy rằng không có cách nào khác xuống giường nhưng cũng có thể ngồi dậy.

“Liệt, con có điểm quá mức rồi. Sao lại đem Huyền biến thành như vậy, làm việc phải có chừng mực.” Bang chủ trách mắng.

Tôi đỏ mặt.

Cha lúc này mở miệng nói: “Liệt chờ nhiều năm như vậy, thật vất vả mới đạt thành tâm nguyện, có chút không khống chế được cũng có thể lý giải.”

Nghe xong lời này, tôi càng ngượng ngùng.

“Có cái gì ngượng ngùng, ba ba nói đều là sự thật a.” Cậu ấy không coi ai ra gì cứ hôn tôi.

Này, bang chủ cùng cha còn đứng một bên nha.

Chờ cậu ấy buông ta, nhiệt độ trên mặt tôi cũng có thể luộc trứng.

Bang chủ nhìn chúng tôi, trên mặt mang ý cười, nói: “Nếu vậy Thu, chúng ta đi thôi, để cô dâu mới hảo hảo thân thiết thân thiết.”

Ô, hảo mất mặt, tôi cúi thấp đầu, hận không thể tìm cái hầm ngầm tiến vào đi.

Tôi không xuống giường được, Liệt đưa hai người ra ngoài.

Đi tới cửa, bang chủ quay đầu: “Huyền, sau này không nên gọi là bang chủ, biết không?”

Liệt hậu tri hậu giác, “Đúng nga. Huyền, kêu ba.”

Tôi trố mắt một chút, ngập ngừng nửa ngày, mới đỏ mặt kêu một tiếng, “Ba.”

“Này là được rồi.” Bang chủ… không, là ba vừa lòng cười cười, “Liệt, hảo hảo chiếu cố Huyền nha.”

“Ta sẽ làm.” Liệt đáp ứng nói.

Kỳ thật, cho dù ba không dặn dò, tôi cảm thấy được cậu ấy đối với tôi đã là  cẩn thận chiếu cố lắm rồi. Bất quá, bây giờ còn không phải lúc để nói điều này.

Hai vị ba ba vừa đi, tôi liền nghiêm mặt, mất hứng xoay đầu sang chỗ khác.

“Làm sao vậy, bảo bối, ai chọc giận anh mất hứng?”

Cậu ấy leo lên giường, đem tôi ôm vào trong lòng ngực.

“Chính cậu biết rõ. Chính là cậu, sau này không được trước mặt người khác đối tôi động tay động chân nữa. Biết chưa?”

“Vì sao?” Cậu ấy kinh hô: “Anh là vợ của tôi a.”

Kháng nghị của tôi không có hiệu quả, tôi sớm nên biết, cậu ấy từ trước đến nay luôn bá đạo, chưa bao giờ vì người khác luôn làm theo ý mình, tôi nói thế nào cũng không làm cậu ấy bỏ tật xấu này, thật là…

Một tuần sau khi nằm trên giường, tôi cuối cùng có thể xuống giường đi lại, tuy có chút suy yếu nhưng đi bình thường vẫn không sao.

Vừa mới gặp Lệ Tân Bối, thần sắc đen thui hỏi toi hết bệnh rồi sao, làm tôi xấu hổ muốn chết.

Tôi nghỉ chỉ cần là người của Nghiêm bang, đại khái không ai không biết chuyện của tôi là Liệt trong đêm đó, từ thái độ của Liệt, tôi có thể nhìn ra.

Lúc trước cậu ấy nhiều lắm chỉ trước mắt người khác hôn tôi vài cái, bây giờ thì, rõ ràng ánh mắt người mù cũng có thể nhìn ra được. Hơn nữa rất thích ôm tôi, làm toàn động tác khiến tôi đỏ mặt.

Ai.

“Bảo bối, tôi muốn anh.”

Lại là đêm dài, cậu ấy bắt đầu quấn quít lấy tôi. Đêm đầu đau đớn làm tôi một tuần không xuống giường được, tính ra cậu ấy đã nhiều ngày không chạm vào tôi.

“Không cần, đau lắm.” Tôi trở mình đưa lưng về phía cậu ấy. Không phải tôi không có khoái cảm, nhưng cái kia quá mức mãnh liệt làm tôi bị đau, một chút khoái cảm cũng không thấy.

