(OS) Đáy Biển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Warning : Loạn, typo.

____[Đáy biển]_____

Hôm nay thiên thần nhỏ bỏ lại trần thế, về với lòng biển bao dung em nhớ thương. Bỏ mặc lời khóc than muộn màng, bỏ cả những lời ước hẹn mông lung. Xuôi tay hòa mình lòng biển ấm áp, quên hết mọi đau thương của đời người.

Biển hỏi em sao lại về với nó? Sao bỏ lại những kỉ niệm nhân gian? Thiên thần nhỏ em vì gì bỏ mạng, tự mang tội đè nặng bờ vai gầy?
Em mỉm cười, giọt lệ hòa với biển. Tư vị mặn chẳng xua đi đắng chát, trái tim kia đã ngưng nhói dù đau.

Chất giọng nhỏ nghẹn ngào mà đáp lời, em yêu biển vì nó bao dung.
Nhân gian loạn lạc chẳng đáng ở lại, ước hẹn giả tạo nào đáng lưu tâm.
Thà mang tội mãi chẳng siêu sinh, em nguyện cả đời bồi biển cả, nguyện cả đời không về cõi trần kia.

Biển lại hỏi em vì gì rơi lệ? Ánh dương nhỏ sao giờ lại lụi tàn? Có hối hận vì buông tính mạng, hồn phách giờ luân hãm chốn biển sâu?
Nụ cười buồn vẫn chẳng dẹp tắt, đáy mắt sâu hút tựa màn đêm, giọng em ngân dịu dàng đáp biển.

Em rơi lệ vì số em nghiệt ngã, rơi lệ cũng vì mừng vui được giải thoát.
Ánh dương ấy đã tàn từ lâu, vì lòng người dập tắt chậm rãi ; vì ngôn từ chà đạp nao lòng. Ánh dương ấy chẳng thế cháy sáng vì trần thế khắc nghiệt mà lụi tàn.
Em buông tiếng cười ai oán, nó hòa cả sự tang thương. Đã buông tay thì còn gì hối hận? Luân hãm nhân gian với em là sự trừng phạt, luân hãm tại biển cả lại là sự ban ơn.

Em thà rằng hóa thành bọt biển, hòa mình một phần biển cả bao dung.
Em thà rằng vĩnh viễn không siêu thoát, tận hưởng sự ấm áp tự do.
Em thà rằng cả đời tại biển cả, cả đời tận hưởng sự dịu dàng, cả đời vĩnh viễn không đau thương.

Biển buồn bã khẽ nổi sóng, nó dang tay ôm em vào lòng biển.
Khẽ thì thầm khúc hát biển sâu, khẽ vỗ về đứa trẻ bất hạnh.
Lòng biển cứ thế đón thêm một sinh mạng, nó ôm ấp dịu dàng như mẹ hiền, nó bao dung tốt bụng hơn cả trời cao.

Nhân gian lạnh lẽo với người, biển cả lại ấm áp an ủi.
Nhân gian căm ghét chà đạp  người,  biển lại xoa dịu ôm người trong vòng tay.
Nhân gian tàn nhẫn lừa gạt người, biển rủ rỉ trao lòng cho người.
Nhân gian đẩy người khỏi sự sống, biển cả chào đón cả khi người chết hay sống.

Cứ thế một vong hồn mãn nguyện bị luân hãm chốn biển sâu, mãn nguyện mà chìm trong sự ấm áp bao dung ấy .
_______
Ý tưởng từ bài hát Đáy Biển - 海底 của Nhất Chi  Lưu Liên.
Độc quyền của tôi , đừng bế đi đâu nếu chưa hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tâmlý