Trăn Trối.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bên tai chỉ còn tiếng đạn lạc, bom rơi. Những viên đạn chì thoát ra khỏi nòng súng, hướng thẳng tới từng binh sĩ, xé gió mà bay. Rồi nơi đáp của chúng sẽ ở đâu, ghim vào mũ, vào giáp, hay lại hạ cánh trên tay, trên vai, xuống dưới cẳng chân của người chiến sĩ?

Những người quân nhân, có mấy ai ham hố chiến tranh? Bỏ lại phía sau là gia đình, người thân, những mối quan hệ keo sơn gắn kết thân quen ở phía bên kia chiến tuyến. Phơi xác trước họng súng của quân thù, chiêm nghiệm cảnh thân xác ta nhàu nhĩ trước từng cái đạp, cái dẫm, tiếng hô hào ghê rợn của đồng đội mà tiến bước phanh thây kẻ địch.

Đớn đau làm sao, khi lời ca câu hát, khi những thanh âm nhẹ nhàng mà họ nghe thấy lúc cuối đời lại là cảnh hỗn loạn của chiến tranh, nơi những tiếng thét kinh hoàng của địa ngục vang lên, sẵn sàng dìm mọi vật xuống bể lửa. Không còn tiếng gọi âu yếm của tình nhân, kẻ đã lập gia đình chỉ ù ù bên bên tai những tiếng "anh ơi, cha ơi" - bóng hình dạt dào của vợ của con, của người mà chúng nhớ mong, ầm ĩ trước sự đảo điên của thời thế.

Ta còn lại gì sau mỗi cuộc đua, sau mỗi cuộc thanh trừng man rợ?

Tử thi còn lại chất chồng
Máu đen hòa lẫn đất trời mây xanh
Xác thây lấp cạn chân tay
Tiếng khóc vang vọng rừng cây, núi đồi
Nguội lạnh sưởi ấm thân ta
Cái manh miếng áo che đôi mắt mờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro