Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa xuân năm 16 tuổi,
Tôi nhận được một lá thư.
Không rõ thế nào nó đến được chỗ tôi,
với mục đích gì?
Đặc biệt, người gửi lại là....
       ------------------------------------------------
   Bắt đầu từ hôm nay, Takamiya Naho chính thức trở thành nữ sinh lớp 11.
   Sáng hôm ấy là lễ khai giảng. Khi chuẩn bị đến trường, cô bỗng thấy một bức thư nằm dưới cửa ra vào.
   "Ủa "
   Naho tò mò cầm bức thư lên. Trên phong bì có đầy đủ tem, địa chỉ và họ tên người nhận, có điều con dấu trên tem thư xước chằng chịt nên chẳng nhìn rõ.
    "Arigasaki, thành phố Matsumoto, tỉnh Nagano
      Người nhận :Takamiya Naho"
    "Chắc sáng nay lúc nhận báo của bưu điện, bố làm rơi đây mà. Mà ai gửi vậy nhỉ? " Naho lật mặt sau của phong bì ra xem.
     "Người gửi :Takamiya Naho"
     "Người gửi là.... mình ư? "
    Trong thoáng chốc, Naho sững người chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra.
     - Naho, sắp trễ rồi đó con. -Giọng mẹ từ bếp vọng ra.
     -Dạ!
      "Thôi chết, muộn mất, muộn mất."
     Naho vội mở cửa chạy ù ra đường. Từ nhà đến trường mất ba mươi phút đi bộ, nhưng chỉ hai mươi phút nữa là tới lễ khai giảng, sau đó là tiết sinh hoạt đầu tiên của năm học mới.
       "Nhất định trong nhật kí hôm nay mình sẽ viết : 'Ngày 6 tháng 4,lần đầu tiên trong đời mình ngủ nướng. ' Trời ạ, sao mình lại quên mất đặt chuông báo thức cơ chứ? Mẹ cũng kì ghê, chẳng đánh thức mình dậy gì cả! "
        Naho vơ vội chiếc bánh mì tròn để ăn sáng, tóc tai chưa kịp chải đã hớt hải chạy như bay ra ngoài.
        Nhiệt độ ngoài trời là 6°C, cái lạnh se se buổi sớm mai như phảng phất trên da thịt.
        Naho chạy đến đứt cả hơi. Cô lao xuống con dốc, đến khu phố chính trong thành phố rồi băng qua làn đường đi bộ ở công viên. Đây rồi, con đường dẫn tới trường đã ở ngay trước mắt. Hoa mai ngào ngạt tỏa hương thơm ngát.
         "Hộc... hộc... Cố thêm chút nữa nào. Còn năm phút nữa là chuông báo vào tiết, sẽ kịp thôi! "Naho tự động viên.
           Naho lướt qua một bác gái đang đắt chú chó Shiba đi dạo, ngang qua một nhóm người cao tuổi ở quảng trường, cuối cùng thấy ngôi trường màu trắng nằm đối diện công viên với hàng cây xanh non còn chưa hé nụ.
           Naho thở phào nhẹ nhõm, rồi chợt nhớ ra phong thư màu trắng cô vẫn cầm trong tay nãy giờ.
           "Thư ...để lát nữa xem sau vậy. "
           Naho nhét vội phong thư vào cặp, vòng ra cửa sau của công viên, men theo con đường sau trường rồi rón rén luồn qua khẻ hở hàng rào.
         ---------------------------------------------
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro