p17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi cô trở lại Yonghwa đang đợi cô ,anh trong thật quyến rũ khi ở đó,cơ thể anh chỉ được chế bởi tấm ga trải giường tóc rối bù, đôi mắt nhảy múa với sự thiếu kiên nhẫn đối với cô.
"Hãy đến đây Joo Hyeon!"
Cô bước chầm chậm đến bên anh, bên trong cô là một sự hỗn loạn khi cô đến gần anh hơn
Anh đưa tay ra và cô nắm lấy nó, trượt những ngón tay giữa anh,anh siết chặt và giục cô lại gần.
Và rồi họ nhìn nhau, đó là những điều họ sẽ không bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi làm, nó giống như đọc được trái tim của nhau tìm kiếm những gì họ đang hy vọng nhìn thấy.
"Yong! Em yêu anh,em yêu anh từ rất lâu rồi!"
"Bao lâu rồi Joo Hyeon!"
"Từ lần đầu tiên em gặp anh!"
"Jeongmal?" Anh ngạc nhiên
"Đúng vậy!"
"Nếu em nói với anh thời gian trước đây,anh ước gì em sẽ nói với anh!"
"Anh sẽ yêu em nếu anh biết sớm hơn oppa? Em không nghĩ vậy!"
"Tại sao, tại sao anh lại không?!"
"Chúng ta chỉ là hai người rất khác nhau,dường như không có cơ hội để anh yêu em!"
"Joo Hyeon, sự khác biệt của chúng ta, chỉ có trong đầu em !"
"Không, không phải vậy,anh đã thấy những tin đồn cách họ nói say sưa về việc người thừa kế Jung corporation kết hôn với cô hầu gái của mình như thế nào mà!"
"Em luôn nói mình là một người giúp việc,em rất quan trọng đối với anh joo Hyeon,em có biết điều đó không?"
Cô bắt đầu lắc đầu không tin
"Đúng rồi,em giống như một người em gái đối với anh một người em gái anh thực sự rất yêu quý,anh nhớ em khi anh ở nước ngoài và anh thực sự hạnh phúc mỗi khi ở bên em ,anh đã luôn nghĩ về em như thế cho đến sáng hôm đó,khi anh thức dậy và thấy em đang ngủ bên cạnh anh!"
"Anh nghĩ gì về em ngay sau đó oppa?" Cô hỏi sự tò mò ngày càng nhiều hơn.
"Anh thấy bắt đầu thấy em khác,anh bắt đầu thấy em là một người phụ nữ,anh bắt đầu hình dung về cuộc sống đối với em!"
Anh nói siết nhẹ vào tay cô
"Nhưng sau đó...!"
"Nhưng sau đó?!"
"Em dường như không cần anh một chút nào,em có vẻ quan tâm đến Lee Jung Shin nhiều hơn là em quan tâm đến anh!"
Cô đã cười" em quan tâm đến anh nhiều hơn cuộc sống của mình oppa!"
"Tuy nhiên em đã gắn bó với cậu ấy Joo Hyeon!"
"Jung Shin rất quan trọng... nhưng anh còn quan trọng hơn cậu ấy!"
"Gì? Anh là gì đối với em joo Hyeon?"
"Anh là người duy nhất trong trái tim em!"
"Vậy còn Kang min Hyuk?"
"Một cố gắng để quên anh!"
"Vậy nó là gì,em có quên anh khi đang ở bên cạnh cậu ấy không?"
Cô lắc đầu" nó thất bại hoàn toàn, và em đã phá vỡ trái tim của cậu ấy!"
"Anh cảm thấy tiếc cho cậu ấy!"
"Anh là lý do chính, vì vậy anh nên.."
"Anh không,anh rất vui khi em chia tay với cậu ấy!"
Họ đã không nói chuyện trong một thời gian,anh chỉ với tay kia của cô và giữ cả hai tay.
"Những gì về Krystal-sii?!"
"Lần cuối cùng anh nói chuyện với cô ấy là vào hai tuần trước!"
Cô muốn hỏi anh hàng ngàn câu hỏi , nhưng sau đó anh nói cho cô biết điều quan trọng nhất mà cô muốn nghe, một lần nữa.
"Tình cảm của anh dành cho cô ấy đã tan biến sau đêm chúng ta bên nhau,sau khi anh thấy em khóc và chạy ra khỏi căn phòng này,em có nhớ là em đã tránh né anh trong nhiều tuần không?!"
"Nè! Bởi vì em không biết làm thế nào để đối mặt với anh!"
"Đây là nỗi đau lớn nhất Joo Hyeon, trước đó anh chưa bao giờ không thể nói chuyện với em!"
"Em xin lỗi!"
" được rồi, có lẽ chúng ta phải trải qua nỗi đau đó để cuối cùng được hạnh phúc với nhau!"
"Em yêu anh!" Cô nói một lần nữa, dường như đó là điều duy nhất cô muốn anh nghe thấy.
"Anh cũng yêu em,anh xin lỗi vì đã không nhận ra ngay từ đầu,anh sẽ bù đắp cho em đến hết phần đời còn lại của cuộc đời anh!" Anh nói với cô
Anh cởi chiếc áo choàng tắm mà cô đang mặc ra
"Nếu anh có thể nhận ra điều này sớm hơn thì chúng ta sẽ hạnh phúc sớm hơn thế này,anh sẽ thay thế những giọt nước mắt mà em đã rơi bằng những nụ cười!"
Sau đó anh hôn lên bụng cô , đưa chiếc lưỡi trên bờ mặt, trước khi đưa môi lên trên cơ thể cô và kéo cô xuống ,cô trượt tay lên tóc anh khi anh bắt đầu liếm vú cô,cô kéo đầu anh lên để bắt  lấy môi anh và hôn anh nồng nhiệt với tất cả niềm đam mê mà cô dành cho anh ,cô đưa lưỡi vào miệng anh , làm anh rên lên vì sung sướng, mím môi lại với nhau lưỡi cô giao phối với anh.
Tại một thời điểm ,cô lướt đầu lưỡi vào môi dưới của anh và anh cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.
"Ôi chúa ơi,em đã học cái này ở đâu vậy?!"
Joo Hyeon dừng lại mặt cô ngơ ngác"gì vậy?"
"Cái đó ngay bây giờ, cái cách mà em liếm môi dưới của anh?!"
"Anh có thích cái đó không?!"
"Vâng, hãy làm lại một lần nữa!"
Dần dần cô lại làm nó một lần nữa , lưỡi đầu lưỡi trên môi dưới của anh, Yonghwa thở hổn hễn và siết chặt eo cô.
"Nhiều hơn nữa!" Anh yêu cầu
Joo Hyeon liếm môi dưới của anh một lần nữa và đi đến môi trên trước khi giữ nó nhẹ nhàng giữa hai hàm răng, Yonghwa đã ngồi lặng lẽ cảm thấy cô đã tấn công môi anh tốt như thế nào cho đến khi cô dừng lại và nhìn anh ,anh có vẻ muốn cô làm điều gì đó nhiều hơn nữa,cô không biết anh muốn gì vì vậy cô chỉ hôn anh một cách nhẹ nhàng, anh hít một hơi thật mạnh vuốt ve eo cô lưỡi anh liếm hai núm vú của cô trái phải nơi có vẫn còn ẩm ướt khi cho con trai của họ ăn việc nhận ra bằng cách nào đó khiến tim anh đập nhanh.
Muốn làm hài lòng anh cô nhẹ nhàng dựa vào người anh xoa tay xuống lưng anh, điều đó đã đẩy anh vào hành động. Anh cởi áo choàng tắm của cô và đẩy cô xuống giường,tay anh ở khắp nơi cùng một lúc,anh tìm thấy môi cô và hôn nó vào một chuỗi những nụ hôn ướt át khác khiến cô thở hổn hễn khi cô nhận ra anh đã chiếm lấy cô một lần nữa di chuyển trơn tru và cứng rắn trong cô,cô ôm lấy anh và di chuyển dưới anh vì anh, và chào đón anh.
Họ đã trải qua một đêm dài như thế,cho và nhận lại niềm vui.
*****
Sáng hôm sau
Joo Hyeon thức dậy với cảm giác bàn tay Yonghwa đang ôm lấy cô,hơi ấm thấm qua từng lỗ chân lông của cô khiến cô rút xát lại gần anh, nháy mắt vài lần, rồi đôi mắt cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang nằm cạnh mình, Yonghwa đang ngủ say hơi thở dài và đều đặn,anh trong rất giống ji hoon mũi và môi anh ấy trong rất giống với em bé của họ.
Cô biết anh là một người ngủ sâu,anh sẽ không tỉnh dậy trước khi chuông báo thức reo lớn từ điện thoại di động đặt trên bàn. Vì vậy cô vạch một đường dọc theo mũi anh chải lông mi cho anh,nheo lông mày, trước khi từ từ theo hình dạng của đôi môi anh.
"Em yêu anh.. Yonghwa!" Cô nói nhẹ nhàng cẩn thận để tránh đánh thức anh dậy.
"Em đã yêu anh trước khi em hiểu thế nào là tình yêu!"
Nghiêng một tay ,cô từ từ đưa tay xuống cơ thể anh , cảm nhận được sự hốc hác của cổ họng anh , sự sắc bén của xương quai xanh , những chiếc máy bay của ngực anh, xuống bụng anh đôi mắt cô dõi theo tay cô đi đẩy tấm khăn phủ xuống anh.
"Anh ấy thật, mình có thể chạm vào anh ấy,anh sẽ không biến mất, chúng ta thực sự bên nhau!"
Để chứng minh điều đó với chính mình,cô đi theo con đường mà đôi tay cô làm bằng đôi môi mình hôn cổ họng anh, xương cổ áo,dọc xuống ngực anh, rồi nằm xấp xuống cô nhắm mắt lại một lần nữa.
Và rồi một bàn tay ngăn cô lại,cô giật mình và ngồi thẳng dậy.
Anh đang nhìn cô chăm chú khiến cô đỏ mặt
"Em có nghĩ rằng anh có thể tiếp tục ngủ khi em hôn anh như vậy?" Anh hỏi giọng anh khàn khàn nhưng mặt dù vậy anh vẫn luôn tỉnh táo.
"Em xin lỗi,em là người..em không thể ngăn bản thân mình lại!"
Anh ngồi dậy, cười khi trong thấy vẻ mặt của cô, như thể anh bắt gặp cô làm điều gì đó tội lỗi.
"Anh đã yêu cầu em dừng lại khi nào?!" Anh hỏi đưa tay vuốt ve đùi cô.
Cô không nói gì và không biết phải phản ứng như thế nào
"Bây giờ anh đã thức dậy em đã mất can đảm chưa?"
Yonghwa vòng tay quanh eo cô, đưa khuôn mặt anh lại gần cô hơn , sự nhút nhát không chắc chắn của cô làm anh nhột ở tất cả những nơi thích hợp, khiến anh muốn đặt cô xuống và cho cô thấy anh yêu cô nhiều như thế nào, nhưng đâu là niềm vui trong đó? Đầu tiên anh muốn thấy cô chủ động, lần này cô biết anh tỉnh táo và mong đợi.
Anh cứ nhìn chằm chằm vào cô  Không làm gì khác cho đến khi Joo Hyeon đặt môi cô lên môi anh.
Anh không hề mấp máy môi chỉ tận hưởng cảm giác đôi môi cô di chuyển trên đôi môi anh,cô hôn từ từ và rất cẩn thận như thể sợ nó sẽ bị gọi là sai lầm,anh mở miệng ra và cô biết mình phải làm gì cô thè lưỡi vào liếm bên trong miệng anh thật chậm khiến nó phát điên.
Anh vuốt ve eo cô và hôn lên lưng cô , nghịch lưỡi và rên rỉ với nụ hôn và rồi anh kéo lại vùi đầu vào cổ cô, hít sâu mùi hương của cô,cô hôn lên vai anh và đưa môi cô lên từ vai anh đến cổ anh.
"Joo Hyeon!" Anh thì thầm yêu những lời trêu chọc ngọt ngào.
Cô ôm chầm lấy anh và hôn khắp mặt anh khi anh lăn đầu gối đặt chúng giữa hai chân cô,cô hiểu ý anh và sẵn sàng dang chân cho anh,bao bọc trong vòng tay cô anh lao vào cô.
Họ di chuyển vui vẻ cùng nhau tận hưởng khoảnh khắc hai tay chạm vào cơ thể nhau,mỗi hơi thở họ chia sẻ, mọi âm thanh họ phát ra,mỗi lần họ chạm vào nhau, đều được cảm nhận sâu sắc tốt hơn mỗi giây phút trôi qua,cô cảm thấy như đang bay ,bay cao trong không trung,anh cảm thấy như đang ôm một giấc mơ ngưỡng mộ mọi phản ứng của cô khi ham muốn của họ trộn lẫn nó tăng gấp 10 lần và khiến họ mất đi những suy nghĩ khác ngoại trừ niềm vui họ đang có, sự giải thoát của cơ thể cô làm cho cô cong trên giường nâng cơ thể anh lên,cô dựa tay vào nệm và thở ra tên anh khi anh ôm cô chặt hơn và rồi đến lượt anh gục mình trên gối và đẩy cô xuống để có thêm chiều sâu anh rên rỉ và lắp đầy thính giác của cô bằng hơi thở khó khăn của anh
Rối vào nhau,anh nhìn xuống và vuốt tóc cô
"Chào buổi sáng Hyeonnie!"
"Chào buổi sáng oppa!"
Sau một khoảnh khắc nhìn chằm chằm vào cô anh nói đó là cách tốt nhất để thức dậy
Cô cười bên dưới anh
"Anh cần phải đi tắm và đi làm!"
"Anh biết"
"Anh có một cuộc họp!"
"Đúng vậy"
"Anh cần ra khỏi em !"
"Ne!"
"Nhưng em quá quyến rũ khi bỏ lại một mình"anh nói khi mỉm cười
Joo Hyeon đẩy anh từ từ tách phần dưới cơ thể của họ
"Hãy đi tắm oppa!"
"Anh không muốn làm gì nữa,anh muốn em một lần nữa!" Anh thở dài tiếc nuối.
"Nhưng anh phải làm việc,anh có cả ngàn việc để làm!"
"Anh sở hữu công ty một cách an toàn, sẽ ổn thôi nếu anh nghỉ một ngày!"
Joo Hyeon mỉm cười rộng rãi nhưng vẫn không ngừng thúc dục anh đó là những ngày cuối tuần được tạo nên
"Gì? Để làm cho tình yêu?!"
"Nếu đó là những gì anh muốn oppa!"
"Em có thể hứa rằng em sẽ ở trên giường của anh suốt ngày cuối tuần!"
"Vâng em hứa!"
"Được"
"Được rồi, vậy anh có thể đi tắm ngay bây giờ được không?!"
Ngay sau đó Yonghwa hôn lên môi cô và rời khỏi giường đi bộ vào nhà tắm
Cô lấy tay che mặt và kêu lên một cách vui vẻ, trước khi bình tĩnh lại tìm kiếm áo choàng tắm  và đi đến phòng con trai mình.
****
Anh nói rằng anh bị thiếu ngủ và cần cà phê để thật tỉnh táo vì vậy cô đã đi đến bếp làm nó cho anh,anh không có tâm trạng xa cô nên anh đi theo cô vào bếp, cả hai đang nói về việc hẹn hò thật sự( điều mà họ chưa bao giờ chính thức để làm) trong khi tay cô đang di chuyển để đặt bộ lọc vào máy pha cà phê bỏ hai muỗng cà phê vào đó,đỗ một ít nước và đợi nó pha trong khi đun nóng sữa trên chảo nhỏ.
Anh ngừng nói và chỉ nhìn cô ,cô là người tiếp tục nói chuyện mô tả rằng nếu đó là với anh, miễn là họ dành thời gian cho nhau cô coi đó là một cuộc hẹn hò.
Khi cà phê được pha xong cô rót nó vào một cái cốc cô bỏ sữa nóng và một muỗng cà phê đường.
Anh nhấp một ngụm
"Một ly cà phê hoàn hảo!"
"Em có biết gì không,em pha cà phê ngon nhất!"
"Em có phải không, nhưng đó chỉ là cà phê bình thường!"
"Ý anh nói,anh không biết tại sao nhưng nó ngon hơn so với sang kyu barristas hoặc những quan cà phê sang trọng!"
"Có phải anh đang nói quá lên không oppa?" Cô mỉm cười
"Vì em làm nó rất đơn giản,anh nghĩ rằng nó sẽ là một quá trình rất phức tạp bây giờ anh nhận ra rằng đó không phải là cà phê hay barristas nữa, nó có hương vị rất ngon và em là người đã làm nó!"
Cô cảm thấy hạnh phúc khi nghe anh nói như vậy
"Anh thực sự yêu em sau tất cả những gì anh nhìn thấy!" Anh tuyên bố,tặc lưỡi trong sự hài lòng sau một ngụm cà phê hoàn hảo.
"Anh cười cái gì vậy,em không hiểu những gì anh đang nói nhưng em thích kết luận của anh!"
Anh đang cười toe toét trước khi dồn cô vào quầy vuốt ve khuôn mặt cô nhẹ nhàng trước khi đánh cắp một nụ hôn"anh sẽ giải thích nhưng nó quá dài và anh cần phải đi làm anh thà hôn em để lắp đầy thời gian"
Và không chờ đợi câu trả lời của cô anh nghiêng cằm cô và trao cho cô một nụ hôn dài.
****
"Sajangnim ở đâu?"  Sun Woo Hwan khẩn trương hỏi bước nhanh qua cửa trước vào khu vực phòng ăn
"Tôi cần nói chuyện với anh ấy ngay bây giờ,anh ấy phải biết rằng tôi nghe nói tối qua korean Air muốn bắt đầu hợp tác với Sang kyu,họ sẽ cung cấp vé máy bay thấp và hy vọng rằng Sang kyu có thể tạo ra một gói kinh tế cho phòng khách sạn để có thêm khách du lịch."
"Tôi đề nghị anh hãy đợi và đừng đi vào đó" Go Seung nói chạy bên cạnh anh ấy.
"Cô có ý nghĩa gì khi chờ đợi, đây là một vấn đề rất quan trọng,anh ấy sẽ rất vui và nhảy vào cơ hội đó!"
"Tôi biết nhưng là không phải bây giờ!"
Woo Hwan mở cửa phòng ăn, các bữa ăn đã có nhưng không có những người giúp việc ngay lập tức anh đi vào bếp.
"Hãy đừng đi đến đó!" Go Seung cảnh báo
Nhưng đã quá muộn
Woo Hwan mở cửa, Sajangnim của anh đang ở đó mỉm cười nhếch môi với vợ mình trong khi cô hôn lại một cách háo hức đang ngồi trên quầy.
Họ đã lãng quên khi nhận ra họ không cô đơn và Woo Hwan đóng cửa lại mặt anh đỏ một cách khó khăn.
"Tôi đã nói với anh rằng hãy để cậu ấy yên"
"Có phải đó là lý do cậu ấy chạy khỏi bữa tiệc tối qua?" Woo Hwan hỏi trong khi ôm đầu
"Cậu ấy là ông chủ của tôi jjinjja? Cậu ấy không thể đưa vợ vào phòng ngủ sao?"
Quay trở lại với Sang kyu , tôi sẽ nói với anh ấy cơ hội quan trọng sau đó, trong khi đó hãy để họ làm bất cứ việc gì họ muốn cuối cùng họ cũng đã ngừng giả vờ rằng thế giới sẽ kết thúc khi họ không ở bên nhau  ,anh đã không nhìn thấy bất cứ điều gì!"
Woo Hwan đồng ý và rời đi cảm thấy hơi run.
****
Mọi thứ dường như xoay vào đúng chỗ của nó ngay bây giờ,mỗi ngày đều có ý nghĩa hơn vì anh biết anh đã cưới cô không chỉ trong tên mà trong cả trái tim cơ thể và tâm hồn,cô là thứ anh cần cả cuộc đời, buổi sáng đầu tiên trong căn phòng của anh sau khi làm tình với cô ấy,anh ngồi vào bàn làm việc của mình tháo nhẫn cưới và hướng nó ra ánh nắng để anh có thể nhìn thấy tên của cô Seo Joo Hyeon 2012-2-14 tên của vợ anh và ngày cưới của họ.
Cô đang  đeo cặp nhẫn được khắc tên anh trên đó
Anh mỉm cười với chính mình và đeo chiếc nhẫn của mình một lần nữa vào ngón áp út trái.
Những ngày sau đó là hạnh phúc,anh chưa bao giờ nghĩ mình lại như thế này thật hạnh phúc khi đứng bên cạnh một người phụ nữ nhưng đó là sự thật và anh không có ý định ngăn cản cảm xúc thật của mình nữa,anh gọi cho cô vào ban ngày giữa các cuộc họp chỉ để hỏi
"Em đang ở đâu? Đang làm gì đấy?" Anh chụp ảnh cô trong điện thoại khi cô đang bế con trai của họ,anh về nhà mỗi tối ôm và hôn cô bằng cả trái tim của anh.
Anh mua cho cô một viên ngọc mới mỗi ngày để cho cô biết là cô quý giá với anh như thế nào
Nhưng một ngày nọ cô đã ngăn anh lại
"Tất cả đều đẹp,em sẽ mặt nó và trân trọng nó, nhưng em sẽ cảm thấy hạnh phúc hơn nếu anh ngừng mua cho em những thứ đắt tiền như thế này, chúng ta có thể làm một cái gì đó khác mà,em thực sự muốn làm với anh mãi mãi, làm thế nào về việc đi đến rạp chiếu phim và xem một bộ phim lãng mạn cùng với nhau? Anh có nghĩ rằng anh sẽ giành thời gian cho em để làm những việc đó không oppa? Xin vui lòng!"
Anh dễ dàng đồng ý khi xem một bộ phim cùng với cô ăn bỏng ngô và uống soda nắm lấy và ôm cô cho đến khi nó kết thúc.
Tất cả những gì cô muốn làm với anh là những điều đơn giản, đi đến quán cafe với anh cô đọc sách và anh chơi với iPad của mình, cùng nhau đi đến các bác sĩ để khám thông thường cho ji hoon,mang bữa ăn cô nấu đến Sang kyu và nhìn anh ăn nó
Anh nghĩ mình đang yêu những bữa tối dưới ánh nến với những cô gái anh hẹn hò trước đó.
Với Joo Hyeon,anh biết anh đang yêu khi họ ăn cùng với bố mẹ anh và anh đang nắm tay cô dưới gầm bàn,anh đã yêu cô khi cô cho anh vitamin và nước trái cây để anh khỏe mạnh, anh yêu cô khi thấy cô đang chải tóc cho ji hoon khi đang nói chuyện với thằng bé.
Tim anh đập thình thịch khi nghe thấy tiếng"oppa, chào mừng anh về nhà!"
Anh gục đầu vào gót chân mỗi khi cô gọi tên anh một cách say đắm khi họ làm tình.
Nhưng trên hết anh yêu cô rất nhiều khi cô cười thỏa mái trước mặt anh bất đắc dĩ và tự phát và kết quả là khi lắng nghe những câu chuyện cười của anh.
Đó là khi cuối cùng anh có thể cảm nhận rằng cô đã cho anh tất cả không còn cảm giác bảo vệ và bí mật.
"Saranghanda Seo Joo Hyeon"
****
Mấy ngày nay cô cảm thấy như mình bị giữa thực tế và tưởng tượng, thật khó tin những gì đã xảy ra với cô ,anh luôn là một ngôi sao không thể tiếp cận được với cô sáng nhưng xa lắm.
"Mong ước của cô là được ở bên cạnh anh đó là niềm khao khát không ngừng được kết tinh và trở thành một phần của cô.
Bây giờ nó đã trở thành sự thật đôi khi cô muốn dừng lại thời gian để phân tích nó.
"Mình đang nuôi con trai của mình, và anh yêu mình ,ai nghĩ điều này có thể được?!"
Tuy nhiên anh cho cô thấy cảm xúc của anh hàng ngày
Đó là cách anh nói và nhìn cô hàng ngày với rất nhiều sự dịu dàng
Đó là cách anh gọi cho cô vào ban ngày như thế anh nhớ cô chỉ vì cách nhau vài giờ.
Đó là cách anh tuân thủ những mong muốn đơn giản của cô làm những việc bình thường mà tất cả các cặp đôi thường làm, giống như đi đến rạp chiếu phim, đến quán cafe, buổi biểu diễn âm nhạc,mua sắm đồ trang sức ở các phố cổ
Cô choáng ngợp với những ham muốn tột độ của anh,anh muốn cô hết lần này đến lần khác,mỗi đêm là một trải nghiệm mới về việc thể hiện và chứng minh tình yêu, có nhu cầu của anh mang lại cho cô , nhưng anh không bao giờ cảm thấy mệt mỏi khi theo đuổi niềm đam mê của cô, khiến cô bị mù với mọi thứ trên trái đất ngoại trừ anh
Cô luôn hình dung anh là một người điềm tĩnh, rõ ràng anh có một khía cạnh đam mê,ham muốn và hoang dã.
"Anh yêu em bởi vì anh được là chính mình khi ở bên cạnh em"
"Anh đoán là anh không thể kiểm soát nhiều nếu đó là vì em,anh ghen tuông,lo lắng,anh đoán anh muốn thể hiện điều tồi tệ nhất của anh với hy vọng em có thể chấp nhận anh thật sự!"
"Oppa!" Cô gọi và chạm vào má anh 
"Thì sự không hoàn hảo của anh vẫn hoàn hảo trong mắt em!"
Anh ngừng thở trong một giây trước khi lại vươn ra đòi lấy bằng chứng
Những ngày của cô là một Sang kyu samonim tốt và là một người mẹ tốt cho đứa con trai quý giá của cô.
Đêm của cô chỉ dành riêng cho Doryeonnim giờ là chồng
Cô ước mỗi ngày đều như thế này

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#faceboock