Phù dung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rót lệ vào tim
Em yêu anh,xin anh đừng làm gì cả.
đừng biết,đừng nghe,đừng thấy,đừng cảm nhận,
...
Chiều hoàng hôn đỏ rực,mưa rơi lã chã,gió thổi phờ phạc
Ánh đền mờ ảo,sáng lấp lánh trong bóng tối mịt mù của căn phòng mùi gỗ trầm cũ kĩ.
Người em mệt mỏi,tựa vào thành cửa sổ,lặng nhìn ánh hoàng hôn rơi xuống bên vách phía tây xa xôi.
đêm đen,gió không ngừng thổi,từng cơn lạnh buốt da thịt,em mặc váy trắng nắm rũ rượi bên ô cửa sổ,
Đêm nay,trời đầy sao,sáng chói cả một vùng.
Khóe mi em ướt đẫm,lệ chảy dài trên mi mắt.Môi đỏ ửng như gạch ngói,mắt lung linh như sao trời.
Tí tách,mưa rơi đọng lại trên tán lá cây xanh trên ô cửa dường như cũ kĩ,níu vào sâu trong lòng người một chút xao xuyến.em ngả nghiêng làm dưới nền nhà lạnhh tanh.đèn chập choạng sáng,lệ khô trên gò má hồng hào,cái lạnh từ cơn mưa rả rích len nơi da thịt em đến ửng đỏ.
em ngủ,em mơ,mơ thấy giấc mộng giữa em và gã.nó đẹp như hoa,như ngọc,như tình yêu tuổi đôi mươi còn bẽn lẽn trên cơn mưa đầu mùa.
em vẫn nằm trên sàn gỗ lạnh lẽo ấy,chìm đắm vào cơn mê sảng tình ái không thể kéo nổi.nằm mê man trên thềm nhà lạnh lẽo,em ôm tình yêu nồng nàn của mình chìm nghỉm vào cơn mê.
em muốn được chết chìm trong tình yêu của gã.muốn được gã ôm vào lòng khi trời phủ kín tuyết,muốn gã hôn lên mu bàn tay mềm mại trong buổi chiều hoàng hôn buông xuống.
Muốn tình yêu ảo tưởng đấy là thật
Muốn nó đến phát điên.
Muốn nó đến chết.
.
Tình ta nhẹ tựa gió thoảng,
Như ngọn gió đầu mùa phảng phất
Nơi đầu mũi đến dịu ngọt
Hỡi thánh thần ơi,hãy cho kẻ tội lỗi này một tình yêu trọn vẹn với cái ảo tưởng mộng mơ này!
.
vì em đã mê gã đắm đuối,em đã chìm xuống trong cái hạnh phúc mơ mộng đó rồi!
trời đen kịt,mưa ngừng rơi,gió hiu hắt xen qua thảm cỏ xanh mướt,sương đọng lại trong cơn say mê tình yêu của em.
em muốn tính yêu ảo mộng ấy,muốn nó luôn luôn là của mình.muốn tình yêu ấy luôn được xảy ra,không có cái gì có thể ngăn cách,muốn được trọn vẹn.
hỡi ơi,vị thần tình yêu quý mến sao ngài vẫn chưa ban tặng mũi tên tình ái cho em và gã.
Em vật vã lắm rồi,nhem nhuốc trong bộ váy trắng điệu đà,mãi tóc rũ rượi ôm lấy khuôn mặt bệch bạc.vậy mà em vẫn ôm đoạn tình duyên đã cắt lìa với gã.
Sáng,nắng đã cười,chim ca líu lo cả một vùng,em vẫn nằm đấy,đôi môi hồng hào khẽ mỉm.
Đóa phù dung đỏ nhạt tựa mình vào ô cửa,xen lẫn làn gió, thoảng thức sương mai sáng sớm.
Bởi vì yêu anh nên em ôm tương tư vào giấc mộng
____
-Hết-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro