Itachi không thấy gì cả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( https://archiveofourown.org/works/28002606 - FictionalQuacker ) 

Nhiệm vụ thành công. Itachi và Yugao phối hợp ăn ý với nhau và hôm nay họ đã thực hiện nhanh chóng nhiệm vụ của Tsunade. Nếu không phải vì đêm đã khuya Itachi có thể đã tận hưởng được vài giờ rảnh rỗi sau khi báo cáo lại, nhưng anh biết tốt hơn hết là không nên phàn nàn.

Họ di chuyển nhanh chóng qua các mái nhà về phía Cơ quan quản lý. Văn phòng của Hokage nằm trong Học viện và mặc dù rất có thể Tsunade đã chọn ngủ ở nhà nhưng tốt nhất là nên chuyển báo cáo của họ đến bàn làm việc của bà, nơi nó có thể đợi bà.

Học viện vừa ở trong tầm mắt khi Yugao phản ứng.

"Có hai người trên mái nhà"

Itachi tập trung và xác nhận nó bằng chính mắt mình.

"Hừm. Họ đang làm gì?"

Yugau ra hiệu cho những người đó và họ thay đổi đường đi để đảm bảo rằng họ không bị phát hiện.

"Hãy cùng tìm hiểu. Mọi người không có việc gì ở đây vào giờ này."

Khi họ đến gần, Itachi bắt đầu nhận ra một trong số họ - anh ngạc nhiên khi thấy người đàn ông cao lớn, da ngăm đen này cực kỳ quen thuộc. Họ hạ cánh trong bóng tối phía sau một cái cây trên sân thượng nơi họ có thể dễ dàng nhìn thấy mà không bị nhìn thấy. Yugao huých cánh tay anh.

"Đó là anh trai của cậu và học trò của Lady Tsunade."

"Hừm. Đúng" Itachi lẩm bẩm đáp lại, tự hỏi họ đang làm gì vào giờ này. Hai người một mình ở nơi đặc biệt này "Em ấy nói hôm nay là sinh nhật con bé"

Sasuke đang đưa cho Sakura thứ gì đó, một gói nhỏ từ trong túi của mình. Sakura mở nó ra và thích thú khi nhìn thấy vật kim loại lấp lánh bên trong. Cô ngưỡng mộ nó và cài nó lên tóc – Itachi không thể nhìn ra hình dạng của nó nhưng nó chắc hẳn là một loại kẹp tóc nào đó.

"Thật là sến súa" Yugao cười khúc khích. "Tốt thôi. Điều này có vẻ vô tội, chúng ta có nên bảo hai đứa nó rời đi không?

Itachi không trả lời. Miễn là họ không có lý do gì để tiếp xúc với ninja Konoha thì họ nên tránh điều đó. Nhiệm vụ của họ cũng không phải là duy trì các quy định về nơi công cộng nên không cần xen vào. Yugao coi sự im lặng của anh là tiêu cực và tiếp tục quan sát cùng anh.

Sasuke và Sakura đang nói chuyện, Itachi ngày càng tò mò. Việc em ấy tìm kiếm thời gian riêng tư với học trò của Đệ Ngũ không giống như điều Sasuke hay làm cho lắm, theo như anh biết thì hai đứa không hề hẹn hò. Em ấy có tình cảm với con bé không? Điều đó sẽ làm phức tạp vấn đề ở nhà, nhưng anh cũng không hề bày tỏ sự quan tâm đến cô gái.

Sau đó, một lần nữa, việc họ thân thiết là điều đương nhiên. Rốt cuộc, gần như không thể không gắn kết với các thành viên trong nhóm genin của bạn.

Itachi mỉm cười, thật tốt khi biết Sasuke có bạn trong làng.

Sau đó Sakura quay đầu lại, không đủ để cho thấy cô biết họ đang bị theo dõi nhưng rõ ràng có điều gì đó trong chuyển động của Sakura đã khiến nét mặt Sasuke thay đổi. Bây giờ điều đó thật thú vị – mặc dù chỉ vì lý do cá nhân. Phần trách nhiệm trong anh đã quyết định rằng đã đến lúc phải vào trong và viết báo cáo nhưng anh vẫn tò mò nên nán lại.

Ngay sau đó, khi anh quyết định muốn tìm hiểu bản chất mối quan hệ của họ, Sasuke đã hành động.

Itachi chớp mắt và đột nhiên đệ tử của Kage danh dự nằm trong lòng anh trai mình.

Theo bản năng, anh đưa tay ra che mắt Yugao như muốn bảo vệ sự riêng tư của Sasuke. Cô hạ tay anh xuống với một tiếng thở dài nhẹ.

"Đội trưởng, có phải anh đang che mắt tôi thật không?"

Itachi không lắng nghe, quá bận rộn tìm hiểu những gì anh đã bỏ lỡ và làm thế nào để có thể thực hiện được điều đó. Có vẻ như giữa hai đứa đã có chuyện gì đó xảy ra. Tuy nhiên, Sasuke chưa bao giờ thể hiện tài năng giữ bí mật với anh - cũng như mối quan hệ của họ không phải là mối quan hệ mà em ấy không nói cho anh biết về những vấn đề riêng tư.

Tại sao điều này lại có thể bí mật hơn lần em ấy suýt trượt bài kiểm tra đầu tiên của Kakashi và có nguy cơ bị gửi trở lại Học viện? Hay khi có tin đồn về con khủng long nhồi bông mà em ấy từng ngủ cùng và Sasuke đã bị trêu chọc trong nhiều tuần? Mỗi khi có chuyện gì xảy ra trong cuộc đời em trai mình, Itachi đều cố gắng hết sức để trở thành nguồn hỗ trợ vững chắc. Đưa ra những lời động viên nhẹ nhàng, những lời khuyên và sau đó dạy Sasuke cách hù dọa những người có ý định giết chóc khi họ tấn công em ấy. Anh là gì đối với Sasuke nếu không phải là một người anh trai đáng tin cậy?

Điều này gây quan ngại sâu sắc vì nhiều lý do.

Giờ đây tâm trí anh đang chạy đua với việc phân tích mối quan hệ của họ và chỉ có thể kết luận rằng họ vẫn thân thiết như ngày nào nên việc Sasuke trốn tránh là điều vô nghĩa

Cơ thể anh tự căng cứng. Đóng băng anh tại chỗ. Màu sắc rút đi trên khuôn mặt anh dưới chiếc mặt nạ sứ, điều đáng tiếc là điều đó không thể ngăn cản đôi mắt anh ghi lại cảnh tượng trước mắt.

Đột nhiên, em trai anh đang hôn cô gái trẻ màu hồng trong lòng anh và anh chợt nhận ra vị trí của cô ấy kém ngây thơ hơn anh nghĩ ban đầu. Sakura đang nằm trên người Sasuke.

Bị dán chặt xuống đất bởi cú sốc thuần túy, tâm trí của Itachi trở nên trống rỗng.

Sau đó Sakura rên rỉ tên em trai anh và bàn tay em ấy biến mất dưới váy cô.

Itachi ra hiệu nhanh cho Yugao và lao đi với tốc độ có thể sánh ngang với Shisui để trốn thoát trước khi anh phải chứng kiến ​​điều gì đó mà anh chắc chắn không muốn in sâu vào tâm hồn mình.

Anh co rúm người lại. Không thể nào xóa sạch hình ảnh đó khỏi não anh được.

"Ở đó ổn chứ, đội trưởng?" Yugao hỏi nhưng anh có thể nghe thấy giọng cười chế giễu của cô.

"Em ấy gần hai mươi rồi, điều đó... tự nhiên thôi" Itachi cố gắng tỏ ra điềm tĩnh nhưng điều đó chỉ khiến Yugao cười to hơn.

"Chắc chắn rồi và việc ngăn chặn hành vi không đứng đắn nơi công cộng là công việc của Cảnh sát – không phải của chúng ta."

Lời nói của cô khiến anh nhận ra sự thật mạnh mẽ như việc đâm sầm vào tường. Run rẩy, anh nghĩ về điều gì sẽ xảy ra nếu Cảnh sát Konoha bắt được con trai út của thủ lĩnh của họ trong một... thời điểm nhạy cảm như vậy .

Fugaku sẽ nổi giận và Sasuke có thể thực sự bị trách phạt. Hoặc bị thiến. Tùy thuộc vào mức độ họ đã đi được bao xa trước khi bị bắt.

Yugao ngừng cười, nghiêng cái đầu đeo mặt nạ và đặt tay lên vai anh an ủi. Anh nhìn cô, gần như muốn cầu xin cô chỉ dẫn. Mặc dù là cấp trên của cô nhưng cô lại là người có phong thái điềm tĩnh của một thủ lĩnh ANBU vào thời điểm này.

"Đội trưởng, anh có muốn quay lại để bảo vệ em trai mình khỏi bị cảnh sát bắt không?"

Anh nuốt nước bọt và gật đầu. Cô ấn lưng anh bằng lòng bàn tay. Itachi nhìn cô qua chiếc mặt nạ của anh, lòng biết ơn dâng trào trước lời đề nghị của cô.

"Đừng nói với ai về chuyện này."

"Thật may mắn cho anh, tôi rất giỏi giữ bí mật."

Itachi đợi trong bóng tối ở rìa khu nhà Uchiha. Bốn mươi phút đã trôi qua kể từ khi anh để họ dưới sự bảo vệ của ảo thuật và anh ngày càng lo lắng tột độ. Anh không muốn gì hơn ngoài việc quay trở lại sân thượng để xem hai đứa đã thu dọn xong mọi thứ chưa nhưng anh cũng sẽ không thể nghỉ ngơi cho đến khi biết Sasuke đã thoát khỏi cuộc vượt ngục bất hợp pháp mà không có một dấu vết nhức nhối nào trong hồ sơ.

Thậm chí anh cũng không thể ngăn cản cha họ nếu ông ấy phát hiện ra điều này.

Itachi phải cưỡng lại sự cám dỗ để đi đi lại lại trong khi chờ đợi dấu hiệu em trai mình về nhà.

Khi tên ngốc cao lớn cuối cùng cũng bước xuống phố, Itachi lặng lẽ và tiến lại gần. Hai cái vỗ nhẹ vào vai và Sasuke quay lại. Khi nhìn thấy em ấy có vẻ thất vọng và ngửi thấy mùi rượu sake trong hơi thở, Itachi không khỏi thích thú.

Điều này thật buồn cười.

Trong số tất cả những điều anh  phải giúp em ấy.

"Em về nhà muộn" Anh bình tĩnh nói. Sasuke liếc nhìn chỗ khác như thể điều đó có thể che giấu cảm giác tội lỗi của mình.

"Vâng. Bữa tiệc đã diễn ra trong nhiều giờ."

Thật ra là không, Itachi nghĩ. Ý tưởng phải che giấu hành vi thô tục của em trai mình để giữ cho Sasuke không bị bắt và có lẽ bị đuổi ra khỏi nhà lâu hơn không phải là điều anh muốn để giải trí.

"Vậy anh cho là Sakura-chan đã tận hưởng ngày sinh nhật của mình rồi." Itachi trả lời, cẩn thận giữ mình không bật cười "Anh rất vui."

"Em đưa cô ấy về nhà" Sasuke nói, vẫn từ chối nhìn thẳng vào Itachi.

Khóe miệng giật giật, Itachi không chắc liệu họ có về nhà mà không tiết lộ nhiều kiến ​​thức hơn anh muốn hay không "Anh cũng mong là như vậy. Anh mong rằng em rất lịch sự." Tốt nhất là em nên như vậy. Anh không có tâm trạng nói chuyện với em về cách cư xử đúng mực khi ở bên giường bệnh, anh ấy nói thêm một cách rõ ràng.

Sasuke bắt anh hứa sẽ không nói với bố mẹ họ... như thể em ấy có thể nói bất cứ điều gì với họ về đêm nay.

Họ vừa mới đi vào phòng riêng thì Sasuke đi tìm anh. Bận rộn với việc cởi áo giáp, Itachi để Sasuke đợi cho đến khi anh đặt chúng vào đúng vị trí trước khi quay về phía em trai.

"Chúng em không ở cùng nhau."

Những lời nói đó không được đoán trước và giọng nói của Sasuke có vẻ căng thẳng đau đớn mà Itachi không thích. Nó thu hút anh, khơi dậy sự đồng cảm với em của anh và nhắc nhở anh rằng em ấy vẫn dễ thương như thế nào dù đã lớn lên rất nhiều.

Itachi cảm thấy nét mặt mình dịu lại.

"Anh hiểu. Em có muốn nói không?" Anh nhẹ nhàng hỏi. Sasuke cúi đầu và đút tay vào túi.

"Vâng."

Thở dài, Itachi đứng dậy. Anh đưa hai ngón tay lên trán Sasuke.

"Hãy cho anh biết nếu anh có thể giúp được em, Sasuke."

Ít nhất, thật tốt khi biết rằng anh vẫn là một người anh trai tốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sasusaku