Dục vọng của Liệt rất mạnh cũng là nguyên nhân khiến tôi khiếp sợ, tôi căn bản ứng phó không nỗi, tôi cũng không muốn lại nằm trên giường một tuần nữa đâu.

“Sẽ không đau, tôi sẽ cẩn thận mà, lần này sẽ không làm đau anh.” Cậu ấy từ phía sau ôm lấy thắt lưng tôi, hôn nhẹ tôi.

Tôi trong lòng ngực cậu ấy xoay người, “Lần trước cậu cũng nói như vậy, chính là tôi một tuần không xuống giường được.”

“Lần đầu tiên đều như vậy mà, sàu này làm vài lần sẽ không đau nữa.” Cậu ấy bỗng dưng cúi đầu hôn môi tôi.

“Ngô… chán ghét…”

Tức chết tôi.

“Đến đây đi, bảo bối, tôi sẽ cẩn thận mà.” Tay không an phận chui vào trong áo ngủ.

Cậu ấy luôn định đoạt, mặc kệ tôi có nguyện ý hay không.

“Liệt… nhẹ một chút…”

“Tôi sẽ nhẹ nhàng.” Cậu ấy trấn an hôn nhẹ tôi.

“Không cần làm nhiều lần được không? Đừng biến tôi ngày mai không xuống giường được.”

“Hảo, tôi hứa với anh.”

Tiếp theo,cậu ấy không nói gì, tay hướng hạ thân tôi tìm kiếm…

Bình minh.

Cậu ấy không an phận hôn nồng nhiệt cùng âu yếm làm tôi tỉnh lại, còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, cậu ấy liền vùi vào trong cơ thể tôi.

“Liệt, cậu…”

Thân mình bủn rủn mệt mỏi không thể phản kháng, chỉ có thể nước chảy bèo trôi.

“Ngô… đủ rồi… a… Liệt…”

Tôi dưới thân cậu ấy thể lực cạn kiệt, dưới tình huống chịu không nổi đành cầu xin tha thứ.

Lần này cậu ấy trong cơ thể đạt được cao trào liền lui ra ngoài, đại khái cậu ấy cũng biết thể lực tôi không thể chịu nổi dục vọng mãnh liệt của cậu ấy.

Đêm đầu của tôi, cậu ấy biến tôi thành khóc lóc van xin, cậu ấy không có dừng lại kết quả 7 ngày tôi đều không xuống giường được. Tuy nói tôi thể lực bình thường không tồi đi nhưng làm lao động chân tay quá sức như vậy làm sao có thể chấp nhận.

“Tôi yêu anh, Huyền.” Cậu ấy nói.

Lời cậu ấy nói làm lòng tôi kích động trước nay chưa từng có. Trước kia cậu ấy cũng nói qua, đối với sự rung động mãnh liệt như vậy là vì cậu ấy đã có được thân thể tôi, chuyện này có quan hệ với nhau sao?

Không biết nghe ai nói qia, muốn có tâm một người, trước hết phải có thân thể người đó.

Câu này giống như ứng nghiệm trên người tôi.

“Tôi cũng vậy.” Tôi năng cánh tay vô lực ôm lấy vai cậu ấy.

Trong mắt cậu ấy xẹt qua tia mừng rỡ như đưa, nhiều năm như vậy, lần đầu tiên tôi đáp lại tình yêu của cậu ấy.

“Tôi rốt cuộc hoàn toàn có được anh.” Cậu ấy xoay người nhìn tôi, trong mắt sự vui mừng bộc lộ không giấu diếm.

Nhưng mà bây giờ tôi lo lắng lại là một chuyện khác, tư thế hai người gắt gao cùng một chỗ làm tôi dễ dàng cảm nhận được biến hóa của cậu ấy, tôi nhanh chóng muốn đẩy cậu ấy ra, “Cậu… cậu sẽ không lại muốn…”

“Ai bảo anh nói đáng yêu như vậy chứ.”

“Ngô…”

Hai năm sau.

Lúc Liệt mười tám tuổi, cậu ấy mang tôi tới Hà Lan.

Hiện tại, Liệt đã dần tiếp nhận mọi chuyện trong bang, tôi không chỉ là vị hôn thê của cậu ấy còn là trợ thủ đắc lực nữa.

Liệt đối với tôi vẫn độc chiếm mãnh liệt như xưa, hai năm nay, tôi cơ hồ không có được mấy lần ra ngoài một mình để làm việc.

Chúng tôi đi Hà Lan là để kết hôn, Liệt nói cậu ấy không chịu được những nữ nhân khác cứ nhìn tôi với ánh mắt mơ ước, tôi có chút dở khóc dở cười, cậu ấy cũng không phải không biết trong lòng tôi chỉ có mình cậu ấy, thật là một thùng đại dấm chua mà.

Hôn lễ nho nhỏ được cử hành ở giáo dh, người Nghiêm bang giúp chuẩn bị cùng một số bằng hữu, không có phóng viên nào cả. Liệt cấp cho tôi một hôn lể long trọng, đối với người khác sẽ cho rằng chúng tôi cao hứng, trường hợp thế nào cũng không quan trọng, huống chi tôi cũng không phải là người thích phô trương, tôi chỉ mong có hôn lễ đơn giản mà ấm áp.

Lần này, Liệt nghe theo ý kiến của tôi.

Sau khi hôn lễ của chúng tôi kết thúc, chúng tôi liền về biệt thự tư nhân ở Hà Lan. Chiếc nhẫn đính hôn trên tay tôi đã đổi thành nhẫn kết hôn của nhà thiết kế nổ tiếng, mặt trên còn khắc tên của chúng tôi.

Tôi mặc áo tắm ngồi trên giường, dưới ánh đèn ngủ nhu hòa dễ chịu.

Trong phòng tắm tiếng nước ngừng, Liệt đẩy cửa đi ra.

Tôi dùng khăn mặt lau đi mái tóc ướt sũng, tôi tiếp nhận khăn trong tay cậu ấy, giúp cậu ấy lau khô tóc.

“Thơm quá.” Cậu ấy lấy đi khăn trong tay tôi, mặt vùi vào sau ót tôi thở sâu.

“Mùi hương trên người của anh lúc nào cũng không giống nhau.” Chúng tôi tắm giống nhau cùng một phòng tắm, hương vị trên người đều như nhau.

“Anh hiểu rõ tôi nói gì nhất a.” Cậu ấy nói. “Mỗi lần ngửi được hương vị của anh, 6oi nhịn không được hưng phấn.”

Tôi chịu không nổi , ngôn ngữ rõ ràng của cậu ấy, nhịn không được đỏ cả mặt.

“Chúng ta nghỉ ngơi đi.”

Tắt đèn, giống như mọi người, cậu ấy gắt gao cuốn lấy tôi.

“Anh rốt cuộc hoàn toàn thuộc về  tôi.” Cậu ấy cởi bỏ áo tắm của tôi, “Nếu tôi sinh ra sớm vài năm thì tốt rồi.”

“Tại sao?” Tôi tò mò hỏi. Thuận theo để cậu ấy bỏ đi quần áo của tôi.

“Như vậy có thể để anh bên cạnh tôi sớm hơn, sẽ không tổn thương anh.”

Tôi cong khóe môi, lộ ra nụ cười thản nhiên, “Có một số việc chúng ta không thể thay đổi a. Tôi cho tới bây giờ cũng không nghĩ mình lại gả cho một người nam nhân còn có thể yêu thương cậu ấy. Ân… điểm nhẹ…”

Cậu ấy cắn nhéo trước ngực tôi, lưu lại một cái hồng ngân.

Giống như biểu thị công khai sự độc chiếm tôi của cậu ấy, cậu ấy rất thích lưu trên người tôi những dất vết của cậu ấy.

“Dù có lên trời tôi nhất định cùng Thiến Văn phân loại hai nam nhân đi.”

“Chù dù lão thiên gia cho anh thích người khác, tôi cũng sẽ đem anh cướp về, anh là của tôi.”

Tôi nhẹ nhàng mà nở nụ cười.

Một người bá đạo, làm theo ý mình đối với tôi vô cùng ôn nhu.

ở trên người tôi bàn tay ây yếm khơi mào dục vọng, làm tôi không chịu nỗi khinh suyễn một hơi.

Tôi nhắm mắt lại, thân thể run rẩy, tùy ý cậu ấy tách chân tôi ra, đem tình dục tiến vào hải dương.

Cậu ấy dùng cường thế, thủ đoạt để chiếm được tôi, mà tôi cũng bị người cường thế cùng ôn như khiến mình yêu cậu ấy. Cậu ấy chiếm được người của tôi, cũng chiếm trái tôi, đại khái đây gọi là bắn trúng mục tiêu đi.

Hoàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammei