Nhóm tác chiến tàu sân bay

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngoài khơi Hawaii, Hoa Kỳ, 8 phút trước khi Ander thức dậy

Đô đốc Houston đứng trong khoang của con tàu, nhìn xuống sàn tàu chứa đầy máy bay, tàu sân bay USS Carl Vinson - một tàu sân bay lớp Nimitz - được triển khai đến Thái Bình Dương, sau khi được chuẩn đầy đủ tại Trân Châu Cảng.

"Carl Vinson báo cáo, chúng ta đang bắt đầu di chuyển đội tàu theo hướng đã định" - người điều hành radio nói.

"Mọi thứ đã sẵn sàng chưa?" - đô đốc hỏi - "Tất cả các tàu đã vào đội hình chưa?"

"Mọi thứ đã sẵn sàng, chúng ta đã sẵn sàng khởi hành-"

Một điểm nhỏ xuất hiện trên màn hình radar, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người đứng đó, điểm này di chuyển không quá nhanh, tốc độ nó chỉ tương đương một chiếc máy bay. Điều đáng lo ngại là nó chỉ cách khu trục hạm xa nhất của tàu sân bay - USS Michael Murphy - khoảng 50 km. Chiếc máy bay bay dưới tầm nhìn của họ quá lâu, nó hẳn là một chiếc máy bay tàng hình, một chiếc máy bay chiến đấu.

"Thưa ngài? Chúng ta có nên gửi tín hiệu đến các máy bay đó không?" - một người đàn ông hỏi, cắt ngang dòng suy nghĩ của mọi người.

"Được, hãy gửi tín hiệu radio đến các máy bay đó, kết nối radio với các tàu khác và thông báo cho họ không được bắn bằng mọi giá" - Houston ra lệnh, họ nhanh chóng trở lại công việc, nhưng còn nhiều điều cần lo lắng: vài điểm nhỏ nữa xuất hiện lần lượt, nâng số lượng máy bay lên 12 - giờ đây là một phi đội máy bay chiến đấu tàng hình hoạt động trên biển, điều mà chỉ người Mỹ mới có thể làm được, khiến ông ta đặt câu hỏi về danh tính của chúng. Cuối cùng, radio đã được kết nối, giờ họ có thể nói chuyện, đô đốc mở lời:

"Đây là USS Carl Vinson của Hải quân Hoa Kỳ, vì lý do an toàn, chúng tôi khuyên các anh và phi đội của anh rút lui, chúng tôi không muốn coi các anh là kẻ thù."

"Ồ, chúng ta đang nói cùng một ngôn ngữ. À, đây là Arrow 1 của Phi đội Archer" - phía đối diện trả lời - "Chúng tôi là một phi đội thuộc Lực lượng Tấn công Tàu sân bay Osean, theo như tôi biết, chúng tôi không có ác ý với đội tàu của các anh, chúng tôi chỉ bị lạc."

"Hả, Kestrel gì cơ?"

"OFS Kestrel II, Lực lượng Tấn công Tàu sân bay số 2 của Liên bang Osean."

Mọi người sững sờ, nhiều câu hỏi được đặt ra: OFS Kestrel II là gì? Tại sao họ đặt tên tàu theo tên một loài chim? Và làm thế nào họ có một tàu sân bay ở đây? Houston cố gắng nói tiếp:

"Uh... đội tàu và quốc gia của các anh đang ở đâu? Và OFS có nghĩa là gì?"

"Osean Federation Ship, nghĩa là tàu của Liên bang Osean, thuộc quốc gia của tôi là Osea. Chỉ cần đi thẳng và anh sẽ đến đất liền của chúng tôi, đi ít nhất 50 độ về phía Bắc, đó là nơi đội tàu của chúng tôi đang ở, họ sẽ dẫn đường cho đội tàu của các anh đến đó."

"Dở hơi à, ngoài Hawaii ra thì làm gì có đất liền nào nữa?"

Đột nhiên, trên radar, một khu đất rộng lớn xuất hiện cách vài trăm km phía trước tàu khu trục Michael Murphy, đúng như lời của phi công Osea vừa nói, tàu khu trục đã bắt đầu chuyển hướng vài phút trước, nhưng họ vẫn chưa nhận ra do đang mải trò chuyện:"Chúa ơi, quay hết về bên phải!"

Houston ra lệnh cho tàu của mình và các tàu khác quay nhanh 30 độ, sau đó thêm 20 độ nữa để tránh va chạm. Cú quay gấp đẩy ông và thủy thủ đoàn ngã xuống, may mắn là không ai bị thương. Nhưng quan trọng hơn,"Gì? Chỗ chưa từng có trên bản đồ. Khoan đã! Các anh có đưa thêm thông tin về quốc gia của anh được không?" - đô đốc yêu cầu thêm một điều trước khi tạm thời tắt radio.

"Tất nhiên. Nghe rõ."Phi đội bay ngay trên tàu khu trục dẫn đầu mà không bắn một phát nào. Vài giây sau, tín hiệu radio từ Michael Murphy bật lên, một giọng hoảng loạn vang lên trong tháp điều khiển, đó là giọng của thuyền trưởng tàu khu trục:

"Đô đốc Houston! Máy bay của họ trông giống F-22 của Hoa Kỳ, mắt tôi không thể nhìn nhầm được! Họ vừa bay trên tàu của chúng ta! Không thể nào! Tôi chắc chắn rằng Hoa kỳ chưa xuất khẩu F-22 cho bất kì quốc gia nào, làm sao bọn họ có được chúng? Thưa ngài?!"

"Được rồi, hãy chờ chúng tôi một lát và một đội tàu sẽ hộ tống các anh đến quốc gia của tôi"

Houston, người vừa trải qua điều kỳ lạ nhất từng xảy ra trên hành tinh này, tắt radio, rồi lặng lẽ bước đi, để lại người của mình phía sau. Nhưng khi ông chuẩn bị rời khỏi phòng, đô đốc quay lại và chạy đến radio lần nữa.

"Tổng hành dinh, đây là Đô đốc Jimmy Houston của Nhóm Tấn công Tàu sân bay số Một, tôi muốn thay đổi kế hoạch hiện tại của chúng ta, à và chúng ta cần liên lạc với tổng thống."

"Tổng hành dinh CSG 1, có vấn đề gì vậy?"

"Đó là một câu chuyện dài, tôi sẽ kể sau."

Từ xa, một vài con tàu bắt đầu xuất hiện trên đường chân trời. Ở trung tâm đội tàu, tàu sân bay mang tên Kestrel II vẫy lá cờ có bảy sao để chào đón đội tàu Hoa Kỳ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